Chương 48: Kì thi kết thúc…
T THÃC…
Bên ngoà i trưá»ng há»c Äứng Äầy phụ huynh, có những ngưá»i mẹ trên tay cầm túi Äá»±ng Äá» Än cùng nưá»c uá»ng, có những ngưá»i cha Äôi mắt cÅ©ng ẩm ưá»t má» hôi nhưng chẳng há» nghÄ©Äến chuyá»n dá»i tầm mắt cá»§a mình ra khá»i trưá»ng; có những báºc cha mẹ thì Äang nói chuyá»n vá»i những phụ huynh khác, Äá» tà i cÅ©ng không thoát khá»i chuyá»n con cái Äang thi cá».
Khi má»t chiếc Limousine mà u Äen lặng lẽ dừng lại, mặc dù im lặng, nhưng vẫn bá» nhìn thấy, rất nhiá»u báºc cha mẹ cÅ©ng tranh thá»§ lén nhìn Äến chiếc xe không có ngưá»i bưá»c xuá»ng ấy, nghÄ©Äến bên trong Äó là Äại nhân váºt nà o. ÄÆ¡n giản là ỠÄây cÅ©ng có rất nhiá»u ngưá»i lá»n dùng xe chá» con cái Äi há»c, những nhãn hiá»u xe Äắt tiá»n xa xá» trong lòng cÅ©ng biết, nhưng chiếc xe mà u Äen nà y, thì không biết phải dùng từ thế nà o Äá» nói cho Äá»§ vá» sá»± sang trá»ng, ná»i biá»n sá» xe thôi cÅ©ng Äá»§ Äá» cho ngưá»i ta phải Äoán già Äoán non rá»i.
Những ngưá»i ÄỠý tháºm chà còn mÆ¡ há» Äoán ra ngưá»i bên trong là nhân váºt nà o rá»i, vẻ mặt cÅ©ng trá» nên có chút kÃnh sợ cùng khá»§ng hoảng, nhưng mà thấy ngưá»i á» trên xe cÅ©ng không có bưá»c ra, cho nên cÅ©ng bình tÄ©nh lại, là m như không có nhìn thấy, má» hôi tiếp tục Äá» như mưa Äứng ngoà i cá»ng sắt cá»§a trưá»ng mà chá» con cái thi xong.
—
Cá»c VÅ© cùng LÄng Sóc không thi chung má»t phòng nhưng vẫn chung má»t trưá»ng, chá» là má»t ngưá»i á» lầu bá»n, má»t ngưá»i á» lầu má»t.
Khi tiếng chuông thông báo hết giá» là m bà i vang lên, Cá»c VÅ© cảm thấy gánh nặng Äè trên ngưá»i cÅ©ng ÄÆ°á»£c tháo xuá»ng, cả ngưá»i thoải mái muá»n hét to thà nh tiếng, nhưng nghÄ© lại thì vẫn là thôi Äi. Những thà sinh khác thì chẳng bÄn khoÄn gì, vui sưá»ng muá»n nhảy cẫng lên, sau Äó phóng nhanh ra ngoà i, cÅ©ng có những thứ sinh mặt mÅ©i buá»n bá»±c khá» sá» Äi ra khá»i phòng thi.
Cá»c VÅ© ngá»i trong phòng Äợi cho thà sinh cuá»i cùng cÅ©ng Äi má»i cháºm rãi Äứng dáºy ra khá»i phòng, LÄng Sóc có dặn, nói cáºu không nên ra ngoà i vá»i, không thì lại bá» ngưá»i khác xô Äẩy.
Trên hà nh lang chẳng còn lại bao nhiêu ngưá»i, Cá»c VÅ© vá»n và o lan can Äi xuá»ng dưá»i lầu, má»t há»c kì cÄng thẳng thần kinh, rá»i thêm má»t kì thi nặng ná», trưá»c ngà y thi Cá»c VÅ© liá»n cảm thấy buá»n nôn, rất muá»n nôn, cÆ¡ thá» vô lá»±c có chút kiá»t sức, rất muá»n quay vá» ngá»§ chẳng mà n gì Äến trá»i Äất nữa.
Cá»c VÅ© vẫn cảm thấy rất may mắn, trong ba ngà y thi tá»t nghiá»p, cáºu tá»± nhiên trá» lại như bình thưá»ng, trong lúc thi bao tá» cÅ©ng không có nhá»n nhạo nhá»n nháo, cÅ©ng không có bá» ngá»§ gục trong lúc Äang là m bà i thi, nếu không, chắc cáºu sẽ háºn chết mình luôn quá.
Cá»c VÅ© vừa cháºm rãi Äi xuá»ng cầu thang vừa âm thầm tÃnh Äiá»m cá»§a mình, theo như Äiá»m tuyá»n sinh nÄm ngoái cá»§a Äại há»c A, cáºu cÅ©ng có khoảng tám phần cÆ¡ há»i Äáºu và o trưá»ng nà y. Cái nà y cÅ©ng là nhá» LÄng Sóc giúp cáºu ôn táºp rất nhiá»u, nếu không, cáºu Äừng nói Äến viá»c và o ÄÆ°á»£c Äại há»c A, ngay cả những Äại há»c hạng 2, hạng 3 cÅ©ng không dám mÆ¡ tá»i.
Äi Äến lầu má»t, Cá»c VÅ© nhìn thấy LÄng Sóc Äang Äi ra khá»i phòng thi, có mấy cô gái vây quanh anh há»i cái gì Äó, có lẽ là muá»n so sánh Äáp án vá»i anh xem có là m bà i Äúng hay không.
Trên mặt LÄng Sóc không có biá»u cảm gì, chá» là sau khi nhìn thấy Cá»c VÅ©Äang Äi từ trên cầu thang xuá»ng, Äôi mắt xanh thẫm sâu hút trá» nên nhu hòa má»t chút, Äi nhanh vá» phÃa Cá»c VÅ©, nắm tay Cá»c VÅ© há»i: “Sao không Äợi anh lên Äón em?”
Cá»c VÅ© cưá»i nhẹ vá»i LÄng Sóc, nói: “Em có thá» tá»± xuá»ng lầu ÄÆ°á»£c mà , cái nà y không có gì Äâu. Mình vá» thôi.”
“Ừ, Äi thôi.”
Hai ngưá»i cÅ©ng không có há»i thi cá» thế nà o, dưá»i ánh mắt kì quái cá»§a mấy cô gái há»c trưá»ng khác, tay Äan và o tay bưá»c dưá»i ánh mặt trá»i rá»±c rỡ.
“Hai ngưá»i kia quan há» sao váºy? Tháºt là khiến cho ngưá»i ta nghi ngá», nhưng mà ngoại hình hai ngưá»i chẳng hợp vá»i nhau chút nà o, tháºt là rất Äáng nghi mà lại chẳng có gì Äáng Äá» nghi hết ta.” Má»t cô gái trưá»ng khác nói.
“Bá»n há» Äá»u là như váºy Äó, Äây là thái tá» LÄng trưá»ng chúng tôi vá»i tên Äầy tá» xấu xà cá»§a anh ấy, chẳng có gì phải ngạc nhiên.” Má»t cô gái chung trưá»ng nghe thấy, tá»t bụng giải Äáp.
“Oh, thì ra là váºy hả.” Chá» là từ trong Äáy lòng các cô Äá»i vá»i hai bóng dáng hòa và o nhau dưá»i ánh mặt trá»i kia tá»± nhiên có má»t loại cảm giác rất khó xua Äi, chá» là ngưá»i há»c cùng trưá»ng vá»i hai ngưá»i cÅ©ng Äã nói như váºy, thì chắc là sá»± tháºt rá»i.
—
Cá»ng trưá»ng, rất nhiá»u thà sinh ôm lấy ngưá»i nhà Äang Äợi, có ngưá»i vui vẻ có kẻ ưu phiá»n.
Bá»i vì thi tá»t nghiá»p, xe cá»§a LÄng Sóc dừng á» không xa bãi Äá» xe bên ngoà i cho lắm.
Khi hai ngưá»i vừa Äi ra khá»i cá»ng, ngưá»i chá» trên chiếc xe mà u Äen Äã nhanh chóng bưá»c xuá»ng, trên tay cầm theo hai bó hoa Äi Äến trưá»c mặt LÄng Sóc và Cá»c VÅ©: “Tiá»u Sóc Tiá»u VÅ©, chúc mừng hai Äứa thi Äại há»c thà nh công.”
“Chú Tư, sao chú lại tá»i Äây?” LÄng Sóc cÅ©ng chẳng thèm nhìn tá»i bó hoa LÄng Tu Dương ÄÆ°a Äến trưá»c mặt anh, chá» là nhìn Äến LÄng Táºp Trạo cùng LÄng Tu Niên vừa bưá»c xuá»ng xe sau lưng LÄng Tu Dương, vẻ mặt có chút co rút, tháºt sá»± khó có thá» tưá»ng tượng ÄÆ°á»£c ông ná»i cùng cha anh cÅ©ng sẽ Äến.
“Chú Tư.” Cá»c VÅ© má»m mại chà o má»t tiếng, vừa má»i Äá»nh nháºn lấy bó hoa, lá» mÅ©i tá»± nhiên ngưa ngứa, hắt xì má»t cái, ngay cả cÆ¡ thá» cÅ©ng không á»n Äá»nh mà lảo Äảo má»t chút.
LÄng Sóc cảm giác thấy ông ná»i cùng cha bưá»c xuá»ng xe khiến cho không gian xung quanh như bá» Äông lại, khi nghe thấy tiếng hắt xì cá»§a Cá»c VÅ© vang lên bên tai má»i vá»i và ng cúi Äầu, há»i: “Là m sao váºy? á» trong phòng thi máy lạnh má» lạnh quá à ?”
Cá»c VÅ© dụi dụi mÅ©i, cá» nhá»n cảm giác Äầu choáng mắt hoa khi nghe mùi hương ngà o ngạt tá»a ra từ bó hoa, ÄÆ°a tay ôm lấy cánh tay LÄng Sóc Äá» á»n Äá»nh lại cÆ¡ thá». Cá»c VÅ© cÅ©ng không biết tại sao Äầu lại choáng váng Äến mức nà y, giá»ng như là má»i hình ảnh trong mắt Äá»u Äang nhảy múa.
“Em hÆ¡i choáng má»t chút,” Cá»c VÅ© nói.
LÄng Tu Dương nhìn trá»i má»t chút, láºp tức bỠánh nắng rá»i và o mắt muá»n hoa lên, cúi Äầu nói: “Hay là tại vì Äá»t ngá»t chuyá»n từ chá» lạnh ra ngoà i nắng nên bá» say nắng rá»i?”
LÄng Sóc lo lắng nhìn Cá»c VÅ©, LÄng Táºp Trạo cùng LÄng Tu Niên cÅ©ng Äã Äi tá»i, LÄng Táºp Trạo há»i: “Tiá»u Sóc, Tiá»u VÅ© sao váºy? Sao mặt mÅ©i tái nhợt váºy?”
Cá»c VÅ© mắc cỡ nói: “Ãng ná»i, cha, con không sao, chắc tại trá»i nắng quá, cho nên Äầu hÆ¡i choáng váng má»t chút.”
LÄng Táºp Trạo cùng LÄng Tu Niên gáºt Äầu, xem như là trả lá»i Cá»c VÅ©.
Bác Lâu cÅ©ng cầm theo má»t cái dù lá»n Äi Äến che bá»t nắng cho má»i ngưá»i, nói: “Váºy thì trá» vá» nhanh má»t chút, có khả nÄng mợ chá»§ mấy ngà y nay thi cá» cÄng thẳng quá, bây giá» thi xong thì thả lá»ng cho nên má»i cảm thấy kiá»t sức Äó.”
LÄng Sóc suy nghÄ© má»t chút, thấy cái nà y cÅ©ng rất có lÃ, sau Äó dìu Cá»c VÅ©Äi Äến hưá»ng chiếc xe mà u Äen, còn phần chiếc xe anh Äang gá»i trong bãi Äáºu xe thì vá» nhà rá»i kêu ngưá»i Äến lái vá» sau lÃ ÄÆ°á»£c.
Váºy mà Äi chưa ÄÆ°á»£c mấy bưá»c, dưá»i chân Cá»c VÅ©Äã má»m nhÅ©n, mặt mÅ©i tá»i sầm, hoa hoa lá» lá» ngất xá»u.
Nhưng cái nà y cÅ©ng hù tá»i LÄng Sóc cùng mấy ngưá»i LÄng Táºp Trạo rá»i, ngay cả thà sinh cùng ngưá»i nhà Ỡxung quanh cÅ©ng bá» dá»a cho.
Má»i ngưá»i xung quanh Äang rất chú ý nhìn qua Äây, khi nhìn thấy ngưá»i á» trên xe bưá»c xuá»ng, sá»± phá»ng Äoán cÅ©ng ÄÆ°á»£c chứng thá»±c khiến cho má»i ngưá»i kÃch Äá»ng không thá» nói ÄÆ°á»£c gì, bá»i vì kÃnh cùng sợ, cho nên chá» nhìn từ xa xa, Äây là LÄng lão tưá»ng quân 10 nÄm trưá»c Äã vá» hưu nha, tuy nói không há» tham dá»± và o chÃnh trá» hay quân vụ nữa, nhưng mà mưá»i nÄm trưá»c, LÄng tưá»ng quân là má»t trong những ngưá»i có cá»ng hiến kiá»t xuất Äá»i vá»i ná»n chÃnh trá» cùng quân vụ cá»§a Trung Quá»c; mà những ngưá»i LÄng lão tưá»ng quân nâng Äỡ cÅ©ng là những ngưá»i hiá»n Äang giữ chức vụ quan trá»ng trong quân Äá»i, cả ngưá»i trà n ngáºp khà thế cá»§a quân nhân, má»i ngưá»i nhìn thấy khuôn mặt ngưá»i Äi theo bên cạnh LÄng lão tưá»ng quân cÅ©ng giá»ng ông Äến bảy phần, thì liá»n Äoán ra ÄÆ°á»£c Äây là con cá»§a LÄng lão tưá»ng quân.
Má»i ngưá»i cÅ©ng không ngá» Äến, LÄng lão tưá»ng quân cÅ©ng sẽ như những ngưá»i lá»n nhà bình thưá»ng, cÅ©ng sẽ khẩn trương khi con cháu trong nhà thi tá»t nghiá»p. Khi nhìn thấy từ trong sân trưá»ng Äi ra hai ngưá»i tưá»ng mạo cá»±c kì bất Äá»ng như lại khiến cho ngưá»i ta cảm thấy rất hà i hòa kia, lại nhìn Äến chiếc xe gần bá»n há» cÅ©ng má» cá»a, LÄng công tá» viên ná»i tiếng thiết diá»n vô tư cá»§a thà nh phá» A từ trong xe bưá»c xuá»ng, thì những ngưá»i Äá» tâm cÅ©ng biết, hai ngưá»i kia, mặc dù từ hai ngà y trưá»c Äã nhìn thấy, nhưng lại hoà n toà n không ngá» ÄÆ°á»£c Äây lại là ngưá»i nhà cá»§a LÄng lão tưá»ng quân. May mà , bá»n há» cÅ©ng không có là m ra chuyá»n gì quá mức thất lá» .
Giá» phút nà y nhìn cáºu bé chân bá» táºt kia ngất xá»u, má»i ngưá»i cÅ©ng lá» ra vẻ mặt lo lắng, có lẽ, má»i ngưá»i cÅ©ng phát hiá»n ra, con cái cá»§a bá»n há» mặc dù không Äến mức ngất xá»u, nhưng mà trên mặt bá»n trẻ Äứa thì má» má»t hoặc kÃch Äá»ng hoặc vui vẻ hoặc dá» chá»u.
Phải nói rằng, thi tá»t nghiá»p á» Trung Quá»c nà y, quả tháºt là má»t trong những thứ khiến cho ngưá»i ta rất rất rất má»t má»i.
Xa xa bên kia, sau khi Cá»c VÅ© ngất xá»u, LÄng Sóc sợ Äến mặt mÅ©i cÅ©ng trắng bá»ch, trái tim bá» siết chặt Äau Äá»n, cùng vá»i Äầu óc trá»ng rá»ng không biết phải là m thế nà o bây giá»! LÄng Sóc vá»i và ng ôm lấy Cá»c VÅ©, tuy rằng trên mặt vẫn không chút thay Äá»i, nhưng trong Äôi mắt xanh thẫm sâu hun hút, lá» ra má»t tia bá»i rá»i, trong lòng nói: “Thì ra, mình Äã yêu bé ngá»c sâu Äến mức nà y rá»i.”
—
Xe Äang vá»i và ng chạy Äến bá»nh viá»n ÄÆ°á»£c ná»a ÄÆ°á»ng thì Cá»c VÅ© nặng ná» tá»nh lại, nhìn thấy mấy Äôi mắt lo lắng, cáºu có chút ngÆ¡ ngác, sau Äó má»i nhá» ra chuyá»n mình bá» ngất xá»u khi má»i ra khá»i cá»ng trưá»ng có lẽ Äã dá»a bao nhiêu ngưá»i, mặt liá»n giá»ng như bá» nưá»ng, Äá» rá»±c, cáºu bá» LÄng Sóc ôm và o lòng mắc cỡ nói: “Xin lá»i, con…”
Lá»i còn chưa nói xong thì Äã bá» giá»ng nói lạnh lạnh cá»§a LÄng Sóc cắt ngang: “Ngá»c nghếch! Em có biết em ngất xá»u như váºy dá»a nhiá»u ngưá»i lắm không hả?! Như như em mà ngất xá»u trong phòng thì, anh nhất Äá»nh sẽ…”
Sẽ thế nà o, LÄng Sóc nói không nên lá»i, bá»i hiá»u ÄÆ°á»£c cà ng lo lắng sẽ cà ng sợ hãi, cà ng sợ hãi thì lại cà ng tức giáºn, cái loại sợ hãi nói không nên lá»i cùng khá»§ng hoà ng nà y, chá» có thá» dùng cách rá»ng lên như má»t cách thá» lá» không ÄÆ°á»£c tá»± nhiên.
“Tiá»u Sóc, rá»ng lá»n lên váºy là m gì hả?” LÄng Táºp Trạo Äau lòng Cá»c VÅ©, “ChÃnh là do con không chÄm sóc Cá»c VÅ© tá»t lại còn không biết xấu há» mà tức giáºn hả? Nếu như hôm nay má»i ngưá»i không có Äến, có phải con Äá»nh Äá» chuyá»n cÆ¡ thá» Tiá»u VÅ© suy nhược Äến mức nà y cÅ©ng không nói vá»i má»i ngưá»i? Vá»n dÄ© hai Äứa là thà sinh thi tá»t nghiá»p, thì phải biết cá» gắng mà bá»i bá», nhưng hai Äứa lại không chá»u vá» nhà Ỡchung vá»i má»i ngưá»i. Lúc nà y thì hay chưa, Tiá»u VÅ© vừa phải Äá»i phó vá»i chuyá»n thi cá», vừa phải là m viá»c nhà , ngưá»i nhá» xÃu như váºy có thá» chá»ng Äỡ qua hết kì thi má»i ngất xá»u là rất giá»i rá»i. Bắt Äầu từ hôm nay, hai con vá» nhà ỠÄi, Äem Tiá»u VÅ© bá»i bá» trá» lại cho khá»e khoắn! Tiá»u Lâu, sau khi vá» thì lên thá»±c ÄÆ¡n bá»i dưỡng cho Tiá»u VÅ©, tranh thá»§ bù Äắp lại toà n bá» thá»t thà bá» gầy Äi cá»§a Tiá»u VÅ©Äem trá» vá».”
Câu cuá»i cùng là nói vá»i bác Lâu. Bác Lâu ngá»i á» ghế phụ trên xe quay Äầu lại nói: “Vâng ạ, lão gia.”
“Ãng ná»i, LÄng Sóc chÄm sóc con rất tá»t.” Cá»c VÅ© cụp mi mắt xuá»ng không dám nhìn ai, khó xá» nói: “Tại con nhất thá»i lÆ¡ là nên má»i bá» ngất xá»u. Má»i ngưá»i xem Äi, không phải bây giá» con Äâu có chuyá»n gì nữa sao?”
LÄng Sóc nhẹ nhà ng vén sợi tóc mai lòa xòa trên trán cá»§a Cá»c VÅ©, ngẩng Äầu nói vá»i LÄng Táºp trạo: “Mùa hè vá» cÅ©ng ÄÆ°á»£c. Trong thá»i gian nà y VÅ© cÅ©ng không á»n lắm, Än cái gì cÅ©ng bá» nôn hết, tinh thần cÅ©ng kém, há» cái là ngá»§, không biết là do há»c nhiá»u quá hay tại áp lá»±c thi tá»t nghiá»p rá»i bỠảnh hưá»ng Äến sức khá»e nữa, là do nà o thì con cÅ©ng Äá»nh thi tá»t nghiá»p xong liá»n Äến bá»nh viá»n kiá»m tra má»t chút.
“Thi tá»t nghiá»p bây giá» tháºt sá»± là cÄng thẳng tháºt.” LÄng Tu Dương ngá»i á» bên cạnh cảm thán.
Cá»c VÅ© ngá» ngoạy trong lòng LÄng Sóc, LÄng Sóc vá»i và ng Äá»i tư thế khác cho Cá»c VÅ©, không há» có ý Äá»nh thả cho cáºu tá»± ngá»i xuá»ng xe.
LÄng Tu Niên nghiêm nghá» Ãt nói quay ngưá»i má» cá»a tá»§ lạnh mini lấy ra má»t chai nưá»c ÄÆ°a Äến trưá»c mặt Cá»c VÅ©.
Cá»c VÅ© giáºt mình má»t chút, khóe môi hÆ¡i co lại giá»ng cây mắc cỡ, run run nháºn lấy chai nưá»c, nói: “Cảm Æ¡n cha.”
LÄng Tu Niên mÃm chặt môi Äến chẳng thá» chặt hÆ¡n, chẳng nói gì, tiếp tục ngá»i ngay ngắn, giá»ng như ngưá»i ÄÆ°a nưá»c cho Cá»c VÅ© là ngưá»i khác váºy Äó.
LÄng Sóc cầm lấy chai nưá»c trên tay Cá»c VÅ©, giúp cáºu má» nắp, ká» bên miá»ng Cá»c VÅ©, Äợi Cá»c VÅ© uá»ng xong liá»n Äem toà n bá» nưá»c còn lại trút và o miá»ng mình uá»ng hết.
LÄng Sóc là m sao mà tá»± nhiên, khiến cho LÄng Táºp Trạo, LÄng Tu Niên cùng LÄng Tu Dương ngá»i xung quanh nhìn thấy không biết phải nói cái gì.
Trong xe tự nhiên rơi và o im lặng.
Cá»c VÅ© nằm trong lòng LÄng Sóc có chút mÆ¡ mà ng buá»n ngá»§, LÄng Sóc cụp mắt nhìn má»t chút, nói: “Ngá»§ Äi.” Sau Äó chưa Äầy má»t phút Äá»ng há», hÆ¡i thá» cá»§a Cá»c VÅ©Äã Äá»u Äá»u.
LÄng Tu Dương nâng ngưá»i nhìn thoáng qua Cá»c VÅ© thoáng cái Äã thiếp Äi, kinh ngạc nói: “Nhanh váºy Äã ngá»§ rá»i à , xem ra thi tá»t nghiá»p Äúng là má»t quá nhá».” Lại há»i, “Tiá»u Sóc, con có cần ngá»§ chút không?”
“Không Äâu.” LÄng Sóc lắc Äầu, nhá» tá»i cái gì, giá»ng như không biết hình dung sao, há»i: “Ãng ná», cha, vá»i chú Tư là tiá»n ÄÆ°á»ng nên Äến à ?”
“Là cá» tình Äến Äón tụi con. Hôm nay chú ÄÆ°á»£c nghá», nhá» ra con vá»i Tiá»u VÅ© hôm nay thi ngà y cuá»i, vá»n chú Äá»nh chạy qua sá»m ÄÆ°a hai Äứa Äi thi, nhưng mà ông ná»i vá»i cha con cÅ©ng muá»n Äi, cho nên sau Äó bá» cháºm lại. Chú còn mua hoa… Ui, hoa chú mua Äâu rá»i?” LÄng Tu Dương tìm tìm, vá» Äầu, nói tiếp: “Ai, lúc nãy Cá»c VÅ© bá» ngất, chú Äá»nh bế Tiá»u VÅ©, ai ngá» không bế Tiá»u VÅ© thì thôi, như hoa chú Äá»nh tặng tụi con lại Äá» rá»t mất rá»i.”
“Mất rá»i thì thôi, VÅ© có khi tại vì nghe mùi hoa ná»ng quá mà hắt xì sau Äó má»i bá» ngất xá»u Äó.” LÄng Sóc nói chẳng quan tâm Äến viá»c có là hay không.
“Ặc? Tiá»u Sóc, con sao lại có thá» nói như váºy chứ?” LÄng Tu Dương ai oán nói.
“Tháºt ra dạo nà y VÅ© có rất nhiá»u mùi VÅ© nghe thấy thì mặt liá»n nhÄn lại như cảm giác bá» buá»n nôn. Cho nên Äợi lát nữa Äến bá»nh viá»n phải kiá»m tra bao tá» cho em ấy kÄ© má»t chút.”
—
Vạn Hoa vừa nháºn ÄÆ°á»£c Äiá»n thoại liá»n chuẩn bá» sẵn sà ng má»i thứ, nhìn thấy Cá»c Vũį°á»£c LÄng Sóc bế và o cùng ông ná»i, chú Ba, chú Tư Äi á» phÃa sau mặt mÅ©i ưu phiá»n, còn có cả bác Lâu, trong lòng liá»n lo lắng cho Cá»c VÅ©.
Ai ngá» vừa há»i, Cá»c VÅ© không phải bá» hôn mê, mà là Äang ngá»§ thiếp Äi, Vạn Hoa có chút dá» khóc dá» cưá»i.
Bất quá, Vạn Hoa vẫn không Äá» bác sÄ© hay y tá khác khám thay, mà toà n bá» Äá»u tá»± mình kiá»m tra cho Cá»c VÅ©.
Khi Äá»nh siêu âm bao tá» cho Cá»c VÅ©, á»ng siêu âm má»i luá»n và o trong miá»ng thì Cá»c VÅ©Äã bắt Äầu nôn, nôn Äến mức những ngưá»i Äi chung từ trên xuá»ng dưá»i Äá»u dùng ánh mắt bén hÆ¡n dao mà nhìn trừng trừng, giá»ng như là anh là m cho Cá»c VÅ© bá» như váºy.
Vạn Hoa thấy Cá»c VÅ© nôn Äến mức nà y, siêu âm bao tá» chắc cÅ©ng không là m ÄÆ°á»£c, chá» có thá» chá»u Äá»±ng mấy Äôi mắt Äang soi tá»i, nói: “Tiá»u vÅ© bỠáp lá»±c thi cá» nhiá»u quá cho nên có những hiá»n tượng giá»ng như bá» Äau bao tá», bây giá» con kê và i ÄÆ¡n thuá»c chá»ng nôn Ãt tác dụng phụ cho Tiá»u VÅ© uá»ng trưá»c, còn bình thưá»ng chú ý chuyá»n Än uá»ng lÃ ÄÆ°á»£c.”
—
Äến mức nà y, ngay cả Vạn Hoa là bác sÄ© cÅ©ng nói như váºy, váºy thì má»i ngưá»i cÅ©ng chá» biết tin là Cá»c VÅ© bá»i vì áp lá»±c thi cá» cho nên má»i xảy ra hiá»n tượng giá»ng như bá» Äau bao tá».
Cho nên sau khi quay vá» nhà chÃnh, Cá»c VÅ© má»t ngà y ba bữa liá»n tÄng rất nhiá»u các loại Äá» bá».
Nhưng kết quả lại hoà n toà n vô Ãch, trả qua ná»a tháng, bá»nh Äau bao tá» cá»§a Cá»c VÅ© cà ng lúc cà ng nghiêm trá»ng, Än cái gì thì nôn ra cái Äó! Quả thá»±c là là m nguyên Äám ngưá»i thương Cá»c VÅ© sợ hãi theo.
LÄng Sóc nhìn Cá»c VÅ©Än không vô mà mặt mÅ©i trá» nên tái nhợt, tháºt muá»n ÄÆ°á»£c chá»u Äau thay. Trong lòng tháºt háºn thi cá» á» Trung Quá»c! Nếu như không phải là áp lá»±c ép muá»n chết ngưá»i, Cá»c VÅ© cÅ©ng sẽ không bá» biến thà nh như thế nà y! Ặc, bạn LÄng Sóc tháºt giá»ng như em bé bá» ngã rá»i tức giáºn trách cục Äá là m cho mình bá» vấp! Có Äiá»m ngây thÆ¡ ha.
Sau Äó, ngưá»i phải chá»u áp lá»±c lá»n nhất Äó chÃnh là bác sÄ© Vạn Hoa, trong Äầu tá»± nhiên nhá» ra má»t phần báo cáo kiá»m tra y tế bá» anh cất á» trong tá»§, tháºt phải tá»± trách bản thân sao lại ù lì, tá»± nhiên giá» nà y má»i nhá» ra.
Khi Cá»c VÅ© lại bá» nôn Äến gần ngất xá»u, Vạn Hoa ho hai tiếng lấy thêm can Äan, chá»ng cằm nhìn Cá»c VÅ© yếu á»t dá»±a và o trong lòng LÄng Sóc, lá»i nói ra mang theo chút chần chừ cùng phá»ng Äoán: “Anh nghÄ©, Tiá»u VÅ© không phải bá» Äau bao tá» Äâu, mà là — có thai rá»i!”
Cái nà y tháºt sá»± là long trá»i lá» Äất, ngoại trừ Cá»c VÅ© vì bá» nôn Äến khó chá»u chưa há»i phục lại ÄÆ°á»£c tinh thần, còn lại thì toà n bá» má»i ngưá»i trong nhà bếp Äá»u bá» “ná» tung” thà nh cám, tháºt là lâu sau cÅ©ng chưa phản ứng lại ÄÆ°á»£c.