Chương 564: Hắc điếm
M
Bình thưá»ng ngưá»i sá»ng á» Táºp Cá»u trấn không bao giá» ra ngoà i và o buá»i tá»i, bá»i váºy những thứ như chợ Äêm cÅ©ng không tá»n tại, thá»i gian vừa tá»i, trên ÄÆ°á»ng Äã Äen thui má»t mà u, ngẫu nhiên chá» thấy ánh sáng le lói trong cá»a sá» nhà nà o Äấy, khách sạn Hảo Lai cÅ©ng là má»t trong sá» Äó, ngưá»i Äứng dưá»i ÄÆ°á»ng có thá» thấy Äèn trên cá»a sá» tầng hai vẫn chưa tắt.
Gió lạnh giáºn dữ thá»i qua mà n Äêm, mạnh tá»i ná»i biá»n hiá»u cá»§a khách sạn cứ lung lay không ngừng.
Trong hà nh lang, chưá»ng quầy cầm theo má»t chiếc Äèn dầu Äi tá»i từ góc rẽ, ánh sáng lá» má» cá»§a ngá»n Äèn chiếu và o mặt lão, nhá» sá»± trợ giúp cá»§a bóng tá»i xung quanh, nhìn chưá»ng quầy có vẻ gì Äó rất âm u khá»§ng khiếp.
Chưá»ng quầy cầm ngá»n Äèn lên lầu, bưá»c chân dẫm lên cầu thang vang lên tiếng cá»t kẹt, trong mà n Äêm yên tÄ©nh nà y, tiếng Äá»ng như ÄÆ°á»£c nhân lên gấp mấy trÄm lần.
Lên tá»i lầu hai, chưá»ng quầy nhìn mấy gian phòng chưa tắt Äèn, gương mặt Äầy nếp nhÄn lá» ra nụ cưá»i quá»· dá» yếu á»t.
Trong phòng, Du Tiá»u Mặc Äang táºp trung tinh thần quan sát LÄng Tiêu, bá»ng nghe thấy tiếng gõ cá»a.
Ai lại Äến gõ cá»a và o giá» nà y?
Du Tiá»u Mặc cảm thấy nghi hoặc, nhưng vẫn Äứng dáºy má» cá»a. Cá»a vừa má», hắn Äã bá» chưá»ng quầy Äứng bên ngoà i dá»a chết khiếp, hà nh tang hÆ¡i tá»i, lão còn Äặt ngá»n Äèn ngay dưá»i cằm, nhìn y như má»t con quá»·.
Chưá»ng quầy ná» nụ cưá»i ná»nh ná»t, thả tay Äang cầm Äèn xuá»ng, ÄÆ°a tay bưng khay tá»i trưá»c mặt hắn: âKhách quan, Äây là Äá» Än khuya miá» n phà bản *** tặng cho các vá».â
Du Tiá»u Mặc nói: âKhông cần, ta không Äói, mang vá» Äi.â Bây giá» hắn là m gì còn tâm trạng mà Än vá»i uá»ng, cho dù tặng miá» n phà mưá»i chén cÅ©ng không cần.
Nói xong hắn chuẩn bá» Äóng cá»a.
Chưá»ng quầy vá»i và ng ÄÆ°a tay ngÄn Äá»ng tác cá»§a hắn lại, khiên tá»n cưá»i nói: âKhách quan, dù bây giá» ngà i không Äói, có khi lát nữa lại Äói cÅ©ng không chừng, ngà i không Än thì mấy món nà y cÅ©ng Äá» Äó không ai Än cả, lãng phà lắm.â
Du Tiá»u Mặc nhÃu mà y lại, cuá»i cùng vẫn nháºn lấy.
Gương mặt chưá»ng quầy cưá»i tươi rói, mang theo ngá»n Äèn rá»i Äi.
Trá» lại trong phòng, cuá»i cùng Du Tiá»u Mặc cÅ©ng nhá» tá»i cá» chá» khác thưá»ng cá»§a chưá»ng quầy, rõ rà ng ngưá»i á» Táºp Cá»u trấn ghét ngưá»i ngoà i Äến thế, váºy mà lại tặng Äá» Än khuya miá» n phà sao?
Bây giá» Äầu óc hắn rất há»n loạn, hoà n toà n không có tâm trạng Äá» nghÄ© mấy chuyá»n phức tạp, chá» Äặt khay lên bà n rá»i trá» vá» ngá»i lên cái ghế kia, bá» Äá»ng thức Än khuya cô ÄÆ¡n má»t mình.
Äại ÄÆ°á»ng lầu má»t.
Hai gã tiá»u nhá» là Äà n ông, nhưng Äầu bếp lại là má»t Äại thẩm trung niên, vừa nhìn thấy trưá»ng quầy Äi xuá»ng, ba ngưá»i láºp tức vây lại, vừa Äá»nh há»i Äã thấy sắc mặt âm u cá»§a lão.
âChưá»ng quầy, có chuyá»n gì thế?â Äầu bếp vá»i há»i.
Chưá»ng quầy trầm mặt nói: âCó lẽ phải há»§y bá» kế hoạch.â
âVì sao?â Má»i ngưá»i không hiá»u, bá»n há» Äã chuẩn bá» xong xuôi cả rá»i mà .
Chưá»ng quầy nói: âCó má»t tên khách trong phòng không hứng thú vá»i Äá» Än khuya, mặc dù ta Äã ÄÆ°a và o rá»i, nhưng chắc chắn hắn sẽ không Än, không Äánh gục ÄÆ°á»£c chúng sẽ ảnh hưá»ng tá»i kế hoạch cá»§a chúng ta.â
âChẳng lẽ chúng ta phải buông tha cho chúng như váºy? Nghe A Xuyên nói thì hai tên Äấy là con dê béo Äó!â Äầu bếp cầm má»t con dao thái rau, lưỡi dao sắc Äến lóe sáng, nét mặt âm tà n.
âÄÆ°Æ¡ng nhiên là không.â Chưá»ng quầy nói: âTa thấy hai kẻ kia sẽ á» Äây thêm má»t thá»i gian ngắn nữa, có vẻ má»t trong hai ngưá»i Äang bá» thương, rất có thá» chúng muá»n á» lại Táºp Cá»u trấn cho Äến khi khá»e hẳn, chá» cần chúng còn á» trong khách sạn, chúng ta sẽ có rất nhiá»u cÆ¡ há»i.â
Tiá»u nhá» giáp há»i: âThế hai tên khách còn lại thì sao?â
Gần Äây Táºp Cá»u trấn có không Ãt ngưá»i ngoà i ghé Äến, nhá» có A Xuyên giá»i thiá»u, trong khách sạn cá»§a há» có tá»i bá»n ngưá»i ngoà i, hai tên còn lại sẽ Äi và o ngà y mai.
âChắc bây giá» chúng Äã Än bữa khuya mà ta ÄÆ°a lên, phải xá» lý chúng sạch sẽ, bằng không Äợi chúng tá»nh sẽ phát hiá»n trong Äá» Än khuya có gì Äó.â Chưá»ng quầy trầm ngâm: âThế nà y Äi, ta sẽ Äánh lạc hưá»ng hai kẻ Äang thức, các ngươi trói hai tên kia lại, Äá»ng tác phải nhẹ nhà ng, tránh bá» phát hiá»n.â
âÄÆ°á»£c.â
Bá»n ngưá»i láºp tức chia nhau hà nh Äá»ng, khách sạn Hảo Lai chÃnh là hắc *** trong truyá»n thuyết.
A Xuyên Äúng là ngưá»i á» Táºp Cá»u trấn, nhưng gã còn có má»t thân pháºn khác, Äó chÃnh là giá»i thiá»u những ngưá»i từ ngoà i tá»i Äến khách sạn Hảo Lai, sau Äó hạ dược, trói há» lại và cưá»p hết tiá»n tà i, ngoà i cưá»p ra thì cÅ©ng giết không Ãt ngưá»i, dù sao cÅ©ng chá» là má»t Äám ngưá»i ngoà i.
Vì váºy, không Äến hai khắc nữa, chưá»ng quầy lại gõ cá»a phòng Du Tiá»u Mặc.
Du Tiá»u Mặc Äà nh phải ra má» cá»a, âLại có chuyá»n gì nữa.â
Chưá»ng quầy nói: âKhách quan, tiá»u nhân Äoán có lẽ ngà i Äang phiá»n não vì chuyá»n cá»§a bạn mình, liá»n là m hai món Äá» Än vặt, còn có má»t hÅ© rượu, nếu ngà i cảm thấy chán, có thá» vừa uá»ng rượu vừa Än gì Äó.â
Du Tiá»u Mặc bá»ng cảm thấy chưá»ng quầy nà y tháºt thú vá», hắn nhìn ÄÄ©a Äá» trên tay lão, há»i: âTáºp Cá»u trấn bà i xÃch ngưá»i từ ngoà i tá»i, ngươi cÅ©ng phải thế chứ hả, sao lại tá»t Äến mức tặng Äá» cho ta thế nà y?â
âKhách quan nói Äúng lắm, Äúng là Táºp Cá»u trấn bà i xÃch ngưá»i ngoà i, nhưng có má»t phần nhá» không thế, và dụ như tiá»u nhân, dù thu tiá»n phòng cá»§a ngà i hÆ¡i Äắt, nhưng tiá»u nhân là m váºy cÅ©ng vì bất Äắc dÄ©, nếu biá»u hiá»n quá khác ngưá»i, sẽ bá» ngưá»i trong trấn bà i xÃch, ngà i nói có Äúng không?â Chưá»ng quầy Äáp, không chút hoang mang.
âThôi ÄÆ°á»£c rá»i, cứ Äặt mấy thứ Äó xuá»ng.â
Du Tiá»u Mặc cảm thấy lão nói cÅ©ng có lý, hắn không biết chưá»ng quầy cỠý.
Äạt ÄÆ°á»£c mục ÄÃch, chưá»ng quầy liá»n vâng lá»i Äi và o phòng, âm thầm liếc vá» phÃa trong, lão có thá» nhìn thấy má»t bóng ngưá»i mÆ¡ há» qua lá»p bình phong kia.
Äặt Äá» Än xuá»ng, chưá»ng quầy cầm khay Äá» Än khuya lúc trưá»c lên, nói: âKhách quan, mấy món nà y Äã lạnh, ta sẽ mang xuá»ng.â
Trong rượu và thức Än không bá» thuá»c, vì tránh Äá» há» phát hiá»n ra có thứ kì lạ trong Äá» Än khuya, lần nà y chưá»ng quầy tá»i cÅ©ng là vì tiá»n thá» bưng cái khay nà y xuá»ng.
Du Tiá»u Mặc khoát khoát tay bảo lão mau Äi Äi.
Chưá»ng quầy nghÄ© thầm chắc kéo dà i Äã Äá»§ rá»i, vì váºy liá»n rá»i khá»i phòng.
Äến phòng bếp, chưá»ng quầy Äá» hai chén Äá» Än khuya Äi, sau Äó chạy tá»i kho cá»§i, quả nhiên mấy ngưá»i còn lại Äã trói hai tên ngưá»i ngoà i và o rá»i. Dù há» là tu luyá»n giả, nhưng thuá»c ÄÆ°á»£c hạ và o Äá» Än không phải là thuá»c mê thông thưá»ng, thuá»c mê chá» Äá» Äá»i phó vá»i ngưá»i phà m thôi.
Bá»n ngưá»i vÆ¡ vét hết cá»§a cải cá»§a nạn nhân, chá» có hai túi trữ váºt.
Äáng tiếc là hai ngưá»i nà y Äá»u là tu luyá»n giả bình thưá»ng, tá»ng sá» linh tinh không hÆ¡n ná»i má»t trÄm viên, dù là má»t sá» tiá»n kha khá, nhưng không Äá»§ Äá» thá»a mãn bá»n há», quả nhiên không thá» buông tha cho hai con dê béo kia ÄÆ°á»£c, chắc chắn trên ngưá»i chúng phải có không Ãt linh tinh.
Chưá»ng quầy quay Äầu nói vá»i Äầu bếp: âTiếp theo giao cho ngươi.â
Äầu bếp vá» ngá»±c má»t cái, nét mặt quá»· dá», âChưá»ng quầy cứ yên tâm, mấy chuyá»n tiếp theo cứ giao cho ta.â Nói xong mụ liá»n lấy ra dao thái rau luôn mang bên ngưá»i.
Trên lầu hai, Du Tiá»u Mặc không há» biết Äã có hai ngưá»i ngoà i thiá»t mạng trong khách sạn nà y rá»i.
Hai món Än chưá»ng quầy ÄÆ°a tá»i là Äáºu phá»ng và mứt cá»§ sen, lâu lắm hắn không ÄÆ°á»£c Än mấy món nà y rá»i, bá»ng cảm thấy thèm Än.
Nếu chưá»ng quầy biết mấy món nà y có thá» dụ dá» Du Tiá»u Mặc, chắc sẽ há»i háºn không thừa cÆ¡ hạ dược, lãng phà cÆ¡ há»i má»t cách vô Ãch, cÆ¡ mà chá» có má»t mình Du Tiá»u Mặc Än thì kế hoạch cá»§a lão vẫn sẽ thất bại thôi.
Hừng Äông hôm sau, LÄng Tiêu vẫn Äiá»u dưỡng trên giưá»ng.
Du Tiá»u Mặc ÄÆ°a tay Äấm Äấm cái lưng má»i nhừ, gục xuá»ng bà n nghá» má»t chút cho thoải mái, toà n thân ê ẩm muá»n chết, nếu không phải hắn lo mình ngá»§ sẽ gây ảnh hưá»ng tá»i LÄng Tiêu thì còn lâu hắn má»i bá» qua cho cái giưá»ng má»m mại kia nhé.
Thấy tình hình cá»§a LÄng Tiêu có vẻ khả quan, Du Tiá»u Mặc ra khá»i phòng, vừa ngáp vừa xuá»ng lầu, tình cá» gặp ngay chưá»ng quầy ngay Äầu báºc thang.
âKhách quan, ngà i dáºy sá»m quá.â
Du Tiá»u Mặc nghÄ© thầm Äúng giá» mà , né lão ra Äi xuá»ng lầu, nói: âMón mứt cá»§ sen hôm qua Än ngon lắn, tá»i lại cho ta má»t ÄÄ©a nữa nhé, là m thêm mấy món nữa, không cần thêm rượu, chá» cần má»t bình trà thôi.â
Chưá»ng quầy Äáp ứng không ngá»t lá»i, sau Äó xuá»ng lầu thu xếp.
Äại khái là Äá» chuẩn bá» trưá»c, Du Tiá»u Mặc má»i vá» phòng chưa ÄÆ°á»£c nÄm phút, chưá»ng quầy Äã bưng Äá» Än lên, kèm theo món mứt cá»§ sen hắn ÄÃch thân chá»n còn bánh bao nóng ná»i và mấy chén cháo má»i múc ra khá»i ná»i, ÄÄ©a nà o cÅ©ng rất Äầy Äặn.â
Lần nà y Du Tiá»u Mặc không Äá» cho lão và o phòng, nháºn lấy Äá» rá»i Äuá»i ngưá»i Äi.
Sau khi Äặt khay xuá»ng, hắn Äi Äến phÃa sau tấm bình phong xem xét tình trạng cá»§a LÄng Tiêu, chưa má» mắt, chá» sợ sẽ quấy rầy tá»i y nên không gá»i.
Du Tiá»u Mặc nhìn món mứt cá»§ sen là m hắn thèm Än, nhưng ánh mắt vẫn bá» mấy chiếc bánh bao nóng há»i bên cạnh hấp dẫn, vá» bánh bao rất trắng, kÃch cỡ cÅ©ng lá»n, nhìn Äã muá»n chảy nưá»c miếng ròng ròng.
Du Tiá»u Mặc không nhá»n ÄÆ°á»£c, lấy má»t cái bẻ ra, má»i khi Än bánh bao hắn thưá»ng có thói quen nà y, bẻ bánh bao thà nh hai ná»a rá»i má»i Än, Än như thế sẽ cảm nháºn ÄÆ°á»£c vá» thÆ¡m ngon ngay từ những miếng Äầu.
Nhưng khi hắn chuẩn bá» ÄÆ°a và o miá»ng, bá»ng phát hiá»n bên trong nhân bánh hÆ¡i kì lạ, hình như trong thá»t còn có thứ gì Äó?
Du Tiá»u Mặc lôi thứ kia ra, dà mắt và o xem xét má»i phát hiá»n Äó là má»t mẩu móng tay rất nhá», sao bên trong bánh bao lại có móng tay ngưá»i?
Tay Du Tiá»u Mặc run lên, ná»a cái bánh bao rÆ¡i xuá»ng Äắt.
Cái váºn khà quá»· quái gì thế nà y, sao lại gặp phải bánh bao nhân thá»t ngưá»i!!!