Chương 343: Nước miếng
NG
Nhìn má»t há»i, Du Tiá»u Mặc cÅ©ng hết hứng thú luôn, tuy thù lao tứ Äại gia tá»c trả không thấp, nhưng ai cÅ©ng Äoán ÄÆ°á»£c, nếu không phải là cưá»ng giả Hoà ng cảnh trá» lên, thì có tá»i Äó cÅ©ng chá» là m pháo hôi.
Nhưng vẫn có không Ãt ngưá»i bá» hấp dẫn, trong Äó phải ká» Äến Äá»i hình xếp hà ng dà i sá»c phÃa trưá»c Äiá»m báo danh cá»§a Äằng gia. Ãt nhất là Bách Lý gia và Äá»ng gia, thù lao há» ÄÆ°a ra không cao không tấp, khó mà hấp dẫn ÄÆ°á»£c ngưá»i khác.
Äá»i ngÅ© xếp hà ng Äến truyá»n tá»ng tráºn không dà i lắm, chẳng bao lâu sau Äã Äến lượt bá»n há». Ná»p phà truyá»n tá»ng xong, ngưá»i phụ trách má»i truyá»n tá»ng há» ra khá»i Viêm thà nh.
Äiá»m kết ná»i khác cá»§a truyá»n tá»ng tráºn là má»t thà nh trấn duy nhất nằm gần biá»n Vô Táºn, phải xuyên qua vạn dặm thâm sÆ¡n má»i tá»i nÆ¡i, nhưng các thế lá»±c cá»§a Viêm thà nh có qua lại vá»i thà nh trấn kia, cho nên sau khi tứ Äại gia tá»c tá»i nÆ¡i, sẽ phải Äà m phán vá»i há».
Mái ngói và phòng á»c nÆ¡i nà y Äá»u mang má»t mà u xanh, dòng ngưá»i vá»i và ng qua lại, khắp nÆ¡i Äá»u bá» bầu không khà cÄng thẳng bao phá»§, nÆ¡i nà y chÃnh là Vô Táºn trấn, tên ÄÆ°á»£c lấy theo biá»n Vô Táºn.
Äứng trên ÄÆ°á»ng, Du Tiá»u Mặc hÃt và o má»t hÆ¡i tháºt sâu. Bầu không khà ỠÄây còn cÄng thẳng hÆ¡n cả Viêm thà nh nữa, khắp nÆ¡i Äá»u có ngưá»i thảo luáºn vá» linh mạch, chá» là chẳng ai nhắc tá»i trá»ng Äiá»m, và dụ như vá» trà phát hiá»n linh mạch á» biá»n Vô Táºn, gần như không ai nói Äến.
Chá» là bá»n há» có nói Äến Äiá»m dừng chân cá»§a các thế lá»±c á» Viêm Thà nh, mà thế lá»±c khắp nÆ¡i á» Vô Táºn trấn nữa.
âBây giá» chúng ta Äi Äâu Äây?â Du Tiá»u Mặc nghiêng vá» má»t phÃa, vừa nhìn LÄng Tiêu.
LÄng Tiêu nói: âTrưá»c tiên cứ Äi nghe ngóng tin tức Äã.â
Du Tiá»u Mặc âÃâ má»t tiếng, muá»n nghe ngóng tin tức, ÄÆ°Æ¡ng nhiên là phải tá»i nÆ¡i có nhiá»u ngưá»i. Tá»u lâu á» Vô Táºn trấn có chút cÅ© kÄ©, không trà n ngáºp bầu không phà xa hoa như á» Viêm thà nh, còn chưa tiá»n và o, hai ngưá»i Äã nghe ÄÆ°á»£c tiếng nói chuyá»n á»n à o, bên trong còn chen chúc hÆ¡n cả Viêm thà nh, bà n nà o cÅ©ng có ngưá»i ngá»i kÃn, chẳng thừa má»t cái ghế.
Du Tiá»u Mặc vừa Äi và o Äã phải lui ra, hắn không kén chá»n, nhưng hắn cÅ©ng rất thÃch sạch sẽ. Hai ngưá»i Äà nh phải tìm tá»u lâu khác, cuá»i cùng dừng chân lại á» tá»u lâu Äắt tiá»n nhất Vô Táºn trấn má»i tìm ÄÆ°á»£c chá» trá»ng, bá»i vì Äắt, mà ngưá»i nÆ¡i nà y chẳng già u có gì cho cam, cho nên không chen chúc như những nÆ¡i khác. Tiá»u nhá» láºp tức ân cần chạy ra vá»i má»t bình trà nóng, âHai vá» khách quan, có muá»n gá»i món gì không ạ?â
Du Tiá»u Mặc thuáºn miá»ng nói: âCó thá»±c ÄÆ¡n không?â
Tiá»u nhá» sảng khoái Äáp: âCó, khách quan chá» má»t lát, tiá»u nhân sẽ mang tá»i ngay.â
Du Tiá»u Mặc bất ngá», hắn chá» thuáºn miá»ng há»i má»t câu thôi, váºy mà cÅ©ng có, ná»n vÄn minh cá»§a thế giá»i nà y trong mắt hắn chẳng khác gì cá» Äại, cho nên cÄn bản là hắn chẳng hy vá»ng mấy món Äá» như thá»±c ÄÆ¡n xuất hiá»n. Sau Äó, quả tháºt Äã thấy tiá»u nhá» cầm thá»±c ÄÆ¡n tá»i. Thá»±c ÄÆ¡n là má»t miếng gá», lá»n bằng hai bà n tay cá»§a ngưá»i trưá»ng thà nh, bên trên còn khắc những món Än mà nÆ¡i Äây có, cỡ chữ hÆ¡i nhá», nhưng vẫn nhìn rõ, bên cạnh tên món Än, là giá, cÅ©ng như hiá»n Äại.
Du Tiá»u Mặc xem má»t lượt, hai mắt trợn tròn, bảo sao khách á» nÆ¡i nà y Ãt hÆ¡n nhÅ©ng chá» khác, quả nhiên là có lý do cá»§a nó hết, giá cả phÃa trên, có bá»n phần là dùng thá»§y tinh tá» Äá» Äá»nh giá. Tiá»u nhá» vừa nhìn nét mặt cá»§a hắn Äã Äoán ÄÆ°á»£c ngay, láºp tức giải thÃch: âPhải chÄng khách quan cảm thấy Äá» Än phÃa trên rất Äắt? Thá»±c ra là có nguyên nhân cả.â
Du Tiá»u Mặc ngẩng Äầu nhìn hắn má»t cái, âNguyên nhân gì?â
Tiá»u nhá» chá» má»t món Än trên thá»±c ÄÆ¡n, âNguyên liá»u chế biến những món Än nà y không phải là nguyên liá»u thưá»ng gặp, và dụ như món bánh trứng hấp nà y, loại trứng ÄÆ°á»£c sá» dụng là trứng cá»§a yêu thú cấp sáu Liá»t Trảo Äiêu, sá» lượng không nhiá»u, hÆ¡n nữa phải Äi sâu và o thâm sÆ¡n má»i lấy ÄÆ°á»£c, cho nên giá cả má»i cao như váºy.â
Du Tiá»u Mặc gáºt Äầu tá» vẻ Äã hiá»u. Äây rõ rà ng là món Än cho ngưá»i có tiá»n mà . Du Tiá»u Mặc bà y tá» hắn rất ưu thương, bá»i vì hắn không phải la fngưá»i có tiá»n: âVáºy thì cho má»t ÄÄ©a bánh trứng hấp, còn có trái cây tẩm ÄÆ°á»ng nà y nữaâ¦â Nghe xong, LÄng Tiêu Äã bắt Äầu gá»i Äá» Än, y không há» khách khÃ, chá»n toà n những món Än Äắt muá»n chết luôn. Du Tiá»u Mặc quay qua lưá»m y, không kiếm ÄÆ°á»£c tiá»n mà sao cứ tiêu như nưá»c váºy hả, y không Äau lòng nhưng còn hắn thì Äau lắm lắm luôn nà y.
LÄng Tiêu nói: âThá»§y tinh tá» có thá» kiếm lại ÄÆ°á»£c, nhưng hiếm lắm má»i tá»i nÆ¡i nà y má»t chuyến, nếm thá» Äặc sản nÆ¡i Äây cÅ©ng coi như là không uá»ng chuyến Äi.â Nói thì nói thế. Cuá»i cùng Du Tiá»u Mặc vẫn phải nghe theo, vá»i tu vi cá»§a hắn bây giá» Äã không cần dâng Äá» Än cho lục phá»§ ngÅ© tạng nữa rá»i, nhưng cÅ©ng chÃnh vì váºy, hắn cà ng nhá» cái cảm giác khi Än, nhất là cảm giác hà m rÄng ÄÆ°á»£c nhai và hương vá» cá»§a thức Än, Äã rất lâu hắn chưa ÄÆ°á»£c cảm nháºn rá»i.
LÄng Tiêu gá»i trái cây tẩm ÄÆ°á»ng, cÅ©ng là m cho hắn nhá» tá»i mấy món Äiá»m tâm tẩm ÄÆ°á»ng, vì dụ như táo tẩm ÄÆ°á»ng chẳng hạn. Tá»c Äá» mang Äá» Än lên rất nhanh, chẳng tá»n Äến nÄm phút: âMá»i hai vá» khách quan thưá»ng thức.â Tiá»u nhá» Äặt Äá» Än lên bà i, lại nói: âXin há»i có cần rượu không?â
Du Tiá»u Mặc sững sá», láºp tức lắc Äầu, âKhôngâ¦â Hắn không uá»ng rượu.
âThế thì mang lên má»t bình.â LÄng Tiêu ngắt lá»i hắn. Du Tiá»u Mặc ai oán nhìn y, cưng à , Ãt nhất anh cÅ©ng phải há»i giá ÄÆ°á»£c không váºy!
Tiá»u nhá» nhanh chóng mang lên má»t bình rượu và hai cái chén, dù chưa má» nút nhưng Äã nghe thấy mùi rượu ná»ng Äáºm toát ra, ngay cả ngưá»i không biết uá»ng rượu như Du Tiá»u Mặc cÅ©ng cảm thấy rất thÆ¡m. Tiá»u nhá» cưá»i nói: âÄây chÃnh là bảo bá»i bán Äắt hà ng nhất cá»§a quán chúng ta ââ Rượu Liá»t Äao, hương vá» vô cùng thuần khiết, má»i uá»ng và o sẽ cảm thấy nóng như bá» lá»a thiêu Äá»t, nhưng chá» má»t lát sau có thá» nhấm nháp ÄÆ°á»£c hương vá» ÄÃch thá»±c.â Dù sao thì cÅ©ng gá»i lên rá»i. Du Tiá»u Mặc dứt khoát rót cho mình và LÄng Tiêu má»t chén, hắn không uá»ng, chá» ÄÆ°a má»t chén khác cho LÄng Tiêu, âAnh nếm thá» xem.â
LÄng Tiêu bưng chén rượu lên, Äầu tiên là ngá»i má»t cái, sai Äó má»i khẽ nhấp má»t ngụm. Du Tiá»u Mặc láºp tức há»i: âSao nà o?â LÄng Tiêu hÃp mắt, có vẻ như rất hưá»ng thụ, mãi má»t lát sau má»i nói: âQuả nhiên không tá», không há» là bảo bá»i trấn ***.â
Nghe xong lá»i nà y, còn xem cả nét mặt y, hình như là uá»ng ngon lắm, Du Tiá»u Mặc do dá»± liếm môi, cuá»i cùng vẫn không nén ná»i tò mò, nhẹ nhà ng nhấp má»t ngụm⦠Sau Äó hả, không có sau Äó rá»i.
Khuôn mặt LÄng Tiêu lá» rõ sá»± vui vẻ, âSao nà o?â Du Tiá»u Mặc phun phì phì, rượu trá»n lẫn vá»i nưá»c miếng Äá»u rÆ¡i hết và o bánh trứng hấp và trái cây tẩm ÄÆ°á»ng. Ngưá»i xung quanh láºp tức bà y ra biá»u lá» ghét bá».
Du Tiá»u Mặc dùng tay áo lau miá»ng, sau Äó dùng giá»ng Äiá»u run rẩy nói: âCÅ©ng ÄÆ°á»£c.â Nói xong hắn liá»n cầm ÄÅ©a gắp má»t miếng trái cây tẩm ÄÆ°á»ng ngá»t nhà o nhét và o trong miá»ng, cÅ©ng chẳng quan tâm bẩn hay không, dù sao Äó cÅ©ng là nưá»c miếng cá»§a hắn mà . Du Tiá»u Mặc Än liá»n hai khá»i, mãi tá»i khi trong miá»ng toà n mùi vá» ngá»t ngà o, hắn má»i dừng lại, ngẩng Äầu chá» thấy LÄng Tiêu Äang nhìn hắn. Du Tiá»u Mặc Äảo mắt má»t vòng, Äẩy chén rượu tá»i trưá»c mặt y, âBánh trứng và trái cây tẩm ÄÆ°á»ng Äá»u dÃnh nưá»c miếng cá»§a em rá»i, hay là em Än hết nha, còn rượu là cá»§a anh hết Äó.â
LÄng Tiêu láºp tức Än má»t miếng bánh trứng hấp ngay trưá»c mặt hắn, sau Äó má»i há»i: âBá» nưá»c miếng cá»§a em dÃnh và o thì sao?â
Du Tiá»u Mặc: ââ¦â Da mặt tên nà y dà y quá rá»i nha. Nhưng ngay sau Äó, hắn liá»n phát hiá»n ra có gì Äó kì quái, hình như xung quanh quá yên tÄ©nh rá»i hả? Du Tiá»u Mặc lén lút liếc má»t cái, phát hiá»n ra tất cả má»i ngưá»i Äá»u dùng vẻ mặt kinh ngạc nhìn LÄng Tiêu, thá»nh thoảng còn liếc qua hắn. Bữa cÆ¡m nà y, là bữa cÆ¡m xoắn xuýt nhất mà Du Tiá»u Mặc từng Än.
Vất vả lắm má»i Än xong, tiá»u nhá» liá»n ân cần chạy tá»i tÃnh tiá»n, âKhách quan, tá»ng cá»ng là mưá»i má»t thá»§y tinh tá».â Mưá»i má»t thá»§y tinh tá» tương ÄÆ°Æ¡ng vá»i má»t vạn má»t ngà n kim tá». Äây tuyá»t Äá»i là bữa cÆ¡m Äắt nhất mà hắn từng ÄÆ°á»£c Än. Du Tiá»u Mặc giáºn giữ thanh toán tiá»n, cùng ngà y hai ngưá»i nghá» lại á» khách sạn. Ban Äêm, Du Tiá»u Mặc bá» LÄng Tiêu kéo lên giưá»ng, lấy cá» là muá»n tu luyá»n, sau Äó không thèm ÄỠý Äến viá»c hắn kháng nghá», gặm từ ngoà i và o trong, từ trong ra ngoà i, chẳng chừa má»t miếng xương, mãi tá»i ná»a Äêm, tiếng giưá»ng lay Äá»ng âKẽo kẹt kẽo kẹtâ má»i ngừng lại.
Du Tiá»u Mặc kiá»t sức nằm ì trên ngưá»i LÄng Tiêu, ná»a ngưá»i dưá»i Äá»u dinh dÃnh nhá»p nháp, vô cùng khó chá»u, bây giá» má»i là m có má»t lần mà má»t má»i như thá» Äã là m tá»i lần thứ hai hay ba rá»i ấy, Du Tiá»u Mặc uá» oải nói: âNà y, anh Äi ra mau.â
âA, Äợi thêm chút nữa.â Giá»ng nói cá»§a LÄng Tiêu vang lên, hÆ¡i trầm mà gợi cảm. Du Tiá»u Mặc lừ mắt, hắn nghi ngá» nếu Äợi thêm chút nữa, thì sẽ bắt Äầu má»t vòng má»i lắn, bá»i vì dục vá»ng chôn sâu trong cÆ¡ thá» hắn Äã có dấu hiá»u thức tá»nh rá»i.
Äúng lúc nà y, bên cạnh Äá»t nhiên có tiếng vang truyá»n tá»i. Ãm thanh Äứt quãng nà y nghe quen tai lắm, vừa lắng tai nghe má»t lát, Du Tiá»u Mặc Äã xạm mặt lại, âm thanh nà y rõ rà ng là cái tiếng âKẽo kẹtâ phát ra khi hắn và LÄng tiêu là m váºn Äá»ng trên giưá»ng mà , vá»i và ng leo xuá»ng khá»i ngưá»i LÄng Tiêu, cảm giác lúc dục vá»ng rá»i cÆ¡ thá» là m Du Tiá»u Mặc không nén ná»i má»t tiếng rên.
Tắm rá»a qua loa, Du Tiá»u Mặc trá» lại trên giưá»ng Äã thấy LÄng Tiêu vẫn còn *** như trưá»c, ná»a bên mặt chìm và o trong bóng Äêm, má»t lúc lâu cÅ©ng không có Äá»ng tÄ©nh, chẳng biết Äang nghÄ© gì. Du Tiá»u Mặc vừa mặc quần áo vừa gá»i y, âNà y, anhâ¦â
âSuỵt!â LÄng Tiêu ra hiá»u ý bảo hắn Äừng lên tiếng. Du Tiá»u Mặc sững sá», âLà m sao thế?â LÄng Tiêu Äáp: âEm cẩn tháºn nghe Äi.â Du Tiá»u Mặc láºp tức là m theo, láºp trung tư tưá»ng cẩn tháºn nghe ngóng.
Kẽo kẹt kẽo kẹt
ââ¦â