Ức Cẩm | Ngôn tình | Hoàn thành
Cô – Ngô Song, Có Năng lực, có nhan sắc nhưng tính cách lạnh lùng như đá lại quật cường , giỏi võ .... theo cách nói của mọi người cô chính là một “NinJa Rùa “, không một ai dám theo đuổi. Bị bạn trai quen 3 tháng lừa dối, mới chia tay. Lại còn thêm công việc áp lực..... Ông trời đúng là ngược chết bà cô già cô đây. Nhưng không sao, cô nhịn !Sau một lần ra tay hiệp nghĩa, cô lại nổi như cồn trên webchat, trở thành nữ thần. Haiz, cô đâu có cố tình.....Nhưng sao lại còn gặp ngay một tên 20 mấy tuổi đầu cứ quấy rầy bám đuôi, sợ cô chưa đủ phiền hay sao ? Phương Thiếu Tắc nghĩ là cháu trai duy nhất của chủ tịch mà tôi sẽ nhịn cậu sao , cậu lại đây, tôi cam đoan sẽ không đánh chết cậu! Mời quý độc giả đón đọc !
13.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:32
Louis Thùy Trang | Ngôn tình | Hoàn thành
Happy tự cảm thấy, là một con mèo anh tuấn tràn đầy khí phách, nó vốn phải có một dàn mỹ mèo vây xung quanh, lấy nó làm trung tâm mà lấy lòng cầu sủng. Thế nhưng Happy lại phải sống cô đơn suốt mấy năm cùng cô chủ cũng đang cô đơn không khác gì nó. Happy không hài lòng, Happy phải đi tìm hạnh phúc của đời mình. Trời giáng duyên số, muốn trốn cũng không thoát được. Huống chi người trong cuộc vốn cũng vui vẻ với điều bất ngờ mà duyên số ban tặng. Happy thỏa ý nguyện tìm được một cô bạn gái, lại thuận tiện giúp cô chủ của mình kết được một mối lương duyên tốt đẹp. Happy vô cùng mãn nguyện. Từ đó về sau vui vui vẻ vẻ trải qua tháng ngày hạnh phúc.
6.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:32
Vân Trụ | Ngôn tình | Hoàn thành
Trong suốt quãng đời tuổi thơ đầy ắp tiếng cười trong veo tinh nghịch, Lâm Kỳ Nhạc đã từng đối mặt với ‘vực sâu vạn trượng’ tưởng chừng như ‘không thể quay đầu’ không biết bao nhiêu lần. Nhưng lần nào cô gái nhỏ cũng đều vượt qua trót lọt. Đến chín tuổi năm đó, đã xảy ra một lần ngoài ý muốn. “Hết đường rồi.” Dư Tiều vóc dáng cao lớn, đứng bên rìa mép núi nói. Đá sỏi và cát mịn dưới đế giày của hắn rơi xuống sườn núi lạo xạo.Đã rất lâu mà tiếng vọng vẫn không ngừng dội lại, không biết sâu cỡ nào. Đỗ Thượng gầy tong teo, đeo cặp sách đứng bên cạnh, hai đầu gối va vào nhau lập cập. Cậu chàng rướn cổ thò người dòm xuống vách đá, vừa liếc mắt một cái lập tức líu lưỡi lắp bắp: “Không được… không được… không được…” Đỗ Thượng lui về sau mấy bước, mặt mũi trắng bệch cắt không còn một giọt máu: “Đáng sợ quá, đi về đi.”Thái Phương Nguyên, một ông tướng béo múp, đứng thật xa ở tuốt đằng sau. Rõ ràng là cùng tuổi với các bạn đồng trang lứa, cũng chỉ mới chín tuổi, nhưng cơ thể đã nặng lù lù, đích xác là một quả cầu đặt trên hai cái chân khẳng khiu đang ráng hết sức chống đỡ. Vẫn còn cách vách núi hơn một chục mét, Thái Phương Nguyên đã đứng bất động, chống hai tay lên đầu gối thở hồng hộc, rống: “Lâm Kỳ Nhạc, cậu dẫn mọi người đi cái chỗ ngu ngốc điên khùng gì vậy hả!”
18.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:32
Phạm Vũ Anh Thư | Khác | Hoàn thành
Tôi nghe xong nhắm nghiền mắt, cuối cùng anh cũng nói anh yêu tôi hơn. Bên ngoài đột nhiên có tiếng cạch rất lớn. Hải nhìn tôi, rồi nhìn ra ngoài toàn thân sững lại. Phía cửa gỗ, Nguyệt đứng như trời trồng chằm chằm nhìn hai chúng tôi. Rồi bất chợt nó như điên như dại lao về phía tôi gào lên:: Quý, tại sao mày lại làm thế với tao? Tại sao mày lại làm thế với tao hả Quý? Tao đối xử với mày thế nào, bạc đãi mày cái gì mà mày lại đi ngủ với chồng tao?" Tôi bặm môi, lùi lại run rẩy đứng nép vào người Hải van xin: "Nguyệt, tao…tao xin lỗi…tao…"Tôi nhắm nghiền mắt, Hải không quay lại lấy một lần cất bước đi thẳng. Lảo đảo mãi mới vào đến trong nhà nằm vật ra giường. Mấy tiếng sau tôi mới có thể đứng dậy đi dọn dẹp lại căn nhà. Vừa dọn xong thì có tiếng chuông điện thoại cất lên. Đầu dây bên kia là giọng của Nguyệt: "Nói cho tao biết vì sao mày lại làm thế? Nói đi."Dù nó có cố nói giọng điềm tĩnh nhất tôi vẫn nhận ra nó đang đau lắm, từng câu từng chữ nói ra nghẹn ngào đến đáng thương. Nguyệt, đứa bạn thân duy nhất của tôi, Nguyệt cô gái có lòng tự trọng cao hơn núi đến mức này vẫn cố giữ cho mình chút sĩ diện cuối cùng sao? Tôi đáp lại với thái độ bình tĩnh nhất có thể:
6.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:32
Không Ngốc | Đam mỹ | Hoàn thành
Mười năm yêu anh, ba ngàn sáu trăm ngày, đều yêu anh. Yêu là từ khi gặp anh tại cây cầu gỗ nhỏ, tôi còn là một thằng nhóc 15. Anh đã lớm chớm cằm râu tuổi 18. Anh theo bố mẹ chuyển công tác, về xóm nhỏ nơi tôi sinh ra. Ở đó. Mười năm. Cảnh vật đều thay đổi. Duy chỉ có một thứ, không thay đổi.... Không, là hai thứ. Chính là, tình yêu tôi dành cho anh. Và, anh- vẫn không hề yêu tôi. 15 tuổi hay 25 tuổi, thời gian đôi khi lại chỉ là một con số...mãi không thể nào quên đi, để rồi mỗi khi moi móc ra khỏi trái tim và khối óc mình...đều, là hình bóng của anh...Đặng Tiến, nếu có một ngày anh ngoảnh lại. Thái Dương tôi không còn nữa. Anh, có khóc không? Người ta nói, đau khổ chính là khi bật khóc. Vậy, thứ ẩn nhói nhức nhối ngay dưới lồng ngực này, gọi là gì? Ai gọi thành tên được sự si tình bền bỉ, đáp lại bằng đám cưới rộn rã ngày hôm nay? Ai viết thành lời được mỗi một vòng tay ôm ấp, mỗi một lần điên đảo tới rệu rã thân xác, lại đáp lại bằng một chức phù rể ngay trong ngày cưới của chính người mà mình thương yêu nhất. Anh nói sao? Xin lỗi ư?
4.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:32
Tái Kiến Đông Lưu Thuỷ | Bách hợp | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Tú Ái của tác giả Tái Kiến Đông Lưu Thủy. Dự mưu? Có lẽ gặp nhau,ở bên nhau chính là một kế hoạch đã được sắp đặt sẵn, mà mọi thứ cũng từ một chữ "hận"Kết cục? Tất nhiên là tình yêu HE đến quên cả sống chết.Hàng trăm ngàn vết thương, mỗi ký ức đều thắm đượm vết máu, cho dù là mỗi một vết thương đều được bao bọc bởi lớp màng bảo vệ, cũng không thể khiến con tim càng ngày càng yếu đuối và mỏng manh.Tôi vì yêu mà sống, nhưng tình yêu bỏ rơi tôi. Vết thương không nhìn thấy không có nghĩa là chưa từng bị đau đớn vì tình yêu.Chẳng qua là nơi mong manh dễ vỡ nhất đã bị tầng tầng lớp lớp bao bọc. Tôi sống rất tốt, cớ sao cô lại đến gõ cửa tim tôi, đánh phá tôi, giải phóng tôi ra, sau đó lại đốt cháy lên ngọn lửa tình yêu cho con tim vốn đã rỉ sét tổn thương trăm ngàn lỗ nhỏ...Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Bầu Trời Trong Trẻo của cùng tác giả.
16.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:32
Mãn Thành Thì Quang | Khoa huyễn | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Cái Giá Của Nhận Sai Nữ Chủ của tác giả Mãn Thành Thì Quang, Mãn Thành Thời Quang. Cũng đừng vì thấy nhân vật trùng tên mình chịu kết cục thê thảm mà phẫn nộ đọc lướt toàn bộ!Đúng thế, đừng như Vân Ca! Bởi vì đọc nhảy chương mà bị xuyên không!Mà xuyên qua tiểu thuyết xong cũng chẳng biết diễn biến thế nào, kết cục câu chuyện ra sao! Chính bởi vì đọc lướt đó.Vân Ca ơi là Vân Ca! Lần này cô toi rồi!!!Vân Ca siết chặt nắm tay, không có việc gì, nàng biết nữ chủ là “Lâm Duyên”, người đó trước kia là tiểu sư muội của nàng!Một khi nàng ta xuất hiện thì dán đến xoát hảo cảm! Ôm đùi! Không tin không sửa đổi được vận mệnh của mình!Trong lúc chờ đợi diễn viên xuất hiện cả ngày lẫn đêm, có thể an ủi Vân Ca đại khái cũng chỉ có tiểu đồ đệ nhu thuận hiểu chuyện mà nàng đã thu nhận….Thẳng đến có một ngày…..Tiểu đồ đệ: Sư tôn, vì sao ngươi phải đối với Lâm Duyên sư thúc tốt như vậy? Có đệ tử còn chưa đủ sao?Vân Ca: Đồ đệ ngoan, ngươi không cần loạn tưởng a! Nàng là nữ chủ a! Thiên mệnh sở quy a! Ai động đến thì người đó chết thảm a!Đồ đệ ngoan trong mắt người khác: Nếu trong mắt sư tôn, nàng ta quan trọng nhất, như vậy nếu nàng ta chết đi, thì sẽ đến lượt ta thành quan trọng nhất, đúng không?Vân Ca: ?Nếu yêu thích truyện huyền huyễn, bạn đừng bỏ lỡ Lâm Uyên Hành hoặc Chẳng Thà Uống Chén Mạnh Bà Thang.
22.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:32
Phượng A Phượng | Xuyên không | Hoàn thành
Đọc truyện Pháo Hôi Kiên Cường Dạy Học Ở Cổ Đại của tác giả Phượng A Phượng. Thế mà có một ngày, hệ thống lại nói với nàng rằng, bé ăn mày này đại boss ác độc, còn Hứa Trân nàng là một cái nhân vật pháo hôi, sớm muộn gì cũng bị trùm phản diện cho chầu trời.Hoảng sợ, Hứa Trân khóc ròng.Sau đó nàng không dám lại gần đứa bé nữa, quỳ một nơi cách xa ba thước, run rẩy dập đầu: "Ta sai rồi, ta sẽ không bao giờ dạy ngươi đọc chữ, làm bài tập nữa... Có thể tha ta, cho ta về quê sống hay không?"Tiểu ăn mày thần sắc lãnh đạm, bình tĩnh nói với nàng: "Xin tha, đã muộn."Nếu yêu thích truyện bách hợp, bạn đừng bỏ lỡ Tú Cầu Không Có Mắt hoặc Phong Hoa Tuyết.
19.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:32
Phong Thỏ Tử | Sủng | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Xuyên Thành Vợ Trước Của Bạch Nguyệt Quang của tác giả Phong Thỏ Tử. Mà là người nữ chính nhớ mãi không quên, dĩ nhiên Sở Tĩnh Xu cũng là một đại mỹ nhân, gương mặt, vóc dáng, khí chất là không thể soi mói, đã vậy còn là một người quản lý nổi tiếng, là nữ thần quốc dân trong lòng mọi người.Còn cô, ha hả, cô không xuyên thành nữ chính, thì tất nhiên xuyên thành nhân vật râu ria thôi, thân phận ở trong tiểu thuyết của cô chính là vợ sắp li hôn của Sở Tĩnh Xu Mà Ôn Tố lại là một minh tinh ngạo mạn, chỉ xứng danh bình hoa, antifan nhiều không đếm kể.Nhìn thấy Sở Tĩnh Xu phong tình vạn chủng, eo nhỏ chân dài, Ôn Tố ôm lấy trái tim của mình thề: "Tuyệt đối phải giữ được bản thân, tuyệt đối không thể làm phiền nữ chính theo đuổi cô ấy!"Sau đó cô nuốt lời.Sở Tĩnh Xu: Còn muốn ly hôn không?Ôn Tố: Không ly không ly, nữ chính gì đó đều cút đi, đừng động vào lão bà của ta!!Nếu yêu thích truyện bách hợp, bạn đừng bỏ lỡ Phân Ngoại Yêu Nhiêu hoặc Cô Cô, Thỉnh Thủ Hạ Lưu Tình.
10.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:32
Hạ Mộc | Tiên hiệp | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Chấp Kiếm Ôm Đi Sư Tỷ của tác giả Hà Mộc. Nam chính trong thể loại này luôn là vừa tu hành, rèn luyện vừa có thể thu thập vô số người đẹp vào trong lòng.Mặc dù chỉ là một nhân vật râu ria vô cùng trong truyện nhưng mà may sao nàng vừa không phải một thành viên trong hậu cung của nam chính, vừa không phải nhân vật nữ phụ chuyên làm trồ làm đất, mà là một người vô cùng bình thường đi ngang qua. Chỉ là nàng lại gặp vị kia Đại sư tỷ Bạch Nguyệt Li.Bạch Nguyệt Li, trong thư là Thuần Âm Chi Thể, nên tông môn tận tâm tận lực bồi dưỡng thành lô đỉnh, chỉ vì muốn cướp lấy âm nguyên trong cơ thể nàng, bất quá thân là nam chủ hậu cung chi nhất, âm nguyên của nàng nàng tự nhiên là trời xui đất khiến bị nam chủ cầm đi, thuận tiện còn bị thu vào hậu cung.Nếu yêu thích truyện bách hợp, bạn có thể đọc thêm Nhất Lộ An Ninh hay Nếu Tôi Gửi Tặng Người Một Cuốn Sách.
1.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:32
Diệp Tử | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Đáng Tiếc Không Phải Anh của tác giả Diệp Tử. Lâm Sâm, người từ nhỏ đã cảm mến Diệp Tử, theo đuổi cô một cách công khai, thậm chí còn muốn vào đại học cùng cô. Trần Vũ Hoa, chàng trai dịu dàng và nhẫn nại, hi sinh rất nhiều vì Diệp Tử, kể cả khi đang là sinh viên cho đến lúc đã trưởng thành. Nhưng Diệp Tử lại không chọn ai trong hai người đó, cô chọn Hướng Huy. Diệp Tử là một cô gái bình thường, vốn lúc đầu nghĩ cũng sẽ có một cuộc sống đại học bình thường. Vui vẻ cùng bạn bè, mỗi khi rảnh rỗi lại rủ bạn cùng phòng ra ngoài náo nhiệt một phen, gặp gỡ những mối quan hệ mới, có được tình yêu đầu đời...Nếu yêu thích thể loại ngôn tình, bạn có thể đọc thêm Trò Chơi Tình Dục hay Cuộc Hôn Nhân Dài Lâu.
9.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:32
Nhan Ly Noãn | Trọng sinh | Hoàn thành
Hắn rất ghét nàng, hắn ghét con người của nàng, hắn khinh bỉ thân thể và tâm hồn của nàng, bất cứ cái gì liên quan đến nàng, hắn đều ghét hết. Nàng có làm gì đi chăng nữa, hắn cũng đều ghét. Nhưng đó chỉ là trước khi nàng chết. Giờ nàng chết rồi, hắn muốn nuối tiếc cũng không được nữa rồi, bởi vì, khi nàng chết hắn mới nhận ra nàng yêu hắn nhiều biết chừng nào. Nàng làm mọi chuyện vì hắn nhiều biết bao nhiêu, nàng hy sinh vì hắn nhiều rất rất nhiều. Hắn đã nhận ra, nàng chính là ngu ngốc yêu hắn mà chẳng cần hắn đáp lại. Hắn là nhận ra, nàng chính là mù quáng yêu hắn mà không quan tâm hay gạt bỏ chính bản thân nàng. Hắn là nhận ra chính hắn như là kẻ đã giết hại nàng. Nếu có kiếp sau được yêu nàng, được gặp lại nàng, hắn sẽ xin được kết tóc làm thê của nàng, kết tóc làm vợ của nàng, làm người thân của nàng, để tận tình chăm sóc, tận tình yêu thương nàng. Nếu có kiếp sau được ở bên cạnh nàng một lần nữa, hắn nguyện sống, nguyện chết theo ý nàng, hắn vẫn sẽ yêu nàng theo ý của hắn, để khiến nàng hạnh phúc, rời xa nàng nếu nàng hận hắn, hắn sẽ làm mọi thứ vì nàng, để khiến cho nàng chỉ có thể mỉm cười thật tươi với cuộc sống, không phải chỉ có rơi giọt lệ giai ba ngăn lăn dài trên đôi má nữa.
8.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:32
Thiên Sứ J | Sủng | Hoàn thành
Người ngoài nhìn vào thì thấy Duẫn Huyền Niệm vốn là thân nam nhi nhưng lại mang dung mạo nữ tử. Đã vậy, khi lớn lên hắn cũng rất xinh đẹp đi. Nhưng chẳng bao giờ có hành động nào cho thấy hắn là nữ ah! Đáng tiếc hắn chưa kịp nói rõ điều này, đã bị tên nam nhân khốn kiếp kia nằng nặc đòi cưới hắn về nhà cho bằng được. Giờ thì hay rồi đây, lỡ như tên đó phát hiện ra sự thật. Thì hắn sao có thể giữ lại mạng nhỏ của mình được chứ. Chắc thế nào cũng bị y nổi điên lên mà giết chết tươi?
8.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:32
SUNQINGtheWriter | Đam mỹ | Hoàn thành
Truyện Duyên Mộng là tựa truyện hay, thú vị và đặc sắc thuộc thể loại sắc, đam mỹ. Một câu chuyện tình yêu giữa đào hoa công cùng với lưu manh thụ cùng những tình huống mà cả hai cùng nhau trải qua. Hắn là một thằng công tử nhà giàu ương bướng, ngang ngạnh, đặc biệt lại bị gán cái mác là cực kỳ đào hoa lăng nhăng. Trước đến giờ, người yêu của hắn là không thể đếm xuể. Quen người này, rồi lại mơ tưởng đến người khác. Kỳ thực, thế mà suốt mười mấy năm hắn vẫn đang thích mãi một người. Và rồi cái mối tình đầu kéo dài mười mấy năm ấy đã vỡ vụn trong phút chốc.
6.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:33
Nguyệt Bán Đinh | Sủng | Hoàn thành
Nếu tình yêu là thứ khiến con người ta có thể thay đổi tốt đẹp, cũng dễ dàng mang người ta đến sai lầm. Thì tình yêu giữa hai con người thân thiết, tưởng chừng như sẽ không có đổ vỡ hay rạn nứt. Bỗng một ngày cũng vì tình yêu đó mà trở nên hận thù nhau, phải chăng tình yêu là điều kì lạ nhất khiến con người có thể trở mặt từ bạn thành thù? Khi yêu một ai đó, chính là cơ thể không kiềm chế được cảm xúc của bản thân nữa. Chung Dịch có lẽ đã sai lầm, và điều mà hắn nghĩ chính tại lúc này là cảm tạ trời đất và tình giao hữu giữa hai người mẹ lúc còn sống. Nếu không có lẽ giờ hắn mồ yên xanh cỏ rồi. Chung Hạo tức giận đến mức sắp sửa giết chết Chung Dịch nhưng chính anh lại phải kiềm chế cơn thịnh nộ trước khi mọi thứ quá trễ. Chung Dịch nghĩ, nếu bị Chung Hạo giết hắn chỉ có thể bị chém làm hai một nửa vứt cho chó ăn, nửa kia dù chết vẫn bị quất roi để hả giận. Chuyện cũng không có gì quá ghê gớm nếu như Chung Dịch không bỏ thuốc kích dục vào nước cho Chung Hạo uống còn để đưa cả người nằm trên giường...
5.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:33
Không Ngốc | Sắc | Hoàn thành
Trên vai, trên lưng đều được dịt những tảng bông vô cùng cẩu thả, còn có thể thấy vết máu nhỏ tràn ra. Phạm Thái gần như chết lặng, trong phút chốc chỉ có thể đứng đó, nhìn. Cậu và Văn Diệp, là bạn cùng phòng. Cậu chọn nơi này, vì ở đây vốn là một khu ký túc xá tư nhân, phòng có hai giường đôi, rộng rãi và thoải mái hơn ký túc của trường nhiều. Thẳng thắn thì đương nhiên dành cho con nhà có điều kiện. Ngày đi đăng ký nhận phòng, nhìn người con trai trước mặt còn tưởng mình gặp được diễn viên điện ảnh nào. Mái tóc nhuộm nửa vàng, cao hơn cậu một cái đầu. Đôi mắt lạnh như gương.Văn Diệp hơn cậu một tuổi, nhưng lại học chung, đều là sinh viên năm nhất. Cậu cứ tưởng do Văn Diệp thi trượt một năm hay đại loại thế, nhưng khi hỏi Văn Diệp lại chỉ cười bảo xưa học tiểu học bị đúp. Thở dài một hơi, lặng lẽ cất chiếc cặp sách, bê từ trong tủ ra một chiếc hộp lớn. Bước tới gần giường.Cậu ghét mùi thuốc, vậy mà, từ cái ngày ở chung với kẻ này. Cậu lại thành một y tá bất đắc dĩ, từ băng bó cho tới sát trùng , đều chẳng ai dạy mà thành thạo. Văn Diệp đang mơ màng ngủ. Vết thương trên lưng như bị thứ gì đó mát lạnh mà xót tới giật nảy cả người.
4.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:33
Không Ngốc | Sắc | Hoàn thành
Chân trước chân sau Sơn Trúc đã đứng phắt dậy, vơ thêm một bộ quần áo thường ngày, Sơn Trúc huýt một hơi sáo dài, một con Husky nâu trắng khá lớn lập tức chạy tới, đôi tai dựng thẳng vểnh lên theo bước chân của Sơn Trúc chạy về phía chiếc xe số đã được " độ " lại, chuyên đi đường núi. Chú Husky này tên " Meo ", được Sơn Trúc nuôi 5 năm, sau khi cậu lên Sài Gòn học thì không mang theo được nữa, nhưng Meo cực kỳ nhớ chủ, mỗi khi cậu có dịp về, nó liền quấn quýt không thôi. Và đương nhiên, chỉ cần một cái đánh tay liền có thể hiểu được ý cậu, leo lên đằng sau chiếc yên xe ngồi vững vàng.Một người chở một chó này men theo đường núi cũng là cảnh mà người làm công trên những đồi café của gia đình ông Kiến sầu hè năm nào cũng thấy. Riết thành quen thuộc. Ngoài sở hữu nhiều hecta sầu riêng, nhà cậu còn có hàng chục quả đồi chuyên trồng café. Xen kẽ những quả đồi đó, có rất nhiều con suối nhỏ, trong đó có suối Lan.Sơn Trúc thích nhất, chính là dòng suối này, ban đầu nó vốn không có tên, bởi lẽ chỉ là một con suối vô cùng bình thường trong số hàng trăm những dòng chảy nhỏ ở Đắc Nông này, Và cũng bởi vì lần đầu tiên khi cậu được anh ba đưa tới đây lội suối, ngâm tắm, thấy được một nhánh lan rừng màu vàng chẳng biết tên, thế nên cậu liền gọi nó là suối Lan. Lúc ấy cậu mới học lớp 3. Sơn Trúc vô thức ngâm mình dưới dòng suối mà câu lên miệng cười. Kết quả thật tệ, Hôm đó anh của cậu, Sơn Tùng – Ý chỉ cây tùng trên núi, bị ba cậu đánh đòn một trận thảm hại, bởi lẽ ba cậu cho rằng đưa một cái thân yếu ớt của cậu ra suối ngâm là một điều không tưởng.
4.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:33
Nhất Mai Đồng Tiền | Kiếm hiệp | Hoàn thành
Giang hồ đồn chúng ta đều mặc hắc y cánh dơi, hoặc là búi tóc hình mạng nhện ra cửa, động một chút là ném nhện độc, rắn độc, những thứ này đơn thuần đều là hư cấu. Lòng thích cái đẹp mọi người đều có, chúng ta cũng không phải biến thái, người nào không có việc gì động vào những thứ này để tìm chết sao?
12.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:33
Dạ Liễm Hàn | Xuyên không | Hoàn thành
Ở trong mắt tất cả mọi người thì y là thiếu niên anh tuấn mới vừa mười chín tuổi đầu. Không chỉ có vậy, y là Nam hiệp giang hồ thịnh truyền. Y là Tứ phẩm hộ vệ trẻ nhất trong triều.Y là thiếu gia của Giang Nam Vô song Triển gia.Y có tổ tiên là Kính Uyên hầu được triều đình khâm phong.Y là như vậy. Là một người phong độ đến vậy, tài giỏi đến vậy.
12.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:33
Người ta có câu, nước chảy vô tình, hoa rơi hữu ý, có duyên, ắt sẽ nên duyên, trốn tránh cũng chẳng thể giải quyết được việc gì. Vô duyên, ắt sẽ chẳng thể nào có lấy một kết cục tốt đẹp... Tình yêu bắt nguồn từ đâu? Từ những dòng cảm xúc lạ lẫm? Từ trái tim? Từ ánh mắt? Để rồi, yêu như đắm chìm vào trong men rượu, không còn lối thoát. Những lời văn hoa mĩ có thể bộc lộ tình yêu, những câu nói thô sơ cũng có thể làm nên tình yêu. Sự khác biệt của người biết yêu và những người không biết yêu, đó chính là nhịp đập của trái tim.
5.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:33