Luna Huang | Ngôn tình | Hoàn thành
Trên mặt hắn có một băng dải trắng quấn quanh mắt, da thịt xung quanh băng dải còn lộ ra vết tích lòi lõm nhăn nhúm như là bị lửa thiêu qua vậy. Sóng mũi cao cao, đôi môi mỏng nhuận hồng khép hờ trông rất câu hồn, chỉ là hiện tại có chút tái nhợt có lẽ vì đứng ở bên ngoài khá lâu. Trên gương mặt hắn tràn đầy lo lắng hướng vào gian chính bên trong Điềm viên. Một tay xuôi bên người nắm dây dược sương, một tay đặt trước bụng, nhưng mười ngón tay lại chăm chú nắm chặt không thả, thể hiện được khẩn trương của hắn. Đôi tai cũng là tập trung thính lực nghe tiếng động xung quanh.Trong căn phòng lộng lẫy của gian chính Điềm viên, huân hương thơm ngát lưu chuyển trong bầu không khí khiến người thoải mái. Nhưng một nữ tử mười lăm vận y phục nha hoàn lại là sắc mặt khẩn trương. Nàng không ngừng nhúng khăn lụa vào nước, vắt khô, thay chiếc khăn lụa trên trán của nữ tử nằm trên giường.Nữ tử đang nằm trên giường chừng mười lăm tuổi, sống mũi cao cao, hai gò má tái nhợt cao gầy, nghe được tiếng nước động truyền vào trong tai, các ngón tay của nàng khẽ động. Hàng mi vong vuốt khẽ mấp máy, đôi môi mỏng khô khốc cũng nhẹ nhàng nhấp, chiếc cằm nhọn cũng vì vậy mà khẽ động.
25.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Mạc Mạc Vô Văn | Trọng sinh | Hoàn thành
Một con mèo hoa dầm mưa chạy qua biển quảng cáo lung lay sắp đổ, lao nhanh qua màn mưa chạy ào vào cống thoát nước bên đường. Móng vuốt mềm mại của nó ướt nhẹp, theo bản năng lắc lắc móng vuốt, lỗ tay run một cái, ngẩng đầu nhìn bầu trời đầy mây đen. Tia chớp phản chiếu trong tròng mắt màu vàng của nó giống như là pha lê phản xạ ánh sáng lung linh, tiếng mưa rơi ồn ào và tiếng sấm lấn át tiếng kêu yếu ớt của nó, không ai đáp lại nó, nó đành phải cúi đầu tiếp tục chạy đi.Nơi này là khu ngoại ô cách xa nơi phồn hoa náo nhiệt, đường nhỏ bị mưa lớn làm ngập đầy bùn, ngay cả đèn đường cũng tắt, tất cả phong cảnh đều bị bao phủ trong bóng đêm u tối, chỉ thỉnh thoảng từ tia chớp xẹt qua xa xa mới có thể nhìn ra người đi đường là một con mèo hoa.Mèo lớn như cảm ứng được cái gì, lại giống như bị cái gì triệu hoán, nó không chút chậm trễ đến nhà máy xử lý rác ở vùng ngoại ô. Đến lúc rạng sáng, cuối cùng nó cũng tìm được chỗ đó. Chính xác là nó tìm được người nó tìm cả đêm. Mưa to giảm bớt mùi tanh tưởi của rác, nước dơ bẩn thỉu chảy đầy đất, mèo lớn phi qua một núi rác nho nhỏ, rốt cuộc ở phía sau mấy đồ dùng điện cũ nát tìm được anh —— Cố Phong, người ở chung với nó ba năm.
6.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Thanh Việt Lưu Ca | Ngôn tình | Hoàn thành
Vì buổi chiều có lịch làm việc nên dù rất muốn ngủ nướng, Ngôn Sơ Âm vẫn phải thức dậy lúc chín giờ sáng. Mở rèm cửa sổ ra, ánh nắng ban mai xuyên qua ổ cửa kính chiếu rọi vào phòng, Ngôn Sơ Âm nhắm mắt duỗi lưng, tâm trạng tươi sáng y như ánh nắng ngoài kia. Tuổi trẻ thật tốt, bất kể hôm trước làm việc mệt mỏi ra sao, cơ thể rã rời thế nào đi nữa thì chỉ cần ngủ một giấc thật ngon, ngày hôm sau, sức sống sẽ lại tràn đầy. Ngôn Sơ Âm nhón chân tựa như đang lướt những phím đàn, nhịp nhàng xuống lầu đi tới phòng ăn.Nhà của Ngôn Sơ Âm là căn biệt thự nhỏ ba tầng, tầng trên cùng là gác mái và sân thượng, tầng hai là phòng ngủ của cô, còn phòng khách và phòng ngủ dành cho khách nằm dưới tầng một. Lúc mới tốt nghiệp đại học, Ngôn Sơ Âm đã giấu bố mẹ mà dùng tất cả tiền tiết kiệm của mình và vay thêm một khoản lớn để mua căn biệt thự này. Khi bố mẹ cô biết tin, ai cũng giật mình. Lúc đó, đối với họ, hành động của Ngôn Sơ Âm không đơn giản chỉ là “lạ lùng” nữa.
33.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Thiên Nhất | Sắc | Hoàn thành
"Hừ!" Miêu Vương gia lạnh rên một tiếng, đem Laptop chuyển qua chỗ khác, dùng Laptop ngăn mặt chó đáng thương của Uông Nghĩa Thăng, sau đó ngồi xổm ở trước máy vi tính xách tay, đem hình ảnh lúc nãy ẩn đi rồi lại mở ra game "Bắt cá đạt người" chơi game, đứng đầu bảng của trò chơi "Bắt cá đạt người" là tên của Uông Nghĩa Thăng. Làm một con mèo chơi trò "Bắt cá đạt người" lại chơi thua một con chó quả thực là vô cùng nhục nhã, bản vương nhất định phải mạnh mẽ đem con chó này giẫm xuống phía dưới đi!
2.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Thiết Mã Đương Lang | Đô thị | Hoàn thành
Tám chín giờ mỗi ngày đều là giờ cao điểm của dân đi làm, tàu điện ngầm giao thông công cộng đều bị kẹt cứng ngắc, mà công việc của hôm nay lại khá quan trọng, để không đến muộn, chưa tới bảy giờ Quý Tinh đã lái xe ra ngoài. Thời gian chụp ảnh hẹn trước là chín giờ sáng, tám giờ bốn mươi Quý Tinh đã đến phòng chụp ảnh, Lý Bình Tùng là người phụ trách chính của tổ quản lý khách hàng cũng ở đây, hắn thấy Quý Tinh tới liền tiến lên chào hỏi, “Tới rồi à, bộ phận sáng tạo chỉ có một mình cậu đến thôi sao?”Quý Tinh cũng gật đầu cười chào hỏi hắn, “Chào buổi sáng anh Lý, tổng giám đốc có việc nên tôi tới một mình.” Lý Bình Tùng ngáp một cái, bộ dạng còn có chút buồn ngủ, “Chờ tí đi, tổ chế tác đến rồi, cảnh cũng coi như sắp xếp xong, camera thì cần thêm vài phút, còn diễn viên hả, vẫn đang trên đường tới.”
10.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Nhân Hải Trung | Khoa huyễn | Hoàn thành
Bởi yêu khắc cốt ghi tâm mà cảm thấy cuộc đời như một giấc mộng, kiếp trước ngoái đầu nhìn năm trăm bận mới đổi được một lần gặp mặt ở kiếp này. Trong cái sát na nhỏ bé của thời gian quy định cả đời người, nàng đã gặp sư phụ. Chàng là người thầy người cha nuôi nàng khôn lớn, dạy nàng biết đọc biết viết, biết yêu thương lương thiện hiền lành. Chàng cho nàng hết thảy ấm áp, bảo bọc bao dung. Nàng là mảnh ngọc khiết, mảnh ngọc thần sáng hơn cả ánh trăng, Nguyệt Nguyệt, ngọc truyền quốc, mất ngọc là mất quốc, mất nàng sinh mệnh cũng chẳng còn.Nàng, là chàng nhặt về nuôi từ nhỏ, lấy danh phận sư đồ ! Tuổi thơ của nàng, rất đẹp! Nàng sống trong sự yêu thương, bảo bọc và đầy bao dung của chàng! Một đứa trẻ phải chăm sóc cho một đứa trẻ, là chuyện cỡ nào khó khăn, vất vả, nhưng chàng làm được, mà còn làm rất tốt! Chàng không những nuôi nàng lớn khôn, mà còn dạy dỗ nàng thành một cô gái tuyệt vời, biết yêu thương, trân trọng người khác! Năm nàng 8 tuổi, chàng rời núi tòng quân theo ý nguyện của cha mình! Chàng hứa chàng sẽ về thăm nàng, nhưng lời hứa ấy kéo dài những 8 năm!
18.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Thị Tửu Cật Trà – 嗜酒吃茶 | Sắc | Hoàn thành
Còn chưa đến bốn giờ sáng, Cố Văn Sanh đã âm thầm lặng lẽ lén vào phòng Lưu Triêu. Trời còn chưa sáng hẳn, bầu trời xanh thăm thẩm vẫn còn đang treo vầng trăng nhỏ bé như một nét chấm. Cố Văn Sanh dè dặt xoay nắm tay cửa phòng của Lưu Triêu, thầm muốn đánh úp bất ngờ mà phóng lên giường Lưu Triêu. “Dậy nào...!” Lời còn chưa nói hết, Cố Văn Sanh lập tức phát hiện ra chỗ không đúng, cậu từ trên giường Lưu Triêu bò dậy, biểu cảm ngỡ ngàng.Lưu Triêu bước ra từ phòng rửa mặt, bật công tắc mở đèn lên, gương mặt tê liệt, gọi Cố Văn Sanh một tiếng: “Thiếu gia.” Cố Văn Sanh cảm thấy vô cùng khó xử, giả bộ như mắt bị ánh đèn chói phải, dùng mu bàn tay che mặt mình lại. Lưu Triêu cũng coi như không biết, đi đến mép giường bắt đầu cài nút áo ngủ cho Cố Văn Sanh —— đó là do Cố Văn Sanh cố tình tháo ra, mục đích không rõ lắm —— được rồi, thật ra là để quyến rũ cái tên đầu gỗ này.??? Cố Văn Sanh thích Lưu Triêu rất nhiều năm rồi, từ năm mười sáu mười bảy tuổi lần đầu tiên gặp nhau cho tới tận ngày hôm nay. Lắm khi Cố Văn Sanh cũng cảm thấy rất chán rất nản, cho dù cậu có cố gắng ám chỉ bóng gió như thế nào đi nữa, Lưu Triêu cũng chỉ như khúc gỗ. Không phải là chưa từng muốn từ bỏ, mà nghĩ thì nghĩ như thế, tiếc là chỉ cần nhìn thấy Lưu Triêu, Cố Văn Sanh chẳng khác nào quả bóng da xì hơi, gì mà từ bỏ rồi tìm người khác tốt hơn các thứ đều bay mất tiêu, chỉ còn lại niềm vui hân hoan không thể thốt thành lời.
4.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Cái đêm mà Cảnh Doãn quyết định theo đuổi Khang Sùng ấy, y xuống tay ngoan độc, thắng thừng cắt luôn mái tóc dài vắt vẻo trên cổ thành cái đầu lủn củn mười phân. Y không ra chỗ thợ cắt tóc mà dùng luôn cây kéo thợ may ở hộc ngăn kéo, soi gương trong buồng tắm, phải một nhát, trái một nhát, cắt đến là sung sướng. Mẹ y Nguyễn Nghiên sáng sớm hôm sau mới phát hiện, sữa đậu nành mới mua bụp cái lênh láng trên thềm, mấy giọt còn bắn xa đến tận dép lê trong nhà. Tay bà xách bánh quẩy với túi ni lông lủng liểng, rít chói tai: “Chuyện giời gì thế này?!”“Đừng hét, đừng hét, mới sáng sớm mà.” Cảnh Doãn cầm cây lau nhà ra lau, hương sữa đậu nành thơm ngọt bồng bềnh trong hành lang. Lúc cây lau nhà hút no nước, y xách đi nhà vệ sinh, Nguyễn Nghiên lại rầy: “Đang yên đang lành cắt gì mà cắt hả!” Vặn nhỏ âm lượng hơn chút, bởi vì bà nghe thấy tiếng nhà họ Trần cách vách mở cửa, nên cố ép giọng xuống thấp, đầy mùi xem chuyện vui. “Lãnh đạo phê bình con.” “Định lừa mẹ anh đấy à?”“Không muốn nuôi nữa thì cắt phắt đi thôi.” Cảnh Doãn ra khỏi nhà vệ sinh, tay áo ngủ xắn cao để lộ cánh tay thon dài, đón bữa sáng từ tay Nguyễn Nghiên mang đến phòng bếp, làm bộ không muốn đả động gì đến chủ đề này nữa. Nguyễn Nghiên đành đi trũng nước rửa sạch dép lê, kiên quyết không tha y: “Tôi không tin. Thằng nhóc nhà anh chắc chắn là thất tình. Thất tình mới khác thường như vậy.”
7.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Có điều sau khi lên xe, cậu mới phát hiện bên trong đều là người quen: “Lão đại? Tần Hàn?” Tần Hàn ngồi ghế lái, gật đầu với cậu qua gương chiếu hậu. Bạch Ninh Sinh ngoái đầu, nhìn gương mặt phức tạp của Lạc Quỳ Nguyệt, “Quỳ Nguyệt thật dễ dàng tìm ra.”
2.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Nguyệt Hạ Tang | Đô thị | Hoàn thành
Thế giới này so với thế giới trong nhận thức của chúng ta tựa hồ không quá giống nhau. Bởi vì bối cảnh sinh hoạt khác nhau, mỗi ngày tiếp xúc thông tin khác nhau, nên nhận thức của mỗi người về thế giới này cũng khác nhau. Vì thế, người người đều cho rằng " Thế giới " trong nhận thức của mình là "Thật " nhất. Sau đó thì sao ? Mọi người có thể thông qua các phương thức môi giới khác để biết về "Thế giới của người khác".Như báo chí, tạp chí, TV... Vậy có thể có một thế giới hoàn toàn khác với thế giới của mình. Khác ở chỗ... nó giống như một cái thế giới hoàn toàn khác biệt! Nhưng là vì mỗi ngày, mỗi ngày đều có thể nhìn thấy, nên mọi người đều đã xem là chuyện đương nhiên mà tiếp nhận sự tồn tại của " Thế giới khác". Mặt khác cũng có một số nhóm người không tự mình thể nghiệm qua sinh hoạt thực tế, cũng không có nhìn qua thế giới trên ti vi hay tạp chí, nên đối với tuyệt đại đa số người như thế mà nói, nó chính là một "Thế giới không tồn tại".
59.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Thanh Sắc Vũ Dực | Tiên hiệp | Hoàn thành
Một ngày nọ, Trường Không Trác Ngọc đánh vỡ một bí mật, y phát hiện ra công lực của mình cực kì cao thâm. Điều này chứng tỏ, y không hiểu hết về bản thân mình. Như vậy dẫn đến một điều rất dễ đoán, đó chính là y bị mất trí nhớ, y quên hết chuyện cũ. Chính vì vậy, một người lợi hại như y, thế mà giờ mới biết mình lợi hại, vậy là chắc chắn có người hãm hại y, y chắc hẳn đã vượt qua muôn vàn khó khăn, gian nan vượt tử kiếp, thoát ra được nguy hiểm...Y chắc chắn là một đại nhân vật!!!! Mà đại nhân vật đương nhiên sẽ có vô số thủ hạ để phân phó. Lệ Tinh Luân: … Vì thế Trường Không Trác Ngọc quyết định, y muốn tìm lại quá khứ của chính mình, gánh vác trách nhiệm của mình. Lệ Tinh Luân: … Sư phụ, tỉnh lại đi, ngươi ngốc như vậy, có thể là đại nhân vật gì a!
14.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Vũ Lạc Khinh Trần | Đam mỹ | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Sau Khi Pháo Hôi Trọng Sinh của tác giả Vũ Lạc Khinh Trần. Sau đó, hắn cùng với Hệ thống Pháo hôi nghịch tập cùng xuyên qua các thế giới làm nhiệm vụ.Hắn trở thành đủ loại nhân vật pháo hôi, vì cốt truyện hy sinh, mà hắn nhiệm vụ chính là giúp họ thực hiện tâm nguyện, sẵn tiện vả mặt vai chính lẫn vai ác, trở thành tồn tại họ không thể ngờ tới, càng không thể nào vứt bỏ hay quên đi, chân chính thành bạch nguyệt quang trong lòng họ.Ta vì ngươi mà chết, bé nhỏ không đáng kể, nhẹ tựa lông hồng.Nhưng lại muốn ngươi ghi nhớ một đời, khắc cốt ghi tâm, chỉ cần nhớ lại liền đau thấu tâm can...Nếu yêu thích Vũ Lạc Khinh Trần, bạn có thể đọc thêm truyện Tối Cường Kinh Kỷ Nhân (Người Đại Diện Xuất Sắc Nhất).
21.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Bách Hộ Thiên Đăng | Tiên hiệp | Hoàn thành
Mùa hè nóng bức, mặt trời chói chang treo chính giữa bầu trời, nắng cháy rừng rực nướng chín đất đai. Chính vào một trong những ngày nắng nóng nhất ấy, trên đường không mấy người đi lại, ngay cả lá cây ngô đồng ven đường cũng bị phơi cho héo úa, nhạt đi dăm phần xanh biếc.Vân Tử Túc xách mấy cốc trà sữa chầm chậm bước đi dưới ánh mặt trời, so với những người đi đường hối hả, cậu vừa không được trang bị đầy đủ vật dụng chống nắng, vừa không cố gắng lựa chọn những bóng lá sum suê, dường như ánh nắng gay gắt hoàn toàn không ảnh hưởng gì tới cậu, khuôn mặt trắng nõn bị cặp kính gọng đen che khuất gần nửa cũng không có chút dấu vết đổ mồ hôi nào.Đến tiểu khu, rẽ vào căn biệt thự thứ hai từ dưới đếm lên, Vân Tử Túc tới trước cổng, nhấn chuông. Không ai trả lời. Vân Tử Túc lại dùng tay phải đang xách ba cốc trà sữa nhấn chuông một lần nữa, qua hồi lâu, cửa mới được mở ra từ bên trong.
18.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Dư Tô đã vô tình truy cập vào một ứng dụng kỳ lạ trên điện thoại và trong nháy mắt, cuộc sống nhàn tản buồn tẻ đầy bí bách của mình đã hoàn toàn thay đổi. Nhà nghỉ chỉ vào không ra, trò chơi trốn tìm chết chóc, sơn thôn tối tăm tàn ác, những cô gái bị nhốt kín trong tiệm làm đầu... Từng trò chơi khắc nghiệt, căng thẳng tới nín thở hóa ra đều liên kết với thế giới thực.
33.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Lạp Miên Hoa Đường Đích Thố Tử | Khoa huyễn | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Sau Khi Làm Vô Thường Bán Thời Gian Thì Tui Hot của tác giả Lạp Miên Hoa Đường Đích Thố Tử. Công tác quay bộ phim truyền hình “Vật báu” đã đi đến hồi kết, đa số vai diễn đã hết đất diễn, những người còn lại phải chạy đến thôn Nhạn Đường quay nốt số cảnh còn thiếu. Thôn này hãy còn mấy trăm ngôi nhà cổ, bao gồm một số từ đường thời Minh-Thanh và các loại kiến trúc sân khấu kịch, đều được bảo tồn khá trọn vẹn. Chính phủ thành phố vẫn luôn muốn khai phá nơi này, cũng dẫn đoàn làm phim quay ở đây thật.Xe dừng ở bãi đỗ xe cổng thôn, người người trong đoàn phim nối đuôi nhau mà đi. Lan Hà xách theo vali của mình xuống xe, ở trên núi mát hơn chân núi nhiều. Anh mặc áo nỉ và quần túi hộp sẫm màu, và vì vai diễn yêu cầu nên tóc mái dài đến nỗi hầu như che hết mắt. Trong bộ phim không có nhiều vai nam này, anh chỉ tạm xem là vai nam số 5. Nhưng là một diễn viên tuyến 18 vô danh tiểu tốt, công ty lẫn đoàn phim đều không cử trợ lí cho anh, nên đương nhiên hễ có việc gì cứ phải tự mình ra trận thôi.Nếu yêu thích thể loại này, còn có những truyện cũng vô cùng hấp dẫn như [Overgeared] Thợ Rèn Huyền Thoại hoặc Đại Bát Hầu.
20.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Nhất Đại Hạp Điềm Bố Đinh | Đô thị | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Không Thích Kẹo Sữa của tác giả Nhất Đại Hạp Điềm Bố Đinh. Biết được nam thần của mình thế mà thích ăn kẹo sữa, thế nên chàng trai bất chấp tất cả, chỉ để theo đuổi người mình thích mà thôi!Câu chuyện về người trúng tiếng sét ái tình âm thầm nỗ lực, sau đó được theo đuổi ngược lại.Tình đơn phương được hồi đáp.Câu chuyện tình yêu bình thường của hai chàng sinh viên.Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn có thể đọc thêm Lỗ Hổng Tội Trạng hay Tinh Tế Chi Khí Tử Nghịch Tập.
3.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
SUNQINGtheWriter | Đam mỹ | Hoàn thành
Nếu như ai muốn tìm hiểu về dòng tộc ma cà rồng của Vưu gia, thì trước hết phải nhớ kỹ hai chữ: Vưu Thần. Khoảnh khắc tất cả mọi người trong dòng tộc ngóng chờ sự ra đời của Vưu Thần chính là một điều không bao giờ có thể quên được. Dường như có một sự hợp nhất nào đó giữa trời và đất, cậu bé với đôi mắt màu hổ phách ấy vừa lọt lòng, cả bầu trời liền nổi sấm rền, mặt đất rung chuyển mãnh liệt. Chỉ tích tắc vài giây sau, tiếng khóc của cậu bé đó đã khiến cho toàn thể con dân trong dòng tộc ma cà rồng này phải cúi người tôn kính.
31.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Hà Tiêm Giác | Đam mỹ | Hoàn thành
Võng phối, tên gọi tắt của phối âm trên mạng internet, là một thế giới cho những người yêu thích phối âm trên internet tạo thành. Trong giới võng phối, mỗi người đều có một câu chuyện, mỗi một câu chuyện đều có điểm khởi đầu. Tề Tĩnh cũng không ngoại lệ. Tề Tĩnh là người làm công tác truyền thông, tính chất công việc đã định trước ở thế giới ngoài đời anh lúc nào cũng phải đọc lướt rộng rãi, từ các diễn đàn công cộng đến blog cá nhân, từ những tư liệu học thuật nghiêm túc, đứng đắn đến các bài post nhảm nhí, kỳ quặc. Chỉ cần anh có thời gian, nhất định sẽ xem hết một lượt, đối với những điều mới mẻ cũng vui vẻ thử nghiệm.Ban đầu, khi weibo mới ra đời, anh đã có tài khoản cá nhân, còn mời không ít bạn bè follow. Hai, ba năm đầu, anh chỉ xem thời sự, follow mấy danh nhân trong nghề, còn hăng hái viết về cuộc sống, mấy tin đồn thú vị. Cho đến một ngày, cô em khóa dưới thời đại học @ anh một cái. Vừa mở ra nhìn, hóa ra là chuyển phát một weibo được khá nhiều người chú ý, tên là "Mời @ những người có thanh âm hoang dã nhất, gợi cảm nhất, để anh ấy ghi âm nhạc chuông báo thức đi ~(≧▽≦)/~" Gợi cảm? Tề Tình nhìn qua tiêu đề, khóe miệng không nhịn được khẽ nhếch lên.Anh làm việc ở đài truyền hình đã sáu năm, tuy rằng chức vụ không phải dẫn chương trình phát thanh, nhưng cũng từng tiếp xúc với nhiều công việc liên quan đến thanh âm, về cơ bản đã miễn dịch rồi, anh càng không có năng lực đánh giá thanh âm thuộc loại nào. Trước đây khi còn đi học, chưa từng có người nào nhận xét anh như vậy, không ngờ con nhóc này lại nghĩ thế.
30.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Vu Triết | Đô thị | Hoàn thành
Từ Bắc nhìn những người phía sau đang cầm mã tấu ép tới, có chút tuyệt vọng, phía trước đã là đường cùng. Không có đường cũng thôi đi, phía trước là vách đá, hắn nhìn lướt qua, trừ một mảng tuyết trắng xóa, đến cọng lông cũng không có, nhảy xuống một cái, cái mạng xui xẻo hai mươi sáu năm ngắn ngủi này của hắn cũng coi như là viên mãn. Nhưng hắn thật không muốn chết ở chỗ này, không đúng, hắn thật không muốn chết, cho dù chết ở đâu.
16.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Nguyễn Phạm Quỳnh Giang | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Thư Ký Lâm, Tôi Thích Em của tác giả Nguyễn Phạm Quỳnh Giang. Lâm Lạc lắc lắc ly sữa trong tay, mắt vẫn dán vào màn hình máy tính trước mặt. Cô uống một ngụm sữa rồi tiện tay click vào e\-mail vừa nhận được. "Vân Diệm, A Ninh, mình trúng tuyển rồi." Lâm Lạc chạy ra khỏi phòng, túm lấy Chu Nhược Ninh đang ngồi trước bàn ăn, ôm lấy cô bạn nhỏ. "Tớ trúng tuyển rồi." "Khoan đã nào Lạc Lạc, cậu nói rõ ràng mình nghe nào.""Tớ qua kì phỏng vấn rồi, được vào Lục thị rồi." "Thật sao?" Chu Nhược Ninh ôm lấy Lâm Lạc, cùng chia sẻ chút niềm vui cũng như niềm hãnh diện của cô bạn thân mình. Vân Diệm ở ngoài về, nhìn thấy cảnh này chợt bật cười. "Vân Diệm, em được vào Lục thị rồi." Lâm Lạc vui mừng chạy đến chỗ anh, hớn hở khoe chiến tích như một đứa trẻ. Vân Diệm có chút ngỡ ngàng trước nụ cười tươi như nắng của cô, anh đáp lại bằng một nụ cười ấm áp. "Chúc mừng em." "Này, Lạc Lạc, cậu phải đãi bữa tối nay rồi." "Ok tình yêu, hai người đi chuẩn bị đi, mình về phòng thay quần áo." Lâm Lạc tung tăng chạy về phòng, Vân Diệm và Chu Nhược Ninh nhìn nhau lắc đầu. Cô gái này, thực may mắn mà. Tối đó Lâm Lạc apply vào trang web chính thức của Lục thị, xem sơ qua một lượt từ đầu đến cuối về lịch sử công ty, về các hướng phát triển và thành tựu. Cô tuy ít tuổi nhưng về phía nắm bắt khá tốt, lại thêm sự nhạy bén có được qua đợt thực tập cuối đại học, cô chắn hẳn sẽ đón nhận tốt công việc mới này. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Chưởng Thượng Kiều và Độc Mẹ Quỷ Bảo.
7.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59