Luật Sư Phúc Hắc Quá Nguy Hiểm

Cát Tường Dạ | Ngôn tình | Hoàn thành

Có những thứ tưởng chừng như xa vời, thoát khỏi tầm mắt ta. Có những thứ tưởng chừng vươn tay ra là có thể nắm giữ, nhưng nó lại tan biến hòa vào hư không. Có những thứ, khi ta khao khát cũng sẽ không đến, nhưng đến khi buông bỏ, nó lại sát bên ta không rời. Cô đã từng yêu anh. Trước đây, và cho đến hiện tại vẫn yêu. Nhưng đáng tiếc, cho dù cô đã cố gắng như thế nào, anh cũng chỉ một mực coi cô là em gái, mãi mãi không hơn. Tại sao? Cả đời cô đều hướng ánh mắt về phía anh, giống như bông hoa hướng dương luôn nhìn về phía mặt trời tỏa nắng, nhưng sao anh không quay đầu lại nhìn về phía cô lấy một lần? Là anh tàn nhẫn cự tuyệt cô, có đúng hay không?

72.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58

Sư Phụ Quá Mê Người, Đồ Đệ Phạm Thượng!

Khinh Ca Mạn | Ngôn tình | Hoàn thành

Nàng bây giờ chỉ là một hồn ma du thủ du thực, tốn hàng ngàn năm cầu mong được nhìn thấy hắn một lần nữa để mà nói lời tạm biệt không hơn, thế nhưng mà đời này lại không được như thế. Không có bất cứ một ai có thể nhìn thấy nàng, không có một ai có thể nghe thấy sự bi thương và thống khổ trong lòng nàng, mặc cho nàng thống khổ giãy dụa, thống khổ gào thét, thống khổ kiếm tìm đều vô vọng. Hắn chính là vẫn không thấy tăm hơi. Đã từng có một người cười mà hứa với nàng sẽ kề cạnh mãi mãi, đã từng có người hứa với nàng sẽ không bao giờ bỏ mặc nàng, vậy mà giờ này hắn ở nơi đâu.Nàng bây giờ chỉ là một kẻ ăn mày, không có những kí ức xưa cũ, không có tổn thương, không có đau đớn, cũng chẳng biết hến hoài niệm trong tâm tưởng. Ấy vậy mà một kẻ ăn mày hèn mọn như nàng, vốn không bao giờ có khả năng được người ta để tâm đến, chết cũng chẳng ai thương lại cũng có thể trở thành đồ đệ của thượng tiên. Năm tháng trôi qua, nàng cũng dần dần trưởng thành, nữ tử nhan sắc tuyệt trần khiến cho người say mê trong lòng lại chỉ có duy nhất một dáng hình của người đã cưu mang nàng, cho nàng hơi ấm, đó chính là sư phụ, để mà cuối cùng nàng mặt đỏ tai hồng thốt lên một câu: “Sư phụ, ta muốn phạm thượng”

45.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58

Trùng Sinh Chi Phúc

Luna Huang | Ngôn tình | Hoàn thành

Trên mặt hắn có một băng dải trắng quấn quanh mắt, da thịt xung quanh băng dải còn lộ ra vết tích lòi lõm nhăn nhúm như là bị lửa thiêu qua vậy. Sóng mũi cao cao, đôi môi mỏng nhuận hồng khép hờ trông rất câu hồn, chỉ là hiện tại có chút tái nhợt có lẽ vì đứng ở bên ngoài khá lâu. Trên gương mặt hắn tràn đầy lo lắng hướng vào gian chính bên trong Điềm viên. Một tay xuôi bên người nắm dây dược sương, một tay đặt trước bụng, nhưng mười ngón tay lại chăm chú nắm chặt không thả, thể hiện được khẩn trương của hắn. Đôi tai cũng là tập trung thính lực nghe tiếng động xung quanh.Trong căn phòng lộng lẫy của gian chính Điềm viên, huân hương thơm ngát lưu chuyển trong bầu không khí khiến người thoải mái. Nhưng một nữ tử mười lăm vận y phục nha hoàn lại là sắc mặt khẩn trương. Nàng không ngừng nhúng khăn lụa vào nước, vắt khô, thay chiếc khăn lụa trên trán của nữ tử nằm trên giường.Nữ tử đang nằm trên giường chừng mười lăm tuổi, sống mũi cao cao, hai gò má tái nhợt cao gầy, nghe được tiếng nước động truyền vào trong tai, các ngón tay của nàng khẽ động. Hàng mi vong vuốt khẽ mấp máy, đôi môi mỏng khô khốc cũng nhẹ nhàng nhấp, chiếc cằm nhọn cũng vì vậy mà khẽ động.

25.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58

Ngày Mai Liền Hòa Ly

Hải Lí Khê | Ngôn tình | Hoàn thành

Mấy năm chiến loạn qua đi, triều đình Đại Hạ sống trong cảnh thái bình, khắp nơi tràn ngập tiếng ca hoan hỷ của muôn dân. Sau buổi chầu sớm, Trấn Quốc Công về phủ thì phát sinh cãi vã với phu nhân mình. Quốc Công phu nhân Giang Nhã Phù lúc này không còn bóng dáng dịu dàng, nhã nhặn lúc xưa thay vào đó có chút điêu ngoa, tùy hứng. Bà không khách khí đẩy một cái tráp cũ kỹ đến trước mặt Quốc Công gia Thời Phái. Cả hai thành thân hai mươi năm chung đụng thì ít mà xa cách thì nhiều, họ xưng hô, đối đãi tôn trọng nhau như khách. Mỗi lần hoàng thượng phái ông đi chiến trường là đi liền mấy năm, để lại mình bà gian nan chèo chống gia đình. Vừa chiếu cố thân sinh phụ mẫu của ông vừa dưỡng dục hài tử, đến bây giờ bà chưa từng hé một lời oán hận nào đối với ông.Bà những tưởng thâm tâm ông có mình, cho dù ông chưa từng nói lời yêu thương hay thể hiện cử chỉ ngọt ngào cả. Hiện bên ông chỉ có mình bà, chưa từng xuất hiện kẻ thứ ba chen vào. Bà từng nghĩ, nếu phu quân cưới thêm tiểu tiếp bà vẫn vui vẻ tiếp thu. Nhưng khi đụng chuyện thực không dễ chút nào, hôm đó bà dọn dẹp vật dụng cũ giúp ông thì phát hiện một hộp đựng bí mật mà phu quân cất giữ, càng nhìn tâm bà càng lạnh buốt thê lương. Quốc Công Thời Phái nhíu cặp mày kiếm tỏ ý không vui, giờ không còn trẻ nhưng phong thái đỉnh đạc danh chấn năm xưa ăn sâu xương tủy. Ông biết đồ vật trên bàn là thứ gì, thuở niên thiếu ai mà không cất giấu vài bí mật chứ, nhưng đó chỉ là hồi ức cũ được ông phong ấn sâu tận đáy lòng tưởng chừng quên luôn mất.

18.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58

Hắn Là Mèo

Mạc Mạc Vô Văn | Trọng sinh | Hoàn thành

Một con mèo hoa dầm mưa chạy qua biển quảng cáo lung lay sắp đổ, lao nhanh qua màn mưa chạy ào vào cống thoát nước bên đường. Móng vuốt mềm mại của nó ướt nhẹp, theo bản năng lắc lắc móng vuốt, lỗ tay run một cái, ngẩng đầu nhìn bầu trời đầy mây đen. Tia chớp phản chiếu trong tròng mắt màu vàng của nó giống như là pha lê phản xạ ánh sáng lung linh, tiếng mưa rơi ồn ào và tiếng sấm lấn át tiếng kêu yếu ớt của nó, không ai đáp lại nó, nó đành phải cúi đầu tiếp tục chạy đi.Nơi này là khu ngoại ô cách xa nơi phồn hoa náo nhiệt, đường nhỏ bị mưa lớn làm ngập đầy bùn, ngay cả đèn đường cũng tắt, tất cả phong cảnh đều bị bao phủ trong bóng đêm u tối, chỉ thỉnh thoảng từ tia chớp xẹt qua xa xa mới có thể nhìn ra người đi đường là một con mèo hoa.Mèo lớn như cảm ứng được cái gì, lại giống như bị cái gì triệu hoán, nó không chút chậm trễ đến nhà máy xử lý rác ở vùng ngoại ô. Đến lúc rạng sáng, cuối cùng nó cũng tìm được chỗ đó. Chính xác là nó tìm được người nó tìm cả đêm. Mưa to giảm bớt mùi tanh tưởi của rác, nước dơ bẩn thỉu chảy đầy đất, mèo lớn phi qua một núi rác nho nhỏ, rốt cuộc ở phía sau mấy đồ dùng điện cũ nát tìm được anh —— Cố Phong, người ở chung với nó ba năm.

6.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58

Tam Sinh Tam Thế Chiết Cẩm Thư

Mộng Tiểu Khê | Tiên hiệp | Hoàn thành

Câu chuyện về kiếp trước kiếp này của Cẩm Thu (Tố Cẩm), thật ra chính là nàng quay trở về lúc nhỏ... Những chuyện vốn đã trôi qua, giờ lại lặp lại một lần nữa. Cứ như vận mệnh muốn nàng phải chọn lựa, phải đi đúng hướng, phải sống thành một cuộc đời khác vậy...“A Thư, đào ở biên giới phía đông nam có hai được không? Chỗ đào kia là chỗ đào ngọt nhất đó, bây giờ mà không đi hai cẩn thận tiểu ngũ vặt sạch.”“A Thư, đến phủ Bạch Chân ở Bắc hoang kéo hắn đến đây với ta đi.”“A Thư, hôm qua ngươi chôn rượu đào hoa xuống hả? Cũng không biết phía dưới còn bao nhiêu rượu ngon lâu năm.”“A Thư, ngươi lại đây, ta thấy ngươi đã lớn rời nên làm ít y phục mới.”“A Thư, sách y ta đưa ngươi nhớ được nhiều không? Lại đây đọc cho ta nghe xem?”“A Thư, đồ ăn ngươi làm không tồi, không ngờ tuổi còn nhỏ mà ngươi đã có tay nghề này rồi.”

2.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58

Chiến Và Hòa

Tư Trạch Viện Lam | Ngôn tình | Hoàn thành

Sau cuộc chiến cuối cùng, khi ma lực của Voldermort và Harry va chạm vào nhau đã mang hai người trọng sinh, cho phép họ sửa chữa những sai lầm đời trước của mình. Voldermort dù thế vẫn muốn giết Harry một lần nữa, vì hắn cho rằng cậu là kẻ địch trời định của hắn. Nhưng lần này, một phép thuật khác đã khiến cho mọi chuyện thay đổi. Hắn mất gần mười năm để phục hồi những tổn hại do lời nguyền gây nên, trở về lại với hình dáng ban đầu, đồng thời, di chứng của phép thuật còn mang lại cho hắn những lợi ích đặc biệt.Ban đầu, có lẽ chỉ vì muốn lợi dụng Harry mà tiếp cận cậu dưới đủ mọi danh nghĩa, nhưng rồi, chiếc gương ảo ảnh đã cho hắn nhìn thấy khao khát thực sự từ tận đáy lòng mình. Vậy nên, Voldermort thay đổi chiến lược, quyết tâm có được cậu bé Vàng cho riêng hắn ngày càng mãnh liệt hơn. Về phần Harry, việc trọng sinh chẳng mang lại cho cậu quá nhiều lợi ích về mặt phép thuật, có chăng chỉ là biết trước được phần nào của tương lai. Nhưng từ khi cậu nhận ra một số thay đổi khác thường, cậu đã biết mình chẳng thể nào lệ thuộc vào những gì trong quá khứ được nữa.

32.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58

Trò Chơi Tận Thế

Nhu Đề | Khoa huyễn | Hoàn thành

Lách cách. Tiếng động này… hình như là âm thanh xích sắt nhẹ nhàng gõ trên bề mặt kim loại. Lâm Việt đang ngủ mê mệt bị âm vang khiến cho bừng tỉnh, hai mắt nhắm nghiền đột ngột mở ra. Anh đang ngồi trong một căn buồng hẹp, bốn bề đều có ô cửa sổ nhỏ. Nhìn từ cửa sổ đối diện ra ngoài, Lâm Việt có thể thấy mấy thanh thép rỉ sét nối thẳng tới gian phòng này, mà cả gian phòng thì đang chậm rãi di chuyển về phía trước. Là vòng quay khổng lồ.Cabin ngắm cảnh của chiếc đu quay khổng lồ này vô cùng rách nát, rõ ràng đã bỏ hoang lâu lắm rồi. Lớp sơn màu lục ngọc đã sớm bong tróc từng mảng, lộ ra lõi thép bị rỉ sét ăn mòn, cửa kính ám màu xám xịt đè chặt dưới lớp bụi dày chẳng biết đã bao năm không được lau qua, cả cabin treo lơ lửng trên một chuỗi xích sắt, lay lắt đung đưa trong gió mạnh, một đầu dây xích như đánh nhịp không ngừng gõ tấm kim loại dày cui.Bỗng nhiên tỉnh lại tại một nơi quỷ quái, Lâm Việt chỉ cảm thấy như mình đang mơ. Tại sao mình lại ở đây…? Mình chẳng phải đã chết rồi sao?

32.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58

Gian Phòng Ngọt Ngào

Hoa Y Xuy Địch Nhân | Sắc | Hoàn thành

Mấy ngày kế tiếp, Mục Dã cũng không có rời đi. Cả ngày cậu đều bên cạnh Tùng Trạch, dùng phương thức ôn nhu nhất thương yêu anh, chăm sóc anh, bất luận chuyện lớn chuyện nhỏ gì cũng đều nghĩ ra biện pháp để anh được thoải mái hưởng thụ nhất. Hai người có lúc làm tình, Tùng Trạch trước sau như một đều rất phối hợp, nhưng hai người đều hiểu ý nhau không ai nhắc lại chuyện lần trước.

2.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58

Đem Tất Cả Cuộc Đời Này Gom Lại, Chỉ Có Anh

Không Ngốc | Sắc | Hoàn thành

Từ khi sinh ra, nó ở với ông bà ngoại. Nó chẳng biết bố nó là ai, thế nhưng lúc ấy dù cho không có bố nhưng những đứa trẻ con hàng xóm vẫn cho nó chơi cùng. Ông bà ngoại nó vẫn cung kiêng nó trên vai, đi ra cái chợ làng con con, buộc một con cua càng thật to đeo vào dây dứa cho nó dắt đi chơi. Ông bà nó quá nghèo, lại mãi rồi sinh ra được có một mụn con là mẹ nó, Mẹ nó đi làm trên tận Hà Nội, chẳng ai biết mẹ nó làm nghề gì, nhưng vì thế mà ông nó có tiền mua thuốc lào xịn, bà nó có tiền mua thuốc bắc uống đỡ ho, lại xây được hẳn một vách tường nhà cứng cáp che mưa che gió.Tam Đảo mờ sương, Ảo diệu như một chiều mộng đẹp thơ thẩn, từng giàn su su trĩu quả vươn đọt ngọt tay người hái, Xanh mơn mởn một sườn đồi, lại đầy ắp một đĩa su su xào tỏi thơm ngát, trong từng chùm hơi lạnh của mùa đông. Nó, vĩnh viễn cũng không thể quên ngày hôm ấy. Cái ngày mà mẹ nó tóc bị cắt trụi một nửa đầu, trên người đầy thứ mùi hôi thối bị một kẻ được gọi là " vợ lớn" cùng một lũ côn đồ bêu rếu khắp xóm làng. Ngọn khói trên gác bếp nhà ai heo hút rồi. Người ta bảo, mẹ nó là cave. Người ta còn bảo, mẹ nó bị HIV, lây cho chồng của người " vợ lớn " kia, khiến gia đình họ tan cửa nát nhà.

7.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58

Ra Vẻ Mang Tool Hack Là Dễ Chết Nhất

Thập Tự Khanh | Khoa huyễn | Hoàn thành

Đây là câu chuyện kể về một người mang TOOL HACK. Đây là câu chuyện ngớ ngẩn kể về một người mang TOOL HACK có bàn tay vàng ham hố lao vào chơi nhưng lại quên viết cách sử dụng. Trong thời đại khoa học kỹ thuật cực kỳ tân tiến, nhân vật chính được giao bài tập về nhà là tạo ra một thế giới. Không khác gì yêu cầu dùng hiệu ứng tạo ảnh động ở thế kỉ XXI, dễ ợt.Thân là học sinh xuất sắc nhất lớp, nhân vật chính của chúng ta choáng luôn. Xuất sắc tới mức nào?... Y là người duy nhất trong lớp có thể sử dụng nhục thể làm ra động tác cao siêu bật xa. Chu choa mạ ơi, ghê chưa ghê chưa. Đối với những sinh vật nhân loại văn minh đã thoát khỏi ràng buộc xác thịt mà nói, để đều khiển một cơ thể trong thực tại, độ khó không khác gì cổ nhân thế kỉ XXI đú đởn làm một cú xoay người Thomas.

23.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58

Âm Mưu Em Chồng

Phạm Hương Lan | Ngôn tình | Hoàn thành

Đêm đông tĩnh lặng, vạn vật chìm vào trong giấc ngủ, trên con đường vắng vẻ, cô gái bé nhỏ với bộ đồng phục nhà hàng nhanh chóng rảo bước về phía trước. Gió đông thổi từng cơn, lùa vào da thịt khiến cô gái bé nhỏ không khỏi rùng mình, cô đưa tay kéo cổ áo cao lên, quàng lại chiếc khăn trên cổ. Reng... Reng...Tiếng chuông điện thoại bất chợt vang lên, cô gái có chút hoảng sợ, cô cảnh giác nhìn xung quanh rồi từ từ cầm điện thoại từ trong túi xách ra. Trong bóng đêm yên tĩnh, hàng chữ Honey trên màn hình điện thoại lại càng một rõ rệt hơn. Khẽ nhíu mày, cô chần chừ một chút rồi quyết định không nghe mà ấn tắt. Đầu dây bên kia có vẻ rất kiên trì, một cuộc, hai cuộc, ba cuộc..... Cô gái nọ có vẻ không còn kiên nhẫn được nữa, liền khó chịu ấn nút nghe.

8.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58

Phượng Nghiên Trấn Quốc

JFang | Ngôn tình | Hoàn thành

Trầm Thư Kính gặp Tịnh vương gia Trác Thiếu Kình vào ngày đầu năm mới năm nàng mười lăm tuổi. Khi nàng theo mẫu thân vào cung vấn an Thái Hậu, vừa bước chân vào Ngự Hoa Viên, ngẩng đầu liền nhìn thấy Trác Thiếu Kình. Y đứng dưới tàn cây hồng mai trong Ngự Hoa Viên, thân cao một trượng khoát lên chiến bào bạch kim, sắc mặt hơi mỏi mệt nhưng nụ cười y dành cho nàng chính là dịu dàng đến khiến nàng không màng tất cả mà trầm luân vào bên trong. Câu đầu tiên Trác Thiếu Kình nói với Trầm Thư Kính, nàng nhớ như in, vẫn chưa hề quên."Thư Kính, nàng thật đẹp, sẽ thật tốt nếu vương phi của ta là nàng".Vì câu nói này, Trầm Thư Kính không ngừng khiến mình đẹp hơn, khiến mình càng tự tin hơn để sánh đôi cùng Trác Thiếu Kình. Nàng từng bước khiến mình mạnh mẽ hơn, từng bước đến gần Trác Thiếu Kình, trở thành trợ thủ đắc lực bên người y. Vì y mà vào sinh ra tử, vì y mà không màng danh lợi, không màng danh phận, không màng sống chết. Trầm Thư Kính sẵn sàng vì y mà uống vào độc dược huỷ dung của Giả gia, chỉ để đổi lấy một viên huyết đan ngàn vàng khó cầu cho y cứu mỹ nhân. Dẫu rằng mỹ nhân đó lại là người nàng vô cùng căm ghét, song vì y muốn, nàng đều cố gắng hoàn thành. Đổi lại là phải huỷ đi dung mạo mỹ lệ của chính mình.

14.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58

Người Yêu Cũ Là Tổng Tài

Littlebunny | Đam mỹ | Hoàn thành

Thẩm Di Hòa choàng tỉnh giấc, cậu cảm thấy không khỏe chút nào. Đã lâu lắm rồi cậu không nhớ đến Trạch Dương. Trong mơ hắn thấy Trạch Dương nói với hắn: - Em muốn phụ tôi? Em nghĩ em được cái quyền đó? Tôi.... Đáng tiếc cậu không thể nghe hết câu bởi vì ngay khi đó bản thân đã bỏ chạy. Thẩm Di Hòa sợ khi mình ở lại thì sẽ bị Trạch Dương đánh. Y vốn dĩ là một kẻ thích sử dụng nắm đấm hơn nói chuyện bằng lời. Sau đó thì trái với những gì cậu nghĩ, Trạch Dương không tìm cậu gây phiền toái. Mỗi ngày lên trường hắn đều lo lắng. Rồi dần dần cậu nhận ra Trạch Dương không còn đến trường, cũng như không đến nhà trọ tìm cậu. Đến khi Thẩm Di Hòa ra trường cũng không còn gặp lại Trạch Dương. Y hoàn toàn biến mất khỏi quỹ đạo sống của Thẩm Di Hòa.Đã năm năm trôi qua kể từ lần chia tay. Thẩm Di Hòa một hai năm đầu còn nhớ Trạch Dương, nhưng sau đó thì cuộc sống xô đẩy làm mờ đi hình ảnh của anh. Mấy ngày gần đây rõ ràng không có bất cứ điều gì gợi nhớ đến Trạch Dương. Có lẽ một điều không tốt sắp xảy ra? Thẩm Di Hòa chợt rùng mình. Mọi ngày đều có thể tồi tệ chứ hôm nay thì không thể. Công ty này cậu làm chính thức mới có hai tháng mà đã thay chủ. Hôm nay chủ mới sẽ đưa ra quyết định những nhân viên nào được giữ lại. Thẩm Di Hòa chỉ là một người thích sống nhàn hạ, công ty đang rất tốt và cậu không muốn ra đường chút nào.

8.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58

Hướng Dẫn Công Lược Người Cá Mất Trí Nhớ

Lâu Bất Nguy | Khoa huyễn | Hoàn thành

Con hẻm trước mắt, một nửa được ánh trăng chiếu rọi, một nửa bị màn đêm ôm ấp, gió đêm lả lướt, trong không khí có mùi tanh hơi đất, một đám mây đen lững lờ trôi qua, chặn trăng sáng sau lưng, ngõ hẻm hoàn toàn chìm trong bóng tối. Gió ngày càng bạo nộ, mây đen giăng kín bầu trời, báo hiệu một hồi mưa như thác đổ. Trang Yến biết nếu mình bị dẫn đến nơi này, thì sẽ hoàn toàn không còn đường chạy trốn, nhưng cậu vẫn muốn hỏi Triệu Vĩ một câu tại vì sao.Nhiều năm như vậy, cậu đối với Triệu Vĩ cũng tính là moi tim moi phổi, năm xưa cậu ta thua bạc nợ hơn ba trăm nghìn, cậu là người đã đưa tiền thưởng của mình cho cậu ta trả nợ, bây giờ cậu ta báo đáp mình như thế. Triệu Vĩ thấy Trang Yến bước đến, loáng thoáng bất an lùi về sau hai bước, cậu ta nhấp môi, nói một lời: "Xin lỗi nhé anh Trang, em giai này cũng không còn cách nào.", tuy nói vậy, nhưng Trang Yến không hề tìm thấy bất kỳ lòng áy náy nào trong ánh mắt đối phương.Cậu ta bắt đầu thay đổi từ bao giờ? Hay mình mới là kẻ từ đầu đến cuối chưa từng nhìn thấu được cậu ta? Hạt mưa lành lạnh rơi xuống, rơi lên mặt Trang Yến, không đợi cậu mở miệng, sau lưng đã truyền đến một giọng đàn ông khàn khàn: "Chạy cũng nhanh đấy, sao không chạy nữa? Tiếp tục chạy đi chứ?" Trang Yến quay đầu, nương theo ánh đèn vàng ảm đạm trên giao lộ, nơi này đã bị hơn chục người chặn cứng, đường lui của cậu đã bị người bít lại.

17.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58

Về Việc Tôi Cưỡng Hôn Một Anh Zai Trong Thang Máy

Kỳ Thập Nhị | Đam mỹ | Hoàn thành

Em quay cuồng – trong mơ hồ, mới vừa đứng dậy thì thiếu chút nữa lại cắm đầu trở lại. Đây hình như là lần đầu tiên tôi say đến lê tê phê như vậy đấy. Moẹ nó cái thứ rượu này đúng là vừa hại thân lại còn hại hồn nữa, tôi cảm thấy giờ hồn tôi vẫn đang phương trời nao chưa lao trở về đây này, người cũng vẫn đang lơ lửng như trên mây. Giường là giường của tôi, trần nhà cũng là trần nhà của tôi, and sặp pờ rai, quần áo cũng vẫn là quần áo tôi mặc hôm qua luôn.Chả có nhẽ có tồn tại câu chuyện sau khi say khướt lại xảy ra một cuộc gặp gỡ tươi đẹp với một anh đẹp zai rồi được ảnh bếch về nhà để làm cái lọ cái chai với nhau? Không tồn tại! Nhưng mà cái đậu má nó nếu hôm nay tỉnh dậy mà không phải đang dính người trên giường của tôi, thì tôi thể nào cũng bị dọa chết khiếp mà lao đầu xuống sông tự tử đấy. Quý dzị muốn hỏi tại sao ư? Thế thì lại phải hỏi một chút chuyện ngày hôm qua của tôi.Tất cả đều là do cái cha khách hàng mập *** chết tiệt kia cố sống cố chết mà chuốc rượu tôi, chưa kể ổng còn thật sự chuốc tôi say mèm luôn. Ủa vậy tại sao tôi lại về nhà được nhỉ? Trên tủ đầu giường có một cốc nước, để tôi nghiên cứu coi, chắc không bị ai hạ độc đâu nhỉ? Không phải, ai mắc cái giống gì mà đi hạ độc tôi, có ý đồ gì? Vị thặc nà ngọt. Này hẳn không phải là chuyện tôi có thể làm ra đâu, vì dù sao thì tôi cũng chỉ nhớ đến cái cảnh tượng mình say khướt rồi ôm bạn ‘biu ti phun’ đến đất trời rung chuyển thôi, chứ đừng nói đến chuyện kế tiếp, bởi vì tôi đây một xíu xìu xiu cũng không có nhớ.

2.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58

Anh Rể Không Chịu Buông Tay

Mỵ Nhi (Diệp Bối Bối) | Ngôn tình | Hoàn thành

Tiểu huyệt của cô do đạt cao trào nên co bóp dữ dội khiến hắn không thể kiên trì thêm nữa. Hắn liền đâm thêm lúc nữa rồi bắn thẳng tinh dịch ấm nóng vào cơ thể của cô. Trận kích tình qua đi, phòng tắm truyền ra tiếng nước chảy róc rách. Bên trong là 2 thân ảnh đang kì cọ cho nhau thật tình tứ lãng mạng biết bao. Sau đó họ cùng nhau ăn sáng, trước khi đi cô còn hôn tạm biệt hắn nữa. Cứ như vợ chồng mới cưới vậy, nồng ấm và ngọt ngào." Bảo bối ngoan, tối nay tôi bận. Ngủ sớm"Sau khi hắn rời đi, cô chợt thất thần đôi lúc. Từ khi nào cô trở nên như vậy, không biết xấu hổ. Nhưng cuộc đời này chằng khi nào đãi ngộ cô cả, cô biết phải làm sao đây. Những gì cô đã trải qua có ai hiểu, có ai biết không. Những thứ đó đều do mẹ con kia ban tặng cho cô. Cô lại không phải nữ 9 ngôn tình nhu nhược ngu ngốc. Có thù ắc báo, có nợ phải trả. Cô hiểu rằng trên đời này không có gì là công bằng hết. Chỉ cần có tiền thì mới không bị người ta chà đạp, có địa vị mới không bị người ta nhục nhã. Đó là bài học mà xã hội này dạy cho cô. Những thứ ấy tất nhiên đều nằm trên người hắn, người đàn ông hoàng kim - Khương Duệ.

12.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59

Bạn Trai Mới Của Tui Hơi Lạ Lạ

skyrian123456 | Đô thị | Hoàn thành

Thuận buồm xuôi gió mà đi theo tiêu chuẩn con đường của người nhận được mọi may mắn* cơ mà gen của hai vị phụ thân không di truyền được, Lâm Kì vẫn có chút sai lệch, bị gọi là gái hồng lâu nổi danh thành phố A. Lâm Kì tỏ vẻ tui đây con mẹ nó thật oan uổng, dáng dấp xinh đẹp chân dài lại trắng, lúc 10 tuổi đã xuất quỹ**, mà Lâm Kì vẫn cứ khăng khăng chường ra cái dáng dấp như yêu tinh, chỉ cùng bạn thân đi uống rượu cũng có thể bị báo chí biết thành cùng bạn bè chơi Nsome ngày đêm cuồng hoan. Lúc đầu, Lâm Kì cũng đặc biệt phẫn nộ, dùng chút quan hệ đem tờ báo chí nhỏ kia cho tạm ngưng hoạt động, chưa được đến nửa tháng tờ báo nhỏ kia lại thay đổi dạng, tiếp tục đưa tin, hãm hại tiếp. Cậu nói cho 2 người cha biết, không có căn cứ, 2 cha tỏ vẻ sống chết mặc bây. Lâm Kì lúc đó cánh chưa cứng, đành phải chịu bị chụp lên cái mũ như vậy. Lúc sau lại cùng một anh đẹp giai trong giới quý tộc kết giao, cơ mà mới có 2 tháng, đối phương đã vội vàng muốn lên giường, Lâm Kì dùng một cái gậy đánh người hôn mê xong trực tiếp chia tay, anh đẹp giai không dám đến cửa cãi cùn, dù sao thì cha của Lâm Kì cũng có địa vị cao, vì thế mà lại đi bôi đen Lâm Kì, tên tuổi gái ph* coi như được chứng thực.

5.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59

Ngày Hôm Nay Cũng Không Bá Khí Trắc Lậu

Văn Tử Bảo Trứ Bạch Thái | Đam mỹ | Hoàn thành

Đêm qua Hải Đồ mất ngủ, ngồi trên giường cả buổi tối. Sáng sớm lúc 5 giờ, người đại diện Bảo An căn rất chuẩn mà gọi điện cho cậu. Câu đầu tiên chính là: "Thỏ thỏ, trạng thái ngày hôm nay thế nào?" Hải Đồ bảo chẳng ra làm sao hết. Người đại diện bị một câu này làm cho hết cả hồn, anh bèn hạ âm thanh xuống một mức, nhẹ giọng hỏi có chuyện gì xảy ra. "Tim đập nhanh hơn, đầu hơi choáng váng." Hải Đồ sờ ngực nói như thật, đây là hậu quả của việc thức trắng cả một đêm.Nghĩ đến đây,cậu nghĩ biết vậy chẳng làm, tối qua đáng lẽ không nên ngồi xem phim kinh dị mới phải. Nhưng đương nhiên là mạch não của Bảo An không chạy cùng hướng với Hải Đồ, nghe cậu nói vậy anh trái lại thấy yên lòng, an ủi: "Không vấn đề gì, người mới mà, ai cũng phải kinh qua một lần như vậy, chờ sau này cậu quen rồi sẽ ổn thôi." Nói xong anh lại căn dặn Hải Đồ một lượt những việc cần chú ý ở trường quay, nói thao thao bất tuyệt lại còn lộn xà lộn xộn, một câu mà lặp đi lặp lại không biết bao nhiêu lần.Đến khi cảm thấy không còn gì để nói nữa, Bảo An mới lưu luyến bảo Hải Đồ rằng: "Được rồi, cứ như vậy đi, ở trường quay nhớ phải kính trọng đàn anh, đối xử tốt với nhân viên công tác, có chuyện gì cậu cứ gọi cho anh, anh cúp máy đây, anh Trương của cậu bên kia có chút việc phải giải quyết."

14.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59

Ảnh Đế Gặm Cỏ Gần Hang

Miên Ngôn | Sủng | Hoàn thành

Hộp cơm trưa bị ném mạnh đi kèm theo tiếng chửi mắng. Lạc Miểu đang ngồi chồm hổm dưới đất buộc dây giày cho người nọ, không hề nghĩ tới đối phương sẽ nổi điên đến vậy nên bất ngờ bị hộp cơm bằng kim loại đập vào trán, da của cậu vừa trắng vừa mỏng, ngay lập tức bị sưng lên. Cơm nắm trong hộp rơi xuống đất văng tung toé, mỗi chỗ một ít. Tiết Tử Dục liếc mắt nhìn Lạc Miểu, hừ lạnh "Làm sao? Được phó đạo diễn coi trọng rồi nên ngẩng mặt lên trời? Dám cho tôi ăn cơm nguội?!!"Lạc Miểu đeo khẩu trang che hơn nửa khuôn mặt, chỉ lộ ra đôi mắt to tròn màu nâu đặc biệt ngoan ngoãn, bỗng dưng bị ném trúng khiến cậu có chút choáng váng, vành mắt hơi đỏ lên, cố gắng giải thích: "Hôm qua anh nói thời tiết gần đây quá khô, ăn cơm nóng không vô, muốn ăn sushi, đoàn phim không có thứ này nên sáng sớm tôi tự làm cơm nắm..." Cậu không dám đắc tội với Tiết Tử Dục, Tiết Tử Dục là tiểu thịt tươi được công ty nâng đỡ, trong khi đó cậu chỉ là trợ lý sinh hoạt nhỏ bé, thậm chí còn không có hợp đồng lao động chính thức. Lương của cậu cũng phụ thuộc vào người khác, nếu như bị đuổi việc chỉ sợ cơm cũng không có mà ăn.Cậu còn chưa nói hết câu đã bị Tiết Tử Dục đạp một cái vào ngực, Lạc Miểu vừa té đập mông xuống đất lại nghe Tiết Tử Dục mắng "Giỏi lắm, bây giờ đến tôi cũng dám cãi lại? Cướp được đất diễn của tôi nên cậu đang rất đắc ý đúng không?"

15.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59