Trang chủ Thể loại Khoa huyễn Đạo Tâm Chủng Ma

Chương 110: Trước Tới Đan Đường

  *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh

   “Người tới có Phong Vũ sư huynh hay không?” Tiểu đồng tử đứng ở bên trái hướng về hai người Phong Vũ cùng Tần Thiếu Phong hỏi, mà nghe xong tiểu đồng tử này nói, Phong Vũ hướng phía trước một bước, sau đó nói: “Sư đệ có lễ, tại hạ chính là Phong Vũ, vừa mới phi thăng mà đến.” Mặc kệ Phong Vũ ở tu sĩ tinh cầu kia của hắn là chưởng môn một phương, nhưng mà đến nơi này cũng chẳng qua là một gã đệ tử bình thường mà thôi.

   Tiều đồng từ bên trái kia sau khi nghe xong Phong Vũ nói, gật gật đầu, sau đó đối với Phong Vũ nói: “Phong Vũ sư huynh có thể tới trước Tiên Tịch Điện đăng ký, sau đó có thể đi sư thừa tổ sư nhất mạch của sư huynh nơi đó, nếu sư thừa tổ sư nhất mạch của sư huynh không có ai mà nói, như vậy cũng có thể lựa chọn gia nhập tổ sư nhất mạch khác.”.

   Nghe xong tiểu đồng tử kia nói, Phong Vũ gật gật đầu, sau đó đối với tiểu đồng tử kia nói: “Sư đệ, đây là ta ở trên đường đến kết một vị đạo hữu, muốn vào Lăng Vân Giáo ta, không biết cần làm cái gì?” Phong Vũ tự nhiên là không quên Tần Thiếu Phong, vội vàng giới thiệu.

   Tiểu đồng tử kia nghe xong Phong Vũ nói, đầu tiên là đối với Tần Thiếu Phong gật gật đầu, sau đó đối với Phong Vũ nói: “Vị sư huynh này cùng Phong

   Vũ sư huynh cần làm giống nhau.”Mà Phong Vũ nghe xong tiểu đồng tử nói, lúc này mới yên tâm, sau đó đối với tiêu đồng tử hành lễ xong, liền là mang theo Tần Thiếu Phong hướng về cái miệng hang thật lớn kia đi đến.

   Sau khi đi vào miệng hang, tự nhiên lại là một mảng trời đất khác, bởi vì kiến thức rất nhiều chuyện như vậy, Tần Thiếu Phong đã sớm là quen, sớm biết ngọn núi cao ngất trong mấy mặt ngoài kia chính là một cái bài trí, chỗ sơn môn thật sự của Lăng Vân Giáo, lại là ở bên trong này trong một mảng trời đất này.

   Phóng mắt nhìn lại, ở trong một mảng trời đất nhỏ này, có từng cái đỉnh núi, mà tại địa phương cuối cùng kia, có một cái ngọn núi lớn vô cùng, giống như hạc trong bầy gà đứng sừng sững ở nơi đó. Mà thiên địa nguyên khí trong này, so với

   bên ngoài còn nồng hậu hơn rất nhiều, điều này làm cho trong lòng Tần Thiếu Phong rất hài lòng, ở địa phương như vậy tu luyện, ngược lại là cực kỳ thích hợp.

   Chẳng qua Tần Thiếu Phong và Phong Vũ ở lúc vừa đi vào một mảng trời đất nhỏ này, lại là bị dọa nhảy dựng, bởi vì bọn họ vừa mới đi vào nơi này, lại là thấy một con vượn không lô ước chừng cao năm trường đang nhe răng há miệng, trừng một đôi mắt to nhìn bọn họ, Tần Thiếu Phong còn tốt, Phong Vũ chưa từng nhìn thấy linh thú như vậy, ngược lại là bị hoảng sợ.

   Mà con vượm khổng lồ này tự nhiên là hộ sớm linh thú của Lăng Vân Giáo, Tần Thiếu Phong cảm thụ một chút, phát hiện con vượn khổng lồ này vậy mà là So với cảnh giới của mình cũng cao hơn, đã là cảnh giới Thái Ất Tán Tiên ba mươi ba phẩm, chẳng qua nếu luận thực lực thật sự mà nói, Tần Thiếu Phong có lòng tin một chưởng liền vỗ chết con vượn khổng lồ này.

   Con vượm khổng lồ này tuy nhe răng há mồm trừng mắt, chẳng qua lại là cũng không công kích đối với Tần Thiếu Phong và Phong Vũ, cho nên Phong Vũ cùng Tần Thiếu Phong đều là hướng về phía trước đi đến, không đi để ý tới con vượn khổng lồ này, chẳng qua lúc đại hắc cẩu qua con vượn khổng lồ kia, lười biếng nhìn con vượn khổng lồ kia một cái, con vượn khổng lồ kia lại nhất thời chính là không dám ở nhe răng há mồm nữa, cũng không dám trừng mắt nữa, lập tức chính là quỳ rạp trên mặt đất, hai tay ôm đầu, bộ dáng tựa như rất sợ hãi.

   Lúc trước từ đồng từ kia nơi đó, Phong Vũ cùng Tần Thiếu Phong đã là biết vị trí của Tiên Tịch Điện, vì thế hai người chính là trước hướng về chạy đi. Không bao lâu chính là đi tới phía trước đại điện dưới chân một ngọn núi, nơi này chính là Tiên Tịch Điện, tất cả tông phái đều là có thứ này, nghe nói ở nơi này đăng ký, sau khi vào tiên tịch, như vậy mặc kệ là tới nơi nào, cho dù là tương lai đến tiên giới, thân phận này của ngươi cũng là sẽ được thừa nhận.

   Tần Thiếu Phong theo Phong Vũ đi tới Tiên Tịch Điện, người phụ trách ở nơi này lại là một lão nhân Hợp Đạo thất giai, sau khi thấy Phong Vũ cùng Tần Thiếu Phong tiến vào, vội vàng hướng về bọn họ nói: “Hai vị là sư huynh vừa phi

   thăng lên hà, mời đến nơi này đăng ký tiên tịch đi.” Nói xong chính là dẫn Tần Thiếu Phong và Phong Vũ hướng về một bên đi đến.

   Ở phía trước đại điện này có một tòa đài ngọc thật lớn, lão nhân kia sau khi đem Tần Thiếu Phong và Phong Vũ dẫn tới nơi đó, đối với Tần Thiếu Phong và Phong Vũ nói: “Hai vị sư huynh chỉ cần nhỏ máu ở trên đài tiên tịch này, liền là có thể vào tiên tịch rồi, tương lai hai vị sư huynh mặc kệ đi đến nơi nào, đều là đệ tử Lăng Vân Giáo ta.”.

   Phong Vũ không có bất cứ do dự gì, trực tiếp chính là đi qua đi nhỏ một giọt máu tươi ở trên đài ngọc kia, lập tức chính là nhìn thấy trên đài ngọc kia chợt lóe hào quang, lập tức chính là khôi phục bình tĩnh, gã Phong Vũ này cũng chính là vào tiên tịch rồi, mà thấy được quá trình vào tiên tịch của Phong Vũ, hai mắt Tần Thiếu Phong nheo lại, trong lòng hiện lên một tia cười lạnh.

  


Danh sách chương
Cài đặt
QR
Lưu tủ
Quay lại
Bình luận