Chương 104: Tiếng hét thất thanh
Đỉnh tháp đồng hồ cao vút trong mây mù sau cơn mưa, không có du khách nên buổi tối ở vườn hoàng gia rất yên tĩnh, tháp đồng hồ đứng sừng sững dưới tầng mây, có thể lờ mờ nhìn thấy ánh trăng. Giữa những nhân viên đang tất bật ngược xuôi, có một người chỉ nhàn nhã ngồi bên chiếc bàn tròn mộc mạc.
“Người kia là ai? Ở trên máy bay không thấy hắn.” Trong ê kíp mà Kim McKay dẫn đến đây có vài nhân viên mới, người vừa lên tiếng thắc mắc không biết người nam nhân tóc đen đang nghe nhạc có lai lịch gì, hiện tại bề bộn nhiều việc nhưng không ai dám đi lại chỗ của người nọ mà nhờ giúp đỡ, vì thế hắn cảm thấy vô cùng kỳ lạ.
“Đương nhiên ngươi không nhìn thấy, bởi vì hắn ở cùng cabin với Leo.” Luke dùng khẩu khí thấn bí hiếm thấy để trả lời, Kim McKay nghe thấy bọn họ nghị luận, lập tức kêu gào về phía bọn họ, yêu cầu tiến độ nhanh hơn để có thể quay phim ngay lập tức. Sharon Swift rốt cục tìm được một vị trí thích hợp, vì vậy nghe hết những gì bọn họ vừa mới nói.
“Deer, cái tên Wirth gì đó, rốt cục là người như thế nào?” Tùy tiện tìm một thành viên ban nhạc đứng gần nàng nhất, Swift thừa dịp trong lúc nghỉ ngơi mà giữ chặt Deer lại, nàng cũng đã từng nghe được một chút tin đồn về quan hệ giữa Lê Khải Liệt và Vu Duy Thiển, “Bất quá chỉ là nhạc sĩ, vậy mà ra vẻ như một diva, có phải hắn dây dưa với Leo hay không?”
Nàng khinh miệt liếc mắt một cái, tựa hồ đang tự giải thích với những tin đồn bát nháo gần đây, Matthew nghe nàng nói Vu Duy Thiển thành loại người như vậy làm cho hắn đang uống nước mà thiếu chút nữa đã sặc ra hết, nhướng mắt với mấy thành viên trong ban nhạc, hắn ho khan vài tiếng rồi bình tĩnh đáp lại, “Chuyện này thì bó tay, ta chỉ biết Leo và hắn là bạn thân, hắn lại sáng tác ca khúc hay như vậy cho ban nhạc của chúng ta, cho nên….”
“Cho nên hắn kiêu căng, quấn lấy Leo không chịu buông ra chứ gì!” Sharon kết luận dựa trên lời nói của Matthew. Matthew không nói tiếp, những người khác ở xung quanh nghe thấy bọn họ nói chuyện với nhau cũng không xen mồm vào, Matthew kỳ thật cũng không nói rõ, nhưng cách nói mập mờ như vậy rất dễ tạo thành sự cố.
“Matthew, ngươi không muốn sống nữa hay sao? Nếu hiện tại ai đi trêu chọc Vu Duy Thiển thì Liệt sẽ nổi sùng.” Deer kéo hắn sang một bên, khẩn trương can ngăn, Matthew lộ ra vẻ mặt lạnh nhạt giống như chưa từng xảy ra chuyện gì, “Ta chưa nói gì cả, đó là do nàng tự hiểu lầm.” Liếc mắt nhìn sang, Swift bắt đầu la hét đối với nhân viên điều chỉnh ánh sáng, vênh mặt hất hàm tỏ rõ bản tính kiêu kỳ của một quý cô, Matthew chỉ nhún vai.
“Thiếu chút nữa đã quên, ngươi cũng là người Trung Quốc.” Morris nâng cằm như có chút đăm chiêu, “Deer, về sau phải nhớ rõ, đừng trêu chọc đàn ông tóc đen.” Matthew rõ ràng là cố ý.
Luke ở bên cạnh bỗng nhiên hiểu rõ, mấy người bọn họ đã sớm chuẩn bị xong, sau đó cùng nhau nhìn Sharon Swift đi về hướng chiếc bàn tròn.
“Cách xa Leo ra một chút!” Bốp, bàn tay đeo găng có viền đăng ten đập xuống bàn, Swift cúi đầu, trong mắt ngoại trừ khinh miệt chính là chán ghét, “Leo không phải người Trung Quốc như ngươi, ngươi còn muốn dây dưa với hắn đến khi nào, thật sự làm cho người ta cảm thấy ghê tởm!”
Vì muốn phân tích thị trường âm nhạc hiện tại cho nên Vu Duy Thiển đang đeo tai nghe nhạc, nhìn thấy cô gái hùng hổ đi đến trước mặt, hắn lưu ý khẩu hình của nàng, ngay lập tức cảm thấy buồn cười, “Ta không muốn đánh phụ nữ, rút lại lời của ngươi rồi rời đi.”
Không bận tâm đến lời nói của nàng, Vu Duy Thiển nhắm mắt lắng nghe tiếng ca truyền ra từ trong tai nghe, trong album mới của Lê Khải Liệt, ngoại trừ ca khúc mà hắn đã soạn thì hắn chưa nghe những bản nhạc khác, vì nhu cầu của thị trường nên thông thường các album nhạc sẽ bao gồm đủ loại phong cách. Giọng hát của Lê Khải Liệt có thể biến hóa đa dạng, vì vậy có thể dễ dàng khống chế tất cả các loại phong cách.
“Rốt cục ngươi có nghe ta nói hay không?” Tai nghe bỗng nhiên bị giật xuống, đôi môi với màu hồng phấn nhẹ nhàng cũng không làm cho Sharon Swift trở nên đáng yêu hơn là bao, Vu Duy Thiển ngẩng đầu, nàng rốt cục nhìn rõ khuôn mặt của hắn khiến nàng không khỏi dừng lại câu nói kế tiếp.
Trên thực tế nàng vẫn chưa từng thấy rõ khuôn mặt của Vu Duy Thiển, những tấm hình đăng trên tạp chí cũng không phải trực diện, khi xuống máy bay thì Vu Duy Thiển lại đội nón rất thấp, che khuất cả khuôn mặt, hiện tại nàng mới nhìn thấy rõ ràng, với bản năng của phụ nữ, nàng không khỏi vì khuôn mặt hoàn mỹ không tì vết cùng với phong cách đặc biệt ở trước mắt mà khiến cho nhịp tim đập thình thịch.
“Ngươi….” Giọng nói của nàng dịu xuống một chút, có ý đồ muốn vãn hồi sai lầm vừa rồi, nhưng Vu Duy Thiển đã cảm thấy khó chịu vì hành vi vô lễ của nàng, “Owen, mang người này đi đi.”
Nhíu mi lại, lời nói cũng không chứa quá nhiều tức giận, nhưng đặc biệt lại mang theo cảm giác uy hiếp khiến người ta không thể không để ý, giọng nói vang lên giữa trường quay, Owen rõ ràng nghe thấy, hắn lâm vào tình thế khó xử, việc Sharon Swift tham gia MV là điều kiện để trao đổi, làm nữ nhân vật chính của MV, hắn không thể dễ dàng đắc tội với nàng.
“Các ngươi đang làm cái gì?” Xung quanh bỗng nhiên trở nên yên lặng, Lê Khải Liệt nhanh chóng phát hiện điểm khác thường, hắn không bận tâm nữ diễn viên chính của MV đang làm cái gì, hắn chỉ nhìn thấy Vu Duy Thiển bị một người phụ nữ dây dưa, đẩy ra chuyên viên phục trang, hắn đi đến trước mặt Vu Duy Thiển.
“Chuyện gì vậy?” Trong giọng nói trầm thấp có thể nghe ra một chút thịnh nộ, đáng tiếc Swift không hiểu rõ tính tình của Lê Khải Liệt, “Leo, ta chỉ muốn làm quen với bạn của ngươi một chút mà thôi, mới vừa rồi ta hiểu lầm một việc, cũng là do mấy tờ tạp chí, bọn họ–”
“Không ai muốn nghe ngươi nói nhảm!” Cắt ngang lời của Swift, người nam nhân được tạo hình thành quý tộc châu Âu lại dùng tác phong của hải tặc để đẩy ra người phụ nữ đang dây dưa trước mặt, không cần biết đối phương là phụ nữ, thái độ thô bạo hoàn toàn biểu lộ tâm tình của hắn giờ phút này, tất cả mọi người ở xung quanh đều nghe thấy tiếng rống to của hắn đối với Sharon Swift, dám ở ngay lúc này mà quấy rầy Vu Duy Thiển, Miracle Leo đương nhiên sẽ nổi sùng.
Sau đó mọi người nghe được những tiếng mắng chửi liên tiếp, nào là Sharon Swift không xứng làm nữ diên viên chính, nàng không ngừng phàn nàn, yêu cầu quá nhiều, xem nhân viên trong ê kíp như người hầu để sai khiến, tất cả đều bị Lê Khải Liệt đem ra mắng chửi không hề nể mặt, cho dù nàng có người chống lưng thì cũng không thể lọt vào mắt của Lê Khải Liệt.
Dây là thái độ của Lê Khải Liệt khi làm việc, đảo lộn kế hoạch của hắn, không cần chờ Kim McKay lên tiếng thì hắn vẫn có thể làm cho người ta thể nghiệm cái gì gọi là khủng bố ở mức độ cao cấp nhất, tựa như lọt vào giông tố, không ai dám hé răng vào lúc này.
“Ngươi thật ồn ào.” Hiện tại chỉ có một mình Vu Duy Thiển còn có thể nói chuyện, sắc mặt không thay đổi, hắn nhẹ nhàng gõ vài cái lên bàn, Lê Khải Liệt hít vào một hơi, khi hắn cúi đầu thì giọng nói lại khác biệt, “Xin lỗi, ta không muốn để cho ngươi ở lại khách sạn một mình, ngươi kiên nhẫn một chút, ta bảo Kim McKay nhanh chóng quay MV cho xong.”
“Một cảnh quay còn chưa bắt đầu thì làm sao nhanh cho được?” Đặt ống tai xuống bàn, Vu Duy Thiển đứng dậy, mọi người ở xung quanh lặng ngắt như tờ, đồng thời cũng thở phào nhẹ nhõm, Sharon Swift đã bị dọa ngây người, sắc mặt lúc đỏ lúc trắng mà chôn chân tại chỗ.
Vu Duy Thiển lướt nhìn khắp xung quanh, hắn đút tay vào túi áo choàng rồi nháy mắt với Lê Khải Liệt, “Tốt nhất là ngươi bắt đầu quay MV đi là vừa, những chuyện khác nói sau, Kim McKay đang lườm ngươi kìa.”
Cách đó không xa, Kim McKay cởi xuống chiếc mũ lưỡi trai trên đầu, hắn liên tục gõ xấp kịch bản trong lòng bàn tay, nếu không nể mặt Vu Duy Thiển thì hắn đã sớm hét to đối với Lê Khải Liệt, đáng tiếc là ở đây chỉ có một người hoàn toàn không hiểu, cũng hoàn toàn không biết tính chất đặc biệt của Vu Duy Thiển, đối với Sharon Swift mà nói, tiếp cận Lê Khải Liệt mới là mục đích chính của nàng.
Swift cúi đầu đứng tại chỗ, sắc mặt dần dần khôi phục, nàng chưa bao giờ bị ai mắng như vậy, thái độ của Lê Khải Liệt làm cho nàng cảm thấy rất mới lạ, đây đích thực là một biểu tượng tràn đầy nam tính. Bạn đang
Äá»i vá»i má»t tiá»u thư nhà già u suá»t ngà y ÄÆ°á»£c má»i ngưá»i a dua ná»nh hót, tÃnh cách ngang ngược thá»nh thoảng lại lá» ra hÆ¡i thá» Äiên cuá»ng cá»§a Lê Khải Liá»t chÃnh là sức quyến rÅ© chết ngưá»i Äá»i vá»i nà ng. Vu Duy Thiá»n thá» Æ¡ lãnh Äạm, cuá»i cùng quyết Äá»nh nhắm mắt là m ngÆ¡, âTa Äi dạo má»t chút, ná»a tiếng sau sẽ quay lại.â
âÄừng Äi, á» lại vá»i ta.â Cá» tay bá» giữ chặt, Lê Khải Liá»t dùng ánh mắt sâu thẳm mà nhìn Vu Duy Thiá»n, á» dưá»i ánh sáng mỠảo cá»§a bóng Äêm, bá» dáng vá»n Äã rất Äiá»n trai má»t cách hoà n mỹ sau khi ÄÆ°á»£c hóa trang lại cà ng là m cho hắn giá»ng như má»t pho tượng Hy Lạp, khuôn mặt lá» ra má»t sức quyến rÅ© tà khà quả tháºt là m cho ngưá»i ta cảm thấy sá»n gai á»c.
Không biết mình Äã nhìn bao lâu, Äến khi thu há»i ánh mắt thì Vu Duy Thiá»n lặng lẽ nhéo má»t cái lên lưng cá»§a Lê Khải Liá»t rá»i giẫy tay cá»§a Lê Khải Liá»t ra, âTa á» Äây thì ngươi có thá» an tâm quay phim hay sao? Äừng phá, táºp trung quay nhanh Äi.â Cưá»i nhạo Lê Khải Liá»t, vừa nói xong thì hắn láºp tức xoay ngưá»i rá»i Äi.
Cô gái bá» bá»n há» hoà n toà n phá»t lá» không thá» chá»u ÄÆ°á»£c Äá»ng tác cÅ©ng như lá»i nói khe khẽ cá»§a bá»n há», nhưng nà ng không dám tùy tiá»n má» miá»ng nói thêm bất cứ câu nà o, chá» vừa má»i Äến gần Lê Khải Liá»t thì Äã bá» vứt má»t câu và o mặt, âBiến ngay cho ta!â
Hiá»n tại tâm tình cá»§a hắn rất tá», sắc mặt âm trầm cho dù Äã ÄÆ°á»£c trang Äiá»m vẫn lá» ra tÃnh nguy hiá»m rất rõ rà ng, ngay vừa má»i bắt Äầu Swift Äã bá» khà thế cá»§a hắn chinh phục, nà ng không há» ná»i giáºn, ngoan ngoãn nghe lá»i mà bưá»c Äến chá» cá»§a Kim McKay Äá» chuẩn bá» quay phim.
Äây xem như Äiá»m thông minh cá»§a Sharon Swift, nà ng là diá» n viên nữ chÃnh cá»§a MV, chá» cần bắt Äầu quay phim thì còn sợ không có nhiá»u cÆ¡ há»i tiếp xúc vá»i Lê Khải Liá»t hay sao, trong lòng tÃnh toán như váºy. Thái Äá» phá»i hợp cá»§a nà ng là m cho Owen má» rá»ng tầm mắt, có thá» thấy rõ sức quyến rÅ© cá»§a Lê Khải Liá»t Äã Äạt Äến trình Äá» nà o. Hết thảy Äã ÄÆ°á»£c chuẩn bá» sẵn sà ng, rá»t cục có thá» tiến hà nh quay phim.
Vu Duy Thiá»n nhìn thoáng qua, giẫm lên những cánh hoa mà u tÃm á» dưá»i chân, hắn nhìn thấy ngưá»i Äà n ông Äứng trong bóng Äêm, âÄặc vụ Reid, ngươi quả nhiên vẫn còn lo lắng.â
âBảo vá» nhân chứng là nhiá»m vụ cá»§a ta.â Reid không dẫn ngưá»i theo, hắn giá»ng như má»t con chim ưng Äen Äang kiếm Än và o ban Äêm, Äứng dưá»i bóng tá»i cá»§a tòa kiến trúc nhìn ra nÆ¡i Äang ÄÆ°á»£c chiếu sáng, âNgươi có biết lúc trưá»c vì sao W.Locke muá»n bắt cóc ngươi hay không? Nghe nói hắn bá» ung thư, Äang tìm hy vá»ng cuá»i cùng, ngươi có biết hy vá»ng theo như lá»i hắn là cái gì hay không?â
âOh? Váºy sao? Thì ra là như váºy.â Vu Duy Thiá»n Äứng yên tại chá», không há» trả lá»i, hắn lấy ra Äiếu thuá»c trong túi áo choà ng rá»i cùng Reid nhìn ra Äá»a Äiá»m quay phim á» Äằng xa, tháp Äá»ng há» xuyên qua mây mù, á» trong Äêm tá»i lại mang theo cảm giác quá»· bà tang thương.
W.Locke sau nhiá»u nÄm truy Äuá»i, không ngại Äặt bom Äá» uy hiếp, dùng Äá»§ loại biá»n pháp, cÅ©ng không tiếc tiá»n mà thuê Äám xã há»i Äen quá»c tế vá»i cái giá Äắt Äá», hết thảy Äá»u là vì lão già W.Locke Äã phát hiá»n mình mắc bá»nh ung thư, vẫn chưa và o thá»i kỳ cuá»i nhưng bóng ma tá» vong Äã bao phá»§ lấy hắn.
Hắn chấp nhất tìm thứ gì Äó, nhưng lại không thá» Äạt ÄÆ°á»£c trên ngưá»i cá»§a Vu Duy Thiá»n, Reid nghÄ© mãi mà không thông, âÄáng tiếc Äám xã há»i Äen kia Äã chết, không ai biết W.Locke muá»n cái gì, nhưng có lẽ ngươi biết mục ÄÃch bắt cóc cá»§a hắn.â
âLúc ấy Liá»t bá» thương, ta rất loạn, cho nên không ÄỠý Äến lá»i cá»§a hắn, xin lá»i không giúp gì ÄÆ°á»£c cho ngươi.â Tùy tiá»n tìm má»t lý do, Vu Duy Thiá»n biết chắc chắn Reid sẽ không dá» dà ng chấp nháºn câu trả lá»i cá»§a hắn, vì váºy hắn nói như thế nà o thì kỳ tháºt cÅ©ng không còn quan trá»ng.
âYeah, má»t cái cá» tháºt là tá»t.â Reid không há» vòng vo, hắn biá»u lá» rõ rà ng sá»± nghi ngá» cá»§a mình, ngưá»i nam nhân lạnh lùng nà y rá»t cục Äang che giấu cái gì, hắn nhất Äá»nh sẽ tìm ra, âHôm nay ta có Äiá»u ngưá»i Äi tra xét tên nhân viên trên chuyến bay, có má»t ngưá»i cÅ©ng lên phi cÆ¡, ngươi có biết hắn là ai hay không?â
Chá»§ Äá» câu chuyá»n ÄÆ°á»£c lái sang hưá»ng khác, khuôn mặt hÆ¡i gầy gò cá»§a Reid trá» nên cÄng thẳng, có thá» là m cho Reid có phản ứng lá»n như váºy thì nhất Äá»nh liên quan Äến vụ án, Vu Duy Thiá»n cảnh giác quay mặt lại, tà n thuá»c trong tay bá»c lên má»t mà u Äá» rá»±c, chiếu sáng Äôi mắt Äen láy, âReese xuất hiá»n?â
âA a a aââ Tiếng thét chói tai cá»§a má»t ngưá»i phụ nữ Äá»t nhiên vang lên, xuyên qua bóng Äêm yên tÄ©nh, Vu Duy Thiá»n và Reid Äá»u kinh ngạc, vá»i và ng chạy sang, trưá»ng quay á» Äằng xa trá» nên há»n loạn, không Ãt ngưá»i vá»i và ng chạy và o rừng cây, âÄã xảy ra chuyá»n gì? Là cô Swift!â
Dá»±a theo ká»ch bản MV, Sharon Swift phải chạy trá»n trong rừng cây, tạo nên ảnh hưá»ng phù hợp vá»i nhạc rock. Nhưng trưá»c khi chÃnh thức quay cảnh nà y thì nà ng cần phải quen thuá»c Äá»a hình, xác Äá»nh con ÄÆ°á»ng sẽ phải chạy trá»n, sợ bá» nhánh cây quẹt trúng hay vấp ngã nên nà ng tá»± mình Äi kiá»m tra Äá»a hình trưá»c, mà hiá»n tại lại truyá»n Äến tiếng kêu thảm thiết cá»§a nà ng.