Thư Ký Phản Nghịch Thương Tổn Lòng Tui

2 Ám Bạch | Đam mỹ | Hoàn thành

Xin chú ý, tui là thẳng nam. Giữa thẳng nam với nhau, sờ sờ đùi, đánh đánh đòn, kề vai sát cánh thì có làm sao đâu? Cậu ấy đánh tui lại một cái không phải là được rồi sao, đáng để từ chức? Một người đàn ông hai mươi chín tuổi, cũng đâu phải mấy cô gái đôi mươi đâu. Hơn nữa, đâu phải tui cố ý đâu, hôm qua cây viết của tui rớt xuống dưới bàn, nhờ thư ký nhặt lên giùm, cậu ấy cúi người xuống, quần tây liền căng chặt, lúc đầu tui còn chưa muốn đánh, thế nhưng cậu ấy lại cuối xuống nhặt tận nửa ngày, tui đã nhịn không được, vỗ một cái. Thư ký lập tức đứng thẳng người lại, không thể tin được mà trừng mắt nhìn tui, tui cũng chẳng chấp nhặt, còn cảm thấy rất mới mẻ, nói: "Đi tập gym ha? Rất đàn hồi nha. Phòng tập nào thế? Tôi cảm thấy mình cũng phải đi tập một chút rồi, mấy tháng nữa tôi đã phải kết hôn, lúc đó hình dáng cơ thể phải đẹp một chút..." Ai biết được, nhất thời thư ký của tui lại đột nhiên trở nên rất hung dữ, xưa nay tui vẫn chưa từng nhìn thấy cậu ấy hung dữ đến như vậy, ném bút lên bàn làm việc của tui, nói: "Tôi muốn từ chức." Rồi tự động nghỉ làm luôn ngày hôm đó.Nói thật, tính khí của tui không được tốt lắm đâu, nếu đổi thành một người khác, dám nhíu mày trước mặt tui thử xem, không cụt thay thiếu chân thì đừng hòng bước ra khỏi phòng làm việc của tui! Cũng chỉ có cậu ấy, cánh tay nhỏ nhắn, đôi chân nhỏ nhắn, không đánh được, tui mới miễn cưỡng nhường nhịn một chút.

2.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:52

Âm Mưu Ngoại Tình

Lâm Địch Nhi | Ngôn tình | Hoàn thành

Bước ra khỏi công ty, Đào Đào không bắt xe mà một mình lười nhác đi bộ trên vỉa hè lá vàng rơi rụng khắp nơi. Xe của cô đã mang đi bảo dưỡng, hai ngày nay cô luôn cuốc bộ về nhà. Ánh chiều tà ngả xuống núi, đèn đường chói mắt, hoàng hôn Thanh Đài phong tình bức người. Ráng chiều trải dài trên cây ngô đồng Pháp cao vút hai bên đường, viền lá như được nạm vàng, ánh sáng dao động làm tầm nhìn của cô mờ nhạt. Sau khi kết hôn, Hoa Diệp cũng bảo cô đừng đi làm nữa, nhưng cô không đồng ý, tuy chỉ làm một nhân viên quèn ở công ty, bị sếp sai tới sai lui, nhưng cô cảm thấy cuộc sống như vậy mới phong phú. Một ngày bận rộn sẽ qua đi, còn ở nhà đợi một người, một giây tựa như một năm.    Lúc kết hôn, cô biết bất ngờ là trong lòng anh có một người. Có điều có tình nhân luôn khó thành vợ chồng, anh và người đó sẽ không thể nào ở bên nhau. Bạn bè nói, người cũng đã là của cậu rồi, cậu còn có gì mà không yên tâm nữa chứ? Sau đó, người ấy trở về. Sau đó, cô gặp được một người đàn ông có đôi mắt hoa đào.   Một ánh mắt chạm qua, cả bầu trời rung động. Anh và cô ấy, cô và anh ấy, là tình yêu hay thương cảm, liệu có thể nào trong một chiều ráng hạ, vừa vặn gặp lại, vừa vặn nắm tay...? Mời các bạn cùng theo dõi!

20.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:52

Ngoại Tình - Chuyện Ở Đâu Cũng Có

leaf.2012 | Khác | Hoàn thành

Đến với truyện Ngoại Tình - Chuyện Ở Đâu Cũng Có, chúng ta sẽ được theo dõi một tiểu thuyết thuộc thể loại ngôn tình. Kể về Chị, là một người phụ nữ hết mực vì gia đình, phải trải qua nhiều cảm xúc cùng những nghịch cảnh trong cuộc sống. Hai vợ chồng từ lúc gian khổ sống xa nhau vì miếng cơm manh áo lo cho hai đứa con gái dễ thương. Trải qua bao nhiêu sóng gió để giờ đây họ có được một cuộc sống hạnh phúc cùng một mái ấm được nhiều người ngưỡng mộ. Thì chính chồng của chị lại là nguyên nhân làm tan vỡ ngôi nhà hạnh phúc đó bởi sự ngoại tình cùng người phụ nữ không biết hổ thẹn kia.Đây là câu chuyện mà vô tình tác giả đọc được những dòng tâm sự này của chị trên diễn đàn WTT. Lội ngược hàng trăm trang diễn đàn, vừa đọc những dòng chị viết ngắt quãng, vừa đọc những bình luận chia sẻ của mọi người. Tác giả đã gần như không thể ngừng đọc một giây phút nào, như muốn đi đến tận cùng nỗi đau của người phụ nữ này. Và tác giả đã lưu những trang viết đó lại, sắp xếp thành từng đoạn rõ ràng để post lên đây cho mọi người cùng đọc.

2.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:52

Trường Nhạc Công Tử

Băng Trúc | Đam mỹ | Hoàn thành

Gió nam ngày hè ấm áp đang thổi về, những cơn gió xuân ôn nhu đang dần tiêu thất, mọi người đều cảm nhận được mùa hè sắp về. Đó là một nơi ở đô thành Trường An phồn thịnh, nơi mà đại hộ nhân gia ái hảo phong nguyệt và văn nhân tối thường tụ tập được gọi là Bách Hoa Phố. 

2.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:52

Tên Lớp Trưởng Chết Tiệt!

Không Ngốc | Sắc | Hoàn thành

Hải Đông khoác trên mình chiếc áo đồng phục mới, nở một nụ cười tươi rói vẫy tay chào bố mẹ mình. Hôm nay, là ngày cậu nhập học cấp ba. Trèo lên chiếc xe đạp mới cứng màu lông chuột, được bố mẹ cực kỳ ưu ái dành đó như một phần thưởng thi đỗ lớp chuyên, háo hức đạp những nhịp đầu tiên.Mọi người trong nhà, nhất là mấy đứa em họ vẫn hay trêu ghẹo gọi cậu bằng hai từ " công tử", chỉ bởi lẽ nhà cậu ở mặt đường lớn của xã, bố mẹ đều là " người nhà nước " lại thêm cái dáng dong dỏng cao và làn da hơi xanh, khác một trời một vực với mấy đứa trai nhóc cùng tuổi trong làng hàng ngày bắn bi cưỡi trâu phơi nắng. Cũng bởi vậy, khi cậu là người duy nhất trong làng thi đỗ vào lớp chuyên này, không mấy người ngạc nhiên. Lớp 10A5.Hải Đông sau khi cẩn thận cất chiếc xe quý báu vào khu để xe phía sau trường, thì một mực thẳng tiến, xốc chiếc túi đeo chéo màu đen – thời thượng lúc bấy giờ, khoác lên vai.Nhìn khuôn viên trường rộng gấp hàng chục lần so với trường cấp hai gần nhà quen thuộc, Hải Đông có phần hồi hộp, giương đôi mắt một mí của mình nhìn khắp xung quanh. Trường cấp 3 này, mỗi khối có 25 lớp. Trong đó có 5 lớp chuyên, A1 A2 là chuyên khối A.A3 chuyên khối B, A4 chuyên khối C, và A5 – lớp của cậu, chuyên khối D.

3.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:52

Kỹ Thuật Trạch Hệ Thống

Thiên Manh | Dị năng | Hoàn thành

Lúc khôi phục ý thức, mới phát hiện mình vẫn còn tại chỗ, đang ngồi chồm hổm trên mặt đất, mấy thằng bạn đỡ y dậy, kỳ quái hỏi: “Mày làm sao vậy, sao tự nhiên ngồi đó ngớ ra thế?”. “Bíp bíp —— máy học tập buộc định thành công, khởi động——!” Trong đầu, đột nhiên truyền đến tiếng điện báo kỳ quái.“…!!” Vệ Thư Tuân trợn to mắt, trước mắt y, trong hư không, đột nhiên xuất hiện một màn hình lập thể trong suốt, giống như cái máy tính đang khởi động, một đoạn số liệu phức tạp do ký hiệu tạo thành lướt nhanh qua màn hình.“Vệ Thư Tuân, mày đứng đực ra làm gì vậy?” Nghiêm Đông Nam bên cạnh đẩy y một cái: “Lẹ lên mày, đừng có lề mề hoài chứ!”. “…” Vệ Thư Tuân quay đầu nhìn về phía hắn, màn hình vẫn hư không vắt ngang trước mắt, phải xuyên qua loạt số liệu lóe lên này mới có thể thấy rõ gương mặt mất kiên nhẫn kia của Nghiêm Đông Nam. “Đông Nam, mày coi bộ dạng của tao còn bình thường không?”. “*éo bình thường!” Nghiêm Đông Nam không kiên nhẫn hỏi: “Ngươi hôm nay làm gì mà cứ đực mặt ra vậy?” Trái tim nặng trịch của Vệ Thư Tuân hơi nhẹ lại, lúc này mới cảm thấy trên trán truyền đến một  cơn đau nhói: “Đúng rồi, vừa rồi có cái gì rơi xuống…” “Cái này, đồng hồ của mày rớt!” Nghiêm Đông Nam đưa một chiếc đồng hồ màu xanh đậm cho Vệ Thư Tuân: “Nhặt bên chân mày đó, đồng hồ này nhìn kì thấy mịa, mày mua hồi nào vậy.”

33.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:52

Xuyên Việt Chi Thần Húc

Tô Hương Lan Sắc | Xuyên không | Hoàn thành

Ôn Thần Húc, Thần Húc – Mặt trời lúc bình minh. Nghe tên khiến người ta cảm thấy tràn ngập ấm áp cùng hi vọng. Chẳng qua do một lần bị tai nạn xe cộ mà cậu phải ngồi trên xe lăn, thậm chí bởi vì thân thể không khỏe muốn ra ngoài càng khó khăn. Nhưng như thế, cũng không làm ngụ ý tốt đẹp từ cái tên suy giảm. Nói đến lại bị người khác cho rằng ra vẻ, nhưng mà nội tâm Ôn Thần Húc cảm thấy, tuy rằng hiện giờ cậu không thể đi đường bằng hai chân của mình nhưng ít nhất cậu vẫn còn nhìn được, nói được, thậm chí dưới thời điểm cậu cảm thấy tốt hơn một chút còn có thể cầm bút vẽ tranh.Không vì mình không thể đi được mà khóc thút thít, cậu thủ nghĩ tới những người không có chân, có đối lập mới cảm thấy mình vẫn còn hạnh phúc đó chứ. Đương nhiên, Thần Húc cũng thừa nhận lúc tai nạn xảy ra bị đau đớn tra tấn cộng thêm biết mình từ đó không thể đứng dậy nổi, cậu trong nháy mắt tưởng rằng sinh mệnh của mình thật rách nát.Nhưng trong lúc Thần Húc vô tình đọc được quyển ” Trung đích nhất tắc cố sự”: một cô gái chỉ có một tay, một chân còn là người ốm đau với một khối u trong não nhưng cô rất kiên cường. Khi người khác cảm thấy loại tra tấn này không ai chịu nổi, cô lại nói: “Tôi ở nhân gian đã chiếm lấy một sinh mệnh, nên tôi phải có trách nhiệm với sinh mệnh mà tôi lấy được ấy”.

13.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:52

Độc Sủng Hậu Cung

Thiên Thảo Mạt Ly | Ngôn tình | Hoàn thành

Nam Cung Sách là vị đế vương tàn khốc nhất vương triều, khi dễ hắn người chết, khinh thường nữ nhân của hắn, sống không bằng chết! Có thể nói hắn chính là hiện thân của ác ma nơi địa ngục, nơi con người ta phải trả giá cho những việc làm không được lòng hắn. 

2.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:52

Cung Điện

Tạ Y Cửu | Ngôn tình | Hoàn thành

Làm một cung nữ thì cũng phải biết giữ mình, đây không phải là một nơi an toàn dành cho tất cả mọi người, tính mạng của những kẻ như nàng chính là hèn mọn nhất, nếu như chỉ cần sơ sẩy một chút là sẽ bị người ta giáng cho tội chết, cuối cùng chính là đi đời nhà ma dù có là bị oan khuất chất chồng. Thực ra mệnh của nàng cũng được tính là may mắn, sinh hoạt hằng ngày có thể coi như là dễ dàng, khoái hoạt, cũng chỉ có việc dính dáng vào việc tranh đoạt và so bì sủng ái của các chủ tử là khiến cho nàng lúc nào cũng phải để ý bằng không thực dễ dàng sẽ bị đem ra làm cái bia ngắm cho người ta trút giận. Trong cung có một quy định, đó là các cung nữ, thái giám không thể lập gia đình, họ cả đời đều phải sống trong cô độc, mãi mãi không hiểu hạnh phúc gia đình là cái gì. Nhưng tất nhiên, cái gì cũng có một chút ngoại lệ, đã từ lâu lắm rồi, những cung nữ và thái giám, nếu như có tình ý với nhau mà muốn góp gạo thổi cơm chung cũng được châm chước ít nhiều. Nàng chính là vô tình vướng phải một bông hoa đào khó đối phó, mặc dù lợi ích hắn cho nàng chẳng phải là ít, nhưng mà sở thích kì quái của hắn khiến cho nàng dung không nổi. Đó là Liên Anh công công, một người đã già, lại thêm tính cách cay nghiệt, bởi vì hằng ngày đối xử với người khác không được tốt, thành ra khi hắn xảy ra việc liền bị người ta bỏ xó chẳng quan tâm, nàng tốt bụng giúp đỡ hắn một chút, sau đó liền được hắn chiếu cố đến. Chuyện sẽ chẳng có gì nếu như Liên Anh công công không có cái sở thích mặc áo yếm của trẻ con khi đi ngủ, chỉ riêng điều này liền khiến nàng chạy trối chết, muốn tìm cách chặt đứt mơ tưởng của người kia. Đó chính là lí do vì sao mà nàng tiếp cận chàng, cũng là mở đầu của một mối tình giữa chốn thâm cung huyền ảo.

2.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:53

Sinh Tử Kiến

Bồng Vũ | Ngôn tình | Hoàn thành

"Sư phụ đã nói qua, nếu như cả đời này cô muốn bình an yên ổn mà sống.

2.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:53

ABO - Nô Lệ

Không Ngốc | Sắc | Hoàn thành

Trong phòng: Ngô Hàn bước đến rương tủ, lấy ra một lọ hương màu trắng ngà: - Lâm Hải, cái này tặng cho em. Lâm Hải khẽ ngẩng lên: - Tặng cho em?Ngô Hàn đặt trong lòng bàn tay của Lâm Hải, nhỏ giọng: - Là... hương tình. Lâm Hải rụt tay lại, bám lên tấm khăn đang bọc lấy đứa nhỏ: - Hàn.. anh đùa sao?. Em cần thứ đó để làm gì? 

5.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:53

Vợ Yêu Con Cưng Của Tổng Tài

Thượng Quan Nhiêu | Ngôn tình | Hoàn thành

Tất cả đều đã quá muộn, cho dù cô dùng thân thể bản thân để đổi lại một triệu thì cũng không thể cứu sống được mẹ. Trên đường đến bệnh viện, cô đưa tay lên cổ tìm mặt dây chuyền có chứa ảnh của cô và mẹ mới phát hiện là nó đã không còn ở đó nữa. Ngay tức thì, nước mắt cô rơi không ngừng như những hạt châu bị đứt mất dây, chẳng lẽ đây là ý trời? Ý trời muốn mẹ cô rời khỏi cô? Và rồi khi cô gặp được anh, cùng anh trải qua rất nhiêu thứ...Một đêm nồng cháy, trở thành một đôi vợ chồng hoàn mỹ, nỗi ám ảnh năm năm trước dưới sự dịu dàng như ngọn lửa ấm áp của anh khiến cô như hóa thành nước, không còn e sợ khi đến gần nữa, ngược lại, đến lúc cuối, đã đến mức không chết thì sẽ không dừng lại luôn... Tô Lạc Lạc từ không biết, đến lúc yêu một người, thì là yêu hết toàn bộ của anh ta, yêu đến có thể khắc phục tất cả nỗi sợ hãi trong lòng, còn gì có thể so sánh với sự tuyệt vời khi yêu một người toàn tâm toàn ý chứ!

47.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54

Bay Trên Tổ Chim Cúc Cu

Ken Kesey | Tiểu thuyết | Hoàn thành

Bay Trên Tổ Chim Cúc Cu  là một tác phẩm hay thuộc thể loại tiểu thuyết. Cuốn sách là một tác phẩm best seller, một áng văn kiệt tác trong danh sách những cuốn sách vĩ đại nhất thế kỉ hai mươi, thậm chí đây còn là ý tưởng cho bộ phim nằm trong bộ ba phim duy nhất đạt giải Oscar chiến thắng ở toàn bộ các đề cử quan trọng nhất. Một tác phẩm xứng đáng gọi là kinh điển, không thể bị lãng quênTác phẩm nói về những việc xảy ra ở trại tâm thần khi McMurphy xuất hiện. Hắn ở đó như một thứ nằm ngoài quy tắc nhưng cũng lại như một điều luật khiến mọi người phải chơi theo luật của hắn. Trong những ngày ở đó, cái phần tốt đẹp yêu tự do, thích tung hoành của hắn đã làm nên một cuộc cách mạng, tạo ra mối liên kết giữa những thân xác yếu ớt, những trí não bị tổn thương, nhắc họ nhớ về cá tính, về chính mình hoặc về những kẻ đã từng là mình. Sự nổi loạn đó thách thức trật tự đạo đức giả mà Liên hợp áp đặt. Cuộc chiến bất cân sức bắt đầu. Và rồi đúng như cuộc đời, kẻ yếu đã không thể thắng. McMurphy đã chết dữ dội như cách hắn sống, nhưng Liên hợp không giết được hắn, cũng không thể bắt hắn sống theo cách nó đặt ra...

7.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54

Mất Tư Cách Làm Người

Dazai Osamu | Tiểu thuyết | Hoàn thành

Dazai Osamu là một nhà văn Nhật Bản tiêu biểu cho thời kỳ vừa chấm dứt Thế chiến thứ Hai ở Nhật. Xa lạ với nhân gian là nỗi ám ảnh bi ai mà nhân vật "tôi" (Yozo) luôn luôn cảm thấy. Anh tin rằng mình không biết cách làm người, đã mất tư cách làm người, đúng như tiêu đề của truyện: "Nhân gian thất cách". Anh đành buông mình thất lạc trong cõi người ta, tuyệt vọng nhưng lúc nào cũng chân thật, không dối người cũng như không dối mình. Do đó anh không hiểu nổi sự giả tạo và những quy ước kỳ lạ của xã hội con người.Yozo là một người trầm tính, với cái tôi và cảm xúc chân thực tuyệt đối, dù cho bản thân như thế nào cũng chính là chấp nhận và mong muốn trả giá cho cuộc đời của mình, anh cứ thế à xuôi theo dòng chảy của cuộc đời để rồi không thể nào chấm dứt cuộc đời như cách mà mình muốn. Anh đi và để hiểu được những mặt của xã hội cũng như cách con người đối xử cùng nhau. Rồi cũng giống như những con người khác lưu lạc đến tiêu vong.

0.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54

Tiểu Hầu Gia

Túy Tiếu Phù Sinh | Trọng sinh | Hoàn thành

Tri Hạ bưng chén thuốc liền đi tới: “Lúc trước Tầm Đông ra ngoài lấy thuốc, quả thật vẫn còn quỳ, nhưng chờ đến khi bưng thuốc về nhìn lại, cũng chỉ còn một mình Tam tiểu thư ở nơi đó.” Cười lạnh một tiếng, nói: “Nghe nói là quỳ nửa canh giờ, động thai khí, lúc này đang gọi đại phu của Hà Xuân Đường đến nhìn.”Lạc Kiêu gật đầu, lấy chén thuốc qua: “Mang thai cũng đã bảy tháng, còn có thể cùng Tam tỷ ở chỗ này của ta quỳ hơn nửa canh giờ, cũng coi như mẫu tử tình thâm.” Uống một hơi hết chén thuốc đậm đặc như nước mực kia, biểu hiện trên mặt vẫn là nhàn nhạt, “Chỉ có điều, để cho Tam tiểu thư gả cho họ Vương viên ngoại kia rõ ràng là quyết định của mẫu thân, cho dù di nương có đến cầu ta, ta lại có thể thế nào?”Tầm Đông vội vàng bưng khay mứt quả đến trước mặt Lạc Kiêu, chớp chớp đôi mắt hạnh, nói: “Phu nhân bên kia dĩ nhiên cũng có cầu a, chỉ có điều phu nhân ngay cả quỳ cũng không cho người quỳ, trực tiếp đuổi người.” Như là nhớ tới cái gì, cười khanh khách nói, “Bình thường Lưu di nương ỷ vào mình mang thai được Hầu gia sủng hạnh, ba phen mấy bận đối với phu nhân có ý khiêu khích thì cũng thôi đi. Nhưng cố tình lần này, tiểu thư nhà nàng mắt bị mù, dám lấn đến trên đầu Thế tử.” Ánh mắt biến đổi, khuôn mặt thanh tú cũng trở thành nghiêm nghị, “Thế tử gia nhà chúng ta là cái loại tiện tỳ cũng có thể lấn ép sao?”

30.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54

Con Rể

Triệu Hi Chi | Ngôn tình | Hoàn thành

Ngày còn chưa buông mà một tòa nhà lớn ở Sùng Nghĩa phường* đã sớm lên đèn, từng cái đèn lồng như đang kiểng chân ngóng trông kẻ lãng tử từ nơi xa quay về. Sùng Nghĩa Phường: Một phường thuộc huyện Vạn Niên phủ Kinh Triệu đời Đường, gần đó có phường Giải Tuyên Dương huyện Vạn Niên. Ở một nơi khác, Hứa Tắc vẫn còn đang bận bịu trong phòng công vụ của Bỉ bộ*, chàng đang kiểm tra và thống kê lại sổ sách một quý của công đường Bắc nha môn.Bỉ bộ: Cơ quan thuộc cơ cấu dưới Hình bộ, phụ trách kiểm tra đối chiếu sổ sách trên toàn quốc, là bộ máy kiểm tra tối cao. Đèn đuốc trong phòng sáng trưng, tiếng bàn tính vang lên lách cách. Một chiếc thẻ tre rơi xuống đất, Hứa Tắc khom lưng muốn nhặt, đúng lúc này Lữ chủ bộ ngồi khoanh chân trong góc phòng bỗng khạc ra một miếng đờm, ông ta lén chùi ra giấy rồi nhanh chóng vò nó lại nhét xuống tấm đệm lót dưới mông, cất giọng vịt đực: "Từ Gia (tên chữ của Hứa Tắc) này, nghe nói hôm nay đứa con bảo bối nhà Vương tướng công về đấy, cậu không về đi à? Dù sao cũng là anh vợ cậu mà!"Hứa Tắc nghe vậy bèn vỗ vào đầu một cái, chàng sắp xếp sổ sách đâu ra đấy, cất vào trong ngăn kéo rồi mới cầm tráp đựng sách vội vàng ra về. Gió lạnh từ đâu đột ngột kéo tới, Lữ chủ bộ nhìn theo bóng Hứa Tắc biến mất ở bậc cửa, bèn tức khắc đứng phắt dậy chạy thẳng tới ngăn kéo tủ của chàng, trông bộ dạng ông ta giống hệt một kẻ ăn cắp chuyên nghiệp.

22.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54

Căn Nhi - Tiểu Thanh Điềm

Tiểu Thanh Điềm | Ngôn tình | Hoàn thành

Lão Tôn cầm tẩu hút thuốc, âm u nói. Thiếu niên trước mặt đã mười lăm tuổi, thân cao chân dài, gương mặt tuấn tú, tóc húi cua cắt ngắn sạch sẽ, làn da ngăm đen do phơi nắng trong núi cũng không che  được sự xuất chúng cùng ưu tú của hắn. Hắn không giống như một người có thể bị chôn vùi ở cái thôn nhỏ này, rõ ràng sớm muộn gì cũng có ngày bay lên bầu trời. Nhưng lúc trước lão Tôn mua hắn về chính là vì muốn có đứa con trai dưỡng già, để Tôn gia có Căn Nhi, đặt tên cho hắn là Diệu Tổ. Lúc này nhìn lại đứa con trai nuôi này, càng nhìn càng thấy có tiền đồ, trong lòng lão Tôn càng hụt hẫng, sợ nuôi dưỡng hắn một thời gian dài vô ích, trong lòng liền không yên ổn.Căn Nhi ở đây ý chỉ có người con trai để duy trì hương hỏa, theo tư tưởng trọng nam khinh nữ. Từ khi còn nhỏ hắn đã rất thông minh, học tập tốt, trước nay đều xếp thứ nhất. Nhưng trong núi không có ai học cao trung, hắn muốn học tập liền phải đến trấn trên. Diệu Tổ kiên trì muốn đi học để kiếm được nhiều tiền, giáo viên cùng hiệu trưởng cũng đều đến nhà khuyên nhủ, lão Tôn thầm nghĩ, chỉ sợ là ông ta không giữ được Diệu Tổ. Ông ta gảy gảy tẩu thuốc trên mặt đất, phun ra một ngụm đờm, dùng đế giày dẫm lên, nói ra lời nói đã suy nghĩ vài ngày để dụ dỗ.

11.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54

Tiểu Hà Sơn

Trường Vũ Trụ | Ngôn tình | Hoàn thành

Tình thân trong gia đình từ cái sự ham tiền của Nhị Nha, bất chấp sự chê cười của mọi người suốt bao nhiêu năm bởi vì mục đích mà chỉ mình cô biết. Tình thân gia đình còn có ở ông nội, bất kể là đứa cháu ruột côi cút của mình hay với đứa cháu không hề có chút máu mủ nhà họ Đỗ. Ông yêu thương từng đứa con, từng đứa cháu mình, chỉ mong cuối cùng chúng nó có được hạnh phúc. Tình thân giữa mấy anh em trai nhà họ Đỗ, ai cũng cả đống tuổi rồi, bình thường không thấy gì, có khi còn châm chích chê bai, chỉ khi một người có chuyện mới thấy hóa ra mình lại nặng lòng như vậy.Ngoài tình thân thì chắc chắn phải có tình yêu, không thì nó đâu còn là truyện ngôn tình nữa. Tình yêu của Nhị Nha và Hồ Duy gần thì ít mà xa thì nhiều, cho dù cô đã từng cất công chạy xa ngàn dặm để đuổi theo anh, để đuổi theo tình yêu của mình. Hai người đều là những người cô độc, bất kể bên trong ngôi nhà đầy ắp tiếng nói cười, cho dẫu bề ngoài vẫn hớn hở, vui vẻ hay bình thản thì bên trong vẫn là khoảng trống mênh mông. Thấu hiểu nên yêu, yêu từ rất lâu mà không ai bày tỏ, bởi khi vượt qua cái ranh giới mong manh đó sẽ là nghiêng trời lật đất.Nhưng mà cho dù có mưa gió bão bùng, có xa xôi cách trở, người có tình thì vẫn được ở bên nhau.

10.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54

Chồng Tôi Mắc Hội Chứng Bác Học

Bạo Táo Đích Bàng Giải | Ngôn tình | Hoàn thành

Mộc Tiểu Nhã sắp chết. Chính xác mà nói thì bắt đầu từ 10 ngày trước, cô có thể cảm giác được bản thân cách ngày mình chết càng lúc càng gần. Mười ngày trước, cô về nước thăm người thân, mới ra sân bay thì ngất ở ven đường. Vì cô bất ngờ ngất mà tạo ra một sự hỗn loạn không nhỏ, cũng may sân bay tiến hành cấp cứu kịp thời, nhanh chóng đưa cô tới bệnh viện.Vào thời điểm khi tỉnh lại, người nhà đều đứng xung quanh cô, không cần hỏi nhiều, chỉ nhìn vào hai mắt sưng đỏ của cha mẹ, Mộc Tiểu Nhã đã biết bản thân mình lần này sợ là bệnh không nhẹ, bằng không người luôn luôn ổn trọng như cha mẹ sẽ không thất thố như thế. Cô nghĩ thầm, muốn hỏi một chút, nhưng há miệng ra, sức lực lại chẳng có. Sau đó cô lại rơi vào hôn mê, cả người cứ tỉnh rồi lại ngủ, cứ liên tục như vậy, thân thể càng ngày càng suy yếu, mà máy móc chữa bệnh bên giường, cũng càng ngày càng nhiều.Có những lúc rơi vào trạng thái hôn mê sâu, cô đã từng hai lần vào phòng ICU. Cũng chính là đến lúc này, cô mới biết rốt cuộc mình bị làm sao. "Cô Mộc, cô đã mắc phải một căn bệnh di truyền hiếm gặp." Bác sĩ phụ trách vẻ mặt đồng tình nói với Mộc Tiểu Nhã, "Loại bệnh di truyền này là đột phát, xác suất phát bệnh rất thấp, hơn nữa trước khi phát bệnh, thân thể sẽ không có bất kì biểu hiện gì khác thường, nhưng một khi phát bệnh, thân thể sẽ nhanh chóng bị suy kiệt."

16.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55

Quân Tử Có Cửu Tư

Đông Bôn Tây Cố | Ngôn tình | Hoàn thành

Vẻ mặt Trần Mộ Bạch đầy thản nhiên, nhớ lại, “Nghe Trần Tĩnh Khang kể, có người từng khen tôi, thất đức, bỉ ổi, lưu manh, là “tuyệt phẩm” truyền thế, đối với lời bình luận rất đúng trọng tâm như vậy, tôi quyết định sẽ đem những lời này trở thành kim chỉ nam mà nỗ lực thực hiện đến cùng, cả đời không dừng, không ngừng phấn đấu. Cố Cửu Tư trong nháy mắt không còn tức giận nữa, im lặng, im lặng, tiếp tục im lặng. Những lời này… là cô nói, một từ cũng không sai, từ việc này không có thể nhìn ra được Trần Mộ Bạch không chỉ có bộ não siêu khủng mà còn là người thù dai nhớ lâu.Chỉ là cô không nghĩ đến Trần Tĩnh Khang có thể đem y nguyên lời cô, nói lại cho Trần Mộ Bạch. Mặc dù mỗi lần cô khen anh, Trần Tĩnh Khang đều dè dặt  túm lấy ống tay áo cô bảo cô nhẹ giọng một chút, thế nhưng dù cho cô chỉ là kẻ ăn nhờ ở đậu, tuy hiểu được thế nào là nhẫn nhịn, phải luôn biểu hiện dáng vẻ thành thục chín chắn, thế nhưng suy cho cùng cô vẫn còn ít tuổi, tất nhiên cũng có những lúc không kìm nén được. Mỗi lần không khống chế được như vậy, cô đều nắm chặt tay áo, âm điệu gào lên còn lớn hơn, “Tôi sợ cái gì, cậu đi nói với anh ta, tôi đang muốn nói cho anh ta nghe đấy!”

16.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:55