Tiểu Khả Liên | Tiên hiệp | Hoàn thành
Ma Sư Xuống Núi Tiểu Thuyết Trực Tuyến. Cả đời Kỉ Tình có một chuyện hối hận. Đó là năm xưa đã nhận bốn đồ đệ. Đại đồ đệ lúc nhỏ tinh nghịch phá phách, sau khi lớn liền trở thành Ma quân một tay che trời. Nhị đồ đệ tuy không có tiền đồ bằng. Nhưng vừa xuống núi liền đã kiếm chỉ thập đại môn phái. Một lời không hợp liền diệt gia, diệt môn. Tôn xưng là Kiếm Ma. Tam đồ đệ tính tình ôn hòa, dịu dàng. Nhưng lại trở thành Ngọc công tử nổi danh thiên hạ, khiến bao thiếu niên, thiếu nữ vô tri vì đó điên cuồng. Mà tiểu đồ đệ, một thân y thuật cũng là xuất thần nhập hóa. Nhưng tính tình lại cổ quái, kỳ quặc, không thích cứu người, chỉ thích giết người. Danh xưng Tiếu Diện Quân. Có thể nói, một đời anh danh của Kỉ Tình cũng đều đã bị đám nghiệt đồ này làm mất sạch. 'Tuổi già sức yếu' còn bị gán cho danh xưng Ma sư. Cho nên, hôm nay Ma sư y đây liền sẽ xuống núi, đích thân đem đám nghiệt đồ này từng cái từng cái lôi trở về dạy bảo lại một trận. Thể loại : NP, tiên hiệp, sư đồ luyến. Thụ : Kỉ Tình. Công : 4 vị nghiệt đồ nào đó. **Truyện ta viết theo phong cách convert, cổ phong, không cần tế, xin cảm ơn. **Tác phẩm cũ : Sư Đệ! Ngươi Yêu Nhầm Người. **Truyện tự sáng tác, không hợp xin click back. Đừng nói lời cay đắng. **Mình không nhận chéo like.Y gọi Kỉ Tình.Kỉ trong kinh kỉ \( gỡ bỏ \), Tình trong tơ tình.Y vốn là một thanh niên ba tốt, tam quan ngay thẳng ở một khỏa tinh cầu xanh thẳm.Cha mẹ y mất sớm, chẳng để lại gì cho y cả, ngoại trừ một khoản gia tài kết xù khiến y có thể làm cá ướp muối, vô tư vô lự sống đến ba đời mà không lo ăn mặc.Chỉ là, chưa kịp để y hưởng thụ đỉnh cao nhân sinh. Thì mớ tài sản này đã triệt để vô duyên với y, bị đem đi từ thiện.Bởi vì sao? Bởi vì trước ngày đi cục dân chính kế thừa gia sản, y ngủ một giấc thật ngon, cuối cùng liền không thể tỉnh dậy được nữa.Đợi khi y mở mắt ra, thì bản thân đã xuyên đến dị giới, một nơi mệnh danh là Tiên Ma đại lục. Hơn nữa còn trở thành một côi nhi nghèo khổ vừa mới bái nhập vào một cái tam lưu môn phái.Lúc đó, tâm tình Kỉ Tình chỉ có thể dùng hai chữ để hình dung : Ha hả.Người khác ít nhất còn bị xe đụng, hay đập đầu vào tường, ngã xuống nước cái gì.Còn y? Ngủ thôi cũng có thể xuyên không a! Ngưỡng cửa xuyên không hạ thấp đến vậy từ bao giờ thế?!!Y không muốn xuyên không, y muốn hưởng thụ cuộc sống của người giàu có, y muốn làm phú nhị đại!Nhưng mặc cho y có kháng nghị thế nào, thì vẫn không khỏi bị cuộc sống cùng vận mệnh đè bẹp.Tiền tài, danh vọng, địa vị, mỹ nữ.Ở một nơi cường giả vi tôn thế này, kẻ yếu sẽ bị loại bỏ, chỉ có thực lực mới có thể khiến y chèo chống đến cuối cùng.Mười năm...Một trăm năm...Một ngàn năm sau...Từng người cùng thời đều đã ngã xuống, nhưng Kỉ Tình vẫn giống như tiểu cường đánh mãi không chết, vấn đỉnh nhân sinh, trở thành nhân vật quát tháo phong vân đứng đầu đại lục.\( tiểu cường \= con gián.\)Rốt cuộc cũng có thể ngẩng cao đầu làm người, không cần sống khép nép như vậy nữa.Nhưng là, câu nói thịnh quá tất suy cũng không phải là vô căn cứ.Cả đời Kỉ Tình đã từng làm ra một quyết định sai lầm. Đó chính là năm xưa đã nhận bốn đồ đệ.
31.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:16
Dưới ngòi bút tinh tế của Thủy Ấn, truyện Dã Thú Pháp Tắc dường như càng ấn tượng trong lòng bạn đọc, truyện thuộc thể loại đam mỹ, đô thị, ngôn tình. Câu chuyện xoay quanh nhân vật chính Lăng Thịnh Duệ hắn chỉ muốn yên lặng sống qua cuộc đời này, đâu biết rằng một ngày xuất hiện những chàng trai mạnh mẽ xen vào cuộc đời của hắn, bắt đầu cơn ác mộng đời mình. Lăng Thịnh Duệ: ba mươi tuổi, cao mét tám, một người tính cách khá yếu đuối, bởi vì rèn luyện nhiều năm, thân thể tương đối khỏe mạnh, bị đau dạ dày.
40.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:16
Thương Hải Di Mặc | Ngược | Hoàn thành
Câu chuyện mở ra với khoảng thời gian là mười bảy năm sau chính truyện, đầy bất ngờ và gây cuốn hút, tuy ngắn nhưng quá đủ để khắc họa nỗi đau đớn của một Phương Quân Càn không có Tiếu Khuynh Vũ bên cạnh suốt mười bảy năm, và tình cảm chung thủy bất tận của hắn.
39.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Kỷ Hy Yên | Ngôn tình | Hoàn thành
Câu chuyện như là lời cảnh tỉnh rõ nhất cho những ai đang có ý định lấy chồng giàu sang nhưng vội chưa kịp tìm hiểu con người họ.Thật vậy, anh giàu có, cô muốn có được anh, anh đã vội rước cô về nhà. Không lâu sau, sự ngang trái trong tình yêu đã nảy sinh hận thù, cô có thai, cô bảo cái thai này là của anh. Anh bất chấp mà từ chối, cái thai ấy có tên là Nghịch Chủng nào cho cô? Anh đuổi cô ra khỏi nhà, mặc cô sống chết ra sao. Đến khi sinh con rồi anh chỉ đến nhìn mặt đứa bé rồi thốt ra những lời cay độc với cô.*** Bên trong căn phòng sang trọng, một cô gái thân thể trần truồng bị treo trên không trung, ngọn roi vô tình từng chập, từng chập rơi vào trên da thịt trắng nõn.
44.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Tuyết Ma | Ngôn tình | Hoàn thành
Minh Nguyệt nàng vốn là một kẻ chuyên đi đào trộm mộ, báu vật từng qua tay nàng kể ra cũng không ít, bao nhiêu năm nay hành sự không có vấn đề ấy vậy mà có khi bị lời nguyền của những ngôi mộ đó vận vào thân, kết cũng là thân một nơi mà linh hồn lại xuyên về một nẻo, thay vì đầu thai lại ở kiếp khác, nàng lại được gửi tới vào thân của một nữ tử có cái tên Mộ Tuyết, từ đấy bắt đầu những việc không ai ngờ tới. Mộ Tuyết là tiểu thư của phủ tướng quân bị người ta đồn thổi là dung mạo xấu không ai bằng, thực tế cũng chỉ vì trên mặt nàng mang một vết đao chém mà thôi. Ấy vậy mà lại khiến cho đương kim thánh thượng nổi lên hứng thú lập nàng làm phi, chẳng qua cũng chỉ vì tò mò không biết nàng ra sao. Không được thánh thượng ân sủng, Minh Nguyệt giờ đây đã trở thành Mộ Tuyết, từng bước từng bước tìm cách sống sót trong thâm cung lạnh lẽo, đoạt lấy ánh mắt của đế vương, nhưng chính nàng, cũng tự tay khiến cho hạnh phúc của mình rời xa. Nữ nhân như nàng, luôn luôn khiến cho đàn ông bị hấp dẫn, chỉ là làm gì có mấy ai khống chế được nàng, nàng lạnh lùng, nàng kiêu ngạo, nàng thông minh, nàng khiến cho tâm đế vương thấp thỏm không yên, lại khiến cho hắn vừa yêu vừa hận. Hai con người, giữa họ tồn tại rất nhiều khúc mắc mà không chỉ một lời là sáng tỏ, liệu rốt cuộc có thể ở bên nhau được hay không, cũng chỉ trông đợi vào duyên số.
37.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Huyền Cầm | Ngôn tình | Hoàn thành
Trên thảm trải sàn, trên ghế sofa, ngay cả trên giường vương vãi đầy quần áo, váy của phụ nữ, đồ lót bị xé tan tành, áo sơ mi của đàn ông, cà vạt, quần dài... Không khí trong phòng tràn ngập hơi thở hoan ái. Trên chiếc giường đôi rất rộng kiểu châu Âu, ga giường và chăn gối vẫn giữ nguyên vẻ hỗn loạn sau trận tình ái kịch liệt. Người đàn ông đang ngủ trong tình trạng khỏa thân kia có gương mặt tuấn tú, cơ thể đầy đặn và săn chắc với lồng ngực cường tráng và làn da màu lúa mạch khỏe khoắn. Sau cơn hoan ái điên cuồng, hắn chìm vào giấc ngủ say. Người đàn ông này, cho dù đang ngủ, vẫn để lộ khí chất hoang dã và ngông cuồng như con báo săn nguy hiểm, khiến người ta không dám lại gần.Một phía khác của chiếc giường là một cô gái với gương mặt thanh tú, mái tóc đen nhánh tán loạn phủ lên tấm lưng gầy trắng nõn, nước mắt làm tầm nhìn của cô mơ hồ, con ngươi đen láy được bao trùm bởi tuyệt vọng, mất mát, hoảng sợ, khuất nhục... "Quách Thanh Tú, cô nghe cho rõ đây, con gái nhà họ Quách các cô sinh ra là để cho tôi chơi." "Quách Thanh Tú, tôi chưa từng yêu cô, càng không yêu chị cô, chỉ chơi đùa thôi, tại sao các cô phải tin là thật nhỉ."
41.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Ở phía Bắc London có một ngôi chùa cổ ban đầu do người Ấn Độ xây dựng, khách hành hương tới đây đa phần là người Hoa và người Ấn. Nam nữ thanh niên thì đến cầu duyên, ai có người thân đi xa thì đến cầu an, ai có anh chị em ly tán thì đến cầu được sum họp; người rời quê cha đất tổ thì đến xin người ở cố hương được khỏe mạnh, người mẹ thì đến xin cho con cái mình không ốm đau bệnh tật, vợ chồng tân hôn thì đến xin sớm sinh quý tử, bà bầu thì xin mẹ tròn con vuông.Cứ mỗi tuần hai mẹ con Mộ Mai lại đến ngôi chùa này một lần, cô bé Mộ Mai từng hỏi mẹ Xuân “Vì sao phải đến chùa này hả mẹ, mẹ là người theo đạo Cơ Đốc kia mà?” Dù ai cũng bảo việc này là chuyện nước sông không phạm nước giếng, nhưng Mộ Mai không hiểu câu thành ngữ ấy có nghĩa gì. Hỏi bạn cùng lứa thì chúng không trả lời được, còn bà chủ nhà thì bảo nó giống như mối quan hệ giữa người thợ rèn và thợ đóng giày vậy, hai bên đều là thợ thủ công nhưng tính chất công việc không giống nhau. Còn đáp án của mẹ Xuân là “họ đến đây để đợi người cần gặp”. Mẹ con họ vừa đến chùa thì phía sau xuất hiện hai chiếc xe hơi màu đen sang trọng. Người thiếu phụ bước ra khỏi hàng ghế sau, đi bên cạnh bà ấy là mấy người đàn ông mặc đồ đen hết sức cường tráng.
37.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Bước vào phòng, cô kinh ngạc, căn phòng lớn gần bằng cô nhi viện mà cô ở, bốn bức tường được sơn màu hồng sữa, có giường, tủ quần áo, tivi Tư Linh không nghĩ có ngày lại được ở trong căn phòng như thế này Cô chạy ngay đến chiếc giường king size: "A! Thật thoải mái" Nằm một lát cô ngủ thiếp đi đến khi tỉnh dậy đã gần sáu giờ. Sáu giờ rồi! Cô phải đi tắm một lát! Vào phòng tắm, cô bước ngay đến chiếc bồn tắm lớn Phía bên để nhiều loại sữa tắm với nhiều mùi hương khác nhau Cô chọn cho mình mùi hoa oải hương, mùi hương mà cô thích nhất, thơm nhẹ dịu khiến người ta cảm thấy thoải mái.Tắm rửa sạch sẽ xong, cô bước xuống lầu. "Tiểu thư cô dậy rồi à, ta chuẩn bị cơm xong rồi cô mau xuống ăn đi" Một người đàn bà khoảng năm mươi tuổi nhưng thân hình đã gầy yếu, khuôn mặt hằn lên vài nếp nhăn, bàn tay chai sần đang bưng dĩa thức ăn. Cô nghe vú Đường nói mắt liếc nhìn bàn ăn Trên bàn ăn, toàn là thức ăn ngon Hồi trước, cô còn ở Thẩm thị, cô cũng được ăn sung mặc sướng nhưng từ khi được đưa vào cô nhi viện cô chỉ được ăn cơm với rau thôi, có bữa chỉ ăn cháo trắng Đã ba năm rồi, cô chưa được ăn ngon như bây giờ.
44.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Đóm Hóa Lệnh | Ngược | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Cô Dâu Thế Thân Hoa Phù Dung của tác giả Đóm Hóa Lệnh. Phù Dung vội vã níu lấy tay một gửi bác sĩ mà cầu xin sự giúp đỡ. Hôm nay cô vừa đi học về đã thấy mẹ cô – bà Dung Hoa đã nằm xìu trước cửa. Phù Dung sợ hãi mà đưa mẹ vào bệnh viện, nhưng đến giờ này vẫn chưa có ai đoái hoài gì đến mẹ con cô cả. Người bác sĩ nhìn bộ dáng lam lũ của Phù Dung, bộ quần áo cũ đã ngả màu, gương mặt hốc hác. Ông nhíu mày rồi bước đến bên cạnh giường xem xét bệnh nhân.“Bệnh nhân có bệnh trong người nhiều năm. Tình trạng ngất xìu vì nghỉ ngơi quá ít, tụt huyết áp, máu. Không đủ nuôi dưỡng não bộ. Mau đưa vào phòng phẫu thuật.” Sau một loạt các quy trình kiểm tra, ông quay lại nhìn lướt qua Phù Dung rồi nhìn sang một người y tá ra lệnh. Cô y tá lập tức gật đầu sau đó vội vàng sai người đẩy giường bệnh của bà Dung Hoa vào phòng cấp cứu. Phù Dung mừng rỡ, quẹt đi nước mắt trên mặt chạy theo phía sau mẹ mình.Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Đừng Kiếm Bạn Trai Trong Thùng Rác và Ngược Em, Yêu Em.
35.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Tiểu Bạch | Đô thị | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Lạc Tích của tác giả Tiểu Bạch. Màn đêm buông xuống, ngẩng đầu nhìn phía trăng lưỡi liềm treo cao chân trời, gió tây gào thét, mang theo vài phần lạnh lẽo và ngột ngạt, để cả một sa mạc đầy rẫy hơi thở không có sinh khí, tiện tay nắm lên cát vàng bên cạnh, nhìn theo nó không ngừng từ bên trong khe hở chảy ra, không khỏi nắm chặt thêm. "Thủ Bị, ngài làm sao ở chỗ này, mau trở về thôi, Tướng quân triệu ngài." Một thanh âm cắt đứt tâm tư. "Được, vậy thì trở về." Dứt lời, đứng dậy phủi cát đất một cái, quay người đi đến phía doanh trướng."Mạt tướng tham kiến tướng quân." Bạch Lạc Tích đi vào trướng chính. "Điện hạ không cần đa lễ." Lưu tướng quân nâng dậy Bạch Lạc Tích. "Không biết tướng quân tìm ta có chuyện gì?" Lưu tướng quân không nói gì, mà là cầm lấy mật thư trên bàn đưa tới, Bạch Lạc Tích nhìn một lát, đem thư âm thầm cất vào trong ngực. Sáu năm lẻ mười tháng, thời gian trôi qua thật nhanh, từ khi đi tới nơi này thì cũng không từng thấy người kia nữa, bây giờ một phong mật thư. "Nếu như không có chuyện gì khác, mạt tướng xin được cáo lui trước." Bạch Lạc Tích gật đầu. "Điện hạ trở về nghỉ ngơi sớm chút, sáng mai thánh chỉ chắc thì đến rồi."Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Tiên Đế Trùng Sinh và Chiến Thần Ở Rể.
33.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Pưn Pưn Chan | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Chú Ơi! Lên Giường Nào của tác giả Pưn Pưn Chan. Tôi... Trót yêu thầm bạn thân của bố. Bố tôi hơn mẹ tôi hai tuổi, tôi nghe ông bà kể lại, bố tôi gặp gỡ và thương mẹ tôi từ nhỏ nên hai người cưới nhau rất sớm.Ngày tôi cất tiếng khóc đầu tiên chào đời mẹ tôi chỉ mới mười tám tuổi.Bố tôi có một người anh em thân thiết, tuy không phải là ruột thịt nhưng đó là anh em vào sinh ra tử với bố tôi.Chú ấy đã ngoài ba mươi rồi mà vẫn chưa cưới vợ, chú thường xuyên sang nhà tôi chơi. Tôi thích chú từ hồi tôi còn bé tí, thích nhiều đến mức mà ở trường có bao nhiêu người theo đuổi tôi cũng từ chối hết, vì trái tim nhỏ bé của tôi đã dành cho một mình chú rồi.Tuy chú đã lớn tuổi nhưng chú còn trẻ và phong độ lắm! Ở chú toát lên một vẻ đẹp chững chạc khiến cho tôi si mê.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm truyện Bựa Nhân Sát Vách của cùng tác giả.
41.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Phượng Hiểu Ly | Ngôn tình | Hoàn thành
Đột nhiên từ đâu chui ra một tiểu quỷ gọi hắn là cha khiến hắn hết đi tới ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác. Cục cưng: Cha có thể mặc váy không? Sẽ không. Cục cưng: Cha có thể cho con bú sữa không? Sẽ không. Cục cưng: Cha có thể mang thai không? Hắn khóe miệng co giật: Sẽ không! Với khả năng thiết kế trang sức tinh sảo, Vinh Ninh dần nổi tiếng khắp thế giới. Giờ đây anh lại phải chịu ép đi xem mắt, đối phương là một người ngu ngốc không hợp khẩu vị của hắn. Trong tình cảnh bất tiến bất lui, hắn không biết phải làm sao thì đột nhiên có một đứa bé gái trắng mịn cột tóc đuôi ngựa, đôi mắt to và sáng, trong đôi mắt hiện ra hơi nước trong suốt , khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ thắm hồng nhuận tựa như trái cà chua vừa được hái xuống, luôn miệng gọi hắn là “Cha” lại còn "Cha thích đàn ông nha, cục cưng là do cha cung cấp nòng nọc thụ tinh trong ống nghiệm mà thành." Cục cưng đó là ai mà lại cho hắn cảm giác vô cùng thân quen? Hắn sẽ phải diễn vở kịch này thế nào? Mời bạn cùng theo dõi!
48.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Đại Mộng Đương Giác | Ngôn tình | Hoàn thành
Giữa trưa, trời nóng như rang, không khí trên mặt đất bị thiêu đốt như đang phải hứng chịu cơn giận của một tinh linh nào đó đang giậm chân la hét trong im lặng, biến mọi thứ trở nên lóa mắt mơ hồ. Tô Hữu Điềm ngồi bên lề đường, tuyệt vọng sụt sùi một tiếng. Rõ ràng là mặt trời to như cái bát đang hừng hực treo trên đầu cô, vậy nhưng cô lại cảm thấy cả người lạnh buốt, không nhịn được mà run lên cầm cập. Cô gái nhỏ bên cạnh cẩn thận dè dặt đưa qua một chai nước: "Thịnh Hạ, cậu uống chút nước đi." Tô Hữu Điềm quay đầu, nhìn cô gái kia – Doãn San, người đang mở to con mắt đen láy nhìn cô, khuôn mặt có phần bụ bẫm ngập tràn vẻ nhút nhát. Cô mấp máy môi, nhận lấy chai nước mà khẽ run – cô hơi sợ Doãn San. Bởi vì cô biết, cô gái trông có vẻ vô hại này tâm cơ thủ đoạn đến mức nào.
30.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Cáp Khiếm Huynh | Đô thị | Hoàn thành
Rạng sáng lúc sáu giờ rưỡi, kết thúc bức manga cuối cùng, Giang Phi vội vàng đưa cho bên biên tập. Cứ như vậy, thức một tuần lễ vì cái nhiệm vụ vẽ phác thảo này, cuối cùng cũng đuổi kịp thời hạn trước bảy giờ hôm nay nộp bản thảo theo đúng giao hẹn. Sảng khoái đi tắm rửa, Giang Phi khoác áo tắm đi tới phòng ngủ, ngã vật xuống giường, ý thức chỉ còn kém một khắc nữa là đi vào mộng đẹp thì tiếng chuông cửa kéo cậu trở lại.Giang Phi không thể không bò dậy, đi dép vào, ngáp không ngớt đi tới phòng khách. “Ai vậy?” Giang Phi uể oải nói. ‘Giang Phi là tớ…” Ngoài cửa truyền tới thanh âm hưng phấn của người anh em tốt của Giang Phi – Quý Hằng. Giang Phi lim dim kéo cửa nhà trọ, vừa định than phiền, Quý Hằng đã ôm lấy cậu, hưng phấn vỗ lên lưng Giang Phi mấy cái, Giang Phi cảm thấy phần eo già yếu của mình vì mệt mỏi nhiều ngày sắp bị gãy tới nơi rồi. Giang Phi đẩy Quý Hằng ra, mặt đầy mỏi mệt nói: “Tớ thức một đêm, hiện tại đứng cũng có thể ngủ, cậu…”
48.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Lệ Tiêu | Cung đấu | Hoàn thành
Tháng sáu, tiết trời nóng bức. Ánh mặt trời chói chang phản chiếu vào mái ngói lưu ly trên đỉnh cung điện, phát ra những luồng sáng lóng lánh đến chói mắt. Một khắc trước, Dục Tú Cung đã bắt đầu duyệt tuyển, Hạ Vân Tự từ Thượng Phục Cục đến đây, đi tiếp hơn ba mươi trượng nữa mới đến cổng cung Dục Tú. Tỳ nữ bên cạnh hơi sốt ruột, không ngừng thúc giục: “Nương tử, mau lên, e là trễ rồi đó.” Hạ Vân Tự lại không vội, chân vẫn ung dung không có vẻ gì là tăng tốc. Hôm nay trời nóng quá, dù đi chậm rãi thế này, lại có gió nhẹ phất phơ mà vẫn lấm tấm mồ hôi, nếu đi nhanh hơn thì xong hết ba mươi trượng chắc người đã mồ hôi mô kê đầm đìa, phấn son cũng nhòe ra hết, làm sao mà trúng tuyển.Một lát sau, đoàn người đến trước cổng Dục Tú Cung. Cánh cổng màu đỏ thẫm đóng kín. Ngoài cổng có một cô nương xinh xắn đang nói gì đó với hoạn quan gác cổng. Nàng ta đã sốt ruột đến nỗi mặt đỏ bừng nhưng vẫn không dám lớn tiếng, cố trấn tĩnh và khép nép cầu xin: “Công công, tôi xin ngài… Tôi thật sự không cố ý đến muộn, ngài cho tôi vào đi. Bất luận có trúng tuyển hay không tôi cũng tặng ngài năm trăm lượng bạc.”Hoạn quan kia vui vẻ lắng nghe, không hề chế giễu nàng ta mà chỉ vào cánh cổng sau lưng mình, bảo: “Nương tử à, cô đừng làm khó tôi nữa. Trong cung có quy định ngày đại tuyển, cánh cổng Dục Tú Cung một khi đã đóng lại thì phải đợi kết thúc mới được mở ra. Tôi mà cho cô vào, chưa lấy được năm trăm lượng bạc đó thì đã bị loạn côn đánh chết.” Trong lúc nói chuyện, hắn liếc thấy cách đó không xa có mấy người đang đi về phía này bèn nghĩ thầm trong bụng năm nay sao lại có nhiều người đến muộn thế. Nhưng khi nhìn rõ thì hắn bỗng giật mình.
35.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Huyền Nhai Nhất Hồ Trà | Ngôn tình | Hoàn thành
Quý Du Nhiên, vốn dĩ là trưởng nữ Tể tướng, người khác nhìn vào là vinh sủng vô hạn nhưng chỉ có nàng hiểu rõ được bản thân bị phụ thân chán ghét mà vứt bỏ, từ nhỏ nếm trải tình người ấm lạnh. Nàng cũng chưa từng oán trách. Cũng vốn dĩ nàng sẽ gả cho Thái tử đương triều, trở thành Thái tử phi cao cao phía trên, không ngờ bị mẹ kế tính kế bị buộc phải tái giá với Vương gia ngốc. Nàng cũng chỉ muốn làm một người thủ phận, yên ổn làm Vương phi cả đời, chưa từng có loại ý nghĩ tranh đoạt gì với người khác. Vậy mà vẫn bị tính kế hết lần này đến lần khác, ám toán trong một lần, hương tiêu ngọc vẫn mà ra đi ở tuổi hai tám. Điều nàng bận tâm nhất khi ra đi là Dật Vương – tướng công ngốc của nàng. Chẳng ngờ trời cao có mắt, cho nàng thêm một cơ hội nữa trọng sinh vào ngày bái đường với Vương gia. Nàng cũng không thể phụ tấm chân tình của trời cao, việc phải làm thì nên làm, việc không nên làm càng phải làm! Thù oán gì đều tính cả trong lần này đi. Bắt nạt tỷ muội mình, hãm hại đại bá tiểu thúc, khiêu khích bậc cha chú, coi rẻ uy nghiêm Hoàng gia. Nàng cuồng vọng nắm tay Vương gia ngốc cùng nhau phu xướng phụ tùy. Trích lời Vương gia ngốc: Thứ nhất, ái phi vĩnh viễn đúng. Thứ hai, coi như tất cả mọi người nói ái phi không đúng, ái phi cũng đúng. Thứ ba, ai dám nói ái phi của bổn Vương không đúng? Đánh chết hắn! Mời các bạn theo dõi tác phẩm Nàng Phi Chuyên Sủng Của Vương Gia Ngốc!
32.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Mạt Trà Khúc Kỳ | Ngôn tình | Hoàn thành
Chân Bảo Lộ tuy trong lòng cảm thấy chua chát, nhưng rốt cuộc vẫn chỉ có thể tự an ủi bản thân sẽ tìm được người tốt hơn. Thành thành thật thật, có thể bảo vệ được nàng, đối xử với nàng như châu như bảo. Đúng vậy, nếu bộ dạng có thể đẹp mắt một chút thì tốt hơn. Nghĩ tới đây, Chân Bảo Lộ liền cong môi cười cười, rồi sau đó ngửa đầu nhìn cây hoa hải đường trước mặt mình. Hoa hải đường hồng như son, nở ra thật xinh đẹp. Chân Bảo Lộ quan sát tới lui, liếc thấy đầu cành cây kia nở xinh đẹp nhất. Nàng duỗi cánh tay, muốn hái xuống. Không biết làm thế nào thân thể nhỏ bé tám tuổi này, cách đầu cành còn có một khoảng cách rất lớn. Với không tới. Chân Bảo Lộ nhíu mày ảo não, nhưng theo như tính tình, càng hái không đến, càng muốn chiếm được. Đang lúc Chân Bảo Lộ nhón chân nhảy lên nhảy lên, sau lưng đột nhiên vươn tới một cánh tay, thoáng nâng lên, dễ dàng thay nàng đem đầu cành cây có hoa hải đường đẹp nhất hái xuống, đưa tới nàng trước mặt. "... Nè." Chân Bảo Lộ sững sờ nhìn hoa hải đường trước mắt. Hoa hải đường kiều diễm, cùng những ngón tay thon dài cân xứng khá là đẹp mắt. Chân Bảo Lộ xoay người lại, thấy trước mặt là một thiếu niên cao to, liền nhìn thẳng vào khuôn mặt hắn thật lâu. Chân Bảo Lộ lấy lại tinh thần, thấy ánh mắt tối đen như mực của vị thiếu niên cũng đang nhìn mình chằm chằm, lập tức cảm thấy có chút sởn tóc gáy. Chân Bảo Lộ lui hai bước về phía sau, hít sâu một hơi, mới nói: "Ta... Ta không cần." Vị thiếu niên thoáng nhíu mày... Lần đầu gặp gỡ, cũng không ngỡ sẽ thành duyên nợ trăm năm...
32.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Nữ Vương Không Ở Nhà | Ngôn tình | Hoàn thành
Sống trên đời đã chín kiếp người, hắn lúc nào cũng ra tay tàn độc với nàng, khiến nàng lúc nào cũng sợ hắn sẽ lặp lại hành động kinh hoàng đó một lần nữa.
36.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Thượng Quan Mộ Dung | Ngôn tình | Hoàn thành
Sống một cuộc sống bất hạnh, ông trời dường như quay lưng lại với cô khi tất cả đau khổ, bi ai đều do mình cô nhân lấy, đau khổ khi bị người hãm hại khiến cô phải làm thiếp của biểu ca chưa dừng lại ở đó vì để trả thù cô đã chọn cái chết cùng với kẻ thù của mình. Kỷ Thanh Y nổi khùng: Rốt cuộc, ngươi muốn làm gì? Từ Lệnh Sâm: Đều là sống lại một đời, không bằng kết đồng minh? Kỷ Thanh Y: Ta đảm nhiệm xinh đẹp như hoa, ngươi lo phần chém giết? Từ Lệnh Sâm: Không! Ta lo phần chém giết, cũng ôm luôn phần xinh đẹp như hoa.
30.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Tô Du Bính | Đô thị | Hoàn thành
Đinh Côi Bảo và Ấn Huyền chính là hai nhân vật chính, cùng đồng hành trong cuộc sống đa sắc màu của họ chính là các nhân vật Tứ Hỉ, Đồng Hoa Thuận, Tam Nguyên và một đám nhí nhố, khiến bức tranh tình yêu luôn khiến chính bản thân họ phải vấn vương. Hai người giống như một con thỏ nhỏ ngoan ngoãn hiền lành nhưng ngu ngốc cùng với một con sói xám mưu mô, âm hiểm lại phúc hắc. Hành trình sói theo chân thỏ chính là cả những quãng đường dài.
30.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14