Chương 19: Đáp máy bay đến thăm…
N THÄM…
Bá»i vì còn chưa Äầy ná»a nÄm nữa là lên lá»p 12, Äá»i vá»i các há»c sinh mà nói, lá»p 12 là má»t nÄm rất quan trá»ng, cÅ©ng là má»t nÄm “Không thấy ánh mặt trá»i” cá»§a há»c sinh.
Cho nên, há»c sinh vừa má»i há»c xong lá»p 11 cÅ©ng chẳng có bao nhiêu thá»i gian rảnh Äá» nghá» hè, mà lại phải sá»m quay lại trưá»ng há»c tÄng cưá»ng.
LÄng Sóc Äá»i vá»i loại hình ép buá»c há»c sinh há»c tÄng cưá»ng gần như là cưỡng chế nà y rất phản cảm, cái gì mà tÄng cưá»ng, cÄn bản là Äi há»c lá»p 12 sá»m má»t tháng. á» MÄ©, cÅ©ng có há»c tÄng cưá»ng, còn gá»i là lá»p hứng thú, cÅ©ng không hỠép há»c sinh Äi há»c, chá» Äá»u dá»±a và o viá»c có hứng thú thÃch Äi há»c trong khi nghá» hè hoặc nghá» Äông, hÆ¡n nữa bầu không khà trong lá»p kiá»u nà y rất thÃch, không giá»ng như á» Trung Quá»c là tháºt sá»± há»c, nghiêm túc khẩn trương, nặng ná» chán òm, lại còn âm thầm tranh Äua.
Bá»i váºy, khi thầy Äan chá»§ nhiá»m nói bắt Äầu há»c tÄng cưá»ng từ ngà y 3 tháng 8, LÄng Sóc Äứng dáºy nói hắn muá»n nghá» hè!
Sau khi hắn lạnh lùng lên tiếng thì ÄÆ°á»£c toà n thá» há»c sinh á»§ng há».
Giáo viên chá»§ nhiá»m bá» là m khó, nói tất cả há»c sinh khá»i 11 Äá»u phải là m như váºy.
Bất quá sau Äó, trưá»ng há»c không biết tại sao lại không có cưỡng ép há»c sinh Äi há»c buá»i sáng nữa. Tất nhiên, nguyên nhân bên trong chá» có LÄng Sóc má»i biết.
—
Tranh thá»§ nghá» hè, Ryan, Dickens, Jude muá»n tá»i Trung Quá»c chÆ¡i vá»i LÄng Sóc, LÄng Sóc tất nhiên là Äá»ng ý rá»i.
Hôm nay là 16 tháng 7, LÄng Sóc ra sân bay Äón ba ngưá»i Ryan, cho nên, sáng hôm trưá»c Äã nói vá»i Cá»c VÅ© ngà y 16 không cần qua bên chá» hắn.
Cho nên, Cá»c VÅ© hiếm khi ÄÆ°á»£c “nghá» phép”, sáng ngà y 16 liá»n hầm súp, Äá»nh Än sáng xong thì và o bá»nh viá»n thÄm Diá»p Äá»ng.
—
LÄng Sóc ra sân bay Äón ba ngưá»i bạn, Äá»nh ÄÆ°a cả nhóm Äến khách sạn.
Ba ngưá»i Ryan tuy nói là ngưá»i có chút má»t má»i, nhưng tinh thần vẫn rất tá»t, bá»n há» lần Äầu tiên Äến Trung Quá»c, Äá»i vá»i tất cả má»i thứ bên ngoà i cá»a xe rất hiếu kì, há»i LÄng Sóc liên tục.
Tâm tình LÄng Sóc rất tá»t Äá»u trả lá»i hết thảy, sau Äó nói: “Tôi ÄÆ°a mấy ngưá»i Äến khách sạn nghá» ngÆ¡i má»t chút, có gì ngà y mai Äi chÆ¡i, dù sao tôi cÅ©ng chưa Äi chÆ¡i á» thà nh phá» nà y bao giá», có gì Äi vá»i nhau.”
“Cái gì, không phải cáºu sẽ ÄÆ°a chúng tôi vá» nhà cáºu sao?” Ryan há»i.
“Äúng váºy, LÄng, không phải cáºu nói Äã ra ngoà i á» riêng sao? Tại sao không Äá» chúng tôi Äến nhà cáºu? Có phải trong Äó giấu cô bé xinh Äẹp nà o không?” Dickens cưá»i chế nhạo rá»i nói.
“Nếu như các cáºu thấy ngá»§ trên ná»n nhà cÅ©ng chẳng có gì thì tôi cÅ©ng không sao hết.” LÄng Sóc thá» Æ¡ nói.
“Sao lại có thá» như váºy chứ? Chúng tôi là khách nha?” Jude là m bá» khá» sá» nói.
“Cho nên không phải tôi nói sẽ ÄÆ°a các cáºu tá»i khách sạn sao?”
Ryan xoay qua rì rầm gì Äó vá»i Dickens và Jude ngá»i á» ghế sau, sau Äó Ryan nói: “LÄng, chúng tôi quyết Äá»nh vẫn Äến á» nhà cáºu! Hừ, cáºu kêu chúng tôi á» khách sạn thì liá»n á» khách sạn sao!? Nhất Äá»nh là trong nhà cá»§a cáºu có má»t cô bé xinh Äẹp!”
LÄng Sóc nhá» Äến Cá»c VÅ©, trong Äáy mắt dâng lên má»t tia dá»u dà ng, nhưng rất nhanh, ba ngưá»i Ryan cÅ©ng không thá» nhìn thấy. LÄng Sóc nói: “Cô bé xinh Äẹp không có, nhưng vá»t con xấu xà thì có má»t Äó.”
“Cái… Cái gì?!” Dickens và Jude ngá»i á» phÃa sau cÅ©ng phải sà lên trên, cùng nhau há»i dá»n: “LÄng, khẩu vá» cá»§a cáºu cÅ©ng kì cục lắm rá»i nha?!”
“Ba ngưá»i các cáºu, nghÄ© báºy gì Äó hả, Äó là “Quản gia” tôi thuê tá»i Äó.”
Kinh ngạc cá»§a ba ngưá»i liá»n tắt phụt, rất khinh bá» liếc mắt nhìn LÄng Sóc Äang nhìn thẳng vá» phÃa trưá»c lái xe, ngá»i thẳng ngưá»i lại.
—
LÄng Sóc không thá» là m gì khác hÆ¡n ngoà i quay Äầu xe, nhưng khi xe chạy chưa ÄÆ°á»£c bao lâu, Ryan, Dickens, Jude bá»i vì quán tÃnh mà nhà o vá» trưá»c, Äầu Äáºp vá» phÃa trưá»c, sau Äó ngã nhà o ra sau. Ryan cÅ©ng bá» dây an toà n siết muá»n Äứt bụng.
“LÄng, phÃa trưá»c Äâu có gì Äâu, cáºu sao tá»± nhiên thắng xe lại váºy? Như váºy nguy hiá»m lắm Äó!” Ryan nghi hoặc nói.
“Oh my god, LÄng, cáºu Äang giỡn gì váºy? Äừng có nói bá»i vì ba chúng tôi muá»n Äến á» nhà cáºu mà cáºu liá»n là m váºy Äá» trả thù bá»n tôi nha?” Dickens ôm trán ngá»i xuá»ng dưá»i ghế, cau mà y nói.
“Oa, Äau quá Äi Äau quá Äi! LÄng, tôi không muá»n tá»i Trung Quá»c còn chưa thấy mÄ© nhân Äâu thì Äã chết cong Äuôi nha.” Jude cÅ©ng ôm trán lá»m cá»m ngá»i xuá»ng ghế.
“Cái gì mà cong Äuôi, là dá»±ng tóc gáy.” LÄng Sóc sá»a lá»i cho Jude, nhưng Äôi mắt vẫn nhìn chằm chằm và o cái xe Äạp cÅ© xì Äang Äi á» phÃa trưá»c, nhìn Cá»c VÅ© không chá»p mắt lưá»t qua xe hắn, oán háºn nói: “Chết tiá»t, dám có can Äảm len lén tôi Äi gặp tên kia sao!”
LÄng Sóc tá»± nhiên mắng chẳng hiá»u tại sao khiến cho ba ngưá»i Ryan Äá»u phải nheo mắt lại, cÅ©ng lá» ra vẻ mặt hứng thú, theo ánh mắt LÄng Sóc, nhìn thấy ngưá»i kia liá»n khiến cho cả ba thất vá»ng má»t chút. Äó chá» là má»t thiếu niên chân trái có táºt, á» trên mặt thì Äeo má»t cái kÃnh gá»ng to, nhưng mÃ ÄÆ°á»ng nét trên cằm rất má»m mại, là m cho ngưá»i ta có cảm giác rất nhu nhược.
Ba ngưá»i nghi hoặc vì thái Äá» cá»§a LÄng Sóc, Äá»t nhiên nhá» Äến vá»t con xấu xà mà LÄng Sóc nhắc Äến trưá»c Äó.
ỠỠô! Cái nà y không phải là tháºt chứ?! “Vá»t con xấu xÔ kia tháºt sá»± có tháºt, mà LÄng còn hình như Äá»i vá»i cáºu ấy rất khẩn trương nhá Tuyá»t Äá»i chÃnh xác rá»i! Ba ngưá»i chụm Äầu và o nhau, nghÄ© như váºy.
Jude mặt không Äá»i sắc há»i: “LÄng, cáºu biết thiếu niên kia?”
“Cáºu ta là “Quản gia” cá»§a tôi!” LÄng Sóc không biết tại sao, nhưng mà rất là tức giáºn Cá»c VÅ© á» sau lưng hắn Äi thÄm Diá»p Äá»ng, nhìn trên cá» chiếc xe Äạp treo má»t cái túi bảo vá» môi trưá»ng, bên trong nhất Äá»nh là súp rá»i.
Jude cùng Dickens và Ryan ngá»c ra khi nghe LÄng Sóc nói Äến hai chữ [cá»§a tôi]. Cái nà y tháºt là khiến cho cả bá»n vá»n thất vá»ng vì thiếu niên bá» táºt á» chân nhưng lại lần nữa ná»i lên hứng thú, trong mắt cả bá»n, có thá» khiến cho LÄng Sóc nói ra hai chữ [cá»§a tôi] nà y ná», cÅ©ng Äá»§ Äá» nhìn ra ÄÆ°á»£c sá»± chuyên chế cùng sá» hữu tuyá»t Äá»i cá»§a LÄng Sóc Äá»i vá»i thiếu niên kia.
Tháºt ra, LÄng Sóc cùng Cá»c VÅ©Äáng lẽ là không chạm mặt thế nà y, nhưng mà , ba ngưá»i Ryan không chá»u á» khách sạn, là m cho LÄng Sóc không thá» không quay Äầu xe từ hưá»ng khách sạn Äi vá» nhà mình, mà từ khách sạn vá» nhà có hai ba ÄÆ°á»ng khác nhau, nhưng LÄng Sóc chả hiá»u sao lại chá»n cái con ÄÆ°á»ng Äi ngang qua bá»nh viá»n.
—
Cá»c VÅ© cứ cảm thấy cái xe mình má»i Äi ngang qua rất là giá»ng cá»§a LÄng Sóc, bá»i vì cáºu cÅ©ng ngá»i trên xe cá»§a LÄng Sóc rất nhiá»u lần, cho nên Äá»i vá»i xe cá»§a LÄng Sóc cÅ©ng có chút ấn tượng.
Sau Äó Cá»c VÅ© nghi hoặc quay Äầu lại, má»i quay ÄÆ°á»£c má»t ná»a, nhá» ra LÄng Sóc nói hôm nay ra sân bay Äón bạn từ MÄ© qua chÆ¡i, cho nên không quay lại nữa, Äi thẳng, hẳn là không phải xe LÄng Sóc Äâu.
Cá»c VÅ© không biết, á» sau lưng cáºu, ánh mắt âm trầm cá»§a LÄng Sóc Äang dõi theo cáºu, cùng vá»i ba Äôi mắt trà n Äầy thú vá» cÅ©ng Äang nhìn vá» cáºu.
—
Äi Äến phòng bá»nh cá»§a Diá»p Äá»ng, Diá»p Äá»ng nháºn lấy bình giữ nhiá»t trên tay Cá»c VÅ©, cảnh giác nhìn ra sau lưng Cá»c VÅ© má»t chút.
Cá»c VÅ© khó hiá»u, quay Äầu nhìn theo Diá»p Äá»ng, há»i: “Bạn nhìn gì váºy?”
“Không có gì.” Diá»p Äá»ng vá»i và ng Äóng cá»a lại, tháºt tá»t quá, cái tên LÄng Sóc chưá»ng mắt kia không có Äến.
Kéo Cá»c VÅ© ngá»i xuá»ng giưá»ng, tá»± mình má» bình giữ nhiá»t ra, nghe lại mùi thÆ¡m cÅ©, cá» há»ng Diá»p Äá»ng nuá»t á»±c á»±c hai cái, không thá» chá» ÄÆ°á»£c liá»n bưng lên Än, má»t bên há»i: “VÅ©, cáºu Äến má»t mình à ?”
“Ừ. Diá»p Äá»ng, bạn thế nà o rá»i?”
Câu há»i cá»§a Cá»c VÅ© là m cho bầu không khà vui vẻ nặng xuá»ng má»t chút.
Diá»p Äá»ng cháºm chạp buông muá»ng ra, ngưá»c mắt nghiêm túc nhìn Cá»c VÅ©, rá»i lại dùng âm thanh cẩn tháºn há»i Cá»c VÅ©: “VÅ©, nếu như tôi phải rá»i khá»i Äây má»t thá»i gian, cáºu có quên tôi không?”
Cá»c VÅ© giáºt mình, khiếp sợ nhìn Diá»p Äá»ng, không trả lá»i mà há»i ngược lại: “Cáºu phải Äi Äâu? Äi Äến Äâu? Ngưá»i cá»§a cáºu chẳng phải còn chưa phục há»i lại hoà n toà n sao?”
“VÅ© cÅ©ng biết mà , cha mẹ tôi Äá»u mất hết cả rá»i, cho dù ngưá»i tôi có phục há»i lại, á» Äây tôi cÅ©ng không còn ngưá»i thân, rất khó có thá» sá»ng má»t mình. Cho nên, hai ngưá»i cáºu cá»§a tôi muá»n tôi Äến á» vá»i há», nhưng mà cáºu tôi cÅ©ng không có phải á» quê, chá» lá» tết má»i vá» quê thôi, cáºu lá»n cá»§a tôi á» thà nh phá» C, mà cáºu út thì á» thà nh phá» H. Tôi Äá»nh Äến á» chung vá»i cáºu út, bá»i vì cáºu út chá» má»i có bạn gái, chưa có kết hôn. VÅ©, cáºu sẽ nhá» tôi không?”
Cá»c VÅ© hÆ¡i khá» sá» cùng mất mát và rất không muá»n như váºy, ngưá»i bạn Äầu tiên, váºy mà lại rá»i khá»i mình rá»i.
“Bạn có thá» vá»Äây không?” Cá»c VÅ© há»i.
Diá»p Äá»ng gáºt Äầu chắc ná»ch: “Có, tất nhiên, cáºu á» Äây mà phải không?”
“Váºy khi nà o cáºu má»i phải Äi? Tôi Äến tiá» n cáºu.”
“Hôm qua cáºu út tôi có gá»i Äiá»n thoại nói, cuá»i tuần sẽ Äến Äây.”
“Còn chuyá»n trá» liá»u cá»§a cáºu thì sao?”
“VÅ© không cần lo lắng, cáºu út Äã giúp tôi liên lạc vá»i bá»nh viá»n bên Äó.” Diá»p Äá»ng Äi qua ngá»i xuá»ng bên cạnh Cá»c VÅ©, nhẹ nhà ng ôm lấy Cá»c VÅ©, cằm gác lên trên mái tóc Cá»c VÅ©, cúi Äầu nói: “Tháºt không nỡ rá»i xa VÅ©! Nếu như ngưá»i tôi Äã khá»e lại, nhất Äá»nh sẽ ÄÆ°a cáºu cùng Äi!”
Nói xong, Diá»p Äá»ng nâng cằm Cá»c VÅ© lên, cúi Äầu, má»m mại hôn lên Äôi môi Cá»c VÅ©…