Chương 132: Chân tướng
Vu Duy Thiển rời đi là vì không muốn ảnh hưởng đến cuộc sống tương lai của Lê Khải Liệt, nhưng người đàn ông dự định đem cả kiếp sau của mình cũng đặt vào sòng bạc thì căn bản không cần biết cái gì gọi là tương lai, hắn chỉ biết là muốn người kia trở về thì cưỡng ép cũng vô tác dụng.
Nếu muốn đáp lại thì sẽ hơi mất công, khi Lê Khải Liệt nghĩ đến đây thì lại cảm thấy giữa bọn họ giống như đã quay trở lại từ đầu, nhưng điểm khởi đầu này hoàn toàn khác biệt so với trước kia.
Ngày kế tiếp, hắn khôi phục thái độ bình thường, quay trở lại công việc, nhưng cũng không chỉ đơn giản như thế, các tờ soạn báo lập tức tò mò đối với phản ứng của các minh tinh sau khi trải qua vụ hỏa hoạn, Lê Khải Liệt tường thuật lại hết thảy mọi việc trước công chúng.
Làm việc tại trường quay không ngừng nghỉ liên tục ba ngày ba đêm, sau đó ngủ khoảng chừng năm phút rồi tiếp tục đứng lên tiến hành quay phim, những lúc này tay của hắn căn bản không hề ly khai ly rượu, đủ loại rượu làm cho hắn bị người ta liên hệ với hai từ say xỉn.
Trên chương trình radio cũng vậy, có đôi khi không cần lộ diện mà chỉ cần ghi âm phỏng vấn thì phóng viên sẽ nhìn thấy Lê Khải Liệt với toàn thân bốc mùi rượu, mái tóc rối bù cùng đôi mắt đỏ ngầu, người dẫn chương trình radio là một fan hâm mộ của hắn đã nói lỡ miệng, bảo rằng cảm xúc của Miracle Leo gần đây không được tốt, vẫn chưa thoát khỏi ám ảnh của vụ án mạng và hỏa hoạn lần trước.
“Ta không định dùng rượu để thu hút và xin hắn quay về, ngươi cứ yên tâm đi Owen.” Khi Owen tỏ vẻ lo lắng đối với hắn, vị siêu sao này đã trả lời như vậy, dường như hắn đã có kế hoạch, nhưng hắn không nói ra thì không ai có thể đoán được.
Mặc dù Lê Khải Liệt đã nói rõ ràng nhưng Owen vẫn lo lắng, e sợ Lê Khải Liệt thật sự làm ra chuyện gì kinh động, không phải hắn lo xa nhưng mà hắn có thể nhận thấy lúc này Lê Khải Liệt quả thật đã bị tổn thương.
Ngoại trừ say xỉn thì Lê Khải Liệt thoạt nhìn không có phản ứng quá lớn nào khác, nhưng càng như vậy thì Owen lại càng lo lắng bất an.
Gần đây con bài chủ chốt này của hắn lại đột nhiên quá mức nhiệt tình.
Điều này cũng không có ý bảo rằng trước kia Lê Khải Liệt không quan tâm đến công việc, cho dù là biểu diễn hay đóng phim, phỏng vấn hay là tham gia chương trình radio thì hắn đều có thể dựa theo yêu cầu của chương trình mà phát huy hiệu quả vượt quá yêu cầu của đối phương, giúp cho tỷ suất xem đài tăng cao đồng thời cũng tự tuyên truyền bản thân một cách hiệu quả. Hắn lên tivi không nhiều lắm nhưng lại nhận được hiệu ứng vượt xa các nghệ sĩ khác.
Nhưng lần này không giống như trước kia, kể từ khi Vu Duy Thiển rời đi, tựa như có một loại lực lượng nào đó đang chờ đợi để bùng nổ, nhưng người ta không thể nhìn ra dấu vết, khiến người ta không có cách nào để đề phòng.
“Lần này chúng ta chuyển đến nơi nào? Kinh phí còn đủ hay không, ta cũng không muốn đi hát dạo ở đầu đường.” Luke khiêng nhạc cụ, làm ra bộ mặt khổ sở một cách khoa trương, Deer vừa cười vừa vỗ vai của hắn, “Ngươi đi hỏi Owen đi, không cần đợi đến phiên ngươi đi hát dạo thì số tiền mà mấy ngày nay Leo kiếm được cũng đủ để cho chúng ta dọn sang một khách sạn năm sao khác.”
Vu Duy Thiển rời đi, Senzou vì hắn mà bao nguyên tầng khách sạn rốt cục không còn xuất hiện, ê kíp làm phim không có lý do tiếp tục ở lại mà không trả tiền, có thể chấp nhận thành ý của người khác, không có chừng mực thì sẽ bị người ta chán ghét, khi Owen đề xuất dọn ra ngoài thì Lê Khải Liệt đã một mình ở bên ngoài vài ngày.
Ngay trong phòng khách sạn ở phụ cận căn nhà tổ bị hỏa hoạn của gia tộc W. Locke, Lê Khải Liệt nhận phỏng vấn của phóng viên tạp chí, đi đến đài truyền hình rồi ghi âm chương trình radio để quảng bá album mới, nhận lời mời tham gia chương trình của đài truyền hình địa phương, lịch trình được sắp kín mít, đều là hắn tự mình chấp thuận.
“Mới vài ngày mà Leo tựa như đã thay đổi thành một người khác, chúng ta đến Luân Đôn chưa được bao lâu mà lại cảm giác như rốt cục không thể quay về, ngươi có cảm giác này hay không Matthew?” Deer nhìn vẻ mặt mất hứng của Kim McKay ở đầu hành lang đang yêu cầu nhân viên di chuyển các trang thiết bị quay phim, hắn đè thấp giọng nói.
“Ta nói không khoa trương, vụ nổ cùng hỏa hoạn ngày đó tựa như tận thế, bất quá đối với Leo thì Wirth ra đi mới là tận thế của hắn.” Matthew nói ra một câu trúng ngay trọng điểm, có lẽ người khác sẽ nghi ngờ những lời này nhưng hiện tại không có ai sẽ nghi ngờ tình cảm mà ca sĩ hát chính của bọn họ dành cho người đàn ông phương Đông kia.
“Khi hắn đến thì chúng ta mất hứng, hiện tại hắn đột nhiên rời đi….” Morris quay đầu lại, nhìn cánh cửa phòng không còn mở ra, người hắn nói đương nhiên là Vu Duy Thiển.
Căn phòng ở kế bên cũng luôn đóng cửa, sau khi Lê Khải Liệt bị mang đi từ khỏi đám cháy kia thì không hề trở về, kỳ thật cho dù cả hai người bọn họ đều ở thì cũng chỉ sử dụng một căn phòng mà thôi.
“Wirth thật sự là một người đặc biệt, âm nhạc của hắn quá tuyệt vời, còn có cả bản thân của hắn, mặc kệ hắn không thích nhiều lời nhưng sự tồn tại của hắn quá mức mãnh liệt khiến người ta không thể xem nhẹ.” Luke mang theo biểu tình tán thưởng mà nói như vậy, lấy tay ngăn cửa thang máy để cho những nhân viên của ê kíp làm phim đi vào.
Do quý trọng trang thiết bị quay phim nên khi phục vụ khách sạn đưa ra lời yêu cầu giúp đỡ thì đều bị nhân viên chuyên nghiệp của Kim McKay từ chối thẳng thừng, Deer thay Kim McKay nhặt lên quyển kịch bản dưới đất, Kim McKay phụng phịu tiếp nhận, “Nói với Leo, ngày mai và ngày kia phải quay cho xong mấy phân cảnh còn lại.”
Hỏa hoạn lần này làm cho kế hoạch quay MV lại bị ảnh hưởng một lần nữa, sau khi khắp ngõ ngách ở Luân Đôn đều lan truyền tin tức hung thủ giết người liên hoàn chôn thân nơi biển lửa thì Reid phải bận rộn về việc….ứng phó với đủ loại câu hỏi của cấp trên. Toàn bộ thành phố Luân Đôn đều xôn xao.
Vô hình trung Hỏa hoạn ở nơi này cũng lan tin đến Manhattan, trong tình huống cấp bách, Owen tích cực thỏa hiệp cùng công ty quản lý của Lena, trễ nhất là ba ngày sau bọn họ sẽ hoàn thành công việc quay MV và trở lại New York.
“Đối với Leo hiện tại thì hắn có thể quay một lần là xong tất cả các phân cảnh.” Tuy rằng Deer nói như vậy nhưng giọng điệu cũng không có vẻ cao hứng, hắn nhấn nút xuống trong thang máy.
Luke ở phía sau thở dài, “Kỳ thật ta không muốn làm việc cùng Leo hiện tại, hắn là quả bom hẹn giờ, khủng bố ở chỗ chúng ta lại không biết khi nào thì hắn bùng nổ.”
Leo hiện tại là xưng hô dành riêng cho Lê Khải Liệt, bởi vì lúc này hắn làm việc tập trung đến một trình độ rất đáng sợ, yêu cầu nghiêm khắc đối với tất cả người xung quanh đến mức ngay cả Kim McKay cũng không dám xen vào, thậm chí Deer là người sùng bái hắn nhất cũng bất giác duy trì khoảng cách khi đi ngang qua người của hắn.
Từng có rất nhiều đài phát thanh và truyền hình cầm một xấp tiền rồi xếp thành hàng dài để đề nghị Miracle Leo nổi tiếng khó mời đến đài của mình, nhưng kể từ khi bình yên thoát thân khỏi vụ hỏa hoạn thì siêu sao lại cắm đầu làm việc giống như không muốn sống, làm cho lịch trình của mình sắp kín mít, cũng liên lụy những người khác phải làm việc điên cuồng cùng với hắn.
“Nếu Wirth còn ở đây thì tốt rồi.” Khi cửa thang máy đóng lại, Morris nhịn không được mà nói ra một câu như vậy.
Mấy người gật đầu đồng ý, yên lặng lặp đi lặp lại những lời này, tựa như đây là một câu thần chú sẽ sinh ra hiệu quả, có thể mang người đàn ông tóc đen kia quay về. Vu Duy Thiển rời đi không lâu, chỉ mới một tuần mà thôi, nhưng bọn họ đã bắt đầu cảm thấy không quen.
Muốn Lê Khải Liệt quen với việc Vu Duy Thiển rời đi thì càng không có khả năng, nhất là sau khi nghe được Hecate trả lời qua điện thoại.
Bởi vì Lê Khải Liệt đơn phương chấm dứt hợp tác cùng Hecate một thời gian cho nên giao tình xưa kia cũng giảm bớt, lần này hắn bỏ một số tiền lớn yêu cầu Hecate tập trung tất cả nhân viên tìm kiếm Vu Duy Thiển, có mối làm ăn lớn thì không có lý do gì để từ chối. Sau vài ngày tin tức về vụ hỏa hoạn được lan ra thì Hecate còn nhanh tay hơn những nơi phát ra tin tức, bọn họ đã cho hắn một đáp án rõ ràng, chẳng qua đáp án kia giống như chạm vào vảy rồng, khơi dậy phản ứng cực lớn.
“Lặp lại một lần nữa, hắn ở nơi nào?” Gằn từng tiếng, câu hỏi được lặp lại bằng một giọng điệu khiến người ta nghe xong đều hoảng hồn.
“Ta đã nói rồi, Leo, chúng ta không biết hắn hiện tại ở nơi nào, ta chỉ có thể nói cho ngươi biết có người nhìn thấy hắn đi cùng với một người tương tự.” Linda của Hecate trả lời như vậy qua điện thoại, sau khi nói ra một địa điểm thì lại tiếp tục thêm vào, “Hắn đã từng xuất hiện ở nơi đó, kỳ thật nếu ngươi muốn tìm hắn thì có lẽ nên đến hỏi người thương nhân kia thì sẽ nhanh hơn một chút.”
“Senzou?” Ầm, tất cả những chiếc ghế ở xung quanh đều bị đá lăn quay, từ kẽ răng hắn nghiến ra cái tên này, Lê Khải Liệt siết chặt nắm đấm, hàng lông mày còn sắc hơn lưỡi dao đang nhíu chặt thành một chỗ.
âHắn á» cùng vá»i Senzou?â Xác nháºn thêm má»t lần nữa, hắn nhá»n không ÄÆ°á»£c mà cảm giác cÆ¡n ghen Äang há»§y hoải chÃnh bản thân mình.
âÄúng váºy, chÃnh là ý kia, hắn á» cùng Senzou.â Linda cảm thấy Äắc ý vì rá»t cục có thá» trả thù, cô ta lặp lại Äáp án nà y, âVì hắn mà ngươi chấm dứt hợp tác vá»i Hecate, hiá»n tại sá»± nghiá»p cá»§a ngươi Äang gặp nguy hiá»m mà hắn lại rá»i bá» ngươi. Leo, ta tháºt không muá»n nói nhưng lần nà y ngươi nhìn lầm ngưá»i rá»iâ¦.â
âHắn là ngưá»i như thế nà o thì không cần ngưá»i khác Äến nói cho ta biết!â Ngược lại vá»i mong muá»n cá»§a mình, Linda không nghe thấy riếng rá»ng giáºn mà chá» nghe ÄÆ°á»£c tiếng cúp Äiá»n thoại cá»§a Lê Khải Liá»t.
Tại trưá»ng quay, phÃa trưá»c tà n tÃch cá»§a ngôi nhà bá» há»a thiêu, bầu trá»i âm u cà ng khiến cho nÆ¡i nà y như má»t cảnh thê lương cá»§a ngà y táºn thế, trong không khà còn trà n ngáºp mùi cháy khét. Trong lúc nghá» ngÆ¡i, các nhân viên á» xung quanh Äá»u báºn rá»n là m viá»c riêng cá»§a mình.
Lê Khải Liá»t Äứng trưá»c má»t góc cây khô héo, nghe nói tòa nhà Äá» nát nà y lại phù hợp vá»i ká»ch bản á» cuá»i MV cá»§a Kim McKay, vì váºy các nhân viên Äá»u báºn rá»n vá»i công viá»c. Hắn thu nắm Äầm vá», trên thân cây rá»t xuá»ng má»t lá»p vá» khô ráp, mặt trên còn nhuá»m má»t mà u Äá» tươi, mà u Äá» tươi kia rá»t cục phản xạ và o ánh mắt u ám ngang ngược cá»§a hắn.
âLà m sao váºy?â Owen vẫn luôn chú ý Äến Äá»ng tÄ©nh cá»§a Lê Khải Liá»t, hắn lo lắng bưá»c Äến, ÄÆ°a qua má»t Äiếu thuá»c.
Lá»a Äá» cùng khói trắng lượn lá» giữa ngón tay, Lê Khải Liá»t tá»±a và o thân cây, Owen nhìn thấy vết thương trên mu bà n tay cá»§a hắn, bá»ng nhiên cảm giác ÄÆ°á»£c má»t má»i Äá»ng cảm nà o Äó, âNgươi sẽ tìm hắn trá» vá»? Nếu hắn giá»ng như ngươi Äã nói, không chá»u trá» vá» thì sao?â
Lê Khải Liá»t ngáºm Äiếu thuá»c mà nhìn lên giữa không trung, khói trắng lượn lá», vẻ mặt cá»§a hắn thoạt nhìn cà ng thêm âm trầm, âOwen, sau khi trá» vá» ta muá»n tá» chức má»t buá»i hòa nhạc, bắt Äầu trình diá» n và o ná»a tháng sau.â
âCái gì?â Owen láºp tức ngẩng Äầu, giá»ng như Äang nhìn má»t ngưá»i mắc bá»nh tâm thần, âChẳng phải má»i tá» chức hòa nhạc cách Äây không lâu hay sao? Ngươi có biết chúng ta cần phải chuẩn bá» bao nhiêu viá»c hay không? Nhà tà i trợ, sân bãi, sắp xếp quy trình kỹ thuáºt, nhạc cụ cho ban nhạc, âm thanh ánh sáng, luyá»n táºp ca khúc ÄÆ°á»£c tuyá»n chá»nâ¦.có rất nhiá»u viá»c, ná»a tháng sao? Ngay cả thá»i gian Äá» quảng bá cÅ©ng không Äá»§!â
âQuy mô cà ng lá»n cà ng tá»t, sân bãi do ta tá»± mình sắp xếp, tiá»n không Äá»§ thì ta tá»± mình bá» ra, còn những viá»c khác do ngươi và công ty phụ trách sắp xếp.â Lê Khải Liá»t nhả ra má»t ngụm khói, không há» ÄỠý Äến lá»i nói cá»§a Owen.
Hắn thoạt nhìn không phải Äang nói giỡn, khi Lê Khải Liá»t lá» ra vẻ mặt giá»ng như Äang chÄm chú nhìn má»t con má»i á» trưá»c mắt thì Owen biết rõ bất cứ vấn Äá» nà o cÅ©ng không thá» dao Äá»ng ÄÆ°á»£c quyết Äá»nh cá»§a hắn, bất cứ kẻ nà o cÅ©ng không thá».
Owen trầm mặc, hắn không xác Äá»nh Lê Khải Liá»t bá» cái gì, nếu muá»n nói thì Äại khái có thá» gá»i tên là triá»u chứng ngá» Äá»c Vu Duy Thiá»n.
Chuyá»n nà y chắc chắn có liên quan Äến ngưá»i Äà n ông phương Äông kia, nhưng hắn không xác Äá»nh Lê Khải Liá»t rá»t cục muá»n là m cái gì.
Trong lúc ấy, á» cùng má»t bầu trá»i Luân Äôn, ÄÆ°á»£c rất nhiá»u ngưá»i lo lắng, oán giáºn, nhá» nhung, Vu Duy Thiá»n lại Äang nghÄ© Äến má»t ngưá»i nà o Äó, kéo rèm che xuá»ng, ngÄn cách sương mù á» bên ngoà i vá»i chÃnh mình, tâm tình cá»§a hắn cÅ©ng không tá»t, hắn không cần nhiá»u ngưá»i Äến quấy rầy.
Nhưng hiá»n nhiên có ngưá»i cÅ©ng không cho hắn như ý.
âá» có quen hay không?â Cá»a bá» Äẩy ra, không há» gõ cá»a, Senzou tá»± tiá»n tiến và o phòng, nhìn quanh toà n bá» cÄn phòng má»t chút, rá»i lại nhìn Vu Duy Thiá»n Äang ngá»i gần cá»a sá», khi quay Äầu lại là má»t ánh mắt rõ rà ng phá»§ nháºn tất cả má»i tình cảm.
âRất tá»t, cám Æ¡n.â Thái Äá» không thá» nói rõ là thân thiá»n, hắn gáºt Äầu Äá»i vá»i ngưá»i Äã cung cấp chá» á» tạm thá»i cho hắn, quét mắt nhìn cá»a phòng, không há» che giấu sá»± mất hứng cá»§a mình, âTa tưá»ng rằng ngưá»i Nháºt Bản rất coi trá»ng lá» nghi.â
âTháºt sá»± xin lá»i.â Senzou không há» chần chá» mà vá»i và ng khom lưng, sau khi tá» vẻ xin lá»i thì má»i Äứng thẳng lưng, má» cá»a ra Äá» ngưá»i Äầy tá» bưng lên má»t khay há»ng trà , âÄây là trà hái từ Trung Quá»c, ta nghÄ© rằng ngươi sẽ thÃch.â
Mà u trắng tinh cá»§a Äá» sứ, mà u ÄỠấm áp cá»§a nưá»c trà yên tÄ©nh và trong suá»t giá»ng như mặt nưá»c há», lúc nà y Vu Duy Thiá»n Äang á» tại nÆ¡i mà Senzou cung cấp, nguyên nhân là khi hắn chuẩn bá» rá»i khá»i khách sạn thì Senzou Äang á» Äại sảnh, giá»ng như Äã Äoán chắc hắn sẽ Äi xuá»ng.
Cân nhắc Äến má»i quan há» sâu xa giữa hắn và tá» tiên cá»§a Senzou nên hắn Äá»ng ý lá»i má»i cá»§a Äá»i phương.
âTa không nghÄ© sẽ có má»t ngà y ta có thá» ngá»i uá»ng trà vá»i ngưá»i á» trong truyá»n thuyết.â Senzou có vẻ rất thả lá»ng, cho dù sau khi biết lai lá»ch cùng vá»i nÄng lá»±c Äặc biá»t cá»§a Vu Duy Thiá»n thì hắn cÅ©ng không há» lá» ra biá»u hiá»n khác thưá»ng.
âHiá»n tại ta không có hứng nói chuyá»n phiếm, ngươi có gì muá»n nói thì cứ nói thẳng ra.â Vu Duy Thiá»n vẫn mặc áo sÆ¡ mi trắng và áo choà ng Äen, thái Äá» cá»§a hắn có má»t chút mất kiên nhẫn, tá»±a há» không táºp trung.
âKhông ngá» dòng máu trên ngưá»i cá»§a Leo lại thuá»c vá» gia tá»c Claudy, nghe Äá»n nhà bá»n há» không ÄÆ°á»£c tá»t cho lắm.â Senzou cầm tách trà trong tay, lá» ra biá»u tình hà i lòng Äá»i vá»i mà u trắng tinh cá»§a bá» Äá» sứ, nhưng hắn không nói thẳng ý tứ cá»§a mình.
Lê Khải Liá»t khác thưá»ng cÅ©ng bá» Senzou nhìn thấy, có thá» cảm giác ÄÆ°á»£c Äiá»m nà y thông qua lá»i nói cá»§a hắn. Vu Duy Thiá»n vẫn im lặng không trả lá»i, Senzou tá»± mình nói tiếp, âKhoa há»c kỹ thuáºt hiá»n Äại rất phát triá»n, nhưng có má»t sá» viá»c lại vượt ngoà i phạm vi hiá»u biết cá»§a con ngưá»i, theo ta ÄÆ°á»£c biết, tá» tiên cá»§a ta và gia tá»c cá»§a ngươi có má»i quan há» rất gần, vì váºy ta cÅ©ng may mắn biết ÄÆ°á»£c má»t Ãt chuyá»n vá» ngươi.â
Äá»ng tá» mà u Äen dần dần ngưng tụ thà nh má»t tia sắc bén, Senzou nói vá»i ánh mắt lạnh lùng kia, âBiến hóa trên ngưá»i cá»§a Lê Khải Liá»t là do ngươi, Äúng không? Trên ngưá»i cá»§a ngươi có dòng máu bá» nguyá»n rá»§a, những cái Äó không phải là thức thần, chúng nó không phải hầu hạ ngươi, mà ngược lại, ngươi má»i chÃnh là ngưá»i bá» chúng nó Äiá»u khiá»n.â