Kiếm Có Lời Nói

Nhất Đao Tú Xuân | Tiên hiệp | Hoàn thành

Bạn đang đọc truyện Kiếm Có Lời Nói của tác giả Nhất Đao Tú Xuân. Trong vạn vạn năm, kiếm thần chỉ còn là truyền thuyết, ngược lại trong bảng mĩ nhân, tên hắn lại vững vàng chiếm cứ đệ nhất.Mĩ nhân phế vật nuôi hoa trồng cỏ câu cá dưỡng lão, cho đến một ngày...Thiên Đế: Thần Quân, gả cho con trai của ta đi, xin ngài đó.Sư Yển Tuyết:???Đợi đã, kiếm có lời nói.........Công: A, ngươi chính là người phụ hoàng tìm đến cho ta nối dõi tông đường phải không?Thụ:??? Tiểu điện hạ, bổn tọa là một thanh kiếm, về mặt lí thuyết, một thanh kiếm là không thể cho ngươi... Ưm...Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm truyện đam mỹ khác như: Có Tiền Quân Cùng Giả Nghèo Quân hay Xuyên Nhanh Chi Hệ Thống Nâng Cấp Trà Xanh

11.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:24

Văn Thuyết

Hạnh Dao Vị Vãn | Tiên hiệp | Hoàn thành

Trên núi tuyết gió lạnh thổi rít qua như dao cắt, một bóng người để lại bước chân nông sâu giữa nền tuyết trắng, chẳng biết qua bao lâu mới ngẩng đầu lên trong vùng hoang dã, nhìn sơn môn cao ngất ngưỡng ở cách đó không xa. Không Thiền phái. Vào mười năm trước, đây chính là đầu não của tông môn chính đạo, là danh môn đại phái nhất hô bá ứng, nhưng hôm nay, nó chỉ còn là một vùng ven nằm giữa núi tuyết bị người đời quên lãng.Thình lình một cơn gió thổi thốc tới, màn tuyết lại vùi lấp tầm mắt một lần nữa, gió tuyết thổi quét qua khiến người nọ phải siết chặt mũ trùm đầu, cắn răng sải bước nhanh hơn, nhắm về hướng đại môn của Không Thiền phái cách đó không xa. Người đang vượt qua cơn gió tuyết này là một thiếu nữ choàng chiếc áo khoác bằng da cừu trắng muốt, tuổi tầm mười lăm mười sáu, vì gấp gáp mà dáng vẻ vô cùng chật vật, môi tái nhợt và khô nẻ, đôi mắt vô thần nhìn thẳng tới trước, gương mặt vốn đẹp đẽ lộ ra chút tiều tụy, chỉ thả từng bước vô hồn.Chẳng biết phải mất bao lâu, cái sơn môn dường như mãi mãi cũng không tới được ấy cuối cùng cũng xuất hiện ngay trước mắt. Nhìn xuyên qua cánh cửa nọ là một bậc đá dài tít tắp, trên đó trải tuyết mỏng, bốn bề vắng lặng như tờ, chẳng có gì khác với con đường vừa mới đi qua. Không Thiền phái tọa lạc trước mắt chỉ có vài tòa đại điện gác cao trống rỗng đứng sừng sững trên đỉnh núi, khó phát hiện ra chút hơi thở sự sống nào.

20.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:25

Ta Đi Qua Thiên Sơn Vạn Thủy Cũng Chỉ Để Dừng Lại Bên Cạnh Chàng

Mạc Kỳ Y | Tiên hiệp | Hoàn thành

Là tiên nhân thì sớm đã chẳng còn biết đến đau đớn hay sinh tử phân ly là gì, thế giới của thần rất đẹp, đẹp đến mộng mị, nhưng là những con người sống ở đó mấy ai không cảm thấy đơn côi. Nàng là đào hoa tiên, sống trên đỉnh núi cao vạn trượng, nơi này chỉ có mình nàng, ngày qua ngày thưởng trăng cùng gió, sống cuộc sống tiêu dao mặc tuyết chẳng quản chuyện thế gian. Ở chốn này không có tiếng cười, cũng chẳng ấm áp, ở chốn này không có ai bầu bạn, cũng chẳng có chỗ người nào để trút bầu tâm sự, sẻ nỗi niềm. Bao ngày bao tháng trôi đi nàng không biết, bao năm bao thế kỉ cứ vậy qua nàng cũng chẳng hay. Nàng là tiên mà, thần tiên không biết đến giới hạn của cuộc sống, thần tiên không thể chấm dứt sinh mệnh của mình, bao nhiêu người khao khát điều đó, nhưng trong thâm tâm nàng liệu có muốn thế không. Vậy mà nàng biết yêu rồi, yêu một con người phàm trần lạc bước đến chốn bồng lai, yêu một kẻ thẩn thơ cùng nàng thưởng mây họa núi, yêu một ai có lồng ngực thật ấm áp để cho nàng tựa vào tìm an yên. Nhưng cuối cùng cũng phải chia xa, chàng đầu thai một kiếp lại một kiếp, nàng cứ thế đau đớn nhìn người mình yêu lần này lại lần khác rời xa. Cứ cố chấp đợi chờ như thế cũng chỉ vì muốn được ở bên chàng, cùng chàng đi qua năm tháng.

14.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27

Yêu Quái Thư Trai

Lộng Thanh Phong | Tiên hiệp | Hoàn thành

Cuộc sống hạnh phúc, gia đình sung túc, tình yêu đủ đầy là ước mơ của bao người. Đâu chỉ riêng con người? Ngay đến cả yêu quái cũng chỉ mơ ước những điều giản đơn như vậy. Hắn là yêu quái. Dường như hắn đã ngủ rất lâu, rất lâu rồi, đến nỗi hắn cảm thấy mình không còn biết gì về cái thế giới mà hắn đang sống nữa. Hắn bất tử! Thế mà giấc ngủ của hắn sâu thật, kéo dài đến tận vài trăm năm, thậm chí hắn còn có thể ngủ đến vài nghìn năm! Thế nhưng, cái gì cũng có hai mặt của nó. Kết cục của hắn chính là trở nên mù tịt trước sự thay đổi của thế giới. Hắn tự mở cho mình một tiệm sách, lấy tên "Yêu Quái Thư Trai", rồi lại tuyển trợ lý đến làm việc, giúp hắn hòa nhập với cuộc sống mới. Nào ngờ đâu, người tính không bằng trời tính, yêu quái vậy mà lại biết yêu, hơn nữa lại yêu chính tên trợ lý kia! Đây phải chăng chính là duyên phận? Định mệnh an bài, dòng đời xô đẩy, giữa hai cá thể cách nhau vài trăm năm vậy mà lại có mối tơ duyên. Ngày tháng êm đềm trôi, cuộc sống bình yên ngày này qua tháng khác, chỉ cần như vậy, đâu mong muốn gì hơn. Cánh cửa hạnh phúc dường như ở ngay phía trước...

28.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27

Trở Về Năm 1981

Tú Cẩm | Tiên hiệp | Hoàn thành

Hôm đó tôi và mấy thực tập sinh cùng phòng lủi qua phòng kế bên tán gẫu với nhau, vừa khéo gặp lúc viện Kiểm sát đưa hồ sơ tới. Mà lần này người đưa hồ sơ không phải ai khác, chính là ông anh họ Lưu Hạo Duy của tôi. Gần đây cả thành phố đang xôn xao vì vụ án 23/5, do đó tôi cũng không kìm được lòng tò mò mà hỏi mượn anh tập hồ sơ xem qua một chút. Vừa mới lật trang đầu tiên, thực tập sinh Tiểu Hoàng bên cạnh tôi đã thốt lên bằng giọng hết sức kinh ngạc: "Không ngờ lại là một anh chàng điển trai!"Khi tôi cúi xuống nhìn, trong lòng cũng cảm thấy có chút kinh ngạc. Thường ngày nhìn thấy đám phần tử bất hảo có bộ dạng xấu xa hung ác đã nhiều, nay đột nhiên thấy một khuôn mặt trắng trẻo điển trai như thế, trong thời gian ngắn thật đúng là không thích ứng nổi.Người đàn ông trên bức ảnh trông còn trẻ hơn tuổi thực, khuôn mặt trắng trẻo sạch sẽ, hết sức dễ nhìn, hơn nữa còn có vẻ phong độ của thành phần trí thức. Càng hiếm có hơn là đôi mắt anh ta rất có thần, tràn đầy chính khí, dù có nhìn thế nào cũng không thể liên tưởng tới gã hung thủ trong vụ án giết người ngày Hai mươi ba tháng Năm.

13.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:28

[Ngôn Tình] Đọa Tiên

Nguyệt Lệnh Thượng Huyền | Tiên hiệp | Hoàn thành

Liễu Ký Minh, người nức tiếng cả giới tu tiên, chưởng môn trẻ nhất của phái Thương Vũ, mới niên thiếu đã đạt tới nhất đại kiếm tu, còn trẻ tuổi mà đã tới tu vi Hóa Thần, là chỗ dựa vững chắc nhất trong cuộc đời tu tiên chậm chạp của cô, chưa kể còn là người cùng cô cộng kết minh thề, là đạo lữ song tu cùng vong thân hoặc cùng thăng tiên với cô.Tạ Cẩn Du trợn mắt nhìn trà bánh bày trên bàn, lòng dạ rối bời suy ngẫm về thông tin mà mình mới nhận được, trước mặt là món bánh hoa mai xinh xắn bao lấy phần nhân ngọt ngào, tỏa ra mùi thơm phức nóng hổi.Phần lớn đệ tử của phái Thương Vũ đều đã ích cốc, thế nhưng trên "Văn Ngọc Phong" nơi ở của Liễu Ký Minh vẫn xây một căn bếp nhỏ, nghe đâu là chuẩn bị riêng cho cô, chưởng môn phu nhân thích nhất là ăn uống, Liễu chưởng môn vung tiền như nước, điều này chẳng phải là bí mật gì trong phái Thương Vũ cả.

15.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:28

Đạo Lữ Của Ta Là Hồng Quân

Phượng Mặc Áo Vàng | Tiên hiệp | Hoàn thành

Bạn đang đọc truyện Đạo Lữ Của Ta Là Hồng Quân của tác giả Phượng Mặc Áo Vàng. Cuộc sống hằng ngày biến thành như vậy:Miêu Miểu: Tiên trưởng, Lão Tử nói ta thực lực quá yếu, không xứng với ngài.Hồng Quân: Kéo đi xuống nhốt trong phòng tối!Miêu Miểu: Tiên trưởng, Nguyên Thủy Thiên Tôn nói ta là yêu, không xứng với ngài.Hồng Quân: Kéo đi xuống nhốt trong phòng tối!Nếu yêu thích truyện ngôn tình, bạn có thể đọc thêm Bước Tới Bên Em hay Ta Ở Hiện Đại Làm Đại Boss.

10.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:28

Phụng Chỉ Béo Phì

Bát Thị Phong Động | Tiên hiệp | Hoàn thành

Tiểu Phượng Hoàng không có màu vàng kim ấy, một thân lông chim đều có màu trắng như tuyết, nó cũng không có chiếc cổ thanh nhã cùng sống lưng thon dài, 300 năm qua, nó vẫn là một viên cầu, xù xù bông bông, đôi mắt đậu đen lúng liếng, chỉ cần ngồi xổm xuống, cặp móng vuốt bạch ngọc nhỏ hầu như không thấy luôn, chỉ thấy một bầu trời lông bông xù trên một bé lùn chân ngắn.Lúc đầu, nó chỉ làm một công việc, phụ trách giúp Phạm Thiên - Vô Tâm Minh vương truyền tin, sau này lại giúp Tây Vương Mẫu chuyển phát nhanh quả bàn đào, mỗi lần nó giao được một quả thì được ăn một quả. Đi đi lại lại hơn 300 năm, mọi người ngạc nhiên phát hiện, con tiểu chim ú này vẫn là hình dạng viên cầu bông xù, không lớn chút nào, cũng không có dấu hiệu tu thành hình người. Phạm Thiên vĩnh viễn là ban ngày, khắp bầu trời đều là những áng mây ngũ sắc, một con tiểu chim ú tuyết trắng vung vung 2 cái cánh mập mạp, loạng choạng rơi xuống đất. Trên lưng nó cõng một cái bọc được cột trên đống lông bông xù, run run mấy cái rồi té lăn ra đất. Vải vóc rơi ra, để lộ bên trong là một quả mật đào mọng nước, to muốn bằng Tiểu Phượng Hoàng luôn rồi. Tiểu Phượng Hoàng dùng cái mỏ ngắn ngắn chọt chọt một góc quả đào, ngậm một miếng thịt quả ngọt nhỏ nhỏ, ăn đến vui vẻ

16.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:30

Hồng Hoang Liệt Diễm Chi Thần

Túy Miêu | Tiên hiệp | Hoàn thành

Trên đời này tồn tại rất nhiều điều mà ta chưa hề biết đến. Nó giống như một âm thanh lớn gây chấn động lòng người, lại tựa như là một bức tranh đầy bí ẩn mà sinh động vô cùng. Hết thảy, chẳng qua là sự tưởng tượng của con người? Hay thực chất, nó đã tồn tại, tồn tại rất rất lâu? Một tiếng nổ lớn, chấn động khắp không gian, bỗng nhiên xuất hiện một thân ảnh, ánh hài quang chiếu đến, che lấp đi sự rực rỡ của vạn vật nơi đây.Hắn dường như đã bỏ lỡ rất nhiều, rất nhiều điều. Giấc ngủ của hắn đã trải qua bao lâu rồi? Là trăm năm, hay là ngàn năm? Hắn chẳng biết nữa, thời gian đối với hắn mà nói cũng chẳng qua chỉ như một cái chớp mắt mà thôi. Thần kỳ như vậy, hắn có thể là ai đây? Chắc chắn một điều, hắn không phải là con người! Là ma hay tiên, vẫn chưa thể nào biết được... Này, nhưng điều này cũng thật quá là không thể tưởng tượng nổi rồi! Nếu như vậy, trên đời này thật sự còn có sự sống khác hay sao? Vừa thần kỳ, lại vừa thần bí, khiến cho người ta cảm thấy thật quá đỗi tò mò! Thôi được rồi, cứ coi như đây chẳng qua chỉ là một giấc mộng đi! Nhưng nào có giấc mộng nào mà thần kì đến như vậy?

26.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:31

Chấp Kiếm Ôm Đi Sư Tỷ

Hạ Mộc | Tiên hiệp | Hoàn thành

Bạn đang đọc truyện Chấp Kiếm Ôm Đi Sư Tỷ của tác giả Hà Mộc. Nam chính trong thể loại này luôn là vừa tu hành, rèn luyện vừa có thể thu thập vô số người đẹp vào trong lòng.Mặc dù chỉ là một nhân vật râu ria vô cùng trong truyện nhưng mà may sao nàng vừa không phải một thành viên trong hậu cung của nam chính, vừa không phải nhân vật nữ phụ chuyên làm trồ làm đất, mà là một người vô cùng bình thường đi ngang qua. Chỉ là nàng lại gặp vị kia Đại sư tỷ Bạch Nguyệt Li.Bạch Nguyệt Li, trong thư là Thuần Âm Chi Thể, nên tông môn tận tâm tận lực bồi dưỡng thành lô đỉnh, chỉ vì muốn cướp lấy âm nguyên trong cơ thể nàng, bất quá thân là nam chủ hậu cung chi nhất, âm nguyên của nàng nàng tự nhiên là trời xui đất khiến bị nam chủ cầm đi, thuận tiện còn bị thu vào hậu cung.Nếu yêu thích truyện bách hợp, bạn có thể đọc thêm Nhất Lộ An Ninh hay Nếu Tôi Gửi Tặng Người Một Cuốn Sách.

1.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:32

Nàng Công Chúa Tóc Đỏ

ruru | Tiên hiệp | Hoàn thành

Bạn có thực sự tin vào một câu chuyện cổ tích? Rằng chúng ta sẽ gặp được ông Bụt giống như cô Tấm? Rằng sẽ giống như nàng Bạch Tuyết gặp gỡ được chàng hoàng tử? Hay là trở thành người đẹp ngủ trong rừng, gặp được một chàng hoàng tử bị phù phép? Để tôi kể cho các bạn nghe một câu chuyện, câu chuyện về nàng công chúa tóc đỏ - con gái út của Ngọc Hoàng. Ngọc Hoàng có bảy cô con gái, cô nào cũng xinh đẹp như hoa, mắt đẹp môi đỏ, hồng hào rạng rỡ. Trong bảy cô con gái, cô nào cũng ngoan, nhưng duy nhất chỉ có cô con gái út của Ngọc Hoàng là xinh đẹp nhất, nhưng đồng thời cũng là đứa quậy phá nhiều nhất khiến cho Ngọc Hoàng cảm thấy rất phiền lòng. Vì không thể tiếp tục chịu đựng tính khí đó của cô được nữa, Ngọc Hoàng quyết định đày cô xuống trần gian. Nhờ có sáu cô công chúa còn lại cầu xin, cô út mới được ban cho một chút đặc ân, rằng nếu như ở trần gian, cô làm được một trăm điều tốt thì sẽ được trở về Thiên giới. Kể từ khi xuống trần gian, mỗi người gặp qua cô sẽ đều cảm thấy thật vui vẻ. Cô giống như giọt sương của buổi sớm mai, long lanh mà dịu mát,người gặp, người đều yêu thích.

7.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:33

Đế Hồn Lạc

Live | Tiên hiệp | Hoàn thành

Thứ tình cảm mà hắn đối với y là tuyệt đối không hề mang theo một chút tạp chất nào hết. Bởi vì hắn yêu, thì chính là yêu, hắn cũng không muốn lợi dụng tình yêu để làm bất cứ điều gì.Trong mắt người đời, hắn chính là một nam nhân hoàn mỹ nhất. Còn trong mắt y, hắn chính là cả thế giới tươi đẹp mà y đang tồn tại. Bầu trời bình yên là nơi hắn, niềm hạnh phúc ngọt ngào, cũng là của... nơi hắn? Hắn mang đến cho y rất nhiều tư vị.

8.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:36

Hồng Hoan Liệt Diễm Chi Thần

Túy Miêu | Tiên hiệp | Hoàn thành

Một tiếng ngáp dài vang lên một thanh niên khuôn mặt còn ngáy ngủ mở mắt nhìn quanh. Cả không gian xung quanh chỉ là hư không mờ mịt và cả hắn cũng đang đứng giữa không gian nhưng mặt hắn lại chẳn hề có tí gì gọi là sợ hãi mà thay vào đó là vẻ mặt lười biếng cứ như là hắn đang ngủ mà bị gọi dậy vậy. Sau thời gian ngủ dài hắn muốn vào một tinh cầu nào đó du lịch. Từ đây hành trình của hắn sẽ bắt đầu.Tại một khu rừng toàn kì hoa dị thảo và các loài thú kì dị một chàng thanh niên tầm 20 tuổi đang chơi đùa. Bỗng Vô Thiên nhìn thấy một cô gái chừng 21-22 tuổi dung mạo vô cùng xinh đẹp, nhưng hình như nàng đang bị năm tên to cao ức hiếp. Nàng đường đường là cung chủ Tuyết Ngưng Cung là thiên tài trong giới trẻ chỉ 25 tuổi đã là Kim đan trung kỳ nhưng không ngờ hôm nay xuất cung lịch lãm lại gặp chuyện. Trong lúc Hàn Tuyết Linh tâm lạnh như tro thì bỗng dưng từ trong bụi cây Vô Thiên bước ra đánh tan tành bọn to lớn kia.Để đáp lại ơn cứu mạng của Vô Thiên, nàng đã quyết định dùng thân xác mình để báo đáp. Vô Thiên không ngờ rằng sau thời gian ngủ đông lâu năm như vậy mà hắn vẫn có sức hút và thân thủ vẫn còn dùng được. Nhưng liệu sau cuộc ân ái này, Hàn Tuyết Linh và Vô Thiên có đơm hoa kết trái không hay là chỉ gặp một lần mà thôi.

25.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:36

Hà Bá Cũng Không Nhặt Rìu

Ôn Tâm | Tiên hiệp | Hoàn thành

Duyên phận, phải chăng chính là như thế? Khiến cho người ta không kịp phòng bị, từng bước từng bước lấy sự lưu luyến để ăn mòn trái tim. Chuyện tình giữa người và tiên, thật không có cách nào để tưởng tượng nổi, nhưng đó lại chính là sự thật. Kể từ khi hắn là một đứa nhóc chưa hiểu sự đời, vẫn còn hay khóc nhè, hắn đã quen nàng rồi. Ấy thế nhưng hắn lại sợ hãi nàng, òa òa khóc lớn, miệng lại còn luôn miệng gọi mẫu thân rồi đổ oan cho nàng là yêu quái. Nha, nàng đâu có làm gì đâu? Tại sao lại có thể sợ hãi nàng như thế? Oan uổng, thật là oan uổng!  Đến mười năm sau gặp lại, hắn lại dám trắng trợn nói láo rằng hắn làm rơi vàng! Hừ, có sao? Có sao? Cái tên nam nhân này cũng thật là quá kì cục rồi! Ấy vậy mà lại có thể thành công khiến cho nàng động tâm. Bất quá đó cũng chỉ là chuyện rất lâu sau này mà thôi. Tiếp đó vậy mà đã lại qua tròn mười năm, nhưng vì cớ gì năm nay lại khác những năm trước, hắn một mực đòi cưới nàng làm thê tử? Ai nha, đứa nhóc ngày nào cũng đã đến tuổi trưởng thành rồi! Thấm thoắt, vậy mà thời gian quen hắn đã là hai mươi năm, từng bước nhìn hắn dần trưởng thành.

8.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:37

Biên Thành Lãng Tử - Cổ Long

Cổ Long | Tiên hiệp | Hoàn thành

Trong nhà hoàn toàn không có màu gì lẫn lộn. Tối đen. Tối gần như ngữa bàn tay không thấy. Không, nói ngữa bàn tay không thấy là có phần quá đáng, nó chỉ « ngữa bàn tay không thấy » đối với những người mới bước vào, thật sự thì vẫn lờ mờ tuy không rõ lắm. Trời vừa mới tối, ánh sáng bên ngoài vẫn còn len vào chút ít, nhưng ánh sáng còn sót lại đó, cũng trở thành ảm đạm, trở thành màu của âm hồn, chết chóc, hay ít hơn cũng là màu của biên giới dẫn vào phần đất tử vong. Khi ánh sáng của tịch dương bên ngoài sắp tắt thì bà ta - nói « bà » là căn cứ vào hai bàn tay gầy guột, già nua, chứ thật thì không làm sao nhìn được rõ ràng, vì bóng tối dày đặc, vì mảnh lụa đen che kín khuôn mặt của « bà ta » - bà ta đã quỳ trước bệ thờ, không biết đã bao lâu. 

10.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:37

Gió Xuân Vô Tình

Na Chích Hồ Ly | Tiên hiệp | Hoàn thành

Thương Hàn và Nghi Huyên, vốn dĩ là không cùng chung nhau một đẳng cấp. Ấy thế mà, chỉ vì một lần vô tình mà lại trở thành chân mệnh thiên tử của nhau. Cái này, không phải là vô tình, mà có lẽ là sự cố ý sắp đặt của định mệnh. Tạo nên một tình yêu đẹp, đầy lãng mạn, đầy yêu thương.

7.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:39

Tu Chân Nữ Phụ Đào Hoa Kiếp

Đường Mật | Tiên hiệp | Hoàn thành

Truyện Tu Chân Nữ Phụ Đào Hoa Kiếp là tựa truyện hay, lí thú thuộc thể loại tiên hiệp, cổ đại. Một câu chuyện kể về nữ chính là Đường Mật có được cơ hội xuyên không vào một quyển sách tu chân mà cô còn đang đọc dở. Cô là một trạch nữ đam mê xem tiểu thuyết, Đường Mật vẫn đề cao việc nam chủ là của nữ chủ, nam phụ là của mọi người, mà nam phụ cũng là người yêu nguyên tắc, dễ thấy là người ôn nhuận như ngọc, ôn nhu trung khuyển, trong hàng vạn nhân vật phản diện mới có một cực phẩm nam phụ như vậy.

18.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:39

Bàn Long Chi Minh Vương

Không Biết Lấy Tên Gì | Tiên hiệp | Hoàn thành

Minh vốn là một học sinh cấp hai bình thường trên địa cầu dù không thể coi là một học sinh giỏi nhưng cũng thuộc dạng ngoan biết nghe lời sở thích bình thường là lên mạng xem các loại tiểu thuyết, truyện tranh một ngày cậu đang ngồi trên máy tính xem truyện như bình thường thì bỗng có sự cố điện xảy ra, cậu vì chạm vào màn hình máy tính mà bị điện giật chết. Khi đó linh hồn cậu chính mắt thấy thân thể mình co giật liên hồi do dòng điện mạnh cậu vốn tưởng rằng tiếp theo sẽ có Hắc Bạch Vô Thường hay Đầu Trâu Mặt Ngựa đến bắt linh hồn mình về Địa Ngục như trong truyền thuyết thì bỗng có một hắc động xuất hiện hút lấy linh hồn cậu mang cậu đến thế giới này nhập vào thân thể này. Khi vừa đến với thân thể này thì Minh vô cùng hoảng sợ vì đây không phải cơ thể của con người mà là thân thể của một con sư tử điều này làm cho Minh hoảng sợ đến ngất đi không dưới mười lần nhưng rồi cậu cũng chấp nhận sự thật này và bắt đầu tiếp nhận những trí nhớ trong đầu con sư tử này.Sau khi đọc xong Minh lập tức kích động vô cùng ngửa đầu lên trời gầm to cậu vô cùng vui mừng vì mình có thể có được cơ duyên lớn như vậy cư nhiên có thể hoàn thành chuyện mà vô số Otaku mơ tưởng cũng không thể hoàn thành đó là xuyên qua hơn nữa còn xuyên qua tới trên người trong truyền thuyết ma thú. Tóm lại một câu là chuyện này đối với mình trăm lợi mà không có một hại nên Minh cũng có thể yên tâm giữ vững hiện tại tình huống chuyên tâm luyện hóa quanh thân thiên địa nguyên tố…

18.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:39

Tiên Liêu Vi Kính

Thanh Đoan | Tiên hiệp | Hoàn thành

Kỷ Viên uống thả cửa tận tình với hồ bằng cẩu hữu xong lúc tỉnh lại, lại phát hiện trước mặt mình là một màu đen sì. Bên tai là một hồi tiếng điện lưu "Xèo xèo xèo", "xèo" tới đầu hắn căng ra, tiếng rất nhẹ nhưng lại làm cho đầu hắn đau vô cùng. Không biết xèo mất bao lâu, cuối cùng cũng có một giọng nói lạnh lùng rõ ràng vang lên trong đầu hắn: "Hoan nghênh sử dụng 'Hệ thống cấm OOC', hệ thống mang mã số 2333 xin được phục vụ ngài." Phải rồi, một cái hệ thống chết tiệt nào đó, ép hắn xuyên vào một cốt truyện nào đó và thực hiện vài trăm cái nhiệm vụ chết tiệt nào đó, là  mơ chăng? Chớp mắt hai lần, uống xong cốc nước, cuối cùng bất lực phát hiện quả thực không phải mơ. Nhân vật trước mắt hệ thống đưa ra là ngụy nương (giả gái), tính các băng lãnh trầm mặc, ít nói, bình tĩnh tự nhiên, không sợ cường quyền. Cốt truyện trước mắt là bị Triệu gia tiểu công tử Triệu gia – một trong bốn đại gia tộc giới tu đạo bức hôn, Diệp Quân Trì đi ngang qua bắt Kỷ Viên đi, cũng đòi Kỷ Viên lấy thân báo đáp gả cho hắn. Hơn nữa, Kỷ Viên chỉ có hai con đường để chọn, thực hiện hết nhiệm vụ hoặc bị hệ thống này đè bẹp. Muốn hắn chết a? Không được, thanh xuân trai tráng của hắn còn chưa có nếm trải được bao nhiêu, sao có thể chết được. Hắn theo, bất quá, cũng là dăm ba cái nhiệm vụ, cứ coi như cày game dài kỳ là được rồi. 

12.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:39

Vầng Sáng Bạch Hóa Của Nhân Vật Phản Diện

Hảo Đại Nhất Quyển Vệ Sinh Chỉ | Tiên hiệp | Hoàn thành

Như một hòn đá rơi xuống mặt hồ tĩnh lặng, cả không gian như gợn sóng. Trong ánh sáng sáng rực dường như có một người đi đến. Bóng người dần dần rõ ràng, ánh sáng cũng nhạt dần. Lưu Tiểu Ngốc lúc này mới nhìn rõ ràng. Đó là thân hình của một người đàn ông trưởng thành, cao to mà thẳng tắp, có chút gầy gò. Từ trong ánh sáng, người nọ từng bước một đi tới, bước chân phảng phất như không bàn mà hợp ý nhau tạo ra một loại nhịp điệu, khoảng cách giữa các bước chân không hề chênh lệch nhau.

22.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:40