Giang Vãn Sầu | Sắc | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Hoàng Hậu Đa Kiều Như Vậy của tác giả Giang Vãn Sầu. “Ân hừ — “Nam nhân trên người còn đang không ngừng trừu động, hai tay của ta bị hắn trói đặt trên đầu.“Ách — ” Đau đớn kịch liệt khiến trước mắt ta có chút không rõ, ta cắn răng thật chặc, không có phát ra rên rỉ.Ta thở hổn hển, đau đến nước mắt hầu như muốn tràn ra vành mắt, lại bị ta sanh ép trở lại, ta biết, hắn không thích ta khóc.Hắn sớm thì không phải là thiếu niên năm đó cưng chiều ta yêu ta, hắn hôm nay là hoàng thượng cửu ngũ chí tôn.Bạn cũng đừng bỏ lỡ những truyện đam mỹ khác như: Cả Nước Đều Biết Tôi Rất Moe hay Vì Quân Mà Sinh
9.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:14
Hoắc Tri Nguyệt | Sắc | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Bản Ghi Nhớ Của Tôi của tác giả Hoắc Tri Nguyệt. Ngay từ khi còn cắp sách đến trường, tôi đã có thói quen ghi chú lại lịch trình quan trọng, từ những kì kiểm tra đến những bữa tiệc rượu. Nó giúp tôi nhắc nhở bản thân dành thời gian để chuẩn bị đầy đủ.Tối hôm trước đó, công ty có buổi xã giao, tôi bị ấn lên ghế trút rượu, chẳng biết mình đã uống bao nhiêu, dù sao thì đó cũng là chuyện thường ngày. Khi tôi thức dậy vào ngày hôm sau thì đã gần trưa, rèm cửa mở toang, ánh nắng chói lòa cả hai mắt. Đầu tôi đau như búa bổ, cổ họng khô khốc. Tôi vừa nhắm mắt vừa từ từ ngồi dậy, tay với lấy chai nước khoáng trên tủ cạnh giường uống vài ngụm, theo thói quen mở bản ghi nhớ trên điện thoại di động xem gần đây có việc gì quan trọng không.Bên cạnh đó, bạn có thể đọc thêm nhiều truyện đam mỹ khác như: Nhóm Thú Phu Của Ta hay Vô Củ.
3.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:22
Trong cuộc đời của chúng ta sẽ luôn tồn tại một người đứng ở phía sau lưng ta, che chở cho ta, bảo vệ ta vượt qua những dông bão trong cuộc sống. Nhưng mà, nếu như không sớm nhận ra thứ tình cảm đó, thứ mang đến cho đối phương lại chính là niềm đau, để rồi, cho dù có hối hận cũng đã là muộn màng. Cuộc đời này, không phải ta cứ một mực chối bỏ đi sự tồn tại của nó là có thể được. Lấp đầy con tim bằng tình yêu thương, thứ nhận lại, tại sao lại là sự đau đớn? Tổn thương chồng chất, chẳng thể nào xóa nhòa được.
7.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:23
Tình yêu không phân biệt tuổi tác, không phân biệt địa vị càng không phân biệt danh phận. Chỉ cần cả hai không bị ràng buộc bởi điều gì, đều là người tự do thì có thể đến với nhau thôi. Cố Thiển - một giáo sư đại học từng là anh rể của Hạ Hiên, nói từng là vì bây giờ đã không còn gọi là anh rể nữa, bây giờ là người yêu của Hạ Hiên. Nhiều người bảo Hạ Hiên nên cân nhắc tình cảm này, đó dù sao cũng là anh rể của cậu. Nhưng cậu lại rất chắc chắn tình cảm của mình. Khi Cố Thiển còn là anh rể cậu, cậu đã rất kiềm chế tình cảm của mình, để nó không làm ảnh hưởng gì đến cuộc sống vốn có của cả hai. Bây giờ họ đã không còn ràng buộc bởi mối quan hệ anh rể - em vợ nữa thì đối với cậu cũng chẳng cần phải giấu đi tình cảm của mình. Con người Hạ Hiên chính là như vậy, đã thích ai thì nếu có thể sẽ không giấu đi tình cảm của bản thân. Dù sao cậu cũng đã suy nghĩ rất kĩ, tình cảm này không thể buông bỏ. Cố Thiển cho dù bề ngoài có nghiêm túc đến đâu cũng đều không thể chống lại tình cảm sâu nặng của cậu được. Câu chuyện tình cảm được tác giả khắc họa trong truyện nhẹ nhàng, văn phong bình ổn. Truyện có nhiều cảnh H, rất hợp với các hủ nữ. Mời các bạn cùng theo dõi.
2.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:24
Hảo Ngạ Nga | Sắc | Hoàn thành
Truyện Xin Đừng Ăn Em là câu chuyện thuộc thể loại tiểu thuyết nhiều tình tiết đáng yêu, ngọt ngào của tình yêu đam mỹ, công sủng thụ.Truyện kể về em thụ vốn có dòng máu chuột tinh, dáng vẻ cùng sinh hoạt hệt như con người chỉ thêm nét dễ thương của loài gặm nhấm. Ngày nọ, mới chuyển tới, em hí hửng làm bánh quy mang sang mời hàng xóm là anh, để tăng thêm tình anh em. Ai dè, anh công lại thuộc họ xà, nụ cười thân thiện trong mắt em chính là rắn độc đang nhe nanh, em theo bản năng sinh tồn liền bỏ chạy trốn và sợ chết, từ đây bất cứ lúc nào cứ nhìn thấy anh là em nép xa như tránh bả chuột.
2.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:24
WY Tử Mạch | Sắc | Hoàn thành
Đến khi cao trào, Yến Giác cuộn tròn người lại rút vào ngực đối phương, lông mi ướt nước, răng thì cắn chặt xuống bả vai của người đàn ông, cơ thể căng ra. Giây sau đó, một lượng lớn tinh dịch ấm áp phun thẳng vào vách thịt đang co rút không ngừng khiến y chẳng kịp phòng bị gì mà lớn tiếng kêu to. Bắn xong hết, Yến Giác tựa vào lòng người đàn ông chầm chậm thở đều, côn th*t ấm áp ẩm ướt còn chôn trong cơ thể lại không thành thật dựng lên, cứng ngắt chọc vào vách thịt mẫn cảm. Ngựa giống. Yến Giác khinh thường nhướng mắt, vô tình nâng mông đứng lên. Tinh dịch màu trắng ngà uốn lượn chảy vệt dài ra từ kẽ mông, y tùy ý lấy ga giường lau chùi vài cái, cúi đầu mở miệng nói: “Ngày mai tôi sẽ dọn ra ngoài.”Vừa dứt lời, không khí ái muội ngay tức khắc lạnh xuống, căn phòng lâm vào sự trầm mặc quái dị, tĩnh lặng đến mức có thể nghe rõ được tiếng hít thở của nhau. Người đàn ông chống tay nâng cơ thể lên, dựa vào đầu giường, chậm rãi dùng bật lửa châm thuốc, sau đó rít một hơi dài rồi phả ra, khói trắng che khuất nửa mặt chỉ lộ đường cong kiên nghị của cằm hắn khiến người ta có cảm giác không thể nắm bắt được. Ngay khi Yến Giác nghĩ yêu cầu của y sẽ bị hắn cự tuyệt thì âm thanh trầm khàn của người đàn ông chậm rãi vang lên: “Được.” Yến Giác sửng sốt: “Anh nói cái gì?” Hắn lặp lại: “Tôi nói là tôi đồng ý việc cậu dọn ra ngoài.”Phản ứng này hoàn toàn khác trong dự đoán của Yến Giác, y đột nhiên bực bội, vô thức cắn chặt răng, lạnh lùng nói: “Anh có phải còn chưa rõ ý của tôi không, tôi muốn dọn ra ngoài, tách biệt hoàn toàn với thế giới của anh, từ nay về sau không còn bất kì liên hệ gì cả.”
10.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:24
Tây Qua Chi Sĩ | Sắc | Hoàn thành
Ban đêm Bùi Lạc một mình một người nằm trên giường phòng ngủ chính, nghĩ đến bạn trai mình. Y cùng Tiết Thành Võ đã bên nhau bảy năm, thất niên chi dương* không phải vô ích, mấy tháng nay tình cảm hai người so với trước kia ngọt ngào trở nên lãnh đạm rất nhiều, Bùi Lạc biết bọn họ đã không thể trở về ở chung như quá khứ, nhưng vẫn không chết tâm. Chỉ là Tiết Thành Võ một lần lại một lần trắng đêm không về, một lần lại một lần mang về dấu vết tính ái, làm Bùi Lạc dần dần nản lòng thoái chí. Bọn họ như trước không được, Trong lòng Bùi Lạc nghĩ, hôm qua y cho rằng Tiết Thành Võ có thể vì em trai hắn mà về nhà hảo hảo ở mấy ngày, nhưng ngày đầu tiên hắn đều không xuống. Bùi Lạc càng nghĩ càng khổ sở, bọn họ sớm nên ngả bài, mà không phải tra tấn nhau như vậy. Mặt khác đơn giản không thèm nghĩ, mà đêm đó sau khi ăn xong, Tiết Thành Văn ý vị hành động không rõ liền có cơ hội xuất hiện trong suy nghĩ Bùi Lạc. Bùi Lạc là một người đồng tính luyến ái, so sánh với Tiết Thành Võ kỳ thật càng thêm thích Tiết Thành Văn diện mạo cùng dáng người, bất đồng với ca ca hắn thành thục cường tráng, mà là càng thêm tuổi trẻ soái khí, dáng người cũng tinh tráng gãi đúng chỗ ngứa, Bùi Lạc nhớ cho tới hôm nay phần ngực lửa nóng dán lưng mình, dù cách hai tầng vải cũng tựa hồ có thể miêu tả ra cơ bắp người phía sau, không khỏi có chút khát vọng, có thể hảo hảo nhìn thân thể đó. Nghĩ nghĩ, Tiết Thành Văn thở ra nhiệt khí tựa hồ còn lưu ở bên tai Bùi Lạc, ngực rắn chắc cùng cánh tay tựa hồ còn ôm thân mình y, trêu chọc đến y tình dục khó nhịn. Bùi Lạc vốn chính là người cường tính dục, Tiết Thành Võ lại gần một tháng không chạm qua y, một chút ý dâm liền có thể làm y dục hỏa đốt người.
1.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:24
Mặc Vũ Yên Dạ | Sắc | Hoàn thành
Lâm Thiên Long là cường đạo trên núi Khốn Long, theo như cách nói của hắn, thì bọn họ là cường đạo có phẩm cách. Không giết người, càng không làm nhục phụ nữ, do vậy, so với đám cường đạo ác độc ở những tòa núi khác mà nói, giá trị tiền thưởng truy nã bọn họ cũng thấp hơn nhiều, vậy nên các huyện thành xung quanh căn bản không hề đối phó họ. Mà bọn họ cũng rất tỉ mỉ cẩn thận để duy trì sự yên bình này. Mà Lâm Thiên Long, chính là thủ lĩnh ở nơi đây, ngày trước từng là một người nông dân bình thường, để bảo vệ già trẻ lớn bé trong sơn trại, hắn đã bỏ ra rất nhiều công sức, hiện giờ, họ đã có thể mạnh miệng nói rằng mình không hề thiếu đồ ăn thức uống, đã khá hơn nhiều so với cảnh cơm ăn chẳng đủ no của ba năm về trước rồi. Huyện thái gia huyện Quan Hà gần đấy nhất cử đến một tên thuộc hạ cũng là đệ nhất bộ khoái – Liễu Dịch Trần. Nhớ lại mấy ngày nay đấu trí đấu dũng với Liễu Dịch Trần, chính hắn cũng thấy không thể tin nổi. Thực ra… nói là đấu trí đấu dũng vậy thôi, chứ thực tế là hắn bị Liễu Dịch Trần đuổi tới tối tăm mặt mũi, mấy lần liền suýt chút nữa bị y túm gọn. Muốn bắt thì bắt đi, lại còn nói cái gì mà mời hắn về phối hợp điều tra. Chẳng nhẽ y cho rằng Lâm Thiên Long hắn không có đầu óc à, hắn giết nhiều người như vậy, bị bắt về thì chỉ có tội chết. Nhưng may là mấy ngày nay giao đấu, tuy võ công Liễu Dịch Trần rất cao cường, nhưng trước giờ chưa từng ra đòn thâm độc, vậy nên ba lần bốn lượt để Lâm Thiên Long chạy thoát. Thế nhưng, nghĩ đến đây, hắn không kìm được cảm thán, tên Liêu Dịch Trần kia đúng là đẹp thật, lần đầu chạm mặt, còn tưởng y là nữ phẫn nam trang. Để rồi, một ngày kia, khi tên Liễu Dịch Tần khốn nạn kia đã đè được hắn dưới thân rồi, thì mọi chuyện lại theo một cục diện khác…
23.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:24
Lạp Diện Yếu Gia Hương Thái | Sắc | Hoàn thành
Thẩm Thời Trạm dùng sức ưỡn eo một cái, đứng bất động trong nơi mới vừa điên cuồng ra vào của Lạc Mân. Hắn đứng trên mặt đất, hai chân Lạc Mân mở lớn bị hắn áp ở bên giường, lúc này hắn khom lưng ôm nửa người mềm nhũn của Lạc Mân lên, bản thân cũng rướn người lên cọ cọ chóp mũi hai người với nhau, thấp giọng dụ dỗ: “Mân Mân ngoan, anh dạy em thế nào… hửm? Em nói đi, anh vui sẽ tạm tha cho em.” Trong lúc nói chuyện, tính khí nóng rực kia được bao bọc bởi nội bích mềm mềm như có như không cọ xát, thân thể trắng nõn của Lạc Mân run không ra hình thù gì, khóe mắt sớm hồng hồng vì bị bắt nạt, hai mắt phủ một tầng nước mắt, nghe xong lời xấu hổ này gần như muốn khóc lên.Thẩm Thời Trạm uy hiếp tăng thêm chút sức lực ma sát thịt mềm, Lạc Mân nghĩ tới điều gì đó hai cánh tay tinh tế không chống đỡ giường nữa mà ôm lấy cổ Thẩm Thời Trạm, hạ quyết tâm, lại gần ghé vào tai hắn nhẹ giọng nói: “Ông xã… yêu thương Lạc Mân… Mân Mân… muốn ông xã làm Mân Mân đến khóc…” Thẩm Thời Trạm nghe xong toàn thân căng thẳng, máu trong người chảy loạn. Không đợi Lạc Mân nói xong, đã không thể nhịn được nữa, hôn lên bên cổ Lạc Mân, hạ thân nhanh chóng đâm chọc.
6.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:25
Vạn Tiểu Mê | Sắc | Hoàn thành
Ba tháng sau, thời tiết đã ấm lên không ít, nhưng mặt trời vừa xuống núi, nhiệt độ đã lập tức tụt xuống theo, cảm giác lúc lạnh lúc ấm cũng không khá hơn so với đêm đông là mấy. Tra Thanh Nhạc đi ô tô tới phòng hòa nhạc của thành phố. Đậu xe xong, hắn nhanh chóng băng qua khu vực đài phun nước theo nhạc đông đúc. Ngoại hình xuất chúng của hắn khiến rất nhiều người chú ý. Bên tai hắn liên tục truyền đến tiếng thì thầm của đám chị em.
2.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:25
Không Ngốc | Sắc | Hoàn thành
Từ ngày hấp thụ được linh khí của cây cổ thụ biến được thành hình người, trưởng lão miễn cưỡng bỏ qua chỏm đuôi cho nó học vượt lên cấp bậc hai. Cha mẹ nó đội ơn nhiều lắm lắm, kính biếu một củ nhân sâm to bằng cả bắp tay. Trưởng lão thở dài thườn thượt, dậy nó đúp từ hàng trăm năm này sang hàng trăm năm khác, lắc đầu không dám nhận! Ngày qua ngày. Hoa đào nở rộ rồi nhả cánh buông, trông đợi từng đọt nụ tiếp theo chúm chím đầy cành. Lục Xám rất vui vẻ với hình dáng con người của nó, từng ngón chân và ngón tay đều đã sử dụng linh hoạt lắm rồi,Chỉ có điều nó rất không thích mặc quần áo, bởi vì mỗi khi mặc xong, chùm lông tròn xoe trên khóe mông lại bị ép xuống, nó cảm thấy vướng víu chết đi được. Thế là mẹ nó nghĩ ra một cách, nơi mông đó chích ra cho nó một đoạn vừa đủ để thò chùm đuôi ra ngoài. Thế là nó vừa trong bộ dạng người lại vừa mang theo chùm lông đuôi, nhìn thực sự chẳng ra làm sao! Bây giờ mỗi khi nó đi đến đâu, người ta không chỉ cười bình thường nữa, mà là cười đến muốn tắc thở luôn!.Cha mẹ nó cũng lắc đầu ái ngại, tu vi của bản thân không đến nỗi gọi là kém cỏi, không hiểu vì sao Lục Xám lại ngốc nghếch như vậy! Thậm chí đến em út nó là Muỗi tinh cũng đã có thể biến thành hình người hoàn chỉnh. Động vật thành tinh có rất nhiều phép thuật, có thể biến từ đồ vật này thành đồ vật khác, có thể tàng hình, có thể trong nháy mắt bật cao lên vài trăm mét.
4.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:27
Lăng Báo Tư | Sắc | Hoàn thành
Ngưu Tiểu Tiểu sinh ra trong một gia đình giàu có, được kẻ ăn người ở hầu hạ, cha mẹ cũng hết sức yêu thương chiều chuộng vậy nên mới dưỡng thành cái thói ỷ lại, phá gia chi tử sau này. Từ bé đến lớn hắn chưa từng biết đến làm việc nặng nhọc là như thế nào, hơn nữa đồ mà hắn dùng luôn luôn là hàng cao cấp nhất hiện tại, cuộc sống xa hoa đúng là khiến cho người ta nhìn muốn đỏ cả con mắt. Nhưng rất tiếc rằng quãng thời gian an nhàn của hắn cũng đã kết thúc rồi. Cha hắn thực sự nhịn không nổi khi thấy đứa con trai này trở nên bất trị như vậy, đã thế đầu óc còn thực ngu xuẩn, IQ chưa chắc đã cao ngang với một con trâu vậy nên cuối cùng đành ném Ngưu Tiểu Tiểu ra ngoài, để cho hắn tự lập. Vốn dĩ người như hắn chỉ biết ăn và ăn, cũng chưa từng hiểu lo lắng là cái gì, ban đầu cứ nghĩ rằng cha hắn chỉ đùa nên vẫn còn tìm cách vòi vĩnh xin tiền các kiểu, cho đến khi nhận ra hoàn cảnh của mình hiện tại đúng là thảm không nỡ nhìn thì mới biết vác cái xác đi làm kiếm cơm ăn. Từ đó những ngày tháng khổ sở nhất cuộc đời hắn bắt đầu, đã thế trời xui đất khiến thế nào, công ty hắn lại trở thành đối tác với cái tên đối thủ đáng ghét một mất một còn từ nhỏ với hắn.
2.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:27
Mày Rậm Lông | Sắc | Hoàn thành
Từ Chính Dương xuất thân trong một gia đình quý tộc, từ bé đã được ngậm thìa vàng chưa từng chịu thử khổ cực bao giờ. Sống một cuộc sống sung sướng muốn gì có nấy, đây căn bản chỉ là vẻ bề ngoài mà thôi, còn khổ hay là sướng chỉ có Từ Chính Dương mới biết được. Sống trong một gia đình danh giá căn bản chính là như một con thú bị nhốt trong lồng, mọi việc đều phải theo sự sắp đặt của người trên, không hề có một chút sự tự do nào cả. Đến khi lớn lên lại phải dùng cuộc hôn nhân để đổi lấy sự dạng danh của gia tộc.
9.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:27
Bạn đang đọc truyện Lại Đi Theo Anh Liền Ăn Luôn Em của tác giả Dục Hiểu. Em nhỏ lại rất tham ăn, vì thế nên thích bám đuôi anh, còn thầm ước giá như có thể chết chìm trong sự ngọt ngào này.Có điều, em nhỏ cũng không hay biết anh trai kia cũng mơ ước em từ lâu, cực kì cực kì thích em, nhưng mà anh rất dễ ngượng ngùng, dù trong lòng gào thét lên rất muốn ăn sạch em nhỏ đáng yêu này, thế nhưng vẻ ngoài vẫn cứ cao lãnh như thế. Cũng vì anh sợ, sợ là em nhỏ biết được tâm tư thầm kín rồi sẽ chán ghét, ghê tởm mình..Cứ thế hai người đôi lúc hiểu lầm nhau, tan rồi hợp, hợp rồi tan, quanh đi quẩn lại, cuối cùng hai người cũng viên mãn bên nhau.Ngoài ra, bạn đừng bỏ lỡ những truyện cùng thể loại như: Đông Dương Nhiên Thanh hay Ngọc Phách
4.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:27
Dạ Trường Mộng Trường | Sắc | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện [Vong Tiện] Xuân Vũ Kinh Xuân của tác giả Dạ Trường Mộng Trường. Một đoạn tàn hương màu xám tro rơi xuống giữa lư, một vòng khói nhẹ cuối cùng lờ mờ bốc lên, sau đó tan biến thành vô hình giữa thinh không.Bầu không khí lúc này yên lặng đến mức có thể nghe thấy tiếng hít thở cùng tiếng vải vóc loạt soạt khi ai đó khẽ trở mình. Bên trong Nhã thất, các vị tông chủ đã tập hợp đầy đủ ngồi an tọa trên ghế, nhưng không ai lên tiếng, chỉ tự đuổi theo những suy nghĩ trong đầu của riêng mình. Một lúc lâu sau, bên dưới cuối cùng cũng có người mở miệng:"Giang tông chủ, ngươi vừa nói trong khoảng thời gian một nén hương Ngụy công tử sẽ có mặt. Nhưng bây giờ đã cháy hết ba nén hương rồi, tại sao vẫn không thấy Ngụy công tử đâu?"Ngoài ra, đừng bỏ lỡ nhiều truyện đam mỹ khác như: Đừng Có Giả Nghèo Với Tôi hay Mèo Nhà Tang Thi Vương.
6.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:34
Bất Tồn Tại Đích Hà Đức Sâm | Sắc | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Kết Mộng Xuân của tác giả Bất Tồn Tại Đích Hà Đức Sâm. Uông Thịnh đã lén nhìn Thi Hạ Dương đến lần thứ bảy trong ngày hôm nay.Trời 38 độ nóng vô cùng, nếu đây là nhiệt độ cơ thể người thì nghĩa là người đó đang sốt cao.Uông Thịnh nhìn nhiệt kế dán ở chỗ bạn cùng bàn, hắn cảm giác nhiệt độ cơ thể mình còn cao hơn thế nhiều.Bởi hắn đang nhìn Thi Hạ Dương.Nếu yêu thích những câu chuyện đam mỹ, bạn có thể đọc thêm Băng Qua Cầu Treo Nguy Hiểm hay Em Và Chức Vô Địch Đều Thuộc Về Anh.
17.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:39
Vô Nhân Lĩnh Thủ | Sắc | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Tù Tâm của tác giả Vô Nhân Lĩnh Thủ. Âu Dương Yên trở thành cô nhi, chiến tranh đã cướp đoạt thân nhân của nàng.Thế nên khi được nhận nuôi, nàng hết sức trân trọng gia đình, cũng vô cùng yêu thương muội muội của mình.Nữ Vương, Âu Dương Yên, hai người hoàn toàn khác nhau, sau một lần sóng gió gặp được nhau.Nữ Vương, không rõ vì nàng khi tặng hoa mỉm cười trấn định, hay vì nàng đột nhiên xuất hiện giữa biển khơi với gương mặt trong trẻo làm nàng mê muội, rốt cục cũng biết bản thân mình thiếu cái gì.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm truyện [Bách Hợp] Yêu Thương của cùng tác giả.
15.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:40
Dương Dương Tưởng Yếu Nhật | Sắc | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Thỏ Sắp Bị Ăn Mất Rồi của tác giả Dương Dương Tưởng Yếu Nhật. Cậu sợ hãi, không dám ăn nhiều, chỉ chờ cơ hội bỏ chạy.Sau đó cậu biến thành hình người, thì bị đạo sĩ tóm lại, nói cậu phải sinh em bé mới được đi.Vì để sinh em bé, cậu phải uống linh đan, nhưng sau khi sinh em bé thì cậu càng không thể đi được nữa, bị đạo sĩ ăn sạch sẽ.Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn có thể đọc thêm Tôi Thực Sự Chỉ Là Một Người Bình Thường hay Phế Đế Vi Phi.
1.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:49
Hồ Tiên Thư Thư | Sắc | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện [Vong Tiện] Quy Túc của tác giả Hồ Tiên Thư Thư. Lan Lăng Kim thị từ trước đến nay luôn hào phóng, ra tay rộng rãi, yến tiệc ăn mừng này đương nhiên là thập phần phong phú. Buổi tối trong yến tiệc ăn mừng Vân Mộng Giang thị lại chỉ có một mình Giang Trừng đến, người khác hỏi Ngụy Vô Tiện đã đi đâu, Giang Trừng bất đắc dĩ nói: "Hắn đang ở trong doanh trại nghỉ ngơi." Ngụy Vô Tiện quả thực là đang ngủ ở doanh trại, gần đây hắn tiêu hao quá sức nên rất mệt mỏi. Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn có thể đọc thêm Vạn Người Ngại Tối Tăm Thụ Trọng Sinh hay Nghề Sư Tôn Nguy Hiểm, Ta Không Làm!
3.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:49
Xuân Nhật Phụ Huyên | Sắc | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Shangri-La của tác giả Xuân Nhật Phụ Huyên. Lúc Viên Việt quay về trời đã tảng sáng, hẻm nhỏ cũ kỹ yên ắng, thỉnh thoảng vang lên vài tiếng chó sủa, truyền đi rất xa trong buổi hừng đông vắng lặng.Sợ gây ồn ào làm phiền mọi người, tới đầu ngõ là Viên Việt tắt máy, anh đẩy xe tới trước sân nhà mình, sờ tìm chìa khóa ở túi sau eo.Bỗng nhiên, chân anh đá phải thứ gì đó ở bên cạnh, mềm mềm là lạ. Chắc là bà cụ hàng xóm lại ném rác sang cổng nhà người khác rồi.Nếu là fan của Xuân Nhật Phụ Huyên, bạn có thể đọc thêm Cậu Là Giấc Mộng Của Tôi hay Xa Gần Gang Tấc.
7.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:49