Thần Vụ Quang | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Tân Sinh của tác giả Thần Vụ Quang. Quan Hiểu Ninh đem găng tay bằng len mình vừa mới đan xong bỏ vào trong túi, đây là món quà mà cô chuẩn bị tặng cho bạn trai của mình Nhan Dịch Trạch, chất liệu len vừa đẹp lại vừa mắc, là mẹ của Tiêu Tuyết bạn tốt của cô dùng để đan áo còn dư lại, Tiêu Tuyết cố tình lén đem cho cô một ít, bản thân cô không nỡ xài mà lại đem chúng đan thành đôi găng tay cho bạn trai.Ở cái khu nhà ở cũ kĩ này điều kiện gia đình Tiêu Tuyết cũng được xem là khá giả, ba của Tiêu Tuyết làm nghiệp vụ ở xưởng sản xuất thép thường xuyên đi công tác ở những nơi khác đồng thời cũng giúp cơ quan kiếm lợi nhuận, cô cùng Tiêu Tuyết còn có một người bạn cùng trang lứa ở kế nhà tên là Đinh Nạp, 3 người các cô chơi với nhau từ bé thân như chị em ruột.Cho dù thời tiết rất oi bức, nhưng chỉ cần nghĩ tới khuôn mặt đẹp trai và nụ cười lưu manh của Nhan Dịch Trạch là Quan Hiểu Ninh nhịn không được cười, ba mẹ sống chết cũng không đồng ý cho cô và Nhan Dịch Trạch qua lại. Vì Nhan Dịch Trạch 24 tuổi từ nhỏ ba mẹ đã ly dị, anh sống với bà nội không học hành đàng hoàng suốt ngày đi đánh nhau với người ta lại thường đem những thứ lai lịch bất minh đi bán, vì vậy trong mắt mọi người Nhan Dịch Trạch là một người không có tiền đồ vã lại là một kẻ chuyên gây sự sớm muộn gì cũng gây ra việc lớn bị bóc lịch. Ngoài ra, còn có những truyện cùng thể loại khác hấp dẫn như Bạn Trai Kỳ Lạ Của Tôi hay Ly Hôn Công Lược Chỉ Nam.
12.60 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54
Mục Dã Dương Dương | Khoa huyễn | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Đô Thị Dị Văn Lục Chi Ma Lâu Quỷ Ảnh của tác giả Mục Dã Dương Dương. Trong bụi lau sậy bên ngoài cửa sổ đã có hai thiếu niên đang chờ cậu. “A, anh Tuấn Tuấn, anh Mao, hai anh hứa cho xem rồi nha, làm em ngóng dài cả mắt đây này.” “Suỵt.” Anh Tuấn Tuấn ra hiệu im lặng, kéo Đản Đản chạy ra hướng ngoài thôn. “Nói nhỏ thôi.” Anh Mao lén lén lút lút hết nhìn Đông tới nhìn Tây. Ba người lặng lẽ đi trong bụi lau sậy suốt một đoạn đường. Bọn họ vòng qua một cây đại thụ, đẩy ra tầng tầng cỏ dại, để lộ ra một cái động.Anh Mao rón rén tuột xuống. Đản Đản lập tức đuổi theo, anh Tuấn Tuấn thì đi sau lưng cậu. Đường đi bên trong động quanh co khúc khuỷu, chờ khi chân chạm đất, anh Mao đánh hộp quẹt, lúc này Đản Đản mới thấy rõ xung quanh nơi chật hẹp này là những bức tường bằng phẳng. Giống như một nhà đá. “Đồ các anh nói đâu?” Đản Đản không vui, mấy ngày trước cậu nghe hai người này nói bọn họ phát hiện một ngôi mộ cổ. Rất có thể bên trong có rất nhiều vàng bạc châu báu, bán đi rồi không chừng sẽ giàu to.Mà sau khi giàu rồi, bọn họ sẽ không còn trải qua cuộc sống cực khổ này nữa. Đản Đản cũng muốn giàu to, vì thế cậu quấn lấy bọn họ không tha. Các thiếu niên mười hai tuổi ngây thơ chất phác, dựa trên nguyên tắc có phúc cùng hưởng có họa cùng chia, bọn họ chấp nhận mang Đản Đản cùng đi đào vàng bạc châu báu. Nhưng không có vàng bạc châu báu, bọn họ chỉ phát hiện hộp chiếc hộp nhỏ. Nếu yêu thích thể loại này, còn có những truyện cũng rất hay mà bạn đừng bỏ lỡ như Trò Chơi Của Gã Hề và Con Đường Bá Chủ.
6.20 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54
Thủy Hóa Bối | Đam mỹ | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Vô Vi Nhất Niệm của tác giả Thủy Hóa Bối. Đi ra khỏi căn hộ của cô ả kia khi đã quá 11 giờ, Tần Cửu châm điếu thuốc xua đi cái rét xuân đậu trên người. Mới phà được một hơi, điện thoại đằng túi sau đã rung. Ngó tên hiển thị ghi Đại Bân, cậu ấn nút nhận máy. “A Cửu, tới Space Oddity không?” Tần Cửu bước tới cạnh thùng rác, ngó mấy đầu lọc nằm chèo queo trong lõm gạt tàn trên nắp thùng. Một cái trong số ấy còn dính vết son đỏ tươi. Khạc khói mù khỏi miệng, cậu nói: “Không được, tớ mới xong chuyện…”Đầu kia, Đại Bân vứt lại câu đã biết rồi cúp phựt. Tần Cửu ngó cái điện thoại. Nội thành của 11 giờ khá yên ắng, con đường cái chỉ lác đác bóng xe qua, tầng lớp làm công ăn lương cực nhọc cả ngày trời cần một giấc ngủ tử tế. Cũng thấm mệt, cậu nghiền đầu thuốc vào lõm gạt tàn, mày díu sâu đắn đo nên gọi xe hay tìm đám bạn lông bông trong phố xin tá túc một đêm. “Tiểu Cửu… Tiểu Cửu…”Tiếng gọi vọng từ đằng sau lưng. Cậu ngoảnh đầu, thấy là cô ả kia khoác áo lông chồn, trong vẫn nguyên cái váy ngủ tơ tằm ban nãy, xỏ vội đôi dép đã chạy ra. Tóc cô ta xõa xượi, đôi tay ôm trước đầu, đang chạy về phía cậu. Gương mặt có ráng đỏ không biết vì sự ban nãy, hay vì thở gấp mà ló dạng. Bên cạnh đó, còn có những truyện cùng thể loại khá hay mà bạn đừng nên bỏ lỡ như Quán Cơm Tỳ Hưu, Chỉ Có Vào Không Có Ra và Trọng Sinh Chi Cường Thế Trở Về.
3.00 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54
Trần Tích | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Nháo Hỉ của tác giả Trần Tích. Sau tiết sương giáng, thời tiết ngày càng lạnh hơn, mùa đông nháy mắt lại đến. Hứa Tương Mi vừa mới cắt mái tóc của mình thành một đầu tóc ngắn, cô ngồi ở quán nướng ven đường, gió lạnh tràn vào cổ áo, không một chút thương hoa tiết ngọc. Nói gì thì nói cô cũng cảm thấy có hơi lạnh, uống vào một hớp rượu, cả người trở nên ấm áp, đặc biệt thoải mái hơn. Vì thế, cô nheo mắt lại hưởng thụ.Người phụ nữ trẻ ngồi ở đối diện ngước mặt lên, khẽ mỉm cười, giống như đóa hoa đào nở rộ đầu xuân, cực kỳ xinh đẹp. Hứa Tương Mi ngẩn ngơ nhìn, thuận tay rót thêm rượu: “Tạ Bách Hành đúng là có số hưởng.” Nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đến. Vừa dứt lời, một chiếc Lexus màu đen đã dừng ở bên đường, sau đó, từ trong xe, một người đàn ông rất đẹp trai, trong bộ đồ vest và giày da bước về phía họ. Khi hai ly rượu chạm vào nhau, Hứa Tương Mi nói với cô ấy: “Hân Hân, anh Tạ của em đến rồi.”Khương Hân chỉ sững sờ vài giây, cô ấy nhanh chóng quay đầu lại nhìn, xong lại lập tức quay đi, giả vờ bình tĩnh. Tạ Bách Hành đã đi đến bên cạnh, từ trên cao nhìn xuống cô ấy, không hài lòng nói: “Tại sao lại ở một nơi như thế này?” Khương Hân không dám nhìn anh ấy, bĩu môi, không trả lời. Tạ Bách Hành di chuyển ánh mắt nhìn xuống, trông thấy chai rượu, sắc mặt thậm chí còn đen hơn: “Còn uống rượu?” Bên cạnh đó, còn có những truyện cùng thể loại khá hay mà bạn đừng nên bỏ lỡ như Trà Môn Khuê Tú và Xuyên Sách: Tôi Bị Nam Chính Cao Lãnh Coi Trọng Rồi.
10.00 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54
Trì Đại Tối Cường | Sắc | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Tâm Du Thán Hỏa Xuân của tác giả Trì Đại Tối Cường. Cũng đã được mười năm. Nhìn đối phương từ một người yên tĩnh hướng nội, lột xác thành thành thục cẩn trọng, sự nghiệp thành công. Gần đây, Người Yêu lên làm trợ lý Tổng Giám, rất là vui vẻ. Huấn Luyện Viên cố ý mua tôm hùm, sườn heo về làm một bữa đại tiệc ăn mừng. Nhưng đợi từ khi nhiệt tâm hừng hực, đến lạnh lẽo nguội nhạt. Người Yêu vẫn chưa trở về.Huấn Luyện Viên ở trên ghế sa lông ngủ một đêm, ngày thứ hai cuộn mình tỉnh lại, một đại nam nhân chán chường không thể tả ngồi nhìn cửa, đáy mắt toàn là tơ máu. Người Yêu luôn luôn an phận, ở cùng hắn lâu như vậy, ngoại trừ đi công tác, chưa bao giờ trắng đêm không về. Mặc dù nói là, hai người đàn ông ở với nhau, không nên khẩn trương như vậy. Nhưng Huấn Luyện Viên không nhịn được. Người Yêu cũng từng cười hắn, thể trạng cường tráng, nhưng lại mang trái tim của mẹ già.Lúc đó, đối phương đang dùng mũi chân đè lên ngực hắn, ngón chân một câu lại một lần đùa nghịch đầu v* hắn. Từ trên nhìn xuống, của quý của hắn đang được đối phương gắt gao ngậm chặt trong thân thể, hai gò má ửng hồng. Lắc đầu, đem một màn kiều diễm đá văng ra ngoài, hắn cầm điện thoại, tiếp tục gọi lại cho Người yêu. Lại là không gọi được. Nếu bạn yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Mơ Tưởng Anh Ấy Cũng Vô Dụng và Hệ Thống Hậu Cung Nhị Thứ Nguyên Của Ta.
2.40 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54
Thì Tiết | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Trong Mộng Toàn Ngân Hà của tác giả Thì Tiết. “Gặp lại em trong thế giới không có anh, em cười thật ngọt ngào.” Lâm Tịch gặp lại Nguyễn Tinh Hà khi anh đang cúi xuống xem điện thoại trong phòng học. Ánh mặt trời xuyên qua cửa sổ, bao quanh lấy Nguyễn Tinh Hà. Tỏa sáng rực rỡ. Trong một khắc nào đó, Lâm Tịch thực sự nghĩ rằng thời gian đã quay ngược về quá khứ. Nhưng đó cũng chỉ là suy nghĩ thoáng qua. Chàng trai ngây ngô của năm xưa không còn nữa, toàn thân chỉ toát ra sự thành thục mà năm tháng đã mài dũa. Trên người không còn là bộ đồng phục học sinh xanh trắng hay xám sọc xanh nữa, mà thay vào đó là áo sơ mi trắng và vest đen cổ điển. Tất cả đều khiến Lâm Tịch nhớ đến hiện tại và quá khứ. Khi Nguyễn Tinh Hà vừa định ngẩng đầu lên, thì Lâm Tịch liền thu hồi ánh mắt, đồng thời âm thầm hít sâu rồi đi về phía bục giảng. Hôm nay là buổi họp phụ huynh đầu tiên trong học kỳ của các trường tiểu học ở Nam Thành. Lâm Tịch là giáo viên Ngữ Văn, cũng là chủ nhiệm của lớp chín.Nguyễn Tinh Hà ngẩng đầu, đôi mắt không chút gợn sóng nhìn Lâm Tịch thật sâu. Cô gái trong mắt anh đang đứng trên bục giảng, mặc một chiếc váy xếp ly dài màu xanh nhạt, bên ngoài là chiếc áo gió. Tóc dài xõa trên vai, khi mỉm cười với các bậc cha mẹ ngồi dưới bục giảng, thì đôi mắt cong lên thành hình bán nguyệt. Giọng nói vẫn rất nhẹ nhàng, không lớn không nhỏ, vừa đủ để mọi người trong phòng học nghe thấy. Nếu yêu thích thể loại này, bạn cũng nên đọc thêm các truyện như Kiều Nữ Lâm gia và Quái Phi Thiên Hạ.
5.20 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54
Hồ Dữu | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Người Yêu Cũ Thấy Tôi Ăn Lẩu Một Mình của tác giả Hồ Dữu. Tiêu chuẩn đánh giá một nhà hàng lẩu của Diệp Dương là nước chấm có vừa miệng hay không. Với cô, nước chấm là linh hồn của món lẩu. Diệp Dương kiên quyết không bao giờ ghé lại một nhà hàng lẩu không biết tự pha nước chấm tới lần thứ hai. Nước tương vừng của “Lộc Minh Yến” vị vừa êm, vừa mang cái cốt thuần chất, lại thơm nức. Dầu vừng, dầu tỏi cũng thơm ngon. Trộn cả hai lại, rắc thêm vài cọng rau thơm, mấy nhúm hành lá, Diệp Dương có thể ăn vã nửa bát. Vậy nên mỗi lần người ta chỉ lấy một bát, còn cô phải hai tay hai bát. Người ta lấy hai bát, cô phải ăn sạch bốn bát. Diệp Dương tay phải bưng một bát, tay trái bưng một bát trở về bàn. Chợt cô lại liếc thấy có đôi nam nữ trẻ tuổi đang bước vào quán. Vốn cô cũng không để ý lắm, nhưng rất nhanh sau đó đã phát hiện ra có gì đó không ổn. Diệp Dương quay đầu lại để xác nhận, chưa đầy hai phút đã nhận ra, trái tim cô chợt hẫng. Cô vội dời ánh nhìn đi. Mắt nhìn thẳng, cô trở về bàn mình.Diệp Dương từng tưởng tượng ra cảnh hội ngộ với người yêu cũ. Họ sẽ gặp nhau ở quán cà phê, ở rạp chiếu phim, ở hiệu sách, ở nhà hát, hay ở công viên… Ở những nơi thơ như trong phim. Khi ấy cả hai đều đã là những con người trưởng thành, bao dung, vô tình gặp lại nhau cũng chỉ là chuyện nhỏ nhặt. Đầu tiên họ sẽ ngạc nhiên, rồi chào hỏi trò chuyện, tâng bốc khen ngợi nhau. Nếu có thời gian họ sẽ tìm chỗ để uống ly cà phê, nói về chuyện năm đó, kể cho nhau nghe chuyện của mình về sau. Còn nếu không có thời gian thì hai người hai hướng, không bao giờ gặp lại nữa. Nếu yêu thích thể loại này, bạn cũng nên đọc thêm các truyện như Hoa Hồng Của Lương Hiện hay Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời.
12.20 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54
Sơ Hòa 初禾 | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Ở Nơi Ấm Áp Nhất Chờ Anh của tác giả Sơ Hòa. Lúc chuông điện thoại vang lên, Tứ Nguyệt đang nấu cháo hạt sen tuyết lê trong bếp. Cô ngâm nga một giai điện đơn giản, cúi đầu đứng bên bếp lò, mái tóc dài tới eo được tết chéo qua một bên, lộ chiếc cổ thon dài mượt mà. Ánh nắng xuyên qua cửa kính, chiếu thẳng vào mọi ngóc ngách bên trong phòng, vô cùng ấm áp.Tiếng chuông vang lên không ngừng nhưng giống như không làm ảnh hưởng tới Tứ Nguyệt, cô vẫn đứng canh giữ bên bếp lò. Cho đến khi cháo trong nồi sôi lên, bốc khói thì lúc này cô mới nhỏ lửa một chút, lại bệ rửa chén rửa tay rồi mới đi lên phòng khách. Vừa mới bắt điện thoại thì đã có một giọng nói nhẹ nhàng ở đầu bên kia vang lên, “Chị Tứ Nguyệt!” Tứ Nguyệt mím môi, giọng nói nhàn nhàn mang theo ý cười, “Là Vi Vi sao?”“Là em!” Giọng nói của Vi Vi trở nên nhanh hơn, “Chị Tứ Nguyệt, đồi hoa mộc lan ở sau núi Thần Sơn đã nở, chúng ta cùng đi xem nhé?” Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Từ Khi Có Con Của Đối Thủ Một Mất Một Còn và Bí Ẩn Đôi Long Phượng.
1.80 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54
Tam Nguyệt Đào Hoa Tuyết | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Anh Thích Em, Bởi Vì Em Là Em của tác giả Tam Nguyệt Đào Hoa Tuyết. Duyên phận của Đường Thi và Tống Từ bắt nguồn từ ngày đầu tiên nhập học ở trường cấp ba, Tống Từ đưa thư thông báo trúng tuyển cho giáo viên, giáo viên nhìn qua, rồi cười ra tiếng, “Tống Từ? Đường Thi Tống Từ [1], nhóm tên này thật hay, lỗ mãng hỏi một câu, em có phải còn có một người chị hoặc là anh, tên là Đường Thi?”Đường Thi Tống Từ: là thuật ngữ kết hợp giữa thơ Đường và từ Tống. Thơ Đường và từ Tống là hai viên ngọc trong lịch sử văn học Trung Quốc. Nhà Đường được gọi là thời đại của thơ, nhà Tống được gọi là thời đại của từ. Từ cũng là một loại thơ, nhưng khác với thơ ở chỗ nó có quan hệ với âm nhạc. Kiểu trêu chọc này từ nhỏ đến lớn Tống Từ đã gặp phải vô số lần, vừa định nói đùa để dời đề tài này đi, thì sau lưng có người đặt thư thông báo trúng tuyển “pa” một tiếng lên bàn.“Em là Đường Thi, nhưng mẹ em không có con trai lớn như vậy.” Sau lưng truyền đến một giọng nữ trong trẻo. Tống Từ quay đầu, nhìn thấy Đường Thi đứng phía sau mình. Lúc đó cô mặc đồ đen, đội mũ lưỡi trai, vành mũ rộng che hơn nửa gương mặt, cô ngẩng đầu nhìn Tống Từ, cong môi khẽ cười một tiếng, “Vẻ mặt này là sao, sẽ không thật sự cho rằng tôi là chị gái thất lạc nhiều năm của cậu đó chứ?” Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Cưng Chiều Nữ Bác Sĩ và Tuyệt Thế Thần Y: Nghịch Thiên Ma Phi.
1.80 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54
Sung Tùng | Đam mỹ | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Mùa Thứ Năm của tác giả Sung Tùng. Thời tiết tốt. Thẩm Nhiên Phi chạy xe đến nhà bạn tụ họp ăn chơi. Sau hai tuần mưa dầm mưa dề cuối cùng cũng được ngày trời quang mây tạnh, nhấn chốt trong xe, mui xe từ từ mở ra. Hắn không định tắt máy lạnh trong xe, thế là gió trời cùng gió máy lạnh vù vù thổi, mang một kiểu thoải mái lạ lẫm. Người đi đường ở xa nghe tiếng động cơ xe phải tránh sang để nhường đường cho hắn, còn hắn thì chỉ đang nghĩ xem đêm nay ăn chơi thế nào cho đỡ chán.Quần áo đẹp đẽ với xe thể thao cao cấp, từ chân đến đầu hoàn toàn không có chỗ để soi. Không hẳn là do quá nhàm chán, chỉ là muốn tìm thêm chút kích thích. “Đến rồi.” Người anh em chơi từ nhỏ đến lớn vỗ vỗ vai hắn, “Nhanh đỗ xe ở trong hoa viên, hôm nay có rất nhiều người đẹp tai tiếng đến góp vui đấy.” “Lại là một đám ngực to.” Thẩm Nhiên Phi bày ra bộ dáng mất hứng, khóe miệng lại hơi cong lên, “Lúc nào thì gu của mày mới có thể đổi?” “Có gì không tốt à?” Tần Lập Văn cười đểu giả, “Tao thích kiểu đấy đấy, đặc biệt là lúc lên giường.”Thẩm Nhiên Phi lắc đầu, trên mặt viết mấy chữ “Mày hết thuốc chữa rồi”, đạp ga, xông thẳng vào gara. Tần Lập Vân đứng đằng sau che miệng, nhìn chiếc xe thể thao quen đường thuộc lối chạy một đường đến gara, rồi cũng từ từ đi theo. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Em Không Giống Ảnh Chụp và Không Chăm Chỉ Đóng Phim Là Phải Về Nhà Sinh Con.
7.20 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54
Tiễu Tiễu Đôn Nhục | Đam mỹ | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Beta Đã Cắn Câu của tác giả Tiễu Tiễu Đôn Nhục. Toàn bộ quá trình không vượt quá ba giây, sạch sẽ lưu loát, nhìn một phát là biết dân bắt cóc chuyên nghiệp. Thật sự thô bạo không nói nên lời, Kỳ Dịch tức giận mắng trong lòng, sợ tới mức hai chân đều run rẩy. Nghiêng nghiêng ngả ngả bị đưa tới một nơi xa lạ, bao trên đầu được kéo ra, một mảnh trống trải rơi vào mắt. Một căn phòng trống, một hàng người vạm vỡ, mang kính râm, âu phục và giày da, tất cả đều chứng minh ta đây chính là xã hội đen.Một nam nhân ngồi trên ghế gỗ hoa lê, hai chân bắt chéo, nét mặt cao ngạo. Kỳ Dịch không đợi nam nhân mở miệng, đã quỳ xuống trước.“Đại ca, em sai rồi, em sai rồi!” Nam nhân có chút bất ngờ, nhướng mày nói: “Sai chỗ nào?” “Thẻ ngân hàng của em từ tài khoản đến số dư đều không tới nổi bốn số 0, đại ca bắt cóc em cũng vô dụng!” Kỳ Dịch kêu rên, “Hơn nữa con người em trên không có mẹ già, dưới không có trẻ nhỏ, bảo đảm không có ai chịu chuộc đâu huhu!”Nam nhân: “……”Kỳ Dịch: “Hơn nữa với gương mặt này của em, dù có đi bán mình thì cũng không bằng một phần ghế dựa của ngài!” Nam nhân ngắt lời: “Tôi không thiếu tiền.” Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Tài Nghệ Không Bằng Người và Phượng Giá.
6.60 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54
WY Tử Mạch | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Sâu Không Lường Được của tác giả Wy Tử Mạch. Biệt thự Long gia. Tầng hầm. Trong căn phòng mờ tối tràn ngập hương vị ngọt ngào của chất dẫn dụ. Một Omega phát tình cả người trần trụi, nằm xụi lơ trên mặt đất, thân thể trắng nõn như tuyết, vết roi đỏ tươi phủ chằng chịt khắp cơ thể, lộ ra hương vị tình dục thối nát. Omega rơi vào dục vọng giống như một mẫu thú phát xuân, tiếng rên rỉ không kìm được tràn ra từ cuống họng. Cậu ngọ nguậy cơ thể, lẳng lơ cọ vào tấm thảm len dưới thân, ánh mắt nóng bỏng nhìn người đàn ông ngồi ở trên cao. Hai chân Long Dục bắt chéo, biếng nhác ngồi trên chiếc ghế màu đỏ sậm, tay cầm roi da màu đen, đôi mắt hẹp dài khinh khỉnh nhìn Omega dưới chân đang phát ra tín hiệu giao phối với hắn. “Chủ nhân, em không chịu nổi, thật sự không chịu nổi…” Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Bạch Quả Chi Đồng Nhân Thiếu Niên Ca Hành và Thiếp Chờ Hoa Bỉ Ngạn.
8.00 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54
Thử Uyên | Đam mỹ | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Bên Người của tác giả Thử Uyên. Ngồi một lúc rồi đi thôi, tôi nghĩ vây. Lúc bình thường y nói chuyện toàn ghim đầy ẩn ý, hôm nay gương mặt lại thấy dịu dàng hẳn mấy phần, cầm ly rượu bạch ngọc chậm rãi đi kính rượu từng người. Tuy nói là y mời rượu nhưng cũng nào có ai dám rót rượu y, nhưng dù sao khách cũng đông đảo nên rượu vào bụng cũng không phải ít. Tôi ngẩng đầu lên nhìn vị tân lang này, y ngửa đầu uống rượu, ánh mắt nghiêng sang một bên đúng lúc chạm mắt với tôi.Dáng vẻ này lập tức khắc sâu vào tâm can của tôi. Có lẽ do uống chút rượu nên ánh mắt y trở nên ướt át hồng thấu, không giống những khi y tranh cãi kịch liệt với tôi trên triều. Trái tim tôi khẽ thình thịch, vội nghiêng đầu sang chỗ khác không dám liếc y thêm nữa. Tân khách rộn rộn ràng ràng, tiệc hỉ ầm ĩ, vậy mà cũng chả khuấy động nổi đến trái tim tôi. Tôi mới chỉ thất thần một lúc thôi mà y đã chú ý tới, bước đến trước mặt tôi.Y hỏi: “Sao hôm nay Trình đại nhân nhìn có vẻ mất hứng thế? Sắc mặt này là sao đây?” Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Tướng Quân Của Trẫm Chạy Rồi và Trọng Sinh Chi Cường Thế Trở Về.
11.40 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54
Ba Ngàn Thuyền Tinh | Sủng | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Đây Mới Không Phải Là Gia Bạo Đâu của tác giả Ba Ngàn Thuyền Tinh. “Điền Tuấn, lại đây!” Dụ Lý kiểu cách đại gia ngồi trên sô pha. “Làm sao vậy a……” Điền Tuấn vừa rửa xong bát đĩa, bưng đĩa trái cây đã cắt hoàn hảo hướng sô pha kia đi tới. Dụ Lý tiếp nhận đĩa trái cây đặt lên bàn trà, một tay đem cậu kéo lên trên đùi mình. “Như thế nào lại béo như vậy,” Dụ Lý đem tay từ dưới vói vào trang phục mặc ở nhà của Điền Tuấn, nhằm vào bụng cậu vừa vỗ vừa nặn,“Thịt mỡ trên bụng đều sắp tràn ra rồi nè.”Điền Tuấn nhấc vạt áo lên nhìn nhìn,“Hình như là vậy a……” Dụ Lý “Ba~” một bàn tay đánh lên bụng của Điền Tuấn,“Vậy em nói làm sao bây giờ?” Điền Tuấn nói:”Nếu không lần sau cuối tuần lúc anh đi tập gym dẫn em theo với.” “Dẫn em theo? Mấy loại dụng cụ tập thể thao kia em biết được mấy cái?” Dụ Lý đầy mặt ghét bỏ,“Đi để tìm mất mặt hả?” Điền Tuấn ôm cổ Dụ Lý,“Vậy anh dạy dạy em nha, em học lên rất nhanh.”“Cũng không trông cậy em có thể rèn luyện ra cái gì,” Dụ Lý hung hăng ngắt cánh mông Điền Tuấn một phen, “ Căn cơ kém như vậy, toàn thân trên dưới cũng chỉ có mông là có thể nhìn.” Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Xuyên Thành Vị Hôn Phu Chuyên Tìm Đường Chết Của Ảnh Đế và Hoan Du.
4.00 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54
Tử Thiếu Ngôn | Ngôn tình | Hoàn thành
Trung tâm đào tạo nghiệp vụ Trường Cát, một trong bốn hãng hàng không lớn nhất thành Bắc, 16 tiếp viên hàng không vừa mới vượt qua khảo hạch lên hạng nhất đang được thực hành buổi huấn luyện lần đầu tiên trước khi bay. 16 tiếp viên mặc đồng phục màu lam đứng thành hai hàng, La Xán Xán đứng ở ngoài cùng bên phải hàng thứ hai. Chiều cao của các cô gái này không cách biệt nhau lắm, nhưng La Xán Xán lại cao hơn 15 người còn lại một chút.Giáo viên đang nói đến tác phong phục vụ của một tiếp viên phục vụ khoang hạng nhất cần phải có. La Xán Xán và mọi người đều vểnh tai lên nghe. “Ở khoang hạng nhất, phải gọi họ của hành khách, trên mặt lúc nào cũng phải nở nụ cười. Hành khách vừa lên máy bay là phải chủ động chào đón, giúp bọn họ treo áo khoác. Tư thế đứng và ngồi xuống đều phải tao nhã, không nên lộ bất kì hành vi bất kính nào với họ. Các cô cậu không những là phi hành đoàn trưởng, là những người hoạt động trong khoang, là tiếp viên, mà lại còn là những người tiếp viên đầy tài năng mới có thể là tiếp viên của khoang hạng nhất này, chứ không phải là loại người lộn xộn. Đây được coi là vết xe đổ.” Giọng giáo viên vừa vang lên, một người đứng bên cạnh La Xán Xán đã nhỏ giọng nói với cô: “Này, cô ấy nói vết xe đổ, cậu có biết rốt cuộc là ai đã gây ra chuyện không?”
12.80 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54
Quỳnh Phi | Đô thị | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Nam Thần Nhà Tôi Tuyệt Không Nam Thần của tác giả Quỳnh Phi. Chịu trách nhiệm làm trưởng ban văn nghệ của đại học lần này là Trang Uẩn và đàn em cùng khoa, cô đàn em nhỏ vừa mới lên chức đã lập tức nhận được nhiệm vụ đầu tiên, chuẩn bị cho bữa dạ tiệc Trung Thu. Trang Uẩn dạo qua hội học sinh năm nhất, năm hai, bởi vì cũng có chút kinh nghiệm đối với phương diện này, thế là nhanh chóng bị cô đàn em kéo tới nghĩ kế cùng.Ra khỏi văn phòng ban văn nghệ, Trang Uẩn đang đi trên hành lang thì nghe được tiếng đàn dương cầm. Anh biết bên cạnh văn phòng có một phòng học kia vẫn luôn bị bỏ trống, hơn nữa còn có một cái đàn dương cầm, nhưng khi phóng tầm mắt nhìn qua ban quản lý đều là những ông tướng thô lỗ, huýt sáo thì còn có thể, chứ đánh đàn dương cầm thì vốn không có khả năng.Trang Uẩn ngây người trong hội học sinh hai năm, vẫn thường xuyên đi đưa văn kiện đến ban văn nghệ bên này, nhưng chưa từng nghe thấy tiếng đàn dương cầm vang lên trong phòng bên cạnh. Nếu bạn yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Công Lược Không Luồn Cúi Nam Nhân và Nhân Sinh Từ Dò Mìn Bắt Đầu.
12.40 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54
Xuân Thu | Ngôn tình | Hoàn thành
Truyện Chỉ Số Nóng Bỏng 100% là tựa truyện khá hấp dẫn, thú vị, truyện thuộc thể loại ngôn tình. Câu chuyện viết về một chuyện tình đơn phương sau một đêm biến thành hai kẻ yêu nhau. Ngay cả tỏ tình với người đàn ông mình thích cũng không có dũng khí, chỉ dám nhìn từ phía xa hoặc lén lút về phía người ấy. Cô ở bên cạnh anh ta ngây ngốc canh giữ nhưng không có một thứ quyền hành gì là ngăn cản người ta đến với người con gái khác, suốt ngày quanh quẩn với công việc bưng trà đưa điểm tâm, với cô như thế là đủ được bên anh mỗi ngày cũng khiến cô rất đỗi hạnh phúc rồi.
4.20 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54
Y Nha Dữu Tử Trà | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Dưới Ánh Hoa Đăng của tác giả Y Nha Dữu Tử Trà. Xe ngựa của Đại Hùng Quốc lung lay đi trên đường. Tạ Yên Nhiên ngồi bên trong cả ngày, suy nghĩ cũng trở nên mơ hồ. Tạ Yên Nhiên đỡ mũ phượng trên đầu, thở dài, nhẹ nhàng vén rèm lên dò hỏi Tiểu Hà xem còn bao lâu mới đến nơi. “Nào, tiểu thư. Muội vừa mới hỏi bọn họ, không đến một ngày nữa. Tiểu thư, người kiên trì một chút.” Tạ Yên Nhiên mệt mỏi gật gật đầu, buông rèm, lại đưa tay chỉnh lại mũ phượng có chút nặng trên đầu.“Không ngờ trên đường đi hòa thân phải luôn mặc hỉ phục, thật là mệt.” Tạ Yên Nhiên nhỏ giọng lẩm bẩm, lại thở dài, ngả người về sau, hơi dựa vào vách xe ngựa. Mấy người hầu đi theo bên ngoài xe nhỏ giọng nói chuyện với nhau, những người này có người hầu của Hoàng Đạo Quốc, cũng có hộ vệ từ Đại Hùng Quốc. Tạ Yên Nhiên lúc này không có tâm trạng để ý họ là người nước nào, trong đầu chỉ nghĩ về trận tàn sát nửa tháng trước. Tạ Yên Nhiên thật ra vẫn luôn cảm thấy Hạ Băng có chút quái quái, nhưng nàng không nghĩ nhiều, chỉ cho rằng do không hợp khí hậu. Cho nên khi nàng đang ở trong cung giúp Lạc Phi Phi sửa sang hỉ phục, nghe tin thợ săn quốc tấn công, không thể không thừa nhận, cả người nàng đều có chút luống cuống. “Hoàng Thượng, Vương gia đã xuất binh đi ngăn cản.” Nghe thị vệ tiến vào thông cáo như vậy, Tạ Yên Nhiên đang hoảng loạn cũng hồi phục đôi chút. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện cũng vô cùng hấp dẫn như Hoa Hồng Của Lương Hiện và Quái Phi Thiên Hạ.
3.40 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54
Lưỡng Tam Đóa | Khoa huyễn | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Yêu Thầm Người Trong Mộng của tác giả Lưỡng Tam Đóa. Cô chỉ yên lặng nhớ thương anh, giống như khi nhìn ngắm những ngôi sao trên bầu trời, thích nhưng không thể với tới. Yêu thầm tựa như thưởng thức một tách trà, mùi hương thì thơm ngát nhưng uống vào lại đắng chát. Cuối cùng chỉ có thể lựa chọn nuốt xuống rồi chờ thời gian làm cho phai mờ đi … Mãi đến một ngày, có một ông lão thần bí đưa cho cô một sợi dây tơ hồng, giúp cô gỡ bỏ mối tương tư nhiều năm.Tần Dạ nổi tiếng khó ở trong đám bạn bè thân thiết. Tính tình nóng lạnh bất thường, đối với phụ nữ không chút mềm lòng, lúc nào cũng giữ vẻ mặt lạnh nhạt vô tình đúng với hình tượng tổng tài bá đạo. Anh từng nói hùng hồn rằng vợ tương lai của mình phải thoả mãn đồng thời ba điều kiện thông minh, xinh đẹp, giàu có. . . Thiếu một thứ cũng không được. Nếu không anh sẽ tình nguyện sống độc thân cả đời. Sau này chính Tần Dạ đã bị vả mặt.Anh gặp một cô gái mềm mại thích khóc, cô gái ấy ám ảnh anh giống như ma quỷ, khiến anh cưng chiều cô đến nỗi không ngừng được. Thậm chí sau này cô gái nhỏ biến mất… anh còn điên cuồng đi tìm cô. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện cũng vô cùng hấp dẫn như Tu La Khuynh Thành và Lạn Kha Kì Duyên.
5.00 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54
Thắm Lê | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Hôn Nhân Trong Thù Hận của tác giả Thắm Lê. "Lại mang thai sao?" Hạ Vũ Yến ngồi ngơ ngác trên ghế sofa, sờ cái bụng nhỏ, lẩm bẩm 1 mình. Kết hôn đã 1 năm rồi, đây là lần thứ 3 cô mang thai. 2 đứa con trước, cô vị chồng của mình_Lục Nghệ Văn ép buộc cô phá thai bằng cách tàn nhẫn nhất. Hạ Vũ Yến cười đau khổ 1 tiếng, nhìn vào giấy thoả thuận ly hôn đã ký trên bàn trà, ánh mắt cô trở nên kiên định. Đứa con này có thể sẽ là cơ hội cuối cùng của cô ấy rồi. Nếu mất đi đứa con này nữa thì kiếp này có thể cô sẽ mất đi tư cách làm mẹ.Cô phải bảo vệ nó, dù cho cô sẽ phải trả bằng mọi giá.... Rắc! Cửa phòng ngủ mở ra, thân hình cao lớn của Lục Nghệ Văn từ ngoài bước vào. Hạ Vũ Yến vội vã đứng dậy, khuôn mặt không son phấn ấy bỗng chốc trở nên trắng bệch: "Lục Nghệ Văn, giấy thoả thuận ly hôn tôi đã ký rồi. Từ bây giờ trở đi, giữa tôi và anh đã không còn bất cứ mối quan hệ nào nữa". Giọng cô trầm ngâm, bàn tay đặt bên người nắm chặt 1 cách căng thẳng.Động tác của Lục Nghệ Văn hơi dừng lại, ngước đôi mắt đen nhìn chằm chằm cô: "Cô muốn ly hôn sao?" Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Tôi Là Thầy Khai Quang và Người Hầu! Anh Yêu Em.
11.20 Vạn chữ | 2024-09-02 00:54