Trang chủ > Thể loại > Kiếm hiệp > Tiếu Ngạo Giang Hồ
Tiếu Ngạo Giang Hồ Kim Dung Tác giả
45.00 Vạn chữ Lượt xem 0 Số bầu chọn 0

Một tiếng đàn, liệu có thể khiến cho lòng người bình ổn? Hay chỉ là một hồi rồi lại một hồi rơi vào trầm luân? Một tiếng đàn, tại sao lại phải phân biệt người đánh? Tại sao lại phải quan tâm tiếng đàn này xuất phát từ đâu? Có phải hay không, cả chính cả tà, đều có thể bị tiếng đàn này làm cho gục ngã? Thiếu lâm trong giang hồ vốn đâu phải ít, nhưng để phân chính tà như vậy, thế gian có mấy ai. Đàn lên một khúc nhạc, người người hổ thẹn, một tiếng đàn thê lương, mấy ai không ai oán? Thế gian này, thứ vốn dĩ tồn tại được lâu bền nhất cũng chỉ là thời gian. Anh hùng trong giang hồ, quanh năm đao kiếm bên người, vốn dĩ là không hiểu thế nào là tình thân. Trong mắt của họ, chỉ có chém giết, chỉ có máu tanh, không còn gì khác để khiến người đời thương tiếc. Đối với bọn họ, xưng bá chính là một điều mà họ luôn hướng tới. Khúc đàn này, cũng phân biệt chính và tà, ảnh hưởng của nó cũng là khác nhau. Chỉ một tiếng đàn, nhưng lại có thể mang theo rất nhiều âm điệu. Chỉ một tiếng đàn, đủ để làm lòng người tê tái. Nhân sinh, tất cả chỉ tựa như hư vô, không có gì tốt đẹp, không có gì đáng để ta phải nuối tiếc.

Bình luận
Một tiếng đàn, liệu có thể khiến cho lòng người bình ổn? Hay chỉ là một hồi rồi lại một hồi rơi vào trầm luân? Một tiếng đàn, tại sao lại phải phân biệt người đánh? Tại sao lại phải quan tâm tiếng đàn này xuất phát từ đâu? Có phải hay không, cả chính cả tà, đều có thể bị tiếng đàn này làm cho gục ngã? Thiếu lâm trong giang hồ vốn đâu phải ít, nhưng để phân chính tà như vậy, thế gian có mấy ai. Đàn lên một khúc nhạc, người người hổ thẹn, một tiếng đàn thê lương, mấy ai không ai oán? Thế gian này, thứ vốn dĩ tồn tại được lâu bền nhất cũng chỉ là thời gian. Anh hùng trong giang hồ, quanh năm đao kiếm bên người, vốn dĩ là không hiểu thế nào là tình thân. Trong mắt của họ, chỉ có chém giết, chỉ có máu tanh, không còn gì khác để khiến người đời thương tiếc. Đối với bọn họ, xưng bá chính là một điều mà họ luôn hướng tới. Khúc đàn này, cũng phân biệt chính và tà, ảnh hưởng của nó cũng là khác nhau. Chỉ một tiếng đàn, nhưng lại có thể mang theo rất nhiều âm điệu. Chỉ một tiếng đàn, đủ để làm lòng người tê tái. Nhân sinh, tất cả chỉ tựa như hư vô, không có gì tốt đẹp, không có gì đáng để ta phải nuối tiếc.
Chương mới :   Chương 225: Khúc Tiếu Ngạo Giang Hồ Lại Cất Tiếng Thời gian cập nhật : 2024-09-02 17:20

Cùng thể loại
  • Tam Quốc Diễn Nghĩa

    Tác giả : La Quán Trung

    Bạn đang đọc truyện Tam Quốc Diễn Nghĩa full (đã hoàn thành) của tác giả La Quán Trung. Thời kỳ Tam Quốc Diễn Nghĩa là một giai đoạn lịch sử đầy biến động, với những cuộc chiến tranh liên miên và sự hỗn loạn trên khắp đất nước. Nhân dân phải sống trong cảnh lầm than, nghèo đói, thiếu thốn, không có ngày yên ổn. Trên khắp nơi, trộm cướp hoành hành, khiến cho cuộc sống của người dân càng thêm khốn khổ.Sau khi nhà Hán sụp đổ, nhiều phe phái nổi lên tranh giành quyền lực, dẫn đến chiến tranh liên miên. Vua Hán Hiến Đế nhu nhược, bất lực, không thể kiểm soát được tình hình đất nước. Nội bộ triều đình nhà Hán lục đục, mâu thuẫn gay gắt, chia bè kéo cánh. Thiên tai, dịch bệnh liên miên khiến cho đời sống nhân dân càng thêm khó khăn. Bên cạnh đó, cũng có những truyện, thể loại hoặc tác giả vô cùng hay và hấp dẫn khác mà bạn đừng nên bỏ lỡ như vết bầm bl hay câu hỏi này nằm ngoài đề cương.

  • Lộ Hành Phân Vân

    Tác giả : Bất Dịch

    Sơn trang này tất nhiên là cực lớn, lão tử tốt xấu cũng từng lăn lộn bang phái vài năm, nhãn giới để ở chỗ đó, nhìn thấy cũng tạm. Đối tiểu tử ngươi mà nói, Lạc Lâm sơn trang đương nhiên là có thể so với hoàng cung.”Vệ Kiêu từng lăn lộn bang phái cũng không phải giả, chỉ là lời nói này mang theo không ít vài phần thổi phồng . Khi còn trẻ Vệ Kiêu nhập lưu vào trong một bang phái một đoạn ngày, sau này bang phái đó trong tranh đấu địa bàn thảm bại, cũng liền tan...Trên giang hồ môn phái đông đảo, như Liên Khung phái, Triêu Hoàng cung, Bích Vân Tiểu Thiên trên Thiên Sơn cùng Vong Xuyên thành phương Bắc, đều là thế lực lớn trên giang hồ. Còn có tứ đại gia lấy Lạc Lâm gia dẫn đầu, mỗi người hùng cứ một phương.  

  • Tuyết Sơn Phi Hồ

    Tác giả : Kim Dung

    Vút một tiếng, một mũi tên gắn lông chim được bắn lên từ phía sau hẻm núi phía Ðông, bay vùn vụt ngang bầu trời xuyên vào cổ con chim nhạn đang bay. Con chim bị trúng tên lộn mấy vòng trên không trung rồi rơi xuống mặt đất phủ tuyết. Cách khoảng mấy chục trượng về phía Tây, bốn kỵ mã giẫm trên tuyết trắng xoá,đang phi ngựa gấp. Nghe tiếng tên bắn, họ không hẹn nhau mà dừng ngựa.

  • Bích Huyết Can Vân

    Tác giả : Độc Cô Hồng

    Trong thành Dương Châu có một con sông và trên sông có một cây cầu nổi tiếng trong thiên hạ là Nhị Thập Tứ Kiều.Hai bên bờ sông, trà đình tửu quán, áo xanh quần đỏ, hương phấn dập dìu. Mỗi lúc chiều xuống đèn lồng thắp lên, suốt một vùng Nhị Thập Tứ Kiều trăng nước mê ly muôn ngàn ánh đèn lấp lánh chính là nơi náo nhiệt nhất ở Dương Châu, tiếng ca tiếng nhạc suốt đêm không nghỉ.Đó là nơi náo nhiệt nhất, phồn hoa nhất, nhưng... nơi đây cũng là nơi hỗn tạp nhất trong thành Dương Châu, cũng là nơi hỗn loạn, ô uế, dâm đãng, hạ lưu hạng nhất. Tóm lại tất cả những cái phồn hoa diễm lệ và tất cả mọi ô uế kinh tởm nhất trên đời đều có đủ. Bây giờ chính đang lúc thành Dương Châu sắp hoàng hôn. Tuy chưa đến giờ lên đèn nhưng cảnh vật đã đẹp một cách dễ say người. Nhị Thập Tứ Kiều người qua lại vãng lai đông đúc ồn ào, ngựa xe như nước áo quần như nêm. Thế nhưng ngay đầu cầu lại có một thiếu niên ngồi bệt duỗi chân dưới đất, y dựa nghiêng người vào một bên thành cầu, bất cứ ai đi qua cầu cũng đều bị y giơ tay ra như có ý xin tiền. Nếu y là một tên khất cái thì cũng chẳng có gì kỳ dị, nhưng đây lại không phải, y chỉ là một người điên!

  • Đại Ca, Chúng Ta Kết Nghĩa Đi

    Tác giả : Quan Tài Nhỏ Không Tên

    Bạn đang đọc truyện Đại Ca, Chúng Ta Kết Nghĩa Đi của tác giả Quan Tài Nhỏ Không Tên. Một hôm, thiếu niên ngốc nghếch, ngây ngô, ngờ nghệch vô tình gặp được hiệp khách Nhất Luân Nguyệt trong một lần chuồn xuống núi, thấy người ta tuấn mỹ, một thân võ học cao siêu, thế là cậu liền muốn đi theo y, đòi kết bái huynh đệ cho bằng được.Nhất Luân Nguyệt không thể lay chuyển được cậu, đánh không lại, chạy không thoát, buộc lòng phải kết bái với Phong Thiếu An. Từ đó trở đi y có một thêm đệ đệ (lang quân) ngốc nghếch.Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn có thể đọc thêm Tui Biến Thành Chóa Của Tình Địch hay Nếu Còn Không Chịu Thua Thì Cậu Cong Thật Đấy.