Trang chủ Thể loại Khoa huyễn Truyền Thuyết Chi Chủ Đích Phu Nhân

Chương 658: Kết thúc

  T THÚC

  Trận chiến cá»§a bộ lạc Thá»§y Tây và bộ lạc Cổ Mã vô cùng thê thảm, thi thể ngổn ngang khắp chiến trường, hai bên đều tá»­ thương thảm trọng.

  Ngày ấy sau khi Lăng Tiêu ra tay, y đã đánh bại hoa sen thánh khiết Tổ Mã trước mặt tất cả các cường giả cá»§a ba bộ lạc, quả nhiên thá»±c lá»±c cá»§a Tổ Mã đã không còn là lục phẩm như mọi người đã biết nữa.

  Lăng Tiêu khiến nàng phải dùng toàn lá»±c, tu vi cÅ©ng bày ra trước mắt bàn dân thiên hạ.

  Mặc dù không phải là đan sư thất phẩm chân chính, nhưng cÅ©ng đã bước ná»­a chân vào cảnh giới thất phẩm rồi, tu vi tương đương với Thánh cảnh sáu sao, có vẻ xấp xỉ với thá»±c lá»±c cá»§a Lăng Tiêu.

  Có điều đó không phải là khởi nguồn cho sá»± tá»± tin cá»§a Tổ Mã, nàng cảm thấy Lăng Tiêu không phải là đối thá»§ cá»§a mình cÅ©ng do trận chiến cá»§a y với Thông Thiên Đế dạo trước.

  Thông Thiên Đế rất mạnh, mặc dù lúc ấy Lăng Tiêu có thể toàn thân trở về cÅ©ng là vì y tá»± bạo lÄ©nh vá»±c, đến cảnh giới cá»§a họ, một khi tá»± bạo lá»±c vá»±c, thứ được nhận lại sẽ là sá»± cắn trả gấp bội, vì thế Tổ Mã kết luận rằng nội thương cá»§a Lăng Tiêu vẫn chưa hồi phục hoàn toàn, hÆ¡n nữa muốn tu luyện lại lÄ©nh vá»±c cÅ©ng tốn rất nhiều thời gian, không có lÄ©nh vá»±c, thá»±c lá»±c sẽ giảm đi rất nhiều.

  Sức ảnh hưởng cá»§a trận chiến ấy vô cùng lớn, không ai không nhận được tin tức.

  Tin tình báo cá»§a Hắc Tri Chu khá đầy đủ, ghi chép lại trận chiến cá»§a Lăng Tiêu và ThôngThiên Đế không sót một chữ, lúc trước Tổ Mã đã đọc qua bản tư liệu ấy rồi.

  Đáng tiếc, nàng không cân nhắc thêm cả sá»± bất trắc.

  Hồ linh thá»§y cá»§a Du Tiểu Mặc là thứ nghịch thiên, vì dưỡng thương, Lăng Tiêu đã dùng hết một phần ba hồ linh thá»§y, nếu nội thương vẫn chưa khỏi hắn thì đó mới là chuyện không thể tưởng tượng nổi!

  HÆ¡n nữa không chỉ thương tổn mà trận chiến ấy để lại cho Lăng Tiêu đã hoàn toàn khỏi hẳn, mà di chứng do cưỡng ép đột phá cÅ©ng hoàn toàn biến mất, phải nói là tình trạng tiện tại cá»§a Lăng Tiêu chính là thời kỳ sung sức nhất.

  Lăng Tiêu chỉ biết thương hương tiếc ngọc với phu nhân nhà mình thôi, còn ngoài phu nhân nhà y ra ấy hả, trong đầu y không có mấy chữ hạ thá»§ lưu tình, cho dù Tổ Mã là một phụ nữ.

  Lăng Tiêu vẫn chưa quên mấy tháng sau là thời gian ước định cá»§a y và Lân Thiếu Dật, cho dù có thể đại hội đan sư sẽ không diễn ra, nhưng y biết rõ Lân Thiếu Dật sẽ không từ bỏ ý đồ, rất có thể đến lúc ấy người xuất chiến sẽ là Tổ Mã, không đả kích được Lân Thiếu Dật thì cÅ©ng phải dọn đường trước cho phu nhân nhà mình chứ.

  Tổ Mã bị Lăng Tiêu đánh trọng thương, hoa sen trắng biến thành hoa sen tàn, chật vật dẫn đám người Hắc Tri Chu rời khỏi trận doanh cá»§a bộ lạc Cổ Mã, đáng tiếc là Du Tiểu Mặc không có mặt nếu không thì hắn có thể nhìn thấy hình ảnh uy phong lẫm liệt cá»§a nam nhân nhà mình rồi, phải nói là lúc ấy cả chiến trường lặng ngắt như tờ.

  Cuối cùng người kịp phản ứng đầu tiên là Vạn Thông, ông dẫn đầu cường giả cá»§a bộ lạc Vạn Sa thừa thắng xông lên, phối hợp cùng Mặc SÄ© Tây Nguyên.

  Có điều bộ lạc Cổ Mã và Hắc Tri Chu cÅ©ng không dễ xá»­ lý chỉ bởi vì Tổ Mã đã thua, lá»±c chiến đấu cá»§a chúng vẫn còn, hai bên đánh tới nỗi trời đất quay cuồng, thương vong không ngừng, tất cả đều biết rõ, trận chiến này sẽ là dấu chấm kết cho sá»± tranh đấu đã kéo dài hÆ¡n mấy ngàn năm ở Đông Châu.

  Giằng co hÆ¡n hai ngày hai đêm, tình hình cá»§a bộ lạc Cổ Mã và Hắc Tri Chu càng ngày càng bất ổn, nhất là Hắc Tri Chu, cường giả được Tổ Mã dẫn tới đã bị Lăng Tiêu xá»­ lý không ít, ban đầu là mấy chục người về sau chỉ còn lại mỗi mười mấy người, đám người kia cÅ©ng nhờ chạy trốn nhanh mới giữ lại được cái mạng.

  Sau đó, Hắc Tri Chu không ham chiến nữa, bỏ bộ lạc Cổ Mã lại cắm đầu chạy mất.

  Áp lá»±c đè nặng lên vai bộ lạc Cổ Mã, ngay thời điểm sắp thua, Mạc Mã giận dữ tới đỏ cả mắt, lão biết nếu mình rÆ¡i vào tay Mặc SÄ© Tây Nguyên và Vạn Thông sẽ không có kết cục tốt, vì vậy lá»±a chọn cách tá»± bạo.

  Một số người bị uy lá»±c cá»§a trận tá»± bạo lan tới, ai xui xẻo còn chết không toàn thây, người may mắn cÅ©ng bị trọng thương, kết quả hai bên đều thiệt hại nghiêm trọng, nhưng bộ lạc Cổ Mã không có Hắc Tri Chu giúp đỡ, cuối cùng đã biến thành chiến lợi phẩm cho Thá»§y Tây và Vạn Sa.

  Khi Du Tiểu Mặc chạy đến, mọi người đang dọn dẹp hiện trường.

  Mặc SÄ© Tây Nguyên đã dẫn theo một đoàn người chạy về bộ lạc, tin tức về từ đường đã sớm truyền tới, nhưng vì tình hình chiến đấu quá căng thẳng, không thể nào bỏ về, Mặc SÄ© Tây Nguyên đành phải đợi sau khi trận chiến kết chút mới vội vàng quay lại, nhưng lão vẫn rất thông minh khi để Phục Tá»­ Lâm ở lại.

  Du Tiểu Mặc vừa xuất hiện, Lăng Tiêu đã cảm ứng được ngay.

  Hắn lén lút ra dấu OK cho Lăng Tiêu, người khác nhìn không hiểu, nhưng Lăng Tiêu vừa liếc đã biết ngay, bởi vì trước kia Du Tiểu Mặc từng giải thích qua cho y.

  “Có bị thương không?” Lăng Tiêu đi tới, quan sát hắn từ đầu tới chân, ngoại trừ quần áo hÆ¡i bẩn, đúng là không hề hấn gì.

  Du Tiểu Mặc ưỡn ngá»±c, kiêu ngạo đáp: “Làm sao em lại bị thương được, đám người kia chẳng ai mạnh hÆ¡n em, đều bị em bỏ rÆ¡i hết.”

  “Đám người kia?” Lăng Tiêu nhướn mày.

  Du Tiểu Mặc gật đầu một cái, “Đúng thế, có tận ba tên, mục tiêu cá»§a chúng đều là linh nhãn cá»±c phẩm, hai kẻ áo đen che mặt, một tên khác mặc áo tím, không ngờ lại có nhiều người biết về linh nhãn cá»±c phẩm như vậy, nhưng gã áo tím kia thấy em bỏ linh nhãn vào không gian, em lo gã sẽ nói ra mất.”

  NgÅ© Phúc Linh Nhãn cá»±c phẩm có thể coi là phúc địa bảo trạch số một, nếu truyền đi, không biết sẽ dẫn tới bao nhiêu sài lang hổ báo, nếu không phải vì hắn sợ bị người cá»§a bộ lạc Thá»§y Tây phát hiện, chắc chắn hắn sẽ giết Phương Dương để diệt khẩu.

  “Nếu như ta không đoán sai, kẻ này hẳn là Phương Dương cá»§a Hắc Tri Chu.” Lăng Tiêu trầm ngâm một lát, lúc trước Mặc SÄ© Tây Nguyên đã từng nói, Hắc Tri Chu có một viên đại tướng tên là Phương Dương, người này là một cường giả Thánh cảnh, cÅ©ng mặc áo tím, có điều người kia đã chết trong tay y, nhưng hiển nhiên là thá»±c lá»±c không mạnh như Mặc SÄ© Tây Nguyên từng nói.

  Nếu Phương Dương đã biết, chứng tỏ Lân Thiếu Dật cÅ©ng sẽ biết.

  Mà Lân Thiếu Dật coi trọng linh nhãn cá»±c phẩm như vậy, nói không chừng gã sẽ sớm đối địch với Lăng Tiêu.

  Du Tiểu Mặc hÆ¡i bận tâm, mặc dù đến bây giờ hắn vẫn chưa chính thức gặp Lân Thiếu Dật, nhưng người có thể thu phục được cả cường giả như Tổ Mã, hiển nhiên thá»±c lá»±c cá»§a gã không phải mạnh bình thường.

  “Yên tâm, Lân Thiếu Dật không phải là người manh động, cho dù biết rõ linh nhãn cá»±c phẩm trong tay em, gã cÅ©ng sẽ lập kế hoạch trước rồi mới hành động, tiếp theo, em chỉ cần không rời khỏi ta một bước là được.” Lăng Tiêu nhìn ra lo âu trong lòng hắn, xoa xoa đầu trấn an.

  Trời sập cÅ©ng có người cao đỡ.

  Du Tiểu Mặc ngẫm nghÄ© một lát liền trở lại bình thường, vóc dáng phu quân nhà hắn cao lắm đó nha.

  Bộ lạc Thá»§y Tây và bộ lạc Vạn Sa mất cả ná»­a ngày để dọn dẹp chiến trường, ngoại trừ người hy sinh cá»§a bộ lạc, những thứ khác đều là chiến lợi phẩm, có cường giả cá»§a bộ lạc Cổ Mã, cÅ©ng có cá»§a Hắc Tri Chu.

  Trong sá»± kiện lần này, Lăng Tiêu ra sức nhiều nhất, cho nên y được phân một phần lớn, đương nhiên đều rÆ¡i hết vào túi Du Tiểu Mặc.

  Xá»­ lý xong mấy chuyện lặt vặt, mọi người mới bắt đầu thảo luận về việc xá»­ lý bộ lạc Cổ Mã thế nào.

  Mạc Mã đã chết, bộ lạc Cổ Mã như rắn mất đầu, nhưng với tư cách là bộ lạc lớn nhất Đông Châu, nội tình cá»§a nó rất phong phú, muốn cường giả cá»§a bộ lạc Cổ Mã thần phục họ rất khó, cÅ©ng rất phiền toái, mà phân chia thế nào cÅ©ng là một vấn đề nan giải.

  Hạ Âm đã từng có ước định với Mặc SÄ© Tây Nguyên, nàng giúp Mặc SÄ© Tây Nguyên đối phó với Mạc Mã, nhưng sau đó nàng phải có được bộ lạc Cổ Mã hoàn chỉnh.

  Theo lý thuyết, giao bộ lạc Cổ Mã cho Hạ Âm đúng là biện pháp tốt nhất.

  Lúc trước Hạ Âm xích mích với Mạc Mã rồi trở mặt, nhưng danh vọng cá»§a nàng trong bộ lạc Cổ Mã không bị tổn thất nhiều, chỉ sợ con dân trong bộ lạc còn ước gì được Hạ Âm thống trị, nhưng có chút tai họa ngầm, Mặc SÄ© Tây Nguyên và Vạn Thông đều không muốn chứng kiến bộ lạc Cổ Mã quật khởi một lần nữa.

  Vấn đề này dù có thảo luận bao lâu cÅ©ng không có kết quả.

  Du Tiểu Mặc và Lăng Tiêu không có hứng thú với mấy việc này, chiến sá»± ở Đông Châu đã tới hồi kết, linh nhãn cÅ©ng nằm trong tay, bọn họ không cần ở lại nữa rồi.

  Nhưng đi theo họ còn có Phương Thần Nhạc và Phục Tá»­ Lâm.

  Nguy cÆ¡ cá»§a bộ lạc Thá»§y Tây đã được giải trừ, Mặc SÄ© Vinh cÅ©ng sớm trở thành người có thể tá»± mình đảm đương một phía, vị trí tư tế đã có thể truyền lại, Du Tiểu Mặc nghe nói trong trận chiến kia, Mặc SÄ© Vinh đã đánh với Nhan Huy một lần, thá»±c lá»±c cá»§a hai người ngang nhau, người này không thể làm gì được người kia, cuối cùng Nhan Huy chạy trốn với đám tàn quân cá»§a Hắc Tri Chu.

  Không ngờ Mặc SÄ© Tây Nguyên lại không muốn để Phương Thần Nhạc và Phục Tá»­ Lâm đi, nhất là Phương Thần Nhạc, giá trị mà Phương Thần Nhạc mang lại cho bộ lạc Thá»§y Tây nhiều hÆ¡n hắn tượng tượng, Phương Thần Nhạc đi, bộ lạc Thá»§y Tây sẽ bị tổn thất lớn.

  Nhưng Mặc SÄ© Tây Nguyên cÅ©ng biết không thể nào giữ Phương Thần Nhạc lại, lúc không có Du Tiểu Mặc và Lăng Tiêu thì tốt lắm, nhưng sau khi biết rõ quan hệ cá»§a họ, Mặc SÄ© Tây Nguyên hiểu mình không thể giữ chân hai người được rồi.

  Chỉ là vì lão thỉnh cầu, cuối cùng họ vẫn đáp ứng ở lại một thời gian ngắn.

  Du Tiểu Mặc nghÄ© mọi người đều biết quan hệ giữa hắn và hai vị sư huynh, cho nên quyết định ở lại cùng họ, đến lúc ấy sẽ cùng trở về Tây Cảnh luôn.

  Trong khoảng thời gian này, hắn không dám vào không gian tu luyện, chỉ sợ Mặc SÄ© Tây Nguyên sẽ phát hiện hoặc nghe thấy tiếng gió, hÆ¡n nữa từ hôm ấy đến giờ Mặc SÄ© Tây Nguyên vẫn luôn điều tra nguyên nhân từ đường bị há»§y.

  Sá»± kiện phát sinh cùng ngày, hai gã áo đen đều chạy tới sau núi, Du Tiểu Mặc lo lắng Mặc SÄ© Tây Nguyên sẽ liên tưởng tới NgÅ© Phúc Linh Nhãn phía sau núi kia, rồi phát hiện ra địa đạo.

  May mà Mặc SÄ© Tây Nguyên cÅ©ng không điều tra quá sâu, hiện tại chuyện cá»§a bộ lạc Cổ Mã vẫn chưa được giải quyết, về sau nhờ có Phương Thần Nhạc chỉ điểm, sá»± việc cÅ©ng đã có khả năng chuyển biến tốt. Cuối cùng bộ lạc Cổ Mã vẫn được giao cho Hạ Âm, nhưng họ muốn Hạ Âm thề, vÄ©nh viễn không trở thành kẻ địch cá»§a Vạn Sa và Thá»§y Tây, đương nhiên, điều kiện tiên quyết là họ không chá»§ động tấn công bộ lạc Cổ Mã.

  Ná»­a tháng sau, cuối cùng bọn hắn cÅ©ng lên đường trở về Tây Cảnh, chuyến đi này có năm người cùng đồng hành.

  Tình thế ở Tây Cảnh phát triển nhanh hÆ¡n Du Tiểu Mặc tưởng tượng rất nhiều.

Danh sách chương
Cài đặt
QR
Lưu tủ
Quay lại
Bình luận