James Patterson & Howard Roughan | Tiểu thuyết | Hoàn thành
Ly Rượu Pha Vội là tiểu thuyết trinh thám cực kỳ cuốn hút và đặc sắc liên quan tới đề tài hôn nhân, gia đình của hai tác giả James Patterson và Howard Roughan. Truyện kể về nhân vật Lauren Stillman là một cảnh sát thành đạt, cô vững tin vào cuộc hôn nhân tuyệt vời và sự nghiệp cho đến khi cô nhìn thấy chồng đi với người phụ nữ khác. Thất vọng và thèm khát trả thù, Lauren đã chấp nhận một ly rượu pha vội, nhưng đêm ngoại tình đắm say duy nhất của cô đã rẽ ngoặt bất ngờ khi cô liên tiếp chứng kiến những tội ác ghê tởm và không thể tin nổi .Trong đêm hẹn hò với Scott, Laurent đã nhìn thấy chồng mình - Paul tìm đến nhà Scott và đánh nhau với anh ta. Sáng hôm sau, biết tin Scott đã bị giết, Laurent nghĩ là do chồng ghen tuông giết chết tình địch nên đã tìm mọi cách xóa dấu vết để đồng đội khó thể điều tra được.Nhưng cô không ngờ, người mà mình quan hệ để trả đũa chồng lại là một cảnh sát biến chất, hắn đã bắt tay cùng một băng đảng tội phạm. Trong lúc điều tra băng đảng này, Laurent phát hiện ra chồng mình đã có một gia đình khác hơn nữa còn là một tên cướp sừng sỏ. Cô sẽ làm gì trước tình huống éo le đó? Mời các bạn cùng đón đọc.
24.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Dazai Osamu | Tiểu thuyết | Hoàn thành
Dazai Osamu là một nhà văn Nhật Bản tiêu biểu cho thời kỳ vừa chấm dứt Thế chiến thứ Hai ở Nhật. Xa lạ với nhân gian là nỗi ám ảnh bi ai mà nhân vật "tôi" (Yozo) luôn luôn cảm thấy. Anh tin rằng mình không biết cách làm người, đã mất tư cách làm người, đúng như tiêu đề của truyện: "Nhân gian thất cách". Anh đành buông mình thất lạc trong cõi người ta, tuyệt vọng nhưng lúc nào cũng chân thật, không dối người cũng như không dối mình. Do đó anh không hiểu nổi sự giả tạo và những quy ước kỳ lạ của xã hội con người.Yozo là một người trầm tính, với cái tôi và cảm xúc chân thực tuyệt đối, dù cho bản thân như thế nào cũng chính là chấp nhận và mong muốn trả giá cho cuộc đời của mình, anh cứ thế à xuôi theo dòng chảy của cuộc đời để rồi không thể nào chấm dứt cuộc đời như cách mà mình muốn. Anh đi và để hiểu được những mặt của xã hội cũng như cách con người đối xử cùng nhau. Rồi cũng giống như những con người khác lưu lạc đến tiêu vong.
0.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Hắc Sắc Địa Bản | Khoa huyễn | Hoàn thành
Nhìn hai người vừa đi vừa cãi ầm ĩ, Giang Lạp mỉm cười. Lại trở về bàn tiếp túc xử lý đống sổ sách. Ngay mai thu xếp về Vu Địa Bảo, nên xử lý đống việc này không thể để chậm trễ được. Còn Biệt nhị công tử thì y vẫn lên kế hoạch về lại Vu Địa Bảo thì tiếp tục… khụ, là yêu thương hắn thật nhiều. Không vội. Nghĩ đến Biệt Phong Khởi, Giang Lạp không khỏi đưa mắt nhìn ra ngoài cửa sổ.Hắn từng ngồi trên cao, kiêu căng tự phụ, cũng từng bị rơi xuống phàm trần mang đầy oán hận. Hắn từng nóng vội tham lam với quyền thế công danh, cũng từng yêu hận tình cừu che mờ đôi mắt. Từng sung sướng và từng tuyệt vọng khổ đau. Giữa các loại tư vị cay đắng ngọt bùi không đủ nói cho người ngoài biết. Nhưng mà mây đen tản dần, bốn mùa rõ rệt, rảnh rỗi lại ngắm gió mây nhè nhẹ, thưởng thức hoa nở rồi tàn, sao lại không phải là một lại cảnh giới chứ?
12.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Không Ngốc | Sắc | Hoàn thành
Trần Đức là con một của ông chủ tập đoàn X. Một tập đoàn chuyên về đấu thầu và xây dựng quy mô lớn tại Sài Gòn và các tỉnh phía Nam. Mẹ đẻ của cậu tên Hà. bà mất khi cậu mới 12 tuổi. Cha cậu có đi bước nữa, nhưng do một số vấn đề về sức khỏe mà không có con thêm. Do đó, người mẹ kế để dành được địa vị trong gia đình mà đối với cậu nuông chiều hết sức có thể, cũng là mong cậu có thể coi bà như người mẹ thứ hai- bà Lan Cha cậu bận rộn suốt ngày đêm. Mẹ kế lại luôn luôn sẵn sàng vung tiền chiều theo cậu. Thực sự, những điều này chính là một phần nguyên do khiến cho Trần Đức mới 20 tuổi, đã trở thành tay ăn chơi khét tiếng trong giới trẻ Sài Thành. Tính cách du côn, xăm hình, chơi đá, đua xe, gái. Đều có đủ Nó dường như, lại trái ngược hoàn toàn với nụ cười rạng rỡ mà ấm áp của cậu. Đôi môi dày dặn khi đã mỉm cười, hẳn sẽ làm cho biết bao kẻ cứ thế mà si mê.Đáng lý, trong những kẻ ấy. Không nên có Thành Khải. Thành Khải sinh ra trong một gia đình kinh doanh vải vóc nhỏ ở thành phố Nam Định. Có ba mẹ thương yêu và một cậu em trai khá nghịch ngợm kém Thành Khải 4 tuổi – Thành Vũ. Sau khi học hết lớp 12, cậu trải qua một biến cố lớn trong cuộc đời. Quá đau lòng, lại không thể để bố mẹ biết. Cậu đăng ký thi vào một trường đại học thật xa nhà - Sài Gòn. Cậu ra sức vừa học vừa làm, vừa để trang trải cuộc sống của mình, nhưng cũng chính là để chôn vùi cái thứ mà hàng ngày hàng đêm, cậu đều muốn quên đi: Cậu - là Gay.
4.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Thượng Quan Hạo Nguyệt | Tiên hiệp | Hoàn thành
Thế gian có nói: Thiên Đế có chín người con, đại thái tử là tù ngưu Hoàng Long hóa thân thành, tướng mạo đẹp đẽ, am hiểu âm luật, quả thực là ăn chơi trác táng thành tính, khiến cho Cửu Trọng Thiên không được yên bình. Ngày đó thiên cẩu ăn mặt trời, lại nhìn thấy ánh lửa ngút trời, nhân gian đồn đại: Là đại thái tử quyết định trời quá tối, liền lật đổ đài lửa của Hỏa Thần Chúc Dung, đốt một nửa Nam Thiên Môn.
8.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Aspirinin | Ngược | Hoàn thành
Giang Yến và bạn trai quen nhau khoảng hai tháng, năm trước rốt cục chia tay. Buổi sáng hôm đó Giang Yến đang ngủ, rèm cửa sổ trong phòng ngủ không mở ra, Trương Giả Chi đưa lưng về phía cậu, nhẹ giọng nói: “A Yến anh muốn phấn đấu để tốt hơn.” Lại hỏi Giang Yến: “Em.. chừng nào thì chuẩn bị phấn đấu để tốt hơn.”Giang Yến mới vừa tỉnh lại có chút hoảng hốt, lập tức khẽ cười một cái, hai người bọn họ một người bệnh trầm cảm một người bị bệnh thần kinh, Trương Giả Chi còn nói muốn đi phấn đấu, để lại cậu một mình một người, Giang Yến cảm thấy có chút buồn cười.Cậu nói một câu: “Ồ.” Sau đó chui vào chăn vùi đầu ngủ tiếp. Trương Giả Chi kéo vali ra cửa, cuối cùng chỉ có một âm thanh vang lên “Cùm cụp” đóng cửa lại.Các bạn hỏi Giang Yến có yêu Trương Giả Chi nhiều không? Kỳ thực không có yêu, vì bên người không có ai nên cậu cảm thấy cô quạnh, cậu không quá yêu thích một ai. Bọn họ bên nhau là bất ngờ, Trương Giả Chi có bệnh trầm cảm, áp lực lớn nên thích sống mơ mơ màng màng, lôi kéo Giang Yến đi dạo. Giang Yến thì không nghĩ nhiều, thích có người ở bên cạnh nên theo Trương Giả Chi tìm đường chết. Bọn họ nắm tay cầm chai rượu ở trên cầu vượt gào thét, ôm đầu khóc rống, cuối cùng không có tình cảm gì cũng tự nhiên ở cùng một chỗ.
10.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Đêm, hơi lạnh. Mục Sở Sở cứ đứng yên lặng ở cửa phòng bệnh, vẻ mặt không buồn không vui. Trần Kính Đông đứng ở trước mặt cô, đôi mắt cực rét lạnh nhìn cô, mũi phát ra tiếng hừ lạnh khiến cho người ta sợ hãi: "Độc phụ này, cô biết rõ Liễu Liễu đã có thai, cô còn muốn đẩy cô ấy, cô có biết, cô đẩy cô ấy, cũng giết chết con của tôi..." Mục Sở Sở nghe xong chỉ khẽ cười một tiếng, chỉ là cười cực cứng nhắc, cười cực cô độc... Cô biết, Trần Kính Đông hận cô, không, là hận chết cô. Có lẽ y nằm mơ cũng muốn cô chết đi.Cô chiếm vị trí vốn nên thuộc về một người phụ nữ khác, người phụ nữ đó tên là Tần Liễu Liễu, Trần Kính Đông nói, đó là tình cảm chân thành của y. Tình cảm chân thành? Mục Sở Sở cảm thấy vô cùng nực cười, ở trong sơn động đó, Trần Kính Đông từng nói rõ, người y muốn kết hôn là cô. Nhưng mới qua bao lâu, cô ở trong lòng y, đã chẳng còn là gì nữa, chỉ là một độc phụ đê tiện, một sự tồn tại dư thừa.Có lẽ nụ cười của Mục Sở Sở quá mức châm chọc, bỗng nhiên gương mặt Trần Kính Đông cực kỳ khó coi, y như con sư tử nổi giận, xông tới nắm chặt cổ họng Mục Sở Sở. Nháy mắt, lưng cô dán lên vách tường, lạnh lẽo tận xương.
7.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Doanh Doanh | Ngôn tình | Hoàn thành
Đối với một nam nhân mà nói, không thể cưỡi ngựa đi săn là một điều rất nhục nhã, ở Lương quốc đã là nam nhân phải đầu đội trời chân đạp đất tinh thông việc đi săn, đó là một sự thiệt thòi vô cùng lớn của vị nhị hoàng tử. Bên ngoài quốc vương rất tự hào về người con cả, nhưng lại giấu hết mọi thông tin về vị nhị hoàng tử. Hoàng hậu thì bất lực nhìn con trai của mình chìm vào trong sự u uất tự ti mặc cảm. Doãn Khải không sai nó không hề cố ý hại đệ đệ của mình, Doãn Khởi lại càng không sai nó không làm gì nên tội mà lại phải chịu đựng ánh nhìn thương hại của mọi người.Doãn Khải lớn lên trở thành một vị hoàng tử hoạt bát hiếu động rất giỏi việc đi săn được phụ vương rất mực yêu quý còn Doãn Khởi thì trầm mặc an tĩnh, chỉ thích thơ văn. Trong một lần sinh thần của phụ vương, Doãn Khải đem tặng một tấm da hổ quý hiếm săn tặng được quốc vương rất tự hào, cùng lúc đó Doãn Khởi đem tập thơ ca ngợi phụ vương vứt đi… Khi cả hai vị hoàng tử đã trưởng thành, quốc vương có ý định lập Doãn Khải là thái tử. Trong buổi lễ sắc phong đại hoàng tử của Lương quốc nói rằng mình không đủ năng lực và không thể tiếp nhận chức vị thái tử… Quốc vương rất tức giận đã đẩy chàng ra nơi biên cương để chiến đấu chống giặc ngoại xâm, Hoàng hậu khi đó đã khóc hết nước mắt nhưng vẫn không làm thay đổi được quyết định của quốc vương.
6.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Sắc Như Không | Ngược | Hoàn thành
Tại Kỳ Nghệ Bình Châu Tây Bắc, Cừ Dương thành khi đó là nơi sản xuất ra rất nhiều mỹ tửu, ở trong thành có không ít cửa tiệm buôn bán rượu lớn nhỏ, trong đó nổi danh nhất chính là Thành Nam An gia, nhà bọn họ có bí phương gia truyền ủ ra Cửu Uấn Xuân Tửu*, được triều đình ngự dụng cống rượu, An gia cũng vì vậy mà trở nên nổi tiếng về sự giàu có. Một gia tộc giàu có, một người thịnh vượng sẽ không tránh khỏi có chút việc riêng, An gia cũng không ngoại lệ.Nghe nói An gia mấy đời trước đồng thời xuất hiện hai vị công tử am hiểu tửu nghiệp, khi đó An lão gia không biết nên an bài như thế nào, cho đến khi sắp chết vẫn không thể quyết định người thừa kế, đến cuối cùng lão gia vừa chết, hai huynh đệ liền vì việc kế thừa mà đứng lên tranh giành, kết quả ca ca bởi vì một chút sơ sẩy mà bị đệ đệ đánh bại, đệ đệ vì bảo vệ chính mình và địa vị của con cháu sau này, đã cùng ca ca phân gia, đuổi ca ca và người nhà của y ra khỏi Cừ Dương thành. Từ đó, An gia chia thành Bản gia và Phân gia, người Bản gia vừa sinh ra đã có quyền thừa kế An gia, mà Phân gia vĩnh viễn chỉ có thể chịu danh hiệu “người thất bại”, ăn nhờ ở đậu…….
14.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Tần Tam Kiến | Ngược | Hoàn thành
Rất nhiều lúc tôi cảm thấy sinh mệnh thật không có ý nghĩa, thế nhưng hiện tại khi nhìn lại, tôi lại cảm thấy nó có ý nghĩa trọng đại. Tôi trải qua nhiều chuyện như vậy, tuy rằng chúng cũng như tiền tài, sống không có, chết lại chẳng thể mang theo. Chỉ có thể vào thời điểm gần đất xa trời lấy ra hồi tưởng. Rất đáng giá.Cho tới bây giờ tôi vẫn biết mắt nhìn đàn ông của mình thật sự rất kém. Cái này thể hiện rõ ở việc đời tôi hỗn loạn qua nhiều ngày như vậy nhưng cho đến bây giờ lại vẫn luôn cô độc, không một ai ở bên tôi đến lúc này. Tôi viết xuống những dòng này vào thời điểm đã không còn là thanh niên tuổi trẻ khí thịnh, các bạn có lẽ cũng sẽ không tò mò với tuổi tác của tôi đâu, thế nên tôi cũng sẽ không nói nhiều. Thời gian quả thực kì diệu, thời gian của con người lại càng kì diệu. Tôi đã sống nhiều năm, cũng gặp gỡ nhiều người, nhưng giờ lại chỉ còn một mình kể chuyện xưa cho các bạn. Tôi đã trải qua hai lần tình ái, so với rất nhiều người là ít đến đáng thương. Tôi là đồng tính luyến ái, sinh hoạt so với người dị tính luyến hoàn toàn khác biệt. Nếu kể chuyện xưa cho mọi người thì phải nói từ lúc bắt đầu, vậy nên một vai chính khác trong chuyện xưa của tôi sẽ phải rất lâu mới xuất hiện.
5.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Độc Bạch Đích Tiểu Mã Lệ | Ngôn tình | Hoàn thành
Đây không phải là lần đầu tiên Khương Thục Đồng có được loại video này. Một nam một nữ, người phụ nữ là người mẫu Ngôn Hi gần đây rất hot, người đàn ông là chồng của Khương Thục Đồng – Lục Chi Thiêm. ‘Cạch’ một tiếng, cửa mở, Lục Chi Khiêm đi đến, Khương Thục Đồng cũng chưa tắt video. Lục Chi Khiêm liếc mắt một cái liền biết nội dung, khóe môi anh nhếch lên lạnh lùng cười: “Thấy thế nào? Có ghen không?” Khương Thục Đồng ngồi trên ghế sô pha lười nhác: “Lục đại công tử từ trước đến nay sinh hoạt không biết kiềm chế, tôi đã sớm tập mãi thành quen, ghen…” Cô ‘ha hả’ cười.
152.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Tân Di Ổ | Ngôn tình | Hoàn thành
Thứ em có thể cho anh, là những hồi ức đã bỏ lỡ trong suốt 28 năm bên nhau của chúng ta! Kỳ Thiện và Chu Toản chỉ chào đời hơn kém nhau một ngày. Từ nhỏ, người lớn hai nhà đã coi bọn họ là "oan gia", gần như tất cả mọi người đều cho rằng bọn họ không sớm thì muộn cũng ở bên nhau. Thế nhưng, đâu biết rằng bọn họ lại duy trì mối quan hệ thân mật này đến 28 năm trời.Với Kỳ Thiện, Chu Toản giống như cánh diều rực rỡ khắp nơi , trời sinh đã yêu thích tự do . Cô biết dây diều trước sau vẫn nằm trong tay mình nhưng cánh diều dù có đẹp thế nào, dù bay có cao thế nào, mọi người đều khen ngợi, nhưng có tác dụng gì? Dù cho gió từ nơi nào thổi đến, anh không ở bên cô, thứ mà cô có chẳng qua chỉ là một sợi dây. Điều mà cô thật sự muốn lại là người bạn đời ổn định và một đoạn tình yêu...Cô dùng bao nhiêu thời gian để đặt niềm tin vào một người, rồi lại phải dùng bấy nhiêu thời gian, thậm chí còn trả giá nhiều hơn thế để thu hồi trái tim mình. Cô nghĩ, 28 năm, cô có lẽ có thể "miễn dịch" với anh rồi. Cái gọi là "miễn dịch" chính là từng trúng độc nhưng may mắn không chết, từ đó ... Mà tận đáy lòng cô muốn hỏi câu hỏi ấy, có thể, thời gian sẽ đưa ra lời giải đáp cho cô.
2.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Tran Linh | Ngôn tình | Hoàn thành
Bệnh viện phụ sản Nhân Ái. Phòng cấp cứu vẫn một đèn sáng đỏ rực. Sở Nguyệt vào thời khắc đó như đi dạo qua một vòng âm phủ. Cô đau đến bất tỉnh nhân sự Người giúp việc lúc đưa cô đến bệnh viện thì gọi ngay cho Từ Mạc Phong. Nhưng anh đã tắt máy. Trải qua 4 tiếng đồng hồ trong phòng phẫu thuật. Sở Nguyệt cuối cùng cũng được đẩy ra. Sắc mặt cô trắng bệch như tờ giấy. Sở Nguyệt sinh non ở tuần thứ 24. Đứa bé quá yếu, hiện giờ đã được đưa vào lồng kính dưới chế độ chăm sóc đặc biệt4 tiếng sau thuốc mê đã hết tác dụng. Sở Nguyệt tỉnh lại, cô vô thức đưa tay sờ lên bụng. Cô nhận thấy bụng mình đã xẹp xuống. Con cô đâu rồi? Nó đâu rồi? Cô y tá đứng bên cạnh đang thay ống truyền nước biển, thấy cô đã tỉnh lại. Cô y tá liền mỉm cười " Cô tỉnh lại rồi " Sở Nguyệt không quan tâm đến thứ gì nữa. Nỗi đau dưới hạ thân bắt đầu truyền tới. Cô chỉ quan tâm con cô thôi " Con tôi đâu rồi? " Cô y tá cố ý trấn an cô" Cô đừng quá kích động, cơ thể cô vẫn còn yếu. Cô đã bị sinh non ở tuần thứ 24, đứa bé đang ở phòng chăm sóc đặc biệt " Sở Nguyệt thẫn thờ, cô sinh non sao? Trước đây cô có tìm hiểu, sinh non rất nguy hiểm. Đứa bé đa phần là chết, còn nếu may mắn sống sót cũng để lại di chứng. Sở Nguyệt đau lòng, nước mắt cứ thế trào ra. Cô nghẹn ngào hỏi cô y tá.
3.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Họa Gia Gia | Ngôn tình | Hoàn thành
Lưu Hàn Trạch lấy điện thoại trong túi quần, nhấn nút nghe vẻ mặt ảm đạm bỗng chuyển sang nhíu mày. Khi nghe điện thoại xong nhìn Cố Mai Nhàn nằm trên giường bệnh với ánh mắt phức tạp, chần chừ mấy giây mới mở lời: "Tiểu An ở nhà mới ngủ một mình không quen, tôi phải qua đó" Cố Mai Nhàn gắt gao bấu chặt ga giường, cười khổ nhìn anh, Tư Duệ An nhanh như vậy đã gọi điện cho anh rồi? "Cô ấy không còn nhỏ nữa biết tự chăm sóc cho mình, Trạch, ở lại với em chỉ đêm nay thôi...""Bệnh tình của cô cũng không nghiêm trọng, bác Trương sẽ chăm sóc cho cô" Lưu Hàn Trạch, một chút quan tâm anh cho em cũng khó như vậy? Em là vợ anh hay cô ấy? "Rốt cuộc là em quan trọng hay cô ấy quan trọng...em mới là vợ hợp pháp của anh, cô ta chỉ là tiểu tam có tư cách gì mà anh quan tâm.Cô ta không biết xấu hổ dành chồng người khác, cô ta không xứng..." ChátÂm thanh thanh thúy vang lên, Cố Mai Nhàn sờ bên má sưng đỏ, kinh ngạc nhìn Lưu Hàn Trạch, anh cư nhiên lại đánh cô vì người phụ nữ kia. Trước giờ dù anh luôn đối xử lạnh nhạt với cô cũng chưa từng ra tay đánh cô. Ha ha, Cố Mai Nhàn cô như thế nào lại có kết cục này, cô...thật sự thua rồi... "Cô nói cô ấy không xứng, vậy cô xứng sao, nếu không phải lúc trước cô cứu tôi trong vụ hỏa hoạn đó, một cái liếc mắt tôi cũng không muốn cho cô, Cố Mai Nhàn cô cho là vợ của tôi thì ăn nói ngông cuồng như vậy, cô so với Tiểu An cái gì cũng không bằng"
6.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Dịch Nhân Bắc | Kiếm hiệp | Hoàn thành
Trước Cầu Phàm lâu, một thanh niên chắp tay đứng nhìn tấm bảng trên lâu, nhìn qua nhìn lại mày nhíu chặt, đột nhiên phi thân một cước đạp vỡ tấm bảng rồng bay phượng múa kia thành hai nửa, làm nó vỡ nát rơi trên mặt đất! Cầu Phàm? Thực đúng là chuyện cười trong thiên hạ! Có cái gì mà cầu chứ, cậu vốn chính là một người phàm! Giễu cợt cười vài tiếng chính mình khi đó trẻ người non dạ, thanh niên đá tấm bảng vỡ tung sang một bên, từ trong ngực lấy ra một quyển sách, tìm một chiếc ghế đá trong hoa viên ngồi xuống.Lật giở còn chưa đến hơn mười trang, liền nghe thấy hai tiếng “vút vút”, trong sân xuất hiện thêm hai bóng người. Thanh niên gấp sách lại, hì hì cười đứng dậy. “Các ngươi sao bây giờ mới tới? Ta đã ở đây đợi gần một tháng rồi!” “Đệ nói cái gì?!” Huynh đệ Yến gia hai miệng một lời, tức giận rống lên.Vỗ vỗ tay, thanh niên duỗi ngón tay cười, “Nè, đừng tức giận. Đúng rồi, các ngươi có phải đã treo thưởng trên giang hồ, chỉ cần có người có thể cung cấp tung tích của Viên Khuyết Thủy và mang y hoàn chỉnh không sứt mẻ gì tới trước mặt các ngươi, liền có thể nhận được mười vạn lượng bạch trắng, hơn nữa còn thêm một phần tiền lãi mỗi năm của Phi Ưng Xã và một thanh can tương bảo kiếm? Ừm… Những thứ này có phải đều là của ta rồi? Nhớ phải đưa tới cho ta, Khuyết Thủy hiện đang ở đây, tạ ơn hai vị huynh đài.”
7.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Bạch Vân Đóa | Ngược | Hoàn thành
Hạ Thụ mắt trái có một nốt ruồi nhỏ, cúi đầu xuống điềm đạm đáng yêu, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn sạch sẽ lộ ra một chút oan ức, Nhâm Nghị nhìn đôi mắt của cậu, sau đó khẽ cười một tiếng, xoa xoa tóc của cậu: “Không đau, tiểu tử thúi.”Lông mày Hạ Thụ vẫn hơi nhíu lại không có buông ra, thần sắc thành kính mà nghiêm túc, ngón tay của cậu nhẵn nhụi, động tác xoa bóp của cậu như đang chế tác một mặt hàng mỹ nghệ tinh xảo. Nhâm Nghị nhìn mà trợn tròn mắt.Tiếng cửa mở vang lên, một cô gái trẻ đi vào, cô gái kia nhìn thấy động tác của hai người không một chút kinh ngạc, như tập mãi thành quen. Cô thản nhiên liếc mắt một cái, để ba lô trên lưng xuống, cột tóc đi về phía nhà bếp.
5.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Lạc Lạc | Ngôn tình | Hoàn thành
Trong một khu vườn của gia đình nhà Dương Thế Minh, trong khi hai vợ chồng còn trong bếp nấu nướng thì ngoài vườn hai đứa trẻ đáng yêu đang rượt đuổi nhau. Tiếng cười đùa giòn tan của chúng, cậu nhóc lanh lợi này là Dương Thế Bảo ba mẹ hay gọi là Tiểu Bảo còn cô bé có nụ cười tỏa nắng này là Tống Nguyệt Hàn là cô con gái bé bỏng của Tống Xuân Lăng và Tô Nhan.Tiểu Bảo năm nay đã được mười tuổi ba mẹ của cậu rất muốn sinh thêm cho cậu một người em nhưng có lẽ số phận nên mãi vẫn chưa thể sinh được. Tiểu Bảo thường ngày loay hoay ở nhà chơi với ba mẹ đến trường vẫn có nhiều bạn bè nhưng cậu lại cảm thấy tủi thân vì không có em như những bạn khác.Từ khi Nguyệt Hàn được sinh ra cậu mừng đến nỗi suýt nhảy bổ vào người của cô bé rồi, cứ thế Nguyệt Hàn lớn lên trong vòng tay yêu thương của ba mẹ và có cả Tiểu Bảo nữa. Nguyệt Hàn có hai má phúng phính đáng yêu, môi đo đỏ như quả chery nhìn mà muốn cắn thừa hưởng nét đẹp của ba lẫn mẹ cứ như một thiên thần nhỏ vậy.
11.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Long Thất | Đô thị | Hoàn thành
Hành tinh Emperor, phủ Nguyên soái. Tạ Kiến Vi: “Đây đã là lần thứ tư.” Người đàn ông mặc bộ quân phục màu đen, trên vai gắn hai hàng đầy sao, gương mặt anh tuấn, khóe miệng khẽ nhếch lộ vẻ lưu manh, tay xiết chặt ôm lấy eo của anh: “Hôn lại lần nữa đi.” Dứt lời, hắn chẳng nói thêm lời nào, cúi xuống hôn thêm một cái, đã thế còn chẳng giống kiểu chuồn chuồn lướt nước khẽ chạm như ba lần trước, lần này hắn cạy mở hai hàm răng, quấn lấy đầu lưỡi, tựa như ngàn quân quét ngang, mạnh mẽ mà nồng nhiệt, đong đầy tình yêu tha thiết và ham muốn được độc chiếm mãnh liệt.Tạ Kiến Vi khẽ rên lên một tiếng, đè lấy bàn tay đang quấy nhiễu của hắn: “Lục, Lục Ly.” Âm đuôi khẽ run run của anh khiến động tác của người đàn ông càng thêm hăng hái, giọng nói cất lên cũng tăng thêm vài phần gợi cảm quyến luyến: “… Một chút nữa thôi mà.” Ba giờ sau, Tạ Kiến Vi đứng ngắm bộ quân trang đầy nếp nhăn, nằm xộc xệch trên bàn, còn cả ghế sofa được trang bị chức năng tự dọn dẹp… Chút thôi cái đậu má nó ấy.Có điều, cuối cùng cũng thành công dỗ được người đi. Buổi chiều có buổi diễn tập quân sự quan trọng tại hành tinh Flolo, kể cả có là phi thuyền của Nguyên soái, di chuyển với tốc độ cao nhất từ hành tinh Emperor tới nơi hội họp cũng cần hai tiếng nếu đúng giờ, thế nên Lục Ly không thể nào lần lữa việc xuất phát được nữa. Tạ Kiến Vi thở hắt, gắng gượng đứng dậy, cho dù anh sở hữu chứng nhận thể chất cấp S đặc biệt xuất sắc của Đế quốc, nhưng hoàn toàn không thể so sánh với tên Lục Ly cấp SSS khác người kia.
22.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Túy Tiếu Phù Sinh | Trọng sinh | Hoàn thành
Tri Hạ bưng chén thuốc liền đi tới: “Lúc trước Tầm Đông ra ngoài lấy thuốc, quả thật vẫn còn quỳ, nhưng chờ đến khi bưng thuốc về nhìn lại, cũng chỉ còn một mình Tam tiểu thư ở nơi đó.” Cười lạnh một tiếng, nói: “Nghe nói là quỳ nửa canh giờ, động thai khí, lúc này đang gọi đại phu của Hà Xuân Đường đến nhìn.”Lạc Kiêu gật đầu, lấy chén thuốc qua: “Mang thai cũng đã bảy tháng, còn có thể cùng Tam tỷ ở chỗ này của ta quỳ hơn nửa canh giờ, cũng coi như mẫu tử tình thâm.” Uống một hơi hết chén thuốc đậm đặc như nước mực kia, biểu hiện trên mặt vẫn là nhàn nhạt, “Chỉ có điều, để cho Tam tiểu thư gả cho họ Vương viên ngoại kia rõ ràng là quyết định của mẫu thân, cho dù di nương có đến cầu ta, ta lại có thể thế nào?”Tầm Đông vội vàng bưng khay mứt quả đến trước mặt Lạc Kiêu, chớp chớp đôi mắt hạnh, nói: “Phu nhân bên kia dĩ nhiên cũng có cầu a, chỉ có điều phu nhân ngay cả quỳ cũng không cho người quỳ, trực tiếp đuổi người.” Như là nhớ tới cái gì, cười khanh khách nói, “Bình thường Lưu di nương ỷ vào mình mang thai được Hầu gia sủng hạnh, ba phen mấy bận đối với phu nhân có ý khiêu khích thì cũng thôi đi. Nhưng cố tình lần này, tiểu thư nhà nàng mắt bị mù, dám lấn đến trên đầu Thế tử.” Ánh mắt biến đổi, khuôn mặt thanh tú cũng trở thành nghiêm nghị, “Thế tử gia nhà chúng ta là cái loại tiện tỳ cũng có thể lấn ép sao?”
30.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54
Triệu Hi Chi | Ngôn tình | Hoàn thành
Ngày còn chưa buông mà một tòa nhà lớn ở Sùng Nghĩa phường* đã sớm lên đèn, từng cái đèn lồng như đang kiểng chân ngóng trông kẻ lãng tử từ nơi xa quay về. Sùng Nghĩa Phường: Một phường thuộc huyện Vạn Niên phủ Kinh Triệu đời Đường, gần đó có phường Giải Tuyên Dương huyện Vạn Niên. Ở một nơi khác, Hứa Tắc vẫn còn đang bận bịu trong phòng công vụ của Bỉ bộ*, chàng đang kiểm tra và thống kê lại sổ sách một quý của công đường Bắc nha môn.Bỉ bộ: Cơ quan thuộc cơ cấu dưới Hình bộ, phụ trách kiểm tra đối chiếu sổ sách trên toàn quốc, là bộ máy kiểm tra tối cao. Đèn đuốc trong phòng sáng trưng, tiếng bàn tính vang lên lách cách. Một chiếc thẻ tre rơi xuống đất, Hứa Tắc khom lưng muốn nhặt, đúng lúc này Lữ chủ bộ ngồi khoanh chân trong góc phòng bỗng khạc ra một miếng đờm, ông ta lén chùi ra giấy rồi nhanh chóng vò nó lại nhét xuống tấm đệm lót dưới mông, cất giọng vịt đực: "Từ Gia (tên chữ của Hứa Tắc) này, nghe nói hôm nay đứa con bảo bối nhà Vương tướng công về đấy, cậu không về đi à? Dù sao cũng là anh vợ cậu mà!"Hứa Tắc nghe vậy bèn vỗ vào đầu một cái, chàng sắp xếp sổ sách đâu ra đấy, cất vào trong ngăn kéo rồi mới cầm tráp đựng sách vội vàng ra về. Gió lạnh từ đâu đột ngột kéo tới, Lữ chủ bộ nhìn theo bóng Hứa Tắc biến mất ở bậc cửa, bèn tức khắc đứng phắt dậy chạy thẳng tới ngăn kéo tủ của chàng, trông bộ dạng ông ta giống hệt một kẻ ăn cắp chuyên nghiệp.
22.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:54