A Hắc Tang A | Ngược | Hoàn thành
Một con đại bàng tuyết đậu trên tảng đá cạnh hồ, con mắt màu hổ phách cảnh giác quan sát động tĩnh xung quanh. Nước chảy “Ào” một tiếng, có người từ trong mặt hồ tràn đầy vụn băng mãnh liệt nhô đầu lên, giống như thình lình xuất hiện, đập tan sự yên lặng trong thung lũng này, con đại bàng tuyết kia dồn sức vỗ cánh bay lên. Đôi mắt xanh lam nhìn chăm chú con ác điểu bay về phía không trung, nó vọt thẳng lên bầu trời, từ một dải xanh thẳm kẹp giữa thung lũng dần dần biến thành một chấm nhỏ màu xám, chậm rãi biến mất.Thanh niên nhìn theo bóng con đại bàng tuyết kia cho tới khi nó hoàn toàn biến mất, dường như lúc này mới chợt nhớ tới tình cảnh của mình. Hắn bắt đầu vỗ nước, hai tay sải ra, bơi về phía bờ hồ. Thời tiết rất lạnh, gần như ngay cả hơi thở cũng ngưng tụ thành băng. Thanh niên lõa thể, da của hắn trong nước hồ lạnh như băng lộ ra màu sắc tái nhợt, môi thâm tím bất thường, song động tác lại cực kỳ tiêu chuẩn, hắn bơi như một con cá đối trong nước, di chuyển rất nhanh về phía bờ hồ, phía sau thậm chí không có bọt nước. Tất nhiên bản thân hắn cũng là một con “cá đối” đủ mạnh mẽ và cường hãn, ít nhất sẽ không bởi vì nhiệt độ này mà bị đông cứng trong băng, không thể động đậy giống như tiêu bản thí nghiệm.
14.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Phù Phong Lưu Ly | Ngôn tình | Hoàn thành
Tư Mã Vanh bị đau tỉnh, khoảnh khắc lấy lại tinh thần chỉ cảm thấy toàn thân trên dưới đau đớn vô cùng, còn cho rằng mình ngã xuống bậc thang ngoài cửa điện bị lửa mạnh thổi quét đi, sắp lao xuống Hoàng Tuyền gặp Diêm Vương, nhưng chưa đầy một lúc thì phát hiện sự khác thường. Trên người đau đớn vẫn còn, nhưng không bỏng rát, xung quanh không nóng, ngược lại thấy hơi mát, hơn nữa hai chân sớm chết lặng cũng có cảm giác, điều này thật sự là một việc kỳ lạ hiếm có. Chóp mũi ngửi thấy mùi cỏ khô và bùn đất, Tư Mã Vanh ý thức được mình đang nằm trên đất, cố sức mở mắt ra, thấy được một mắt cá chân trước mắt, rất nhanh lại thấy một khuôn mặt trẻ tuổi ghé sát vào.“Á? Hắn không chết!” Người trẻ tuổi trước mặt lộ vẻ vui mừng và ngạc nhiên, đầu ngón tay đâm thẳng xuống chóp mũi hắn, “Các ngươi xem đi!”Tư Mã Vanh cho rằng mình gặp người tốt bụng, hai tay chạm xuống đất muốn giùng giằng đứng lên, nhưng đột nhiên lại bị người ta hung hăng đạp một phát xuống người, sau lưng đau đớn, lần nữa nằm úp sấp xuống đất, thiếu chút nữa đã nuốt phải bùn.
21.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
AnyRead | Ngôn tình | Hoàn thành
Xin chúc mừng, bạn có thai rồi, em bé đã được hai tháng. Mục Hoan trong chiếc áo khoác dài màu trắng đưa kết quả trong tay cho cô bạn gái thân thiết nhiều năm của mình - Tần Vũ Nhu, mỉm cười và nói: Bạn nên báo tin vui này cho bạn trai của bạn biết đi. Tần Vũ Nhu lại cau mày, mắt đỏ hoe. Mục Hoan mình muốn bỏ đứa bé này.Tại...tại sao vậy? Mục Hoan bối rối. Trong ấn tượng của cô, Tần Vũ Nhu và bạn trai của cô ấy đã yêu nhau được hai năm rồi còn gì. Tần Vũ Nhu cắn chặt môi, trên khuôn mặt tái nhợt đầy vẻ yếu đuối: Mục Hoan, mình không thể để con mình là một đứa con ngoài giá thú được...Ý của câu nói này rất rõ ràng, Mục Hoan đưa tay ra và nắm lấy tay cô ấy, và nói bằng giọng chân thành: Nhưng bạn phải biết rằng bạn đã bỏ mấy lần rồi, lần này còn bỏ nữa, sau này liệu có mang thai được hay không cũng khó nói...
7.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Tran Linh | Ngôn tình | Hoàn thành
Lúc Nhã Lạc thức dậy chỉ mới có 5 giờ rưỡi, cô muốn ngủ thêm nhưng ngủ không được. Cô đi tới cạnh bàn trang điểm, vuốt ve mái tóc dài này của mình. Cô còn nhớ anh nói anh thích nhất là mái tóc của cô. Chỉ vì một câu nói của anh mà cô luôn giữ gìn bộ tóc này như châu báu. Chiếc lược nện trên mái tóc đen dài, một vài sợi tóc rơi ra. Nhã Lạc nhíu mày, cô chưa bao giờ bị rụng tóc. Sao hôm nay có thể … Nhã Lạc không nghĩ nhiều, cô thay đồ bước xuống lầu.Đập vào mắt cô là hình bóng của một cô gái đổ dài trên chiếc ghế sofa. Nhã Lạc bước tới, nhìn thẳng vào gương mặt của cô ta. Trịnh Hàm hướng cặp mắt như hổ nhìn vào Nhã Lạc. Tựa như muốn ăn tươi nuốt sống cô, lúc đi ngang qua cô. Anh đạp cô một cái, cô liền ngã xuống. Đầu đập vào cạnh bàn.Nhã Lạc cảm thấy đầu óc choáng váng. Nhã Tư Ý thế mà lại giết chính con của mình chỉ để hãm hại cô. Rốt cuộc cô ta có thể tàn nhẫn đến mức nào chứ … Trịnh Hàm về đến nhà, chỉ thấy Nhã Lạc nằm bất tỉnh bên chiếc bàn. Anh thoáng lên tia đau lòng, nhưng lại nhanh chóng biến mất. Trịnh Hàm bước qua cô như không có chuyện gì. Anh cứ bỏ mặc cô cho cô nằm đấy.
2.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
songschallenge | Ngôn tình | Hoàn thành
Song Ngư đã từng có một tuổi thơ rất hạnh phúc, gia đình của vô luôn luôn vui vẻ, cô có mẹ, có ba, được hai người yêu thương hết mực. Nhưng những tháng năm yên bình đó không kéo dài, một vụ tai nạn đã cướp đi người mẹ mà cô vô cùng yêu quý, ba cô sau cái chết của vợ rồi cũng đi tìm tình yêu mới, ông cưới về một người đàn bà khác, mang theo cả đứa con riêng của bà ta về ngôi nhà đã từng in lên tiếng nói, tiếng cười của cả ba người bọn họ. Thực ra cô cũng không hẳn là phản đối việc làm của ông, chỉ là tại sao không phải là người khác mà lại là người đàn bà đó, tình cảm giữa hai cha con cô dần dần bị rạn nứt cũng là bởi hai mẹ con bà ta châm ngòi, đỉnh điểm của mọi thứ chính là khi ba cô vì họ mà lần đầu tiên đánh cô. Đó cũng là lí do vì sao cô bỏ nhà ra đi, tự mình trưởng thành lên ở bên ngoài. Với tài năng của mình, Song Ngư xây dựng nên một tổ chức được các bang phái kính nể, cũng là chủ một tập đoàn kinh doanh cực lớn, vì nghi ngờ cái chết của mẹ mà cô cho người điều tra thật kỹ lưỡng, lúc này mới phát hiện ra mọi chuyện thực không đơn giản, mưu nằm trong mưu, kế nằm trong kế, nguy hiểm rình rập khắp nơi nơi. Cũng may bên cạnh cô còn có những người bạn, và cả một chàng trai thương yêu cô hết lòng. Cuộc đời này cô nợ họ rất nhiều, nợ nó tình cảm, nợ họ sự sẻ chia, nợ họ sự quan tâm hết mực ngỡ như đã đánh mất lại có thể lấy về.
6.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Chu Tiếu Y | Ngôn tình | Hoàn thành
"Bản cung bảo ngươi quỳ xuống, có nghe hay không!" Lông mày Cáp Đức phi nhíu một chút, vỗ mạnh tay xuống tay cầm của ghế. "Bà bà, ta đói, ta thực sự rất đói." Tần Hàm Hương tựa hồ không có nghe Cáp Đức phi nói, đôi mắt thẳng tắp nhìn chằm chằm trái cây trên bàn. Nói xong, nàng nhét bàn tay nhỏ bé vào trong miệng, nước bọt chảy ròng, thần thái lúc này giống hệt một đứa bé ba tuổi, giống như si ngốc. Cáp Đức phi kinh ngạc một chút, mạnh mẽ đứng dậy, thong thả đi xuống hai bước, vòng quanh Tần Hàm Hương quan sát một phen, đôi mắt chợt lóe, nói: "Bản cung nghe nói Băng Tuyết quốc Hàm Hương công chúa thông minh cực điểm, hôm nay sao lại như một đứa ngốc thế này?" Vừa nói xong, phấn y tỳ nữ đứng ở bên người Cáp Đức phi, dừng một chút, cử chỉ thong dong nói tiếp: "Bẩm nương nương, nô tỳ nghe nha hoàn hồi môn của Hàm Hương công chúa nói, trên đường tới đây, bọn họ gặp kẻ cướp. Đầu Hàm hương công chúa bị trọng thương, tâm trí trở thành giống như đứa trẻ ba tuổi."
16.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Chu Tử Nhuệ | Ngôn tình | Hoàn thành
Bạn đang đọc truyện Tổng Tài Sủng Thê: Bà Xã Em Đừng Chạy của tác giả Chu Tử Nhuệ. "Ưm... Làm ơn... Tôi không chịu nổi... Tha cho tôi đi…""Bảo bối, ngoan! Thêm một lần nữa! Một lần nữa thôi!"Giữa căn phòng rộng lớn trong khách sạn xa hoa, dưới ánh trăng lộng lẫy chiếu sáng rực rỡ cả không gian kia, những tia sáng ấy không ngừng len lỏi vào trong căn phòng, một đôi nam nữ đang không ngừng quấn quýt lấy nhau. Người đàn ông thúc mạnh từng đợt làm thân thể của người con gái kia như bay bổng lên trời cũng như thấy mình đang rơi xuống đất.Ánh mắt của cô gái mơ hồ, hai gò má đỏ ửng dưới anh sáng ngoài cửa kia. Người đàn ông bên trên điên cuồng vận động, cô chỉ biết bám víu lấy drap giường, khiến nó nhăn nhúm thành một mảng. Mồ hôi của hai người không ngừng rơi xuống khiến cho drap giường ướt đẫm.Một lần rồi lại một lần, người đàn ông kia không ngừng đòi hỏi, cho dù Mạc Hy Tuyết đã sức cùng lực kiệt, người đàn ông đó cũng không bỏ qua cho cô.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm truyện Cô Vợ Mù của cùng tác giả.
16.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Đại Mạc Tuyết Lan | Ngôn tình | Hoàn thành
Mùa hè nóng bức, không hề có nổi một cơn gió lạnh, cho dù là vào buổi tối cũng khiến cho mọi người không thở nổi làm cho lòng người buồn phiền tinh thần nóng nảy. Tại một biệt thự ở ngoại thành có một vị phu nhân xinh đẹp cau mày ngồi ở trên ghế sa lon đang đọc mẫu tin kinh tế về Tập đoàn Lục Thị có ý định thu mua Tập đoàn khách sạn Quốc tế Đồng Thị. Mẹ! tiếng gọi khiến bà quay trở lại với thực tại thì ra là cô công chúa nhà họ Đồng, Đồng Lôi.
23.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Songphuong | Ngôn tình | Hoàn thành
Người ta thường nói con người khi đánh mất đi thứ gì đó thì họ mới biết trân trọng chúng, mới biết chúng quan trọng nhường nào đối với cuộc sống của ta. Tình yêu cũng vậy, đến khi đánh mất đi một người luôn yêu thương, chăm sóc mình thì mới hối hận, trân trọng và nhận ra từ bao giờ họ đã là một phần không nhỏ trong tim.
17.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:15
Nhi Ngã Tri Đạo | Sủng | Hoàn thành
Thượng Vũ năm thứ bảy, trên triều đình. Hôm qua bị lăn qua lăn lại có chút quá mức nhưng tinh thần của thượng Vũ Đế vẫn giữ vững, bễ nghễ liếc nhìn đám đại thần phía dưới, đợi bọn họ nói xong, trên mặt mỉm cười ôn hòa, không ảnh hưởng đến tôn nghiêm hoàng uy chút nào, khiến cho đám đại thần không dám tùy ý nói bừa. Cho dù như vậy, sẽ luôn có một vài hạ thần không nhìn sắc mặt Hoàng thượng mà phá hỏng buổi tảo triều hài hòa, không đặt thánh thượng vào mắt.
12.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:16
Pé Chồn Present | Ngôn tình | Hoàn thành
Anh Tú nhìn lên. Từ ngày vào nhà này ở gặp ông ấy, được gọi ba hắn rất hạnh phúc. Cho dù không máu mủ huyết thống nhưng cũng là ba. Và lần đầu có người cho phép hắn đòi hỏi với ba làm Anh Tú vừa khóc vừa cười. Mọi thứ có vẻ nhẹ nhàng hơn rất nhiều. Diệu Hằng được bế ra tận cổng mới đủ bình tĩnh nhìn căn nhà như toà lâu đài có sân to như sân bóng đá. Tuấn Kiệt là con nhà giàu thật rồi, lúc ra còn có người tiễn cậu chủ nữa. Hắn đặt nàng ngồi xuống yên chiếc môtô rồi dịu dàng nói… - Về nhà anh nha! Thế này về nhà không được đâu!
3.60 Vạn chữ | 2024-09-02 17:16
Lục Xu | Ngôn tình | Hoàn thành
Từ Độ Dao bị viêm ruột thừa cấp tính nên phải nằm viện mấy ngày, thân thể hiện giờ cũng đã ổn định rất nhiều, thế nhưng anh trai lại kiên quyết bắt cô phải ở thêm vài ngày mới được ra viện. Cô không có cách nào, đành phải tiếp tục ở chỗ này, Lộ Thừa Hữu tình cờ trở về sớm su chuyến coi g tác nên đã vào thăm cô. Nhưng anh là người vô cùng lạnh lùng với cô.
12.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:16
Thời Nhĩ | Ngôn tình | Hoàn thành
Cô là cô gái được vô số con người yêu quý. Đấy là cô khi đi ra ngoài xã hội mà thôi. Còn trên thực tế? Cô chính là nằm không một chỗ chờ sung rụng tận miệng! Cô lúc nào cũng chỉ ăn, không ăn thì sẽ ngủ, không ngủ thì sẽ chơi, quanh đi quẩn lại, chỉ có những việc đó mới có thể khiến cho cô quan tâm. Ấy vậy mà, cô lại có thể quen được một người đàn ông, ở trong mắt người khác thì chính là lạnh lùng vô cảm. Cô cùng với anh kết hôn, sinh con, cùng nhau già đi, cùng nhau trải qua những ngày tháng dần trôi trong cuộc đời này. Đây có lẽ chính là một điều tuyệt vời nhất trong cuộc đời của cô. Yêu chỉ là đơn giản như vậy. Mỗi một ngày nhìn thấy nhau, mỗi một ngày vui vẻ bên nhau, thời thời khắc khắc đều cảm thấy được thế giới này mỗi một ngày trôi qua đều rất tuyệt vời. Không có tính kế, không có âm mưu thủ đoạn, chỉ là hai trái tim luôn âm thầm lặng lẽ hướng về nhau mà thôi. Để rồi, khi cô yêu anh sâu đậm, cô mới chợt nhận ra, sự vô tình gặp gỡ lần đầu đều là sự sắp xếp từ trước của anh. Vậy mà trước giờ, cô một chút cũng không biết gì hết... Thật là có chút không tưởng tượng nổi.
9.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:16
Trong Xác Có Thịt | Sắc | Hoàn thành
Mà tất cả lính gác tiền tuyến đều có ấn tượng rất rất tốt với thụ, ai được thụ khai thông đều khen thụ có tinh thần ổn định và thủ pháp thành thục, người lại đẹp, lúc cười rộ đặc biệt ôn nhu. Công nghe được, mặt đen như đế giày. Hắn cảm thấy thụ mới không ôn nhu săn sóc như mọi người nói đâu, mình chỉ nói ba hoa một chút đã bị đánh rồi, tâm nhãn của đối phương quá nhỏ đi.
1.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:16
Mộc Tử Mặc Bạch | Tiên hiệp | Hoàn thành
Tác giả viết ra một câu chuyện mà có nhiều tranh luận của độc giả thì mới được nhận định là truyện hay. Do đó mà Lâm Tiêu không biết do đâu mà lại có thể xuyên vào cuốn sách mình đọc mà cuốn sách đang xảy ra nhiều cuộc tranh cãi khi "nhân vật nữ chính cứ thích giỡn không hề xứng đáng với nam thứ". "Còn nam chính lại không được yêu nên đang tìm cách tự giải sầu". " “Buông tha cho nam thứ”, “Nam thứ mới là nam thần, tác giả không nên yêu sinh hận”, hắn tự mình mỉm cười một cách triệt để, hắn còn có thể ngược nam rất nhiều lần không đếm hết được, còn để nam thứ lưu luyến chờ đợi nữ chính như lúc đầu.Vì thế, trong sự oán niệm của mục bình luận sách mọc cao như núi, hắn xuyên rồi, xuyên thành… sư tôn của nam thứ. Thiên chi kiêu tử gặp biến đổi lớn bị cắt cụt chân, thân nhân bằng hữu sụp đổ, vì báo thù, hắn đem chính mình ngụy trang thành phế vật chỉ dám mượn tiểu thuyết ngôn tình cẩu huyết để phát tiết, cuối cùng dùng mười năm cầm tù trao đổi cùng kẻ thù đồng quy vu tận. Mở mắt lần nữa, lại biến thành sư tôn của nam thứ bị hãm hại trong sách, từ nay về sau nuôi dưỡng đồ đệ ngụy ngốc bạch ngọt thật ra xấu xa hiểm độc, trên đường lớn chạy không ngừng, đem đồ đệ hắc hóa trọng sinh triệt để dưỡng thành công.
20.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:16
Lãnh Phát Công Tử | Tiên hiệp | Hoàn thành
Đại đạo vĩnh hằng, trường sinh bất lão là những cảnh giới luôn hướng tới của tu luyện giả.
26.40 Vạn chữ | 2024-09-02 17:16
Trích Tinh Quái | Tiên hiệp | Hoàn thành
Sáng sớm. Theo mặt trời dần dần dâng lên, trên mặt biển ánh sáng chiếu rọi, ngay cả trên đá ngầm cũng ánh lên chút ánh sáng mờ nhạt. Ở gần chỗ đá ngầm, có một thiếu nữ đang ngồi, nửa thân là người, nửa thân là long. Trên đầu nàng có hai chiếc sừng nhỏ mềm mềm, đều là màu tuyết trắng giống như chiếc đuôi phía dưới, duy có đôi mắt lại có chút ánh vàng kim nhạt, ở dưới sóng nước chiếu rọi đặc biệt xinh đẹp phi phàm.Bạch Lang ngồi trên phiến đá ngầm, nhẹ nhàng vung vẩy cái đuôi, đang rất nghiêm túc suy nghĩ một việc, từ hôm nay trở đi, nàng thành niên rồi. Nói cách khác, cốt truyện đã bắt đầu rồi. Đúng vậy, cốt truyện. Từ khi Bạch Lang hóa hình, nàng liền biết thế giới mình đang ở là một quyển tiểu thuyết gọi là “Cầu tiên”. Hơn nữa còn biết, bản thân là nhân vật phản diện sát hại sinh linh trên trời dưới đất trong quyển tiểu thuyết này, là kiểu hậu kỳ còn bị chém đầu tế trời đó. Khác với mô hình nam chủ Yến Phất Quang, người của tu chân giới,Bạch Lang là một con rồng không đi theo con đường bình thường. Khi đám rồng khác đều đang chăm chỉ học tập, Bạch Lang cả đầu đều là nghĩ công thành đoạt đất, nhất thống Yêu tộc. Mà nàng cũng làm được rồi. Trong tiểu thuyết “Cầu tiên” viết. Bạch Lang yêu quân vừa sinh ra đã hiểu biết, là kỳ tài không xuất thế của Ly Thiên đại lục, lúc hô hấp cũng có thể tu luyện, không đến một nghìn tuổi đã đạt đến cảnh giới đoạn tử, trở thành Yêu tộc đại năng uy danh hiển hách một phương.
24.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:16
Chung Hiểu Sinh | Ngược | Hoàn thành
Vậy căn bệnh hoang tưởng Capgras là gì? Đây là một rối loạn hiếm gặp, ở đó người bệnh có ảo tưởng rằng một người có liên hệ mật thiết với mình, chẳng hạn một thành viên trong gia đình, bị thay thế bởi một kẻ mạo danh giống hệt.Hội chứng này này được đặt tên theo bác sĩ người Pháp, Joseph Capgras, người đầu tiên mô tả chứng bệnh trên. Capgras thường đi kèm với tâm thần phân liệt nhưng nó cũng có thể xảy ra dưới tác động của tổn thương não và suy giảm trí nhớ. Di chứng kia hơi bị ngược thì phải, ngược thụ.
13.20 Vạn chữ | 2024-09-02 17:16
Nhất Lịch Sa | Ngôn tình | Hoàn thành
Giữa lúc hoàng hôn, bầu trời giống như bị nhuộm lên màu mực, một nửa lại được rắc lên một ít bột vàng, trong màu xám nhạt ẩn hiện lộ ra màu vàng còn sót lại. Sân trường của Đại học T lúc này vừa lúc qua giờ cơm, hương vị ẩm ướt dầm dề ở khắp mọi nơi, mấy nhóm nữ sinh tốp năm tốp ba cầm theo bình nước nghỉ chân ở bên ngoài sân bóng, hò hét cổ vũ vì nam sinh mình quen biết. Trên sân bóng, một bóng hình chuyển động tràn đầy hormone, một nam sinh mặc một chiếc áo thun màu lam thoáng nhìn qua ánh mắt của các nữ sinh, cực kỳ đẹp trai mà ngẩng đầu vuốt tóc, làm cho những giọt mồ hôi trên cổ chảy xuống tạo ra một đường cong tuyệt đẹp.“Đệch!” Cậu ta nghe thấy đối diện có người lớn tiếng mắng một câu, “Lại đá ra ngoài nữa!”. Nam sinh mặc áo thun màu lam nhìn đến chỗ ánh sáng còn sót lại phía chân trời chiếu qua thì phát hiện bóng đã bị đá vào bụi cỏ ở bên ngoài cánh đồng rồi, nơi đó gần phía sau núi, ngày thường ít người đi qua nên màu sắc của cỏ đã sớm bị khô vàng, còn có rất nhiều rác rưởi không biết ai tuỳ tiện vứt ở đó. “Hách Thành, cậu đi nhặt về đi.” Trong sân có người lớn tiếng nói, nam sinh kia nghiêng đầu, lại phát hiện bản thân xác thật đứng gần chỗ đường biên thẳng tắp kia nhất, chỉ đành miễn cưỡng mà chạy qua.Giờ phút này sắc trời đã cực kỳ tối tăm, cậu ta không đeo kính sát tròng, cứ nheo mắt lục lọi trong rễ xanh nhọn vàng ở bụi cỏ, cuối cùng cũng tìm được quả bóng tròn đen tuyền, vì thế cậu ta quay đầu lại hô lên một tiếng, “Tiếp lấy bóng này!” Sau đó giơ chân đá quả bóng về lại trong sân.
16.80 Vạn chữ | 2024-09-02 17:16
Tửu Hĩ | Khoa huyễn | Hoàn thành
Sương sớm thấm đượm cỏ xanh, mặt trời lấp ló sau ngọn cây, chim sẻ nhỏ trên cành cây đang run run bộ lông vui vẻ phát ra thanh âm vui vẻ. “Anh trai, khi nào thì anh tới gặp chúng em nữa?” một cô bé ôm một con gấu bông ngẩng đầu, thái độ rất cẩn thận, trong đôi mắt đen láy lộ ra khao khát. Thanh niên bị hỏi được các bạn nhỏ vui vẻ vây quanh, Cố Hoài cười cười: “Cuối tuần đi, đến lúc đó sẽ tặng quà cho các em.” Đây là một viện phúc lợi trẻ em nằm ở ngoại ô thành phố A, Cố Hoài đang giúp đỡ viện phúc lợi này, gần đây vừa mới tu sửa lại một lần, hoàn cảnh cũng mát mẻ thoải mái.Cố Hoài giúp đỡ viện phúc lợi này cũng không có nguyên nhân gì đặc biệt, bởi vì hắn cũng là đứa nhỏ từng được viện phúc lợi này nuôi dưỡng, hiện tại hắn có năng lực nên muốn trả ơn mà thôi. Qua vài ngày nữa, thành phố A sẽ chính thức bước vào mùa đông, Cố Hoài định lần sau tới đây sẽ mua cho những đứa trẻ ở đây mấy bộ quần áo mới, cũng chính là món quà mà hắn đã nói. ở viện phúc lợi thăm hỏi những đứa nhỏ xong, Cố Hoài về tới nhà, ngồi vào bàn mày tính bắt đầu công việc hôm nay.Công việc của Cố Hoài là biên kịch, mặc dù còn trẻ tuổi, nhưng hắn đã là một biên kịch nổi tiếng, trong phòng có rất nhiều giải thưởng lớn nhỏ khác nhau, hơn nữa mỗi một cái đều rất vinh dự. Nhưng mà cho dù là biên kịch lợi hại như thế nào, thì cũng không thể thoạt được kiếp trì trệ bản thảo, thậm chí là kéo dài, Cố Hoài nhìn kịch bản trên tay mình đã hoàn thành 90% mà đau đầu.
19.00 Vạn chữ | 2024-09-02 17:16