Vị khách hàng không đưa tay ra, Lăng Thần Nam cũng không đưa tay ra, chỉ đứng lên nghênh đón hắn: “Chào cậu Thẩm, mời ngồi.”. “Cậu Thẩm trước đây đã từng cố vấn tâm lý chưa?” Lăng Thần Nam vừa nói chuyện phiếm với hắn, vừa trắng trợn dò xét vị khách hàng này —— cao, gầy, rất đẹp trai, tư thế ngồi ngay ngắn, là loại hình khác hẳn với các khách quen xuất hiện ở đây.Bình thường đến cố vấn tâm lý đa số là các gia đình có con gái mới lớn —— phái yếu dễ bắn ra tín hiệu cầu xin giúp đỡ hơn so với phái mạnh.Thế nhưng Lăng Thần Nam lại chú ý tới, từ sau khi hắn ngồi xuống đã đổi hướng quai tách cà phê hai lần, đẩy dĩa cà phê đến chỗ hợp lý hơn trên cái bàn gỗ hoa văn, đồng thời cảm thấy bức rức với mảnh vụn bích quy trong dĩa, hẳn là có chứng cưỡng chế và thích sạch sẽ nhẹ. “Cho nên, ” Lăng Thần Nam theo mắt kính phía trên nở nụ cười khiến cho người khác yên tâm, nói: “Xin hỏi là có chuyện gì rắc rối muốn bày tỏ hết với tôi không?” Người khách nhìn anh, yết hầu trượt lên trượt xuống. Động tác nuốt như đang kiềm nén cảm xúc mãnh liệt gì đó. Hắn hơi hé miệng, đôi mắt nhìn xuống, dường như đang muốn tìm từ ngữ như thế nào, Lăng Thần Nam cũng không giục hắn, lẳng lặng nhìn hắn.
9.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Chích Thì Giới 99 | Ngôn tình | Hoàn thành
Trong các truyện cổ tích, phù thuỷ luôn là người đóng vai phản diện, một nhân vật tà ác, chuên chia rẽ những người có tình, thích thú việc khiến người khác khổ sở.Nhưng thật ra, phù thuỷ vẫn là người, vẫn có tình cảm. Phù thuỷ yêu hoàng tử, nhưng mối tình này định trước sẽ không thành. Khi thất tình phù thủy chuyển đến căn nhà gỗ nhỏ sâu trong rừng rậm và bắt đầu thời kì trồng rau.Nàng cho rằng thời gian nhạt nhẽo này sẽ trôi qua một cách bình thản như vậy, nhưng lại không ngờ rằng bên trong vườn rau diếp lại bị ăn trộm! Và kẻ trộm rau diếp kia hóa ra là một nam nhân có tai thỏ dài? Ở sâu trong phòng bếp ánh lửa màu xanh biếc yếu ớt nhen nhói, mặc trên người trường bào màu đen to rộng, đầu đội mũ phù thuỷ nhọn hoắt màu đen, quả thực cùng đêm tối như hòa lại làm một, điều duy nhất có thể làm cho người ta phát hiện ra dấu vết nàng tồn tại là ánh sáng lục quang phản xạ từ con dao phay trên tay nàng.
3.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Bạch Vân Thi | Đô thị | Hoàn thành
Nam Kinh năm dân quốc thứ 19, thu sang thật thong thả. Cuốn lịch đã lật tới tiết Lập Thu mà khí trời vẫn còn dư âm của mùa hạ, oi ả chói chang, giống như muốn thiêu cháy cả thành Nam Kinh trong chảo dầu sôi. Một chiếc xe hơi Dorian màu đen đang yên lặng đỗ trước cửa tòa nhà kiểu Tây trên đường Di Hòa. Đây là tư dinh tại Nam Kinh của chủ tịch thường ủy Quốc dân đảng - Trương Tĩnh Giang. Chiếc xe này đã đỗ trước cửa dinh thự Trương Công suốt một buổi chiều, người gác cửa nhận ra đây là xe của Kim gia - phú hào có tiếng của vùng này, bởi vậy cũng không dám đuổi đi.Lão Trần quản gia ngồi ở ghế lái, ông đang đợi Kim Thế An - thiếu gia đích tôn duy nhất của dòng tộc Kim gia. Hiện tại thiếu gia đang ở trong tư dinh của Trương Công, mật đàm chuyện quan trọng với các nguyên lão của Quốc dân đảng. Lão Trần dừng xe dưới bóng cây những ba giờ đồng hồ, cũng không dám hút thuốc, chỉ ngồi trong xe mà đợi. Hai mắt ông trông ngóng nhìn tòa dinh thự, vừa sợ cửa mở ra, lại sợ cửa không mở ra.
18.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Võ Anh Thơ | Ngôn tình | Hoàn thành
Khi lần đầu tiên trở thành PR trong quán bar Gossi, Hạ Tuyết đã nôn thốc ruột, cảm giác quặn đau của bao tử rất kinh khủng, đầu óc chẳng còn tỉnh táo vì uống quá nhiều rượu. Toàn thân mệt lả, không chút sức lực vậy mà đêm đó cô được khách "boa" tiền chẳng bao nhiêu... Tiếng nhạc xập xình, ánh đèn màu chớp tắt trong thế giới hào nhoáng mờ ảo, Hạ Tuyết đứng bên quầy rượu chờ xem có vị khách nào gọi mình không. Dẫu làm PR một thời gian nhưng cô vẫn còn cảm giác đau nhừ sống lưng, rát buốt lòng bàn chân vì phải đứng trên đôi giày gót cao năm, bảy phân trong suốt tám giờ liền. Buồn buồn, Hạ Tuyết đưa mắt quan sát xung quanh. Những cô PR khác cứ như mấy chiếc bóng, đang lượn lờ theo nhạc. Ai ai cũng ngồi tâm sự cùng với khách và uống rượu hoặc trở thành "trò vui" của họ. Cô nào cô đó phấn trắng phấn hồng dày cuộm, gương mặt tươi sáng, năng động ở lứa tuổi xuân thì. Các PR mặc toàn váy ngắn ôm sát người, lúc hở vai khi thì trễ xuống nửa ngực. Mỗi người mỗi vẻ. Những nụ cười khác nhau. Những hoàn cảnh khác nhau. Và, những thân phận khác nhau.
10.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Thất Giao Bạch (七茭白) | Sủng | Hoàn thành
Nhưng năm tháng đã tàn phá tuổi tác và chí khí của hắn mất rồi, tan biến gần như không còn có thể nhìn thấy được nữa. Lục Đức Hải nhìn về hoàng cung ở phía đằng xa, trong lồng ngực bỗng dưng thấy nóng lên, thầm than thở một tiếng thật dài. Hắn nhớ lại năm ấy lúc hắn cứu giúp nạn thiên tai ở Ly Giang. Khi đó hắn vẫn còn trẻ trung khỏe mạnh, trong tay nắm quyền lớn, đó chính là quãng thời gian rạng rỡ nhất trong suốt cả cuộc đời hắn.
6.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Diệp Lạc Giang Hồ | Linh dị | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Quỷ Phu Trời Cho của tác giả Diệp Lạc Giang Hồ. Mười tám năm sau, Lâm Trường Tư một vị sinh viên bình thường, được Lâm Trang đến cửa cầu hôn, không thể không thực hiện lời hứa năm xưa, ký kết minh hôn với cái xác khô trăm năm……Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn có thể đọc thêm Ta Ở Lãnh Cung Trồng Trọt hay Kiều Thê Trên Trời Rơi Xuống.
19.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Zhou’er Yi | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Cưa Nhầm Tổng Tài, Được Chồng Như Ý của tác giả Zhou’er Yi. Nghĩ lại cái tên đàn ông cặn bã mà mình vừa chia tay, thêm cả cái ả trà xanh đeo dính lấy tên kia, cô cảm thấy khó chịu vô cùng, tâm trạng không tốt mới chiếc nào.Hừ, hắn ta nghĩ leo lên nhà quyền quý để ăn sung mặc sướng à?Thế thì tôi phải để cho hai kẻ vô sỉ kia nếm mùi đau khổ mới đượcTôi đây sẽ làm mợ của mấy người, để đến khi cần nịnh nọt thì mấy người cũng phải cung kính với tôi.Không biết lúc ấy Trịnh Thư Ý lấy tự tin ở đâu ra, cô nở nụ cười nhẹ nhàng gõ cửa sổ ghế sau Roll-Royce Phantom.Nếu yêu thích truyện ngôn tình, bạn có thể đọc thêm Đào Hoa Chước Chước, Phồn Tinh Điểm hay Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời.
14.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Lâu Bất Nguy | Khoa huyễn | Hoàn thành
Con hẻm trước mắt, một nửa được ánh trăng chiếu rọi, một nửa bị màn đêm ôm ấp, gió đêm lả lướt, trong không khí có mùi tanh hơi đất, một đám mây đen lững lờ trôi qua, chặn trăng sáng sau lưng, ngõ hẻm hoàn toàn chìm trong bóng tối. Gió ngày càng bạo nộ, mây đen giăng kín bầu trời, báo hiệu một hồi mưa như thác đổ. Trang Yến biết nếu mình bị dẫn đến nơi này, thì sẽ hoàn toàn không còn đường chạy trốn, nhưng cậu vẫn muốn hỏi Triệu Vĩ một câu tại vì sao.Nhiều năm như vậy, cậu đối với Triệu Vĩ cũng tính là moi tim moi phổi, năm xưa cậu ta thua bạc nợ hơn ba trăm nghìn, cậu là người đã đưa tiền thưởng của mình cho cậu ta trả nợ, bây giờ cậu ta báo đáp mình như thế. Triệu Vĩ thấy Trang Yến bước đến, loáng thoáng bất an lùi về sau hai bước, cậu ta nhấp môi, nói một lời: "Xin lỗi nhé anh Trang, em giai này cũng không còn cách nào.", tuy nói vậy, nhưng Trang Yến không hề tìm thấy bất kỳ lòng áy náy nào trong ánh mắt đối phương.Cậu ta bắt đầu thay đổi từ bao giờ? Hay mình mới là kẻ từ đầu đến cuối chưa từng nhìn thấu được cậu ta? Hạt mưa lành lạnh rơi xuống, rơi lên mặt Trang Yến, không đợi cậu mở miệng, sau lưng đã truyền đến một giọng đàn ông khàn khàn: "Chạy cũng nhanh đấy, sao không chạy nữa? Tiếp tục chạy đi chứ?" Trang Yến quay đầu, nương theo ánh đèn vàng ảm đạm trên giao lộ, nơi này đã bị hơn chục người chặn cứng, đường lui của cậu đã bị người bít lại.
17.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:58
Có điều sau khi lên xe, cậu mới phát hiện bên trong đều là người quen: “Lão đại? Tần Hàn?” Tần Hàn ngồi ghế lái, gật đầu với cậu qua gương chiếu hậu. Bạch Ninh Sinh ngoái đầu, nhìn gương mặt phức tạp của Lạc Quỳ Nguyệt, “Quỳ Nguyệt thật dễ dàng tìm ra.”
2.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Hộp cơm trưa bị ném mạnh đi kèm theo tiếng chửi mắng. Lạc Miểu đang ngồi chồm hổm dưới đất buộc dây giày cho người nọ, không hề nghĩ tới đối phương sẽ nổi điên đến vậy nên bất ngờ bị hộp cơm bằng kim loại đập vào trán, da của cậu vừa trắng vừa mỏng, ngay lập tức bị sưng lên. Cơm nắm trong hộp rơi xuống đất văng tung toé, mỗi chỗ một ít. Tiết Tử Dục liếc mắt nhìn Lạc Miểu, hừ lạnh "Làm sao? Được phó đạo diễn coi trọng rồi nên ngẩng mặt lên trời? Dám cho tôi ăn cơm nguội?!!"Lạc Miểu đeo khẩu trang che hơn nửa khuôn mặt, chỉ lộ ra đôi mắt to tròn màu nâu đặc biệt ngoan ngoãn, bỗng dưng bị ném trúng khiến cậu có chút choáng váng, vành mắt hơi đỏ lên, cố gắng giải thích: "Hôm qua anh nói thời tiết gần đây quá khô, ăn cơm nóng không vô, muốn ăn sushi, đoàn phim không có thứ này nên sáng sớm tôi tự làm cơm nắm..." Cậu không dám đắc tội với Tiết Tử Dục, Tiết Tử Dục là tiểu thịt tươi được công ty nâng đỡ, trong khi đó cậu chỉ là trợ lý sinh hoạt nhỏ bé, thậm chí còn không có hợp đồng lao động chính thức. Lương của cậu cũng phụ thuộc vào người khác, nếu như bị đuổi việc chỉ sợ cơm cũng không có mà ăn.Cậu còn chưa nói hết câu đã bị Tiết Tử Dục đạp một cái vào ngực, Lạc Miểu vừa té đập mông xuống đất lại nghe Tiết Tử Dục mắng "Giỏi lắm, bây giờ đến tôi cũng dám cãi lại? Cướp được đất diễn của tôi nên cậu đang rất đắc ý đúng không?"
15.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Hạng Lục Qua | Xuyên không | Hoàn thành
Trong một gian nhà lá cũ nát, một lão già nằm ở trên giường được tấm gỗ lát thành, mà một đầu treo con ngươi lão hổ bạch ngạch co rúc ở một bên cạnh, lẳng lặng mà trong coi lão nhân. Lão nhân trên giường sắc mặt khô vàng, lồng ngực đơn bạc không ngừng phập phồng, đã là hít vào khí ít, ra khí nhiều. "A Mãn... A Mãn..." Lão nhân khàn giọng mà hô. Chỉ chốc lát, thiếu niên cả người đạo phục đơn bạc đẩy cửa tiến vào. Thiếu niên khuôn mặt tuấn tú, nửa bên gò má lại sưng đỏ, búi tóc mơ hồ có chưởng ấn."Sư phụ..." Thiếu niên e sợ đáp lại. Hắn bước ra một bước, cuối cùng liền dừng chân, sợ hãi đứng ở cạnh cửa. "Ngu xuẩn, đại phu đâu?" Lão nhân ho mãnh liệt vài tiếng, lão đã bệnh đến giai đoạn cuối, ngữ khí lại vẫn thập phần không tốt "Nhanh đi tìm đại phu! Không tìm được... Không tìm được thì không nên quay lại..." Thiếu niên tên gọi A Mãn vội vã liền lùi ra. Tìm đại phu? Đi đâu tìm đại phu đây? A Mãn đi ra nhà tranh gấp đến độ sắp khóc, không biết nên làm thế nào cho phải.Bọn họ không nên xuống núi! Sư phụ hắn là vang danh người tu đạo một phương, mấy chục năm ẩn cư trong núi sâu tu luyện, vô luận quan to hiển quý từ đâu tới muốn mời sư phụ hắn xuống núi, sư phụ đều đóng cửa không gặp. Lần này xuống núi, đây là nển mặt mũi hoàng thượng đi ra ngoài xem bênh cho Thái tử.
18.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Dịch Diệp Tử | Sủng | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Toàn Tinh Tế Đều Biết Tôi Là Tra Nam Của Hoàng Đế Bệ Hạ của tác giả Dịch Diệp Tử. Vừa mới thanh tỉnh, Cố Thâm lại ngay lập tức tiến vào thời kỳ động dục, ngây thơ không hiểu chuyện, dựa vào một mùi hương mà mình thích, lại tùy tiện để người ta cắn cổ mình.Sau đó vì quá thoải mái, lại biến thành nguyên hình, lâm vào giấc ngủ.Thời điểm tỉnh dậy, bên cạnh đã không còn bóng dáng người kia. Cố Thâm cảm thấy cậu đã bị bỏ rơi, nhưng là một nhân sâm kiên cường, cậu cố gắng che giấu thân phận, hòa nhập với xã hội, kết quả lúc sắp nổi tiếng thì lại gặp được tra nam ngày ấy.Ngày hôm đó Hoàng đế bệ hạ tới trường quân đội thị sát, tất cả mọi người đều nhận ra trên người của Cố Thâm có mùi của hắn.Cố Thâm liền tỏ vẻ: "Tôi không có, tôi không biết, tôi không quen."Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm truyện Sau Khi Trở Thành Lốp Xe Dự Phòng, Cả Nam Chính Và Nam Phản Diện Đều Thích Ta hay Sau Khi Xuyên Thành Sao Hot, Nam Chính Và Nam Phản Diện Đều Trở Thành Fanboy Của Tôi của cùng tác giả.
9.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Vũ Lạc Khinh Trần | Đam mỹ | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Sau Khi Pháo Hôi Trọng Sinh của tác giả Vũ Lạc Khinh Trần. Sau đó, hắn cùng với Hệ thống Pháo hôi nghịch tập cùng xuyên qua các thế giới làm nhiệm vụ.Hắn trở thành đủ loại nhân vật pháo hôi, vì cốt truyện hy sinh, mà hắn nhiệm vụ chính là giúp họ thực hiện tâm nguyện, sẵn tiện vả mặt vai chính lẫn vai ác, trở thành tồn tại họ không thể ngờ tới, càng không thể nào vứt bỏ hay quên đi, chân chính thành bạch nguyệt quang trong lòng họ.Ta vì ngươi mà chết, bé nhỏ không đáng kể, nhẹ tựa lông hồng.Nhưng lại muốn ngươi ghi nhớ một đời, khắc cốt ghi tâm, chỉ cần nhớ lại liền đau thấu tâm can...Nếu yêu thích Vũ Lạc Khinh Trần, bạn có thể đọc thêm truyện Tối Cường Kinh Kỷ Nhân (Người Đại Diện Xuất Sắc Nhất).
21.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Thiệu Hưng Thập Nhất | Xuyên không | Hoàn thành
Tình yêu xuyên kiếp, đây vốn dĩ là một câu chuyện phi lý không thể nào mà tin tưởng được. Nhưng mà, nếu như chuyện đó thực sự xảy ra, có phải là quá kinh khủng rồi hay không? Hơn nữa, càng không thể nào mà tưởng tượng được, người được chọn lại chính là bản thân mình. Xuyên kiếp đến một thế giới khác, cuộc đời của cậu đã được lật sang một trang sách mới, thế giới mới, cuộc đời mới, không còn tồn tại những gì ở trong quá khứ. Tất cả đều đã bị đảo lộn, muốn trở lại hiện thực cũng là một điều không tưởng.
26.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Thủ Trưởng Tỉnh Tứ Xuyên | Xuyên không | Hoàn thành
Kim Thái Hanh muốn làm cái gì, tôi đều không muốn phản kháng. Nợ cậu nhiều lắm, nên tôi nhất định sẽ trả, cho dù là… Dùng thân thể… Tay cậu bỗng nhiên dừng ở bên hông của tôi, sau đó càng nắm càng chặt, tựa hồ tại phát tiết. “Phác Trí Mân cậu làm sao lại đê tiện như vậy!” Kim Thái Hanh đột nhiên quát, sau đó buông lỏng tôi ra. Đúng, tôi chính là đê tiện, tôi hiện tại đã đê tiện đến có thể mặc cậu đùa bỡn … Kim Thái Hanh chán ghét liếc tôi một cái, sau đó ngồi ở trên ghế sa lon bên cạnh. Tôi tự giễu cười, không nhúc nhích. “Quỳ xuống.” Kim Thái Hanh dùng khẩu khí lạnh như băng ra lệnh cho tôi.Tôi sững sờ, cố nén nước mắt, quỳ xuống. Ở trong mắt cậu ấy, tôi chẳng là cái thá gì. Nếu như lúc trước tôi không có làm chuyện như vậy, cậu ấy cũng sẽ không như thế hận tôi… Tôi vẫn nhớ rõ ràng bộ dáng cậu xông vào lúc đó. Đối mặt tôi, cậu hai mắt phức tạp có chút không biết làm sao, cuối cùng, cậu rống lên một tiếng, hướng tôi la lên: “Phác Trí Mân cậu tại sao lại làm như vậy! Cậu nói đi! Cậu nói cho tôi nghe!” Hai mắt của cậu bên trong tất cả đều là nước mắt, tôi cũng muốn khóc, nhưng là lại không thể khóc.“Như những gì cậu nhìn thấy.” Tôi chỉ có thể lạnh lùng đáp lại. Cậu như là thú hoang mất khống chế, đem tôi gắt gao ôm lấy, kêu khóc tôi đang gạt cậu. Tôi cũng rất muốn nói cho cậu a… Thái Hanh… Toàn bộ chuyện này không phải là thật…
7.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Nhất Bôi Tửu Lương | Linh dị | Hoàn thành
Trong lúc bọn họ đang nói chuyện, bên cạnh có một đôi vợ chồng mang theo một cô bé tầm năm sáu tuổi đi ngang qua, cả nhà cười cười nói nói thoạt nhìn vô cùng hạnh phúc. “Được rồi, ta đi đặt vé máy bay.” Thiên Lang mỉm cười gật đầu, “Trước đó, ngài có thể chơi trò chơi với ta không?” Chơi trò chơi? Tầm mắt Ôn Dục Nhiễm dời sang một nhà ba người gần đó, nhìn trong mắt Thiên Lang không giấu được sự mong đợi. Cũng không biết là do cảm giác trong lòng hay trùng hợp, chỉ chốc lát đã hiểu y muốn nói gì.
13.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Nhất Cá Mễ Bính | Đam mỹ | Hoàn thành
Đoàn Mậu Sinh chết rồi, chết trong im hơi lặng tiếng, chết trên giường vợ bé nhà mình. Chuyện vừa thông báo, huyên náo xôn xao toàn bộ Mậu Thành, trên bản đồ Mậu Thành không phải tên là Mậu Thành, nguồn gốc cái tên do dân bản xứ gọi. Mậu, đương nhiên là Mậu trong Đoàn Mậu Sinh. Không ai có thể quản lý nơi này, Đoàn Mậu Sinh một tay che trời, bây giờ vua một cõi chết rồi, chỉ để lại tài sản kếch xù, và ba thằng con trai. Một người do vợ cả đã chết tám năm sinh, hai người còn lại do Vương Trân sinh, là vợ bé Đoàn Mậu Sinh trắng trợn dẫn về nhà không lâu sau khi cưới.Ba người ngồi trong phòng khách, Đoàn Hạc Diên bưng chén trà lườm Vương Trân một cái: “Bố không để di chúc lại, chuyện này giao cho luật sư đi làm đi, Đoàn Hạc Thừa tôi không thể trêu vào, tôi lấy phần tôi là được, các người muốn làm gì đừng lôi tôi vào.”. “Có phải lá gan anh quá nhỏ rồi không?” Đoàn Hạc Đình tựa trên ghế sofa: “Chia tài sản kiểu gì đều là chúng ta chiếm phần hơn, trước kia có bố cho hắn chỗ dựa, giờ bố cũng chết rồi, anh em chúng ta bên nhau, chẳng lẽ không làm hắn chết được?” Vương Trân nhíu mày trừng cậu ta: “Con nói ít thôi.” Vừa dứt lời, hai cánh cửa gỗ dày nặng của nhà họ Đoàn “rầm” một tiếng mở toang hoang. Vương Trân bị dọa đến nỗi run rẩy đứng dậy, dáng vẻ phục tùng rũ mắt quay đầu, nhìn hai người đi tới, nhỏ giọng nói: “Hạc Thừa về rồi.”
7.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Tây Tây Đặc | Khoa huyễn | Hoàn thành
Cuối tháng 7, huyện Pha. Bờ sông không có một bóng người, ánh mặt trời chói chang xõa tung trên mặt nước, ánh sáng chiết xạ làm người ta lóa mắt. Dưới gốc cây có một đôi dép lê cũ, một cái áo phông xanh in hoa văn đơn giản, cộng thêm một chiếc khăn mặt đỏ sẫm, trên đó thêu một đôi uyên ương. Tiếng nước ào ào vang lên, Cao Nhiên ló đầu khỏi mặt nước, ném hai cái bao tép sông lên trên bờ, lại lặn xuống nước.Cậu lặn xuống xong, thấy một con bọ đen chẳng biết tên đang trôi từ bên cạnh sang, đằng sau là một con rắn nước, xem chừng đang muốn xơi tý thịt cho đỡ thèm. Ngay khoảnh khắc Cao Nhiên đang chuẩn bị bơi đi, đầu bỗng bị cái gì đó đánh vào, hơi thở cậu hỗn loạn, sặc mấy ngụm nước. Cao Nhiên không hề hoảng hốt, cậu bình tĩnh điều chỉnh hô hấp, cố gắng nổi lên mặt nước nghỉ ngơi một chốc, ngờ đâu đầu càng lúc càng đau.Trước mắt cậu bỗng biến thành màu đen, tay chân nhũn ra, cảm giác không thể hô hấp đem đến sự thống khổ và sợ hãi bao trùm. Thân thể không ngừng chìm xuống. Con bọ đen không biết tên kia may mắn thoát được màn truy đuổi của rắn nước đang nằm nhoài ở một chỗ tắm nắng, nó đang hưởng thụ cảm giác sống sót qua tai nạn, cảm thán rằng còn sống thật là tốt, không biết rằng thiếu niên mình vừa gặp thoáng qua đang chìm trong nước.
20.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Cung Thanh Hãn | Linh dị | Hoàn thành
Trên mặt y mang theo một nét tươi cười,trên má trái còn có một cái lúm đồng tiền,càng thêm đáng yêu, khuôn mặt mang theo vài phần tinh xảo tựa như bạch ngọc,vài sợi tóc nhẹ rơi xuống bên tai, quanh thân càng tỏa ra một loại khí chất vô hại. Duỗi tay vỗ vỗ con Kê Tiểu Lăng so với những con gà bình thường khác thân thể có chút lớn,Lâm Mạc mang theo nó đi vào đạo quán. Vị trí đạo quán nằm ở ngoại thành gần ngay Hâm Thành,chiếm một diện tích rất lớn phong cảnh cũng tự nhiên có nhiều nơi tú lệ,xinh đẹp,bên ngoài đạo quán còn có một ngọn cờ riêng biệt. Nhưng ở phạm vi này cũng chỉ xem là một ngôi nhà,bên trong đạo sĩ cũng chẳng nhiều tất nhiên hương khói cũng không hề tràn đầy.Nhắc đến Hâm Thành thì không thể không nhắc đến người giàu nhất nơi này Lâm gia,mấy năm nay không chỉ làm ăn, càng lúc càng tốt mà còn cùng đốc quân có quan hệ không tồi. Lâm lão gia là một người thật có phúc, tuy rằng thê tử đã sớm qua đời, nhưng mà lưu lại bên cạnh ba đại nhi tử mà Lâm Mạc chính là nhi tử nhỏ nhất tại Lâm gia. Y cũng chẳng phải là đạo sĩ, nhưng vào lúc mười mấy tuổi đã sinh hoạt tại đạo quán mãi cho đến bây giờ cũng sắp thành niên,vì thế ở tại đạo quán này mọi người điều gọi y là tiểu thiếu gia."A,Kê Tiểu Lăng ngươi đi chậm một chút." Một tiếng gọi lên, Lâm Mạc đi phía sau theo Kê Tiểu Lăng đang ngẩng đầu ưỡn ngực, nhìn tiểu Lăng tựa như chạy vọt vào trong viện chiến đấu với gà khác.
8.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59
Lạp Miên Hoa Đường Đích Thố Tử | Khoa huyễn | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Sau Khi Làm Vô Thường Bán Thời Gian Thì Tui Hot của tác giả Lạp Miên Hoa Đường Đích Thố Tử. Công tác quay bộ phim truyền hình “Vật báu” đã đi đến hồi kết, đa số vai diễn đã hết đất diễn, những người còn lại phải chạy đến thôn Nhạn Đường quay nốt số cảnh còn thiếu. Thôn này hãy còn mấy trăm ngôi nhà cổ, bao gồm một số từ đường thời Minh-Thanh và các loại kiến trúc sân khấu kịch, đều được bảo tồn khá trọn vẹn. Chính phủ thành phố vẫn luôn muốn khai phá nơi này, cũng dẫn đoàn làm phim quay ở đây thật.Xe dừng ở bãi đỗ xe cổng thôn, người người trong đoàn phim nối đuôi nhau mà đi. Lan Hà xách theo vali của mình xuống xe, ở trên núi mát hơn chân núi nhiều. Anh mặc áo nỉ và quần túi hộp sẫm màu, và vì vai diễn yêu cầu nên tóc mái dài đến nỗi hầu như che hết mắt. Trong bộ phim không có nhiều vai nam này, anh chỉ tạm xem là vai nam số 5. Nhưng là một diễn viên tuyến 18 vô danh tiểu tốt, công ty lẫn đoàn phim đều không cử trợ lí cho anh, nên đương nhiên hễ có việc gì cứ phải tự mình ra trận thôi.Nếu yêu thích thể loại này, còn có những truyện cũng vô cùng hấp dẫn như [Overgeared] Thợ Rèn Huyền Thoại hoặc Đại Bát Hầu.
20.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:59