Minh Mị Yêu Nhiêu | Ngôn tình | Hoàn thành
Đọc truyện Biến Số Bắt Buộc của tác giả Minh Mị Yêu Nhiêu. Một hôm trời âm u không mấy đẹp đẽ, vẫn như bao ngày khác, tôi tại phòng giám đốc báo cáo công việc. Giọng nói lưu loát rõ ràng rành mạch, nội dung chi tiết tỉ mỉ chính xác. Gương mặt tập trung không chút sao nhãng, chuyên nghiệp bình tĩnh như nước chảy chiều thu, trái ngược với bầu trời gió giật sóng gầm như thể sắp mưa hai ngày hai đêm ngoài kia.Minh Thần dáng vẻ điềm nhiên, nét mặt ung dung ngồi nghe tôi trình bày. Đến khi tôi báo cáo xong, anh ta mới từ từ hạ bút xuống bàn, rời mắt khỏi người tôi, đưa ra đánh giá tổng thể một vòng."Rất tốt."Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm truyện Bất Minh của cùng tác giả.
4.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25
Phỉ Hà | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Công Chúa Nghịch Thiên của tác giả Phỉ Hà. Một công chúa cao quý bị ép gả tới Man tộc, bị lột sạch mọi thứ, thành trò vui của những kẻ ti tiện kia…“Ta là một công chúa, hai tay dính đầy máu tươi.Còn trước đó, hai tay của tất cả mọi người, đều dính đầy máu của ta.”Nếu yêu thích truyện ngôn tình, bạn có thể đọc thêm Luân Hãm Cưỡng Chế hay Mỗi Đêm Đi Đến Động Phủ Của Sư Tôn.
4.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25
Nịch Hải | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Nam Hữu Gia Dư của tác giả Nịch Hải. Thanh mai trúc mã của tôi đã trở thành một minh tinh. Còn gia đình tôi lại lâm vào cảnh người đi làm công ăn lương để trả nợ. Sau khi chia tay, anh ấy rực rỡ giữa ánh hào quang trên sân khấu, tôi thì hướng về mục tiêu trả nợ của mình và lên kế hoạch tạo ra một cuốn sách “Dạy cách làm giàu” của riêng mình.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm truyện Bình Sinh Hải của cùng tác giả.
2.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25
Yi Chann | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Anh Đến Cùng Sao Đêm của tác giả Yi Chann. Họ hàng chán ghét, cô lập, còn bị bạo lực học đường, sâu thẳm trong thâm tâm Tần Nhiệm luôn muốn được yêu thương. Nhưng ngay đến việc yêu thương bản thân mình cô còn không làm nổi thì ai sẽ yêu thương cô đây?Và rồi vào một đêm đầy sao đêm, cô đã gặp được hắn. Cái tên đáng ghét đã khiến Tần Nhiệm có thêm động lực tiếp tục cuộc sống này.Và rồi...đó chỉ là thứ tình cảm giả dối?!Nếu yêu thích truyện ngôn tình, bạn có thể đọc thêm Ép Hôn: Chỉ Có Thể Là Anh hay Mưu Đoạt Phượng Ấn.
20.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25
An Đại Nhân | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Yên của tác giả An Đại Nhân. Ngày thứ nhất.6 giờ sáng.Cơn ác mộng làm tôi tỉnh giấc.Tôi xuống giường, dựa vào chút ánh sáng le lói xuyên qua tấm màn cửa đi đến cửa sổ. Tôi kéo mạnh tấm màn sang một bên, ánh nắng chói lóa tràn vào phòng, đi kèm với đó là cả tấn bụi đập vào mặt. Tôi ho đến gập cả người lại. Ngay lúc tôi định vào phòng tắm thì chuông cửa vang lên. Ai đến vào giờ này nhỉ? Tôi đưa tay cào lại mái tóc cho thẳng rồi ra phòng khách mở cửa.Nếu yêu thích truyện ngôn tình, bạn có thể đọc thêm Trưởng Lão Ép Tôi Làm Thiên Sư hay Em Tới Là Để Ôm Anh.
3.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25
JenJen | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Trôi Đâu Đó Giữa Sao Hỏa Và Sao Kim của tác giả JenJen. Mắt cậu tuy xếch, nhỏ xíu, lúc cười lên thì chỉ còn là hai đường thẳng, nhưng không thể ngăn tôi cảm nhận được cái gì đó rất.. nhẹ nhàng, rất ấm áp tỏa ra từ sâu thẳm bên trong, chậm rãi, chậm rãi, nhấn chìm tôi.Tôi tự hỏi bản thân, nếu lỡ như, chỉ lỡ như thôi, một ngày nào đó không rõ, tôi.. thực sự thành đôi với cậu, thì tôi có chết không nếu cậu cứ liên tục nhìn tôi bằng ánh mắt dịu dàng như vậy, đặc biệt còn thêm cả thứ cảm xúc cho riêng mình tôi ở trong đó?Nếu yêu thích truyện ngôn tình, bạn có thể đọc thêm Vợ Tôi Là Người Giúp Việc hay Ta Là Nữ Phụ Hiền Lương.
2.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25
Ngô Phiêu Lượng | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Uẩn Xắn của tác giả Ngô Phiêu Lượng. Toàn bộ Hứa gia đều trông cậy vào ta, vào cuộc hôn nhân của ta, ta còn có thể làm gì bây giờ?Lần sau gặp lại, ta là Hoàng Hậu, hắn là triều thần đắc lực của phu quân ta.Lại lần nữa gặp mặt, ta thành Thái Hậu, hắn là Nhiếp chính vương.“Nàng nơi đó có còn đau không?”Nghe xong câu hỏi của hắn, ta tức giận đến nỗi đem cái gối đầu cao cả thước ném tới, đem Nhiếp chính vương đánh bay ra ngoài. Sau đó liền hạ lệnh nếu không có ta truyền triệu, bất luận kẻ nào cũng không thể vào cung.Nếu yêu thích truyện ngôn tình, bạn đừng bỏ lỡ Ta Ở Hiện Đại Làm Đại Boss hay Nhóc Con! Anh Yêu Em!
1.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25
Keith Ferrazzi | Khác | Hoàn thành
Điều duy nhất quan trọng trong thế giới này là mối quan hệ. Mọi vật tồn tại trong vũ trụ này bởi vì chúng có quan hệ với nhau. Không có điều gì tồn tại một cách độc lập. Chúng ta cũng thôi đừng giả bộ mình là những cá nhân có thể tồn tại một mình_MARGARET WHEATLEY. Sao tôi lại lạc vào chốn này? Tôi vẫn thường tự hỏi mình như vậy trong những ngày đầu còn là một anh sinh viên năm nhất bỡ ngỡ tại trường kinh doanh Harvard (HBS)
6.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25
Nguyễn Nhật Ánh | Khác | Hoàn thành
Năm nay tôi lên lớp tám. Như vậy là tôi sắp sửa trở thành người lớn rồi . Oai thiệt là oai ! Tôi không nói dóc đâu . Chính thầy Dân, giáo viên chủ nhiệm của lớp tôi nói như thế. Năm ngoái chúng tôi không học thầy Dân. Các anh chị lớp trên người thì bảo thầy Dân khó, kẻ thì nói thầy Dân dễ, không biết đường nào mà tin. Nhưng hôm khai trường, ngay lần gặp đầu tiên, tôi thấy thầy không có vẻ gì là "hắc" cả.
2.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25
Bạch Nhất Mặc | Ngôn tình | Hoàn thành
Ánh mặt trời ngày thu tươi sáng, trời cao xanh thẳm. Bởi vì ở ven biển, vào mùa thu, thành phố Hồng [1] cũng không khô ráo, độ ẩm trong không khí vừa đủ, những cơn gió lành lạnh thổi vào thành phố phồn hoa đô hội. Trước cửa viện Nghiên cứu Tội án [2] thành phố Hồng, một cô gái trẻ tuổi với thân hình thon thả xuất hiện, ngũ quan tinh xảo, tóc dài xõa ngang vai, sống lưng rất thẳng, áo khoác màu vàng nhạt, áo sơmi màu trắng, quần tây màu đen, một bộ trang phục công sở đúng chuẩn, đơn giản mà không qua quýt. Trước ngực cô là một chiếc khăn quàng cổ lụa màu cam, khiến cho gương mặt như sáng bừng lên, trong cơn gió thu, có vẻ uyển chuyển nhẹ nhàng mà phóng khoáng. Ninh Trừng đứng ở cửa, hít sâu một lần nữa, mùa này, trong không khí chắc là tràn ngập hương hoa quả. Trong đầu cô nhanh chóng hiện lên hình ảnh quýt treo đầy đầu với ánh vàng rực rỡ, nhưng nhanh chóng biến mất.Mùa đẹp, thành phố đẹp, nhất định sẽ là một khởi đầu tốt đẹp.Cô cảm thán trong đầu, không ngừng ra hiệu cho mình, hít sâu rồi thở ra vài lần cũng không thể bình ổn cảm xúc căng thẳng. Trong tay cô cầm quả quýt, đã bị độ ấm của lòng bàn tay cô làm nóng lên. Cô đặt quả quýt dưới mũi, ngửi một hơi, rồi lại ngửi thêm một hơi mới cất quả quýt vào trong túi xách đeo vai, đi vào viện nghiên cứu. Trong đại sảnh tầng một, có hai người đang đứng nói chuyện gì đó với nhau.
19.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25
Tân Di Ổ | Ngôn tình | Hoàn thành
Hướng Viễn cũng phải thừa nhận rằng trái tim mình đa phần thuộc về phía bờ phải. Tất nhiên, không phải ai cũng biết được rằng, ở một nơi nhỏ bé phía bờ trái, cô đã từng đánh mất một thứ mình yêu quý và trân trọng nhất. Bờ trái ở đâu? Tại sao nó lại được gọi là bờ trái?Chương Việt bảo, trong trái tim mỗi người đều có một dòng sông nghẽn lại ở đó, nó phân trái tim chúng ta thành hai bờ: bờ trái mềm yếu, bờ phải lạnh lùng; bờ trái cảm tính, bờ phải lý trí. Bờ trái chứa đựng những dục vọng, ước mơ, đấu tranh và tất cả những hỷ nộ ái ố của chúng ta, còn bờ phải có những vết tích nóng bỏng của đủ mọi loại quy tắc trên thế gian in vào tim chúng ta - bờ trái là giấc mộng, còn bờ phải là cuộc sống.Chương Việt nhìn mấy bóng đèn neon trong casino mà cô sở hữu rồi cười với Hướng Viễn: Tớ vẫn thích Tả Ngạn của mình nên ở đây suốt, còn cậu thì lại khác. Hướng Viễn cười cười, chỉ uống một ngụm nước mà không giải thích gì. Chương Việt là một trong số ít những người bạn thân của cô, dù không phải là bạn tri kỷ nhưng vẫn rất hiểu cô.
12.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25
Tân Di Ổ | Ngôn tình | Hoàn thành
Chỉ một câu nói đơn giản vậy thôi mà khiến ặt gương trong lòng Hàn Thuật vỡ tan tành, tất cả các mảnh gương vụn vẫn rất sáng, sáng đến mức khiến anh không trốn đi đâu được. Cảnh giới lý tưởng của Hàn Thuật: một buổi sáng nhàn nhã, nằm trên giường cho đến khi nào đẫy giấc, dậy vận động sương cốt một chút, rồi uống một tách trà chanh tự pha, ăn cùng với bánh tổ ong mua tại tiệm bánh Tây lâu năm nằm ở góc phố dưới nhà, đây chính là một bữa sáng mỹ mãn, vừa ằn vừa có thể ngồi xem thời sự. Âm nhạc có thể có có thể không, nhưng trong máy nghe nhạc lúc nào cũng phải chờ sẵn 1 bản nhạc anh thích nhất. Khi ra khỏi nhà, anh thay bộ quần áo thời trang ngả cũ ưa thích nhất, đến một cuộc hẹn có chút mong đợi nhưng không quá hồi hộp. Mở cửa ra, thấy trời không nắng cũng không mưa, trời ây lặng, không khí mát mẻ trong lành, sẽ tốt hơn khi có thêm chút gió. Tất cả các vấn đề về công việc và cuộc sống đều được giải quyết một cách tốt đẹp, tối về còn có thể làm những việc yêu thích, hôm sau cũng không cần phải vội vã đi làm…Lúc này anh đang đứng bên cạnh thảm hoa trước cổng trường Thời Đại của Trung tâm Thương mại của thành phố G, mọi thứ đều thật tuyệt vời, tuy chưa hoàn toàn đạt tới cảnh giới lý tưởng của anh, nhưng cũng không còn cách xa lắm, ngoài thời tiết, ngoài việc đội bóng anh hâm mộ đã chiến thắng ra, vẫn còn rất nhiều lý do khiến tâm trạng anh vui vẻ.
8.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25
Tân Phong | Đô thị | Hoàn thành
Lão ca, lần này từ biệt, chẳng biết lúc nào gặp lại, chính là hận gặp nhau trễ, ngươi và ta đồng hành phấn đấu ba tháng, nhưng ngươi ta giữa tình nghĩa, nhưng là cái kia. . . Cái kia. Ai, nói tiếng người, lời khác ta nghe không hiểu a. Lâm Phàm nhìn trước mắt anh em, bất đắc dĩ thở dài một phen, đây là người thứ ba cùng chính mình cáo biệt, từng cái vừa qua tới thời gian, lý tưởng hào hùng, nhưng là đi qua mấy lần sau khi đả kích, triệt để tiêu trầm, liền một chút chiến đấu dục vọng cũng không có.Lâm ca, đệ đệ đi, ở đây ngày ngày bị thành quản truy đuổi, ta thật không chịu nổi, đây là ta toàn bộ gia sản, cũng coi như là em trai một phần tâm ý. Tiểu tử đem một bao quần áo nhét vào Lâm Phàm trong tay, sau đó song quyền ôm một cái, "Lão ca, non xanh còn đó, nước biếc chảy dài, đệ đệ đi rồi. Leng keng! Tiểu tử nói xong lời này, mở cửa nghênh ngang rời đi, mang theo kiên quyết vẻ. Tiểu Phong, ngươi đi đâu? Lâm Phàm đứng ở cửa, nhìn tấm lưng kia. Đông Hoàn. Đi chỗ đó làm gì? Cái kia kinh tế kinh tế đình trệ a. Nơi đó bởi nghiêm trị, nhân viên trôi đi nghiêm trọng, rất nhiều ngành nghề tiêu điều, cùng ma đều đem so sánh đứng lên, còn không bằng đây. Bán mình. Tiểu Phong cũng không quay đầu lại, tâm ý đã quyết.Ngươi nhưng là nam a. Lâm Phàm hô to, này Tiểu Phong đầu óc không có bệnh đi, một người nam bán cọng lông thân a. Liền bởi vì ta là nam, nơi đó lại là đại tiêu điều, mới có cơ hội làm ăn, lão ca liền như vậy sau khi từ biệt, chờ ta phát tài, trở về mang ngươi tinh tướng mang ngươi bay. Dần dần. . . , bóng người kia biến mất ở Lâm Phàm trong con ngươi. Ai, này giời ạ lại được cô đơn một người, bất quá không đúng vậy, Tiểu Phong ngươi ngay cả số điện thoại chưa từng lưu, ngươi phát tài, làm sao trở về mang ta bay a. Lâm Phàm vội vàng đuổi theo, nhưng nơi nào còn có Tiểu Phong thân ảnh, cuối cùng chỉ có thể lắc đầu về tới căn phòng một tháng thuê bốn trăm tệ.
251.26 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25
Tân Di Ổ | Ngôn tình | Hoàn thành
Cảnh giới lý tưởng của Hàn Thuật: một buổi sáng nhàn nhã, nằm trên giường cho đến khi nào đẫy giấc, dậy vận động xương cốt một chút, rồi uống một tách trà chanh tự pha, ăn cùng với bánh tổ ong mua tại tiệm bánh Tây lâu năm nằm ở góc phố dưới nhà, đây chính là một bữa sáng mỹ mãn, vừa ăn vừa có thể xem thời sự. Âm nhạc có thể có có thể không, nhưng trong máy nghe nhạc lúc nào cũng phải chờ sẵn một bản nhạc anh thích nhất. Khi ra khỏi nhà, anh thay bộ quần áo thời trang ngả cũ ưa thích nhất, đến một cuộc hẹn có chút mong đợi nhưng không quá hồi hộp. Mở cửa ra, thấy trời không nắng cũng không mưa, trời cao mây lặng, không khí mát mẻ trong lành, sẽ tốt hơn khi có thêm chút gió. Tất cả các vấn đề về công việc và cuộc sống đều được giải quyết một cách tốt đẹp, tối về còn có thể làm những việc yêu thích, hôm sau cũng không cần phải vội vã đi làm… Lúc này anh đang đứng bên cạnh thảm hoa trước quảng trường Thời Đại thuộc Trung tâm Thương mại của thành phố G, mọi thứ đều thật tuyệt vời, tuy chưa hoàn toàn đạt tới cảnh giới lý tưởng của anh, nhưng cũng không còn cách xa lắm. Ngoài thời tiết, ngoài việc đội bóng anh hâm mộ đã chiến thắng ra, vẫn còn rất nhiều lý do khiến tâm trạng anh vui vẻ. Hôm qua, cũng chính là ngày thứ Sáu, anh thắng kiện tại phiên tòa, tên bị cáo nổi tiếng gian ác, xảo quyệt cuối cùng đã phải cúi đầu trước pháp luật, ngay đến kiểm sát trưởng cũng phải khen anh chiến thắng quá đẹp. Chiến thắng này khiến cho kỷ lục thắng kiện với tần suất cao nhất của anh ở Viện Kiểm sát Nhân dân quận Thành Nam tiếp tục được duy trì, có thể nói là một kết thúc mỹ mãn cho quá trình công tác của anh ở quận Thành Nam.
8.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25
Túy Tưởng Nhĩ | Ngôn tình | Hoàn thành
Đang tại trên bảng đen ghi giải đáp trình tự lão Hồng bị đột nhiên xuất hiện một hồi Lôi Minh y hệt tiếng lẩm bẩm quấy đến ngọn lửa vô danh đằng đằng đằng bay lên, trên tay phấn viết "BA~ ——" một tiếng đổi ra hai đoạn, cũng không cao đại thân thể theo tiếng lẩm bẩm kịch liệt phập phồng, rõ ràng có người dám tại của ta khóa bên trên ngủ? Lão Hồng chỉ cảm thấy phổi đều muốn chọc giận nổ!
76.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25
Phạm Kiều Trang | Ngôn tình | Hoàn thành
"Con Thiên đâu, rót nước mang ra đây." Tôi đang lúi húi nấu nướng trong bếp, nghe tiếng mẹ chồng gọi thì vội vàng lau tay vào tạp dề rồi rót hai cốc nước mang ra ngoài phòng khách. Tôi cứ nghĩ hôm nay bạn của mẹ chồng đến chơi, nhưng lúc ra đến nơi mới thấy người đến chẳng phải ai xa lạ mà là Nguyệt - em gái mưa của chồng tôi… Nụ cười đang nở sẵn trên môi tôi bỗng chốc cứng ngắc. "Con mời mẹ uống nước ạ, mời Nguyệt." Mẹ chồng tôi đang tươi cười xem tạp chí với Nguyệt, nghe thấy giọng tôi thì bỗng nhiên trở nên khó chịu, bà nói: "Gớm, nhờ chị rót cho cốc nước mà mặt chị như đưa đám thế kia thì ai dám uống. Cái Nguyệt lâu lâu mới đến chơi chứ có gì mà chị phải tỏ ra như thế nhỉ? Không rót được thì thôi, để đó tôi rót.""Không ạ. Con đang bị đau bụng chứ không có ý gì cả đâu ạ." " Tôi còn lạ gì chị nữa, chị lâu nay vẫn ghen tức với Nguyệt vì nó quen thân với nhà này nên lần nào nó đến chị chẳng viện cớ khó chịu với nó. Tôi bảo chị này, bây giờ chị lấy thằng Phong rồi nhưng nó ngoài vợ thì còn phải có thêm mối quan hệ khác. Đàn bà thì đừng có nhỏ mọn ích kỷ, phải khôn phải khéo vào thì mới giữ được chồng. Chứ suốt ngày ghen ăn tức ở thì sớm muộn nó cũng mệt mỏi rồi đi kiếm người khác thôi."
5.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25
Hoa Nở Thành Nam/Thành Nam Hoa Khai | Ngôn tình | Hoàn thành
Bên cạnh con đường là sân chơi, mấy bạn nhỏ trượt phần phật từ trên trượt thang trượt xuống. Một đứa bé trong đó nghe được tiếng cạc cạc nên nhìn theo, sau đó lôi kéo người mẹ đứng bên cạnh, chỉ chỉ cô bé rồi nói với mẹ mình: “Mẹ ơi, con muốn con vịt nhỏ em gái kia đang ôm, nó sẽ kêu cạc cạc cạc, mẹ mua cho con một con được không?” Người mẹ trẻ nhìn sang, bên kia chỉ có một cái chai nhựa bị gió thổi vang lên soàn soạt, liền cảm thấy lạnh sống lưng. Cô ta bế con gái lên rồi nói: “Cục cưng, bé gái kia trông thế nào?”“Em gái ấy đang ôm con vịt nhỏ trong tay, mặc váy màu đỏ, buộc tóc. Em ấy đang nói chuyện với vịt nhỏ ạ…” Người mẹ trẻ càng nghe càng cảm thấy sau lưng tê dại. Cô ta nhìn sang bên kia, lại kéo một bạn nhỏ đứng bên cạnh rồi nói: “bạn nhỏ này, bên kia có một bé gái mặc váy đỏ đúng không?” Bạn nhỏ đang bận chơi thang trượt, vội vàng nhìn thoáng qua rồi nói: “Có ạ, em gái còn ôm một con vịt nhỏ trong tay.” Người bố trẻ tuổi khác thấy người phụ nữ xa lạ tiếp cận con mình, vội vàng đi đến liền nghe được câu này. Anh ta đưa mắt nhìn sang chỗ con mình chỉ, ở đó không có gì hết. Hai phụ huynh liếc mắt nhìn nhau, vội vàng ngăn một bạn nhỏ khác: “Bạn nhỏ này, cháu nhìn bên kia xem có bé gái nào không?”
19.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25
Một con chim lông xám chao lượn trong tầm nhìn của Harry. Mấy ngón tay anh gõ gõ trên vô lăng. Thời gian trôi chậm chạp. Hôm qua trên truyền hình ai đó đã nói về chuyện “thời gian trôi chậm chạp”. Đây là lúc thời gian trôi chậm lại. Như đêm Noel trước khi ông già Noel đến. Hay ngồi trên ghế điện trước khi dòng điện bật lên. Anh gõ nhịp mạnh hơn.
21.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25
Đông Cảm Siêu Nhân | Đô thị | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Trúc Mã Khó Đoán của tác giả Đống Cảm Siêu Nhân. Người khác thì mắt thấu thị, thiên nhãn, còn cậu thì cũng có thể nhìn thấy điều khác lạ đó, nhưng mà lại là thấy tên người. Chính xác hơn là thấy được tên của đối tượng mà người khác mơ ước cùng nhau làm chuyện thân mật.Nhục nhã quá, nhưng vẫn chưa nhục nhã đến độ toi đời.Trong cơn suy sụp, cậu muốn tìm đến thằng bạn thân nhất của mình kể hết câu chuyện kỳ lạ kia, nào ngờ cậu phát hiện ra, đối tượng ảo tưởng của thằng bạn thân lại có tên là... Thẩm Ngôn?Ha ha, lần này thì nhục nhã tới chết thật rồi.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Vai Chính Này Tôi Không Đảm Đương Nổi của cùng tác giả.
19.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25
Lý Tưởng Hoa | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Sau Khi Gả Cho Hoàng Tử Tàn Tật của tác giả Lý Tưởng Hoa. Phủ của Tứ Hoàng tử nằm ở vùng hoang vu hẻo lánh nơi ngoại ô, bị bao trùm bởi mạng nhện trắng xóa, quanh năm không người ghé thăm. Bùi Nguyên bị phế một chân nằm liệt trên giường, người đầy vết bẩn, đến gương mặt lâu ngày chưa rửa cũng không thể nhìn ra dáng vẻ. Hắn nằm đấy thờ ơ nhìn nàng, trong mắt tràn đầy thù địch cùng chán ghét.Ngược lại, Bảo Ninh rất vui vẻ. Nơi này lục đục giữa tỉ muội, không có cay nghiệt của chủ mẫu, nàng muốn làm gì cũng được, nuôi gà trồng rau, hai người có thể sinh hoạt rất khá.Nhưng vị phu quân bị tàn tật này tính tình không tốt lắm.Bảo Ninh bưng một bát cơm ngồi xổm bên người Bùi Nguyên, trông mong nói: "Ta đem hết thịt cho ngươi, sau này ngươi phải đối tốt với ta đấy."Nếu yêu thích thể loại cổ đại, bạn có thể đọc thêm Đích Phi Sách hay Thần Y Vương Phi: Vương Gia Tránh Ra
32.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25