Tam Nguyệt Đào Hoa Tuyết | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Nghe Nói Em Rất Ngọt của tác giả Tam Nguyệt Đào Hoa Tuyết. Anh từng hỏi"Nếu người mà em thích, thật ra chỉ là một người trong cảm nhận, trong tưởng tượng của em mà thôi, nếu vậy sẽ thế nào?Em thích giọng nói của anh và thích cả con người của anh.Cảm ơn vì đã để em vui sướng, cười tươi, điên cuồng và hạnh phúc khi nhìn thấy anh.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Anh Thích Em, Bởi Vì Em Là Em hay Người Là Ánh Sao Ôm Lấy Biển Khơi của cùng tác giả.
1.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:52
Viburnum | Đô thị | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Sau Đó Liền Yêu Em của tác giả Viburnum. Đêm khuya, trời tối như mực.Tại một căn phòng nhìn ra bờ sông của khách sạn Phổ Giang, không gian trở nên yên ắng vô cùng, ngay cả tiếng nước róc rách truyền ra từ phòng tắm mới ban nãy thôi cũng chẳng biết từ lúc nào đã ngừng lại. Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Kiếp Duyên Tam Độ hay Sương Chiều Não Nề của cùng tác giả.
7.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:52
Tạm Vị Tưởng Hảo | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Đào Hoa Chước Chước, Phồn Tinh Điểm của tác giả Tạm Vị Tưởng Hảo. Trăm triệu năm trước, thiên địa một mảnh hỗn độn. Tương truyền bên trong hỗn độn có một người hiểu quy luật tự nhiên, nắm giữ Hỗn độn chi lực, được gọi là Tổ thần. Hỗn độn Tổ thần, khai thiên lập địa, nuôi dưỡng vạn vật sinh sôi. Nếu yêu thích truyện ngôn tình, bạn có thể đọc thêm Cùng Với Châu Ngang hay Long Tử Trùng Sinh Chi Sủng Phi.
9.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:52
2 Ám Bạch | Đam mỹ | Hoàn thành
Xin chú ý, tui là thẳng nam. Giữa thẳng nam với nhau, sờ sờ đùi, đánh đánh đòn, kề vai sát cánh thì có làm sao đâu? Cậu ấy đánh tui lại một cái không phải là được rồi sao, đáng để từ chức? Một người đàn ông hai mươi chín tuổi, cũng đâu phải mấy cô gái đôi mươi đâu. Hơn nữa, đâu phải tui cố ý đâu, hôm qua cây viết của tui rớt xuống dưới bàn, nhờ thư ký nhặt lên giùm, cậu ấy cúi người xuống, quần tây liền căng chặt, lúc đầu tui còn chưa muốn đánh, thế nhưng cậu ấy lại cuối xuống nhặt tận nửa ngày, tui đã nhịn không được, vỗ một cái. Thư ký lập tức đứng thẳng người lại, không thể tin được mà trừng mắt nhìn tui, tui cũng chẳng chấp nhặt, còn cảm thấy rất mới mẻ, nói: "Đi tập gym ha? Rất đàn hồi nha. Phòng tập nào thế? Tôi cảm thấy mình cũng phải đi tập một chút rồi, mấy tháng nữa tôi đã phải kết hôn, lúc đó hình dáng cơ thể phải đẹp một chút..." Ai biết được, nhất thời thư ký của tui lại đột nhiên trở nên rất hung dữ, xưa nay tui vẫn chưa từng nhìn thấy cậu ấy hung dữ đến như vậy, ném bút lên bàn làm việc của tui, nói: "Tôi muốn từ chức." Rồi tự động nghỉ làm luôn ngày hôm đó.Nói thật, tính khí của tui không được tốt lắm đâu, nếu đổi thành một người khác, dám nhíu mày trước mặt tui thử xem, không cụt thay thiếu chân thì đừng hòng bước ra khỏi phòng làm việc của tui! Cũng chỉ có cậu ấy, cánh tay nhỏ nhắn, đôi chân nhỏ nhắn, không đánh được, tui mới miễn cưỡng nhường nhịn một chút.
2.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:52
Nguyệt Hạ Điệp Ảnh | Đô thị | Hoàn thành
Khi Trầm Thiệu còn nhỏ chưa biết gì, vẫn hay nhức đầu vì một chuyện, đó là sau khi cậu lớn lên, chọn trường đại học nào là tốt nhất. Là khoa tự nhiên nổi tiếng của đại học Q, hay khoa xã hội của đại học B? Cho đến khi ngay cả cánh cửa đại học cũng không sờ được, cậu mới biết tất cả là do mình nghĩ quá nhiều. Nếu đời người có thể quay trở lại một lần.Thẩm Thiệu niên thiếu vô tri thường xuyên vi một sự kiện rối rắm, đó chính là hắn lớn lên về sau đến tột cùng đọc cái gì đại học tốt nhất. Là lấy lý khoa nổi tiếng Q đại, vẫn là lấy văn khoa nổi tiếng B đại? Thẳng đến hắn liên đại học môn đều không có mò lên thời điểm, mới biết được hết thảy đều là chính mình tưởng quá nhiều. Đương trở về sơ trung thời kỳ, không người chiếu cố Thẩm Thiệu không có thời gian sầu não thân thế, thầm nghĩ bắt lấy cơ hội, viên đời trước đại học mộng…… Văn này giảng thuật một đối trùng sinh hồi học sinh thời đại, bắt lấy kỳ ngộ trùng tố nhân sinh chuyên tâm cố sự. Khai thiên lấy tham gia trung khảo tình cảnh vi cắt vào điểm, xảo diệu đem độc giả dẫn dắt đến ngây ngô mà tốt đẹp sân trường, do đó thành lập một tin tưởng vững chắc tri thức vẫn có thể thay đổi vận mệnh dương quang hình tượng. Tác giả giỏi về tiểu cảnh tượng cẩn thận miêu tả, sinh động sinh hoạt chi tiết thường thường gợi ra độc giả cộng minh. Đồng thời tác giả ở đây văn vi nhân vật chính đại khai ngón tay vàng, là nhất thiên không mất ôn nhu thích văn.
17.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:52
Phong Trung Hồ Điệp | Trọng sinh | Hoàn thành
Thụ 28 tuổi trên đường đi đến nhà họ hàng do ăn ở tốt mà bị 1 vật thể lạ đập vào đầu sau đó trọng sinh trong thân xác Hoa Thẩm Tố ( bạn học trước là 1 tên ẻo lả) 13 tuổi. Lúc tỉnh dậy liền sợ hãi trốn khỏi bệnh viện mới biết mình đã tạch cùng bà nội, thụ quân liền chấp nhận sự thật đau cmn khổ về sống với gia đình Hoa. Vì thiếu hụt tình cảm nên ở gia đình Hoa ấm áp thụ quân lại càng yêu quý ngôi nhà này. Thụ quân được chuyển tới trường mới, ở đấy em gặp công quân và khinh thường công quân dưới cái mác em tự đặt cho ảnh: “ ông trời con”. Mục tiêu duy nhất của thụ quân là vượt qua công quân. Nhưng sau vì ba công quân bị bắt rồi tự tử, anh đau khổ tự chuốc say mình… 419 ???: )) đíu và đíu. Thụ quân lúc này khi gặp công quân say tí bỉ mới nhớ ra kiếp trước công quân là nhà giàu có tiếng làm nên ăn ra, thế là em quyết định cưu mang ảnh để được “ôm đùi to”. Nhưng đối với công quân lúc thụ quân xuất hiện tựa như thiên sứ với đôi cánh thuần khiết không nhiễm bụi trần cứu vớt ảnh khỏi trần gian khổ ải: )))) ( ta cũng đến sợ công quân luôn). Vì bỏ lỡ kì thi đại học, công quân quyết định du học. Trước khi đi hai ngời chai tay trong nưu nuyến: ))) Công quân lưu luyến thiên sứ trong lòng ảnh thật nhưng thụ quân lưu luyến vì tiếc số tiền mình đã đầu tư để được ôm đùi to: ))). Hai người trao đổi qua mail mỗi ngày. Nhưng đến khi gia đình Hoa gặp biến, chị gái bị cưỡng hiếp, cha vì đòi công đạo cho con mà tai nạn, mẹ vì quá đau khổ mà đi theo chồng, cuối cùng chỉ còn 1 mình thụ quân với người chị trầm cảm.
14.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:52
Phong Cửu | Trọng sinh | Hoàn thành
Thiệu Hiển mới từ trong đau đớn tỉnh hồn lại, liền thấy một đứa bé bên giường, cặp lông mày nhỏ rậm rạp như bút sáp màu, quả thực không cần nghĩ cũng biết là ai. Chuyện gì đã xảy ra? Lẽ nào từ khi hắn xảy ra tai nạn xe đã nằm liệt giường những mười mấy năm? Vừa tỉnh lại Tiền Sáp Màu đã hạ sinh một nhóc Sáp Màu? Nom dáng dấp kia, nói không phải cậu ta sinh thì cũng chả ai tin.
12.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:52
Lạt Tiêu Phan Phạn | Đam mỹ | Hoàn thành
Một ngày nọ, quý công tử nhà họ Tịch ngắm trúng anh chàng quân nhân vừa giải ngũ đang làm việc tại công ty của anh. Đồng thời cũng là người bảo vệ đã vài lần cứu anh thoát khỏi nguy hiểm. Gặp ngay lúc anh xỉu liền đem đi bệnh viện. Anh say bị tụi côn đồ trấn lột, liền cứu rước ngay về nhà.Thế là anh lên kế hoạch chinh phục anh công, bất kể thủ đoạn. hai người chơi mập mờ một hồi anh say rượu thổ lộ hết, ai dè anh công bảo: cậu không yêu tôi, cậu chỉ là muốn một người yêu thương mình mà thôi. Nghe xong anh buồn ghê gớm, cảm thấy ảnh đúng nhưng không hoàn toàn. Bình thường cậu sẽ hủy diệt anh ngay, cùng xuống địa ngục, nhưng giờ không nỡ làm tổn thương anh, sợ bị ghét.Rồi anh công phập phồng đi kiếm thụ, bắt đầu nhận ra lo lắng cho thụ quá mức bình thường. Hai người gặp lại trong bệnh viện, thụ làm nũng, công nghiêm mặt nói: có muốn quen nhau không? Thụ mặt ngu ra, hai người chính thức xác định quan hệ cái rụp. . Tối công leo cửa sổ vô phòng bệnh chăm thụ, bị thụ dụ dỗ xxoo.
10.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:52
Hảo Diệp Ân | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Chàng Quân Nhân Và Nàng Ca Sĩ của tác giả Hảo Diệp Ân. Lâu nay ở bến Thượng Hải, mọi người chưa từng thấy bóng dáng anh xuất hiện, nay anh bỗng tới một phòng trà có tiếng, mọi người đều xôn xao, ai gặp anh cũng thể hiện sự tôn trọng, kính nể.Ai ngờ anh lại có một cuộc gặp gỡ khó quên tại đây, và con tim anh cũng rung động trước cô ca sĩ nổi tiếng Trương Lệ Tường.Người chưa từng khuất phục trước bất kì thứ gì, thế nhưng chỉ vì một ánh mắt của cô, anh lại xao xuyến, nhớ nhung vô cùng.Mà...sự thật trớ trêu thay....Bên cạnh đó, bạn có thể đọc thêm truyện Ngàn Vạn Lần Yêu Em của cùng tác giả.
13.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:52
Lâm Địch Nhi | Ngôn tình | Hoàn thành
Bước ra khỏi công ty, Đào Đào không bắt xe mà một mình lười nhác đi bộ trên vỉa hè lá vàng rơi rụng khắp nơi. Xe của cô đã mang đi bảo dưỡng, hai ngày nay cô luôn cuốc bộ về nhà. Ánh chiều tà ngả xuống núi, đèn đường chói mắt, hoàng hôn Thanh Đài phong tình bức người. Ráng chiều trải dài trên cây ngô đồng Pháp cao vút hai bên đường, viền lá như được nạm vàng, ánh sáng dao động làm tầm nhìn của cô mờ nhạt. Sau khi kết hôn, Hoa Diệp cũng bảo cô đừng đi làm nữa, nhưng cô không đồng ý, tuy chỉ làm một nhân viên quèn ở công ty, bị sếp sai tới sai lui, nhưng cô cảm thấy cuộc sống như vậy mới phong phú. Một ngày bận rộn sẽ qua đi, còn ở nhà đợi một người, một giây tựa như một năm. Lúc kết hôn, cô biết bất ngờ là trong lòng anh có một người. Có điều có tình nhân luôn khó thành vợ chồng, anh và người đó sẽ không thể nào ở bên nhau. Bạn bè nói, người cũng đã là của cậu rồi, cậu còn có gì mà không yên tâm nữa chứ? Sau đó, người ấy trở về. Sau đó, cô gặp được một người đàn ông có đôi mắt hoa đào. Một ánh mắt chạm qua, cả bầu trời rung động. Anh và cô ấy, cô và anh ấy, là tình yêu hay thương cảm, liệu có thể nào trong một chiều ráng hạ, vừa vặn gặp lại, vừa vặn nắm tay...? Mời các bạn cùng theo dõi!
20.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:52
Toan Thang Phì Ngưu Quyển | Đam mỹ | Hoàn thành
Khi mới bắt đầu hai người họ cũng chỉ là cùng làm chung một công ty, không có mấy khi nói chuyện nhiều hay thân thiết, hắn đã có bạn gái, chắc hắn không làm cùng ở nơi này, mặc dù chưa từng gặp mặt cậu cũng có thể biết rằng cô ấy sẽ rất xinh. Ấy vậy mà, rõ ràng trong lòng chưa từng có tình cảm, thế nhưng vì sao một phút yếu lòng cậu lại cùng hắn làm ra những chuyện ám muội. Ngày hôm ấy, cả nhai người đều uống rất say, thậm chí cậu còn chẳng nhớ được mình đã làm chuyện gì, chỉ là hôm sau tỉnh lại thì mọi sự đã không thể cứu vãn nữa rồi. Hai người đàn ông, có chuyện gì cũng sòng phẳng, không có làm ầm ỹ hay bắt nhau chịu trách nhiệm cái gì, cậu cũng chỉ đơn giản coi đó là tình một đêm mà thôi. Thời gian trôi qua, cũng từ ngày đó, họ mới dần dần trở nên thân thiết, cậu cũng phát hiện ra hắn thực hiểu mình, ở đời ấy, tìm được một người tâm đầu ý hợp thực khó, vậy nên đối với hắn, cậu rất là trân trọng.Rồi tình cảm cũng dần dần nhen nhóm, họ thẳng thắn chia sẻ với nhau về mình, để rồi trở thành đôi thành cặp, cùng sống chung một mái nhà, cùng trải qua những ngày hạnh phcus vui vẻ. Nhưng dù cuộc tình có nồng đượm đến mấy thì cũng sẽ có lúc nhạt đi, mà người phản bội không phải là hắn, mà là cậu, cậu lại có thể để trái tim mình rung động trước một bóng hình khác, một tâm hồn khác.
17.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:52
Anh từ nhỏ vốn mang khả năng đặc biệt, có thể nhìn thấy ma quỷ, một lần đi xem nhà tình cờ bắt gặp một tuyệt đại mỹ nhân ở gần đó. Chưa kịp tận hưởng hết cảm giác nhất kiến chung tình, anh đã muốn chết nhục vì phát hiện thì ra đó là ma, hơn nữa còn là một con ma ngu ngốc.Phó Trọng Hoa chết cũng không thừa nhận mình phải lòng một con quỷ, bất quá đứng trước ải mỹ nhân, đành cắn răn để mặc ma xui quỷ khiến mà mua trọn căn nhà. Người và ma cứ như vậy cùng nhau trải qua cuộc sống gà bay chó sủa. Qủy nam xinh đẹp từ bám xó nhà chuyển sang bám anh. Anh khẩu thị tâm phi, bên ngoài tuy luôn cốc đầu mắng em ngu ngốc, nhưng vẫn không nhịn được thương em, quan tâm em, thậm chí còn có đôi chút sủng nịnh. Có lẽ cảm giác thân thuộc giữa 2 người khi lần đầu gặp nhau, không phải là ảo giác. Ngày xá tội vong nhân, bách quỷ dạ hành, âm khí tràn ngập từng hẻm tối. Anh đợi mãi không thấy em về nhà, lo lắng bổ đi kiếm, trong lòng ngàn vạn cầu mong em không xảy ra chuyện. Đến nơi, chứng kiến em đang bị quỷ đói xé nát tay chân, thân thể đầy máu, anh phát điên, phá bỏ phong ấn giam giữ sức mạnh bí ẩn. Nếu thế gian này chỉ toàn những thứ dơ bẩn làm tổn thương đến em vậy thì hủy diệt nó đi. Bi kịch đau thương từ ngàn năm trước của một mối tình dang dở, liệu kiếp này có lặp lại?
4.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:52
Trữ Gian/ Ninh Gian | Khoa huyễn | Hoàn thành
Bên tai vang lên giọng nam ôn hòa hiền hậu: Hồ ly, đừng lộn xộn. Nếu không ta sẽ cho ngươi tức khắc hiện nguyên hình, cho ngươi bị mọi người trên phố đuổi đánh. Nàng đứng như phỗng, mặc hắn lấy lại túi tiền. Thanh âm hắn tràn ngập tiếng cười, phun ra miệng cũng uy hiếp ác độc như thế.
2.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:52
Kathyand | Đam mỹ | Hoàn thành
Vào đông, lạc tuyết. Trên đường lạnh, trên núi lạnh hơn. Nhưng mà trên núi đã có tiếng đàn, phượng cầu hoàng. Đánh đàn chính là một thư sinh thanh y, quần áo đơn bạc, thân mình càng đơn bạc. Tuyết mịn bay tán loạn, dừng ở trên người hắn, trên tay, dần dần hóa thành nước, lại kết thành băng.
13.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:52
Hai người, vốn dĩ là nêm cách biệt, vốn dĩ là không quen biết, nhưng như thế nào lại có thể ở chung một chỗ? Là duyên phận hay sao? Hắn và y, hai người giống như thuộc hai thế giới khác nhau, một là tướng quân dũng mãnh, một là dân thường nghèo đói, vậy mà, thế gian này, chẳng thể nào hiểu được chữ ngờ. Mọi thứ vốn dĩ sẽ rất khó hiểu, nhưng cũng đau nhất thiết phải hiểu?
12.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:52
Xán Nhược Thần Hi | Đam mỹ | Hoàn thành
Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ, vô duyên đối diện bất tương phùng. Nước chảy là vô tình, hoa rơi là hữu ý, nhân duyên cũng là do sự dàn xếp khéo léo của trời cao. Duyên phận đến theo một cách rất thần kỳ. Không phải nó sẽ đến vào khi mà ta chờ đợi, chính là, nó đến vào lúc mà ta không hề cảnh giác nhất, khiến ta chìm đắm trong lối mòn yêu thương.
2.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:52
Thâm Lam Đích Hải Thủy | Đam mỹ | Hoàn thành
Tình yêu là như thế nào? Có phải là rất tươi đẹp hay không? Chạm phải một ánh mắt, say mê cả đời. Lần đầu tiên gặp gỡ, công đã bị vẻ đẹp bên ngoài của thụ hấp dẫn, cho nên đã trở thành yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên. Tiếng sét ái tình thật là rất kỳ diệu, khiến tất cả mọi thứ trong cuộc sống vốn dĩ rất phẳng lặng này lại triệt để thay đổi. Giống như là định mệnh đã cố ý an bài sẵn, cho dù có là trốn tránh cả đời cũng không thể nào thoát ra khỏi lưới tình.
0.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:52
Trong Xác Có Thịt | Võng du | Hoàn thành
Quen nhau qua mạng, lại không ngờ tới đó chính là nhân duyên. Đổi lấy một trò chơi ảo là trái tim nhiệt huyết của tuổi trẻ. Hết thảy mọi thứ cứ thế, vô tình đến một cách thật là tự nhiên, khiến cho cả đời này ta không thể nào dự đoán trước trong tương lai sẽ xảy đến bất cứ điều gì. Nhân duyên trời định, nghe ra cũng cảm thấy thật là mơ hồ.
3.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:52
Thu Thiên Tại Thời | Sủng | Hoàn thành
Lâm Duyệt Hoa gọi Trác Hướng Minh trở về, mở đường xong, cuối cùng cũng tiến vào ý chính: "Con cũng không nhỏ, không phải mẹ quản con, nhưng con cũng không thể thật sự sống hết đời với công việc?"Từ đi học đến tốt nghiệp rồi tới đi làm, đã qua bao nhiêu năm, mẹ hắn xác thực không nhúng tay vào cuộc sống của hắn, Trác Hướng Minh im lặng một chút, rồi nói: "Ngài thật sự sốt ruột khi thấy con kết hôn muộn, hay là chỉ muốn con kết hôn với con của nhà họ Đồng ngay bây giờ?"Hai mẹ con từ trước đến giờ không thích vòng vo quanh co, Lâm Duyệt Hoa không kéo dài: "Cần kết hôn với con của Đồng gia, thuận tiện sốt ruột cho người cô đơn là con. Con cưới Đồng Yến, mẹ bớt lo được hai chuyện."Ba Trác Hướng Minh là Trác Chính Đức say mê nghệ thuật, vốn tâm tư không ở trên phương diện làm ăn, nhưng đời ông chỉ có một alpha, cũng chỉ có một người con trai là ông, cuối cùng miễn cưỡng tiếp nhận gia nghiệp, năm hai mươi lăm tuổi sau khi cưới Lâm Duyệt Hoa, mãi cho tới bây giờ, đều do Lâm Duyệt Hoa làm đương gia, ông đã sớm gác tay không quản.Trác gia chủ yếu làm công nghiệp, còn Trác Hướng Minh cảm thấy hứng thú với chứng khoán, sau khi tốt nghiệp có sự nghiệp của mình, cho nên nghiêm túc mà nói, đối với tình huống trong nhà hắn không thể biết rõ hơn nhóm nghiên cứu viên tạp chí tài chính.
12.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:52
Tử Tại Bỉ Trắc | Đam mỹ | Hoàn thành
Sầm Lý tựa bên giường, nắm lấy bàn tay khô ráp nhăn nheo, chậm rãi ngoảnh đầu nhìn chiếc đồng hồ kia ––– chỉ còn chiếc đồng hồ lạnh lẽo cùng cậu đối mặt. Cậu không muốn nhớ lại, chỉ lấy khăn ướt, cẩn thận lau vài lần, khẽ nói: “Ngày mai con trở thành bác sĩ chính thức rồi.” Trong phòng không một tiếng động, câu lại như chờ đợi lời đáp lại, dừng một hồi, lại nói tiếp: “Sẽ tốt cả thôi, đúng không?” Ánh tà dương biến mất, trong phòng không bật đèn, chỉ còn chiếc đồng hồ lớn cùng con lắc đung đưa qua lại.Trước đây Sầm Lý luôn hoài nghi thời gian của mình có phải so với người khác chậm hơn hay không. Bởi vì đồng hồ của bà nội nặng nề quá. Nặng nề gánh vác tháng năm của cậu, cậu lo lắng chiếc đồng hồ này có ngày sẽ sụp đổ. Nhưng người đầu tiên sụp đổ là bà nội, cậu nghĩ, không biết khi nào tới lượt mình.Nhiệt độ lạnh lẽo ngoài cửa sổ lặng lẽ len vào, Sầm Lý rùng mình, đi lại đóng cửa sổ. Lá rụng lơ đãng trong màn đêm, Sầm Lý liếc mắt, cuối thu rồi. Sầm Lý rất sợ lạnh, sáng sớm hôm sau, cậu mặc áo lông cao cổ, bên ngoài khoác thêm áo khoác mới dám ra khỏi nhà. Sầm Lý làm việc ở bệnh viện hạng nhất thành phố. Suốt khoảng thời gian học đại học cậu đều muốn bằng mọi giá phải giành học bổng, đi làm kiếm tiền chữa bệnh cho bà nội. Sầm Lý có thói quen độc lai độc vãng, mỗi ngày làm thêm đến kiệt sức không muốn nói chuyện, vì vậy giao tiếp với người khác chỉ có lịch sự chứ không gần gũi.
1.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:52