Nguyệt Hạ Điệp Ảnh | Trọng sinh | Hoàn thành
Lục Thừa Dư, ngoài ý muốn bỏ mình chết oan chết uổng ở kiếp trước lại được cái vận may mắn hiếm có gì mà được trọng sinh sống lại về 9 năm trước, trước lúc hắn tốt nghiệp đại học. Cái tên Thừa Dư là ông nội hắn đặt, là mong muốn hắn phúc trạch nồng hậu, nơi nơi có thừa. Kết quả cuộc đời của hắn khắp nơi không dư dả, từ khi tốt nghiệp đại học mãi cho đến chết, Thừa Dư cũng không gặp may mắn. Vì để tránh cái vận xui xẻo đời trước bám theo mình, Lục Thừa Dư dựa vào kinh nghiệm cùng ký ức của kiếp trước mà oanh liệt mang một cái khởi đầu mới, bắt đầu lại từ đầu, tránh đi những cái bạn học không tốt chuyên nịnh nọt lợi dụng, thận trọng chọn lựa cổ phiếu trên thị trường, đến công việc cũng hết sức cẩn trọng vì thế hết thảy mọi thứ đều tiến hành thuận lợi khiến Thừa Dư mỹ mãn. Nhưng hắn chưa từng nghĩ đến, cái khắc tinh của hắn cũng đồng dạng đến rồi. Trong một lần vô tình gặp gỡ Nghiêm Mục, lại làm cho Nghiêm Mục dần dần dung nhập vào cuộc sống của hắn, từ đó nhân sinh của Lục Thừa Dư không còn cô quạnh nữa. Cùng nắm tay đi trên con đường đầy khó khăn, một bên là tình yêu, một bên là sự nghiệp. Làm thế nào để trọn vẹn cả hai? Mời các bạn theo dõi tác phẩm Phúc Trạch Hữu Dư!
16.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:40
Thảo Thảo | Đô thị | Hoàn thành
Ngày đó, đó Lục Hạo Thiên mắc chứng tự kỷ rất nghiêm trọng, cả ngày mặt lạnh, không nói chuyện, thậm chí hỏi anh muốn ăn cái gì anh cũng không buồn trả lời, cho nên mới bị đặt cho một ngoại hiệu là a ngốc. Lúc đó Dương Phường là lớp trưởng lại luôn tươi cười niềm nở với mọi người, cũng chính là người duy nhất Hạ Thiên tin tưởng.Trong tấm hình hai người chụp chung lần đó, Dương Phường vẫn cười rất sáng lạn, đứng bên cạnh y là gương mặt lạnh của người đó, tỉ mỉ nhìn còn có thể phát hiện trên mặt người này mang theo sự lúng túng hoàn toàn không thích ứng khi đối diện với ống kính. Lúc đó, cây ngô đồng sau lưng đang lúc xanh lá um tùm, trên mặt hai người vẫn là sự ngây thơ và thanh thuần chưa từng trải qua năm tháng mài giũa. Cứ như vậy đơn thuần mà cười với ống kính, tựa hồ tất cả phiền não và âu lo đều không có duyên với y.Nhiều năm như thế rồi, Dương Phường cho rằng y đã bỏ xuống được, đã quên được. Y cho rằng khi thứ gọi là quá khứ đã trở thành quá khứ, thì vĩnh viễn sẽ không trở thành hiện tại nữa. Nhưng ai ngờ khi giọng nói của người đó vang lên, Dương Phường mới biết, y căn bản không có cách nào quên được, bất luận có trải qua bao lâu, cũng như bất kể y có bao nhiêu nỗ lực.Bản thân trước đây luôn tự lừa mình dối người, đều là hình tượng giả tạo do chính mình tạo ra để làm chính mình an tâm mà thôi. Mà hình tượng giả tạo y không dễ dàng gì mới tạo ra đó ngay vào lúc Lục Hạo Thiên lần nữa xuất hiện, lập tức tan tành nát vụn, lộ ra bộ dáng nguyên thủy nhất. Chỉ cần Lục Hạo Thiên xuất hiện, thế giới của y sẽ lập tức từ thiên đàng rơi thẳng xuống mười tám tầng địa ngục.
6.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:40
Lần gặp gỡ đó, Lục Bách Đông ngồi trước mặt hắn, đang ngập một cây kem cười khúc khích, đích thực là một đứa trẻ to xác ngu ngốc. Trình Thiên Thu còn nhớ ,khi xưa cậy ta ương ngạnh, ngang tàn không ai bì nổi, thật đối lập với hiện nay, chật vật nghèo túng, đầu óc vì mất trí nhớ mà trở nên trì độn, ấu trĩ. Mà oái oăm hơn, là thân mẫu của Thiên Thu lại dùng mọi cách để bắt hắn phải cưu mang cậu ta. Trình Thiên Thu chỉ biết nhìn cái tên thân xác hai lăm nhưng đầu óc không bằng đứa trẻ lên năm kia, luôn miệng hướng hắn kêu “Thu Thu” mà lắc đầu ngán ngẩm. Nhưng không sao, đối với cuộc sống đơn độc tẻ nhạt như Thiên Thu mà nói, thì thu nhận nuôi thêm một đứa trẻ trong nhà, cũng không phải là quá tệ. Bất quá thì hắn sẽ dạy dỗ cậu ta lại từ đầu, che chở cho người kia, thỉnh thoảng buồn bực lại có người đem ra khi dễ.Đối với Thiên Thu mà nói, gặp được Bách Đông, chính là gặp được chìa khóa mở ra cánh cửa mà hắn đã tự phong bế chính mình, lưu giữ những hồi ức đẹp đẽ sau cánh cửa tâm hồn, thi thoảng hé mở nó ra len lén nhìn. Bước chân của hắn, bóng dáng của hắn, hạnh phúc của hắn, niềm tin của hắn, hy vọng của hắn, vào khoảnh khắc đó đã dừng lại, bên cạnh Đông Đông, của hắn…
8.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:40
Thiên Diễn | Đam mỹ | Hoàn thành
Hàn Thanh Ngạn là học sinh giỏi hệ tiếng Trung lạnh lùng nổi tiếng của trường đại học D nhưng anh vẫn luôn có một bí mật không thể nói cho mọi người biết. Anh là gay, hơn nữa lại còn có một nam thần vẫn luôn gìn giữ trong lòng. Anh cứ thích giữ bí mật vậy ấy, nhìn “lạnh lẽo như tảng băng trôi” vậy thôi chứ mê trai lắm ạ. Mà chỉ thích trai đẹp thôi nhé, anh không thích “ăn mặn”.
10.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:40
Tự Nguyên Tuệ | Ngược | Hoàn thành
Nam Kha Kỳ sau khi bị huỷ dung nhan thì bị tất cả mọi người bàn tán.Kẻ xấu xí trong miệng bọn họ chính là Nam Kha Kỳ ta đây, cái tên xui xẻo bị hủy dung ấy. Nhưng ta không phải bị hủy dung, khuôn mặt này do chính ta tự hủy diệt. Nguyên nhân chuyện này kể ra thì rất dài dòng nhưng có thể tóm gọn rằng: Nếu như ngươi cũng có cơ hội được sống lại một lần nữa thì ngươi liền thấy rõ rất nhiều chuyện. Khi đã quá mệt mỏi với chuyện gì ta đều tự tìm cách tốt nhất để chấm dứt nó. Ở đây, với ta, là tự huỷ vẻ bề ngoài của bản thân.
14.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:40
Tảo Tảo Ma | Xuyên không | Hoàn thành
Diệp Quân giật giật thân mình, cảm giác mình đang nằm trên chiếc giường mềm mại, đang đắp chăn, chăn ấm áp mềm mại. Ánh mắt nhìn xa hơn, từng tia ánh sáng lộ ra, dần dần nhìn ra đây là một căn nhà, vách tường là màu bạc. Tiếp tục ngẩng đầu, ánh sao đầy trời đã phai đi, phô ra bầu trời màu lam nhạt, mây trắng nhẹ nhàng. Bốn phía vách tường cũng hóa thành màu xanh biếc lóa mắt, cây màu lục, cỏ cũng thế, còn có các loại hoa tươi đầy màu sắc, thậm chí còn có chim muông cùng bươm bướm. Cái loại cảm giác này như là đang lúc mùa xuân trong bãi cỏ nơi công viên, ánh mặt trời ấm áp sáng rỡ chiếu khắp nơi, phá lệ thoải mái. Diệp Quân muốn biết mình đang ở cái chỗ thần kỳ gì. "Xin chào, tôi là Gil ", cậu bé mở miệng, Diệp Quân ngay lúc ấy đã nghe hiểu. Diệp Quân nói, "Xin chào, tôi là Diệp Quân, cậu đang nói tiếng Trung?" Không, tôi ghim ở sau tai cậu một con Chip thay đổi ngôn ngữ, nó có thể đem ngôn ngữ của chúng tôi thay đổi thành của cậu." Gil cười giải thích, "Đây là hệ thống trung ương đặc biệt chuẩn bị máy chuyển đổi ngôn ngữ cho cậu, xem ra hiệu quả rất tốt". Nhìn thấy Diệp Quân biểu tình nghi hoặc, Gil nói, "Nơi này là Tefra tinh hệ, bắc tinh hệ thứ 16 Tuyết Ải hành tinh, ba ngày trước Rafael tướng quân ở ngoài vũ trụ đã phát hiện ra cậu, mang cậu đến nơi này, chúng tôi kiểm tra gien của cậu, xét nghiệm số gen rồi so sánh, phát hiện cậu tới từ hệ ngân hà", nói tới đây biểu tình Gil biến thành khó có thể tin. Diệp Quân nhìn thấy Gil khẽ hé rồi ngậm miệng, cho tới bây giờ mỗi một chữ trong miệng cậu ấy nói qua Chip phiên dịch đều dùng tiếng Trung tiêu chuẩn dịch ra, thế nhưng hắn lại có cảm giác nghe không hiểu. Diệp Quân bấm tay mình một cái, không có cảm giác, hoàn hảo, mình là đang nằm mơ. Bất quá, hình như cũng không giống đang mơ đi? Diệp Quân cảm giác đầu óc của mình càng thêm mê man, trong đầu chỉ có hai chữ lóng lánh ánh kim to đùng "Xuyên qua", là xuyên qua đến hành tinh mấy trăm vạn năm ánh sáng ở ngoài hệ ngân hà, đây quả thực là rất giống tiểu thuyết khoa học viễn tưởng....
11.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:40
Phong Tử Mao | Sắc | Hoàn thành
Phó Nghị năm nay đã ba mươi, mặc dù vẻ ngoài là một cao phú soái đẹp trai tài giỏi, nhưng thực chất anh ta lại là một tiểu thụ. Rất chi là mong manh yếu đuối, xem phim cảm động sẽ khóc, bị cha và lão sư phê bình sẽ khóc, thậm chí hình ảnh hồi ức khi còn bé tràn về cũng không nhịn được nước mắt trào ra mãnh liệt. Loại yếu đuối này thường bị người chung quanh cười nhạo, cười đến không ngẩng mặt lên được. Anh thích dâu tây, thích cắm hoa, thích thời trang, thích ăn ngọt. Tất cả những thứ nữ tính ấy đều phải giấu kín đi.Mặc dù đã sắp 30 tuổi tới nơi nhưng về tình cảm Phó Nghị vẫn cứ là con số 0, nguyên nhân một phần là do luôn đơn phương yêu mến học đệ, nguyên nhân khác là vì hắn cường tráng vậy mà lại muốn tìm công thanh tú, vốn đã khó tìm đối tượng rồi, huống chi hắn căn bản không dám công khai thừa nhận mình là số 0 (thụ). Còn Giang Kha, chính là một đại công tử của tập đoàn kinh doanh khét tiếng, Tướng mạo đẹp từng nét một, kết hợp với nhau cũng rất hài hòa, làn da căng mịn vừa nhìn đã biết quen sống trong nhung lụa. Cậu ta xuất quỷ nhập thần, cá tính cũng khó đoán, lại thêm bối cảnh không thể trêu vào, quả thực sợ lại đau đầu.Phó Nghị đã từng nghĩ rằng, cả cuộc đời này anh ta sẽ che giấu bản thân, bình bình đạm đạm sống cô đơn qua ngày. Cho đến khi anh gặp được Giang Kha vào buổi tối hôm ấy và bị cậu ta…ăn sạch sẽ vào lần đầu tiên. Một truyện ngôn tình chỉ có sủng, sủng và sủng, hưa hẹn sẽ đưa bạn đọc đến những cảm xúc thật sự mới lạ !
10.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:40
Tô Thụ | Ngôn tình | Hoàn thành
Nếu bạn thích nam chính bá đạo quyền thế, không có. Truyện chỉ có một anh nam chính trong sáng dễ đỏ mặt. Nếu bạn thích nữ chính thông minh trưởng thành, không có. Nữ chính trong truyện chính xác là một cô nàng trẻ con hay cười cũng thích khóc.
6.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:40
Mạn Mạn Hà Kỳ Đa | Xuyên không | Hoàn thành
Lăng Tiêu, tôn tử duy nhất của Thọ Khang Hầu gia, năm nay mười bốn tuổi, trưởng thành, chính trực. Lăng Tiêu ở hiện đại vốn là một sinh viên ngành kỹ thuật sắp ra trường, vì một lần ngoài ý muốn làm hắn xuyên tới thân thể thiếu gia Hầu phủ mới hai tuổi cho đến hiện tại. Lăng Tiêu đời trước chính là cô nhi, đến nơi này ngược lại không cảm nhận được cái gì là nỗi buồn ly biệt, cảm xúc biệt ly. Trọng sinh tới một Hầu phủ giàu sang như vậy, lại có một bộ dạng thanh thuần tuấn tú như vậy, mở miệng là có thể nói vài câu thơ từ ca phú, cũng không có gì là không thích ứng. Lăng Tiêu đời này sinh ra trong một thế gia tốt, tuy rằng vóc người còn chưa trưởng thành nhưng đã có nét tao nhã, thừa hưởng bộ dáng cao gầy của phụ mẫu, hơn nữa từ nhỏ ở trong Hầu phủ cẩm y ngọc thực hun đúc, trong thời đại hỗn loạn đen tối mà mới 14 tuổi đã ra vẻ phong thái nhẹ nhàng của một công tử quyền quý. Duy chỉ có điều không hoàn mỹ là mẫu thân mất sớm, phụ thân chỉ một lòng sủng tiểu thiếp. Thân muội muội còn nhỏ… Làm cho Lăng Tiêu một bước lại một bước trở thành kẻ phúc hắc, tàn nhẫn, ngụy trang tâm kế, cho đến khi hắn gặp được tiểu Hoàng tử hắn ái mộ. Tiểu Hoàng tử rất ư là đơn thuần, lỗ mãng, Lăng Tiêu thở dài, thôi thì vì đứa nhỏ này mà làm thịnh thế đại nịnh thần đi. Đây là chuyện xưa của một đại nịnh thần vượt mọi chông gai giúp đỡ Hoàng tôn từng bước từng bước thượng vị, trạch đấu, cung đấu, dưỡng thành, sủng ái.
23.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:40
Triệu Dân | Ngôn tình | Hoàn thành
Vào một sớm mai tháng tư tiết trời ôn hoàn, trong không khí bảng lảng hương thơm thoang thoảng. Văn Đan Khê rời giường rửa mặt xong xuôi rồi sửa soạn vào bếp làm bữa sáng. Vì chưa quen việc nên cô phải chà cái dao đánh lửa tận mấy lần mới nhóm được củi. Văn Đan Khê không nén nổi nụ cười tự giễu, ngồi bên chồng rơm củi nhóm lửa mà nghĩ tới chuyện xảy ra với mình nửa tháng qua: Cô vốn là một nghiên cứu sinh của đại học Trung y mới được nhận vào bệnh viện, đang chuẩn bị hăm hở dựng nên sự nghiệp vĩ đại, muốn tích lũy kinh nghiệm để mở phòng khám của riêng mình. Ai ngờ đâu chỉ vì một cơn cảm cúm mà cô lại bị lôi đến nơi này, trở thành một Văn Đan Khê trùng họ trùng tên. Nhưng cha mẹ của Văn Đan Khê ở đây đều mất cả, chẳng lâu sau anh trai và chị dâu cũng nối tiếp nhau nhắm mắt xuôi tay về Tây Thiên, chỉ để lại một cháu trai sáu tuổi, cháu gái năm tuổi và cô sống nương tựa vào nhau. Thế còn chưa đủ, họa vô đơn chí thế nào Văn Đan Khê lại bị Chu gia đính hôn từ thuở nhỏ hồi hôn. Thế là Văn Đan Khê không vượt qua nổi đả kích liên tiếp nên đổ bệnh nặng, khi tỉnh lại thì đã đổi sang linh hồn của Văn Đan Khê hiện đại. Chỉ là không ngờ đến, cũng tại thế giới cô gặp phải một tên thủ lĩnh thổ phỉ nhưng đần chỗ chê Trần Tín. Thế nhân đều cho hắn là sói, cô là dê, nhưng ai ngờ đâu, cô mới là con sói đội lốt cừu. Đây là câu chuyện về một nữ phúc hắc đấu trí với một tên ngốc xít. Ngọt ngào, chân thực và hài hước đến đáng yêu. Mời các bạn cùng theo dõi!
22.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:40
Thức Vi Hà Thải | Xuyên không | Hoàn thành
Ngày thứ 374 sau khi chết, Trương Khởi Linh đã trở về. Hơn một năm trước, tôi mở to mắt nhìn anh chết, cũng mở to mắt nhìn thấy người ta chôn anh xuống. Lúc anh chết gương mặt của anh đã hoàn toàn biến dạng, ánh mắt cố chấp, cùng nụ cười quỷ dị. Tôi vĩnh viễn không quên được thời điểm trước lúc trút hơi thở cuối cùng vì cổ họng không thể nói được nên vào lúc mọi người không chú ý anh dùng khẩu hình nói cho tôi nghe câu cuối cùng "Chờ tôi." Tôi tận mắt thấy quan tài anh bị chôn xuống đất, Trương Khởi Linh quả thật đã chết, tôi lúc đó cứ ngỡ ác mộng bao nhiêu năm đeo bám mình nay đã kết thúc, nhưng bây giờ anh lại trở về, còn đứng ngay sau lưng tôi, anh chết rồi mà vẫn không tha cho tôi, anh vẫn muốn tôi chờ anh. Tôi từ trước tới giờ chưa từng đấu lại anh, anh cứ như bóng ma ám ảnh quấn riết lấy tôi. Lúc còn sống anh trói buộc kiểm soát cuộc sống của tôi, sau khi chết cũng không cho tôi sống yên ổn giây phút nào. Tôi cố cắn chặt hàm răng để khỏi run lên nhưng trong lòng vô cùng sợ hãi, nếu như một phút trước tôi còn đang tự hỏi xem thế giới này không biết có thật sự có ma quỷ tồn tại hay không thì lúc này tôi đã hoàn toàn tin tưởng. Thở ra một hơi, tôi ép buộc bản thân phải tỉnh táo, không thể để cho anh biết tôi đã phát hiện ra anh, càng không thể để anh thấy tôi sợ hãi, bình sinh anh ghét nhất tôi dùng ánh mắt sợ hãi nhìn anh… Bên tai dường như lại truyền tới âm thanh kinh khủng kia, nó tiến lại ngày một gần mang theo cảm giác lạnh lẽo cùng uy hiếp, giống như âm hồn bất tán… "Tôi dù chết cũng sẽ không buông tha em"
8.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:40
Thanh Vũ U Vũ | Khoa huyễn | Hoàn thành
Tựa đầu trên mặt đất, nam tử mỉm cười, chuẩn bị nghênh tiếp tử vong sắp xảy ra. Mưa to vô tình hạ xuống, cuồng phong thở phì phò thổi lên vạn vật. “Chạy mau a! Bọn họ muốn đuổi kịp tới!” Hai tiểu oa nhi năm tuổi, một người mặc bạch y, một người mặc hắc y. Cư nhiên chạy tới trong ngôi miếu đổ nát. “Đi vào trước! Một chút trận gió này, bọn họ khẳng định tìm không được chúng ta.” “Ân!” Nước mưa tẩy đi vết tích. Nam tử giương mắt lên, nhìn hai người khách ngoài ý muốn. Các ngươi… “Ngươi thấy được chúng ta?” Hắc y tiểu oa nhi hỏi. Nam tử gật đầu. Bạch y tiểu oa nhi con mắt kêu càu nhàu vừa chuyển, hỏi: “Vậy ngươi có bằng lòng hay không giúp chúng ta?” Nam tử nhìn hai hài tử bán trong suốt, trong lòng hiểu rõ. Hài tử đẹp như vậy lại có linh khí khả năng điều không phải người trần thế, nhân tiện nói: “Thân thể ta chỉ còn chút hơi tàn, sớm đi cũng được. Lần cuối cùng gặp nhau cũng coi như chúng ta hữu duyên, mệnh ta, các ngươi mượn đi thôi.” Ôn nhu mỉm cười, đôi mắt trong vắt nhìn thấu trần thế làm hai người búp bê sửng sốt. Bạch y tiến lên, khẽ vuốt mặt nam tử: “Chuyện của ngươi ta đều đã biết, ngươi có thể nguyện vọng gì không?” Nam tử sửng sốt, nghĩ đến kiếp toan điềm khổ lạt không khỏi nói: “Trần về trần, thổ về thổ, ta nếu vừa đi, trong cuộc sống bất luận cái gì đều cùng ta có quan hệ như thế nào. Nếu có nguyện vọng… Ta chỉ cầu kiếp sau có cuộc sống hạnh phúc. Đừng để cho ta cả đời như thế này…” “Hảo, ta đáp ứng ngươi.” Đứng lên, hòa hắc y hỗ nhìn thoáng qua, hai người biến thành một đạo bạch quang hòa một đạo hắc quang, hô một tiếng liền chui vào nam tử tâm. Nam tử chớp mắt, té xỉu.
6.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:40
Cổ Ngọc Văn Hương | Đam mỹ | Hoàn thành
Trong bóng đêm vô tận, mỗi người đều đang làm việc của chính mình. Việc này, chính là ngủ. Thế nhưng, có bốn người, khác hoàn toàn với những người khác. Một nam nhân từ khi khai triều đến nay bị người gọi là "Xử án thần thủ", đang ở trong sân tự hỏi mình về án kiện. Một Vương gia từ nhỏ chưa từng thấy qua ánh sáng, đang ở bên cửa sổ đờ ra, cảm khái cuộc sống của mình. Một sát thủ bình tĩnh tỉnh táo, đang từ từ tiến về phòng ngủ của mục tiêu của mình. Một thanh niên ôn hòa yên tĩnh, đang đứng dưới tàng cây ngắm trăng, cảm khái ngày mai sẽ bắt đầu sinh hoạt làm vợ người ta. Trong bất chợt, bầu trời đêm quang đãng sáng lên bốn tia sét. Mỗi người còn chưa kịp làm ra phản ứng nào với cảnh tượng kỳ dị này, tia sét đã bổ tới. Chết.... Đã chết rồi sao? Thật sự là... Cái chết này chả đẹp mắt chút nào.... Không lâu sau, bốn người mở mắt, kinh dị phát hiện thân thể mình dĩ nhiên hoàn toàn không tổn hao gì. Thế nhưng, cảnh tượng trước mắt bọn họ lại là cảnh không đúng người. Ninh Vô Tâm dung mạo tuyệt nhã, là thần y trẻ tuổi nổi danh khắp thiên hạ, chính vì tên Vương gia chết tiệt sau một đêm sét đánh hỏng người liền thay đổi tính nết, mà được triệu tập đến phủ. Với nội dung đặc sắc, hấp dẫn, truyện Thần Y Ngươi Thật Cao Lãnh đang thu hút đông đảo bạn đọc quan tâm. Mời các bạn cùng theo dõi!
12.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:40
Mạn Tung Vô Ảnh | Trọng sinh | Hoàn thành
Truyện thuộc thể loại Hiện đại, chủ công, trọng sinh, công rất bá đạo còn thụ cực ôn nhu. Tần Dục bị tai nạn xe chết đi, ngày đưa tang đau lòng nhận ra chỉ có kẻ sơ giao Lục Giác mới nhìn thấy linh hồn của mình. Càng buồn hơn, khi nhờ Lục Giác đem đôi nhẫn đã đặt sẵn đến cho người yêu, lại phát hiện người ta đang cùng anh trai tú ân tú ái. Linh hồn Tần Dục bi phẫn biến mất, ký ức cuối cùng nhìn thấy được chính là vẻ mặt đau khổ tột cùng của Lục Giác.
12.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:40
Cổ Ngọc Văn Hương | Xuyên không | Hoàn thành
Sinh viên đại học Mạc Thanh chẳng hiểu sao mỗi đêm ngủ xong lại rơi thẳng xuống giường một nam nhân mặc cổ phục. Đáng sợ là người ta sờ mó sàm sỡ mà Mạc Thanh chẳng phản ứng được gì, cơ thể còn có vẻ thích thú nữa! Chả lẽ cậu thích nam nhân thật? Trời ơi, bố mẹ mà biết là tự xác định cái mạng nhỏ nhoi này. Nhưng tại sao cứ phải xuyên không về nơi của nam nhân này? Có điều gì rất lạ ở đây...
11.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:40
Ngân Sắc Hải | Đam mỹ | Hoàn thành
Truyện [Bàng Sách] Tích Niên Hoán của tác giả Ngân Sắc Hải thuộc thể loại đam mỹ. Lần đầu gặp gỡ của Công Tôn Sách và Bàng Thống, quả thật không phải ở Song Hỷ trấn. Nhiều năm không gặp, hình dáng nhỏ bé lúc thiếu niên của hắn trải qua kiếp sống quân lữ trở nên to lớn vạm vỡ. Ngay cả đường nét của mắt mũi và giọng nói đều thay đổi, khí phách mạn bất kinh tâm (thờ ơ, không đếm xỉa) ung dung quý phái, lại khí thế bức người. Hắn vốn nên là người như vậy, con cháu nhà quan lớn, trấn biên tướng quân, Vương gia khác họ duy nhất của Đại Tống. Tiên y nộ mã cao cao tại thượng.
10.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:40
Đào Hoa Tửu | Xuyên không | Hoàn thành
Yêu đơn phương là như vậy. Chỉ cần được ở bên cạnh người mình yêu, cho dù là với thân phận người ở, cũng không đáng tiếc. Tiền tài vật chất danh vọng, cũng không thể so với người mà mình trao cho trái tim.
16.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:40
Truyện 2+ là một tựa truyện có đề tên độc đáo thuộc thể loại đam mỹ. Câu chuyện xoay quanh các nhân vật chính:
9.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:40
Tần Tử Độc Sư | Ngược | Hoàn thành
Một người như thế gọi là nhu nhược hay ngu ngốc ? Rõ ràng, Úc Nhiễm Trần đã bị cho lọt bao nhiêu cái bẫy, họ đã khiến y thương tích đầy mình, thế nhưng vì sao, y vẫn một lòng nghĩ cho họ. Úc Nhiễm Trầm yêu một người rất sâu sắc, thế nhưng người ấy lại nhẫn tâm cùng bọn họ bày mưu tính kế hãm hại y. Y biết, nhưng y chỉ mỉm cười bỏ qua tất cả, tiếp tục lo lắng cho những kẻ đã đẩy mình vào bước đường cùng.
13.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:40
Bình Quả Thụ | Đam mỹ | Hoàn thành
Anh trai Cố Gia Nhiên vì cứu cậu mà chết (hai anh em hoàn toàn trong sáng), cộng thêm nhiều lý do nữa khiến cậu sinh ra trầm cảm. Lại xui xẻo gặp thằng bác sỹ thất đức cố ý làm bệnh nặng thêm nên bao năm rồi vẫn có vấn đề tâm lý. Khi vô tình thấy Ôn Ngôn có cử chỉ giống anh mình, cậu sinh ra thần tượng, điên cuồng sưu tầm về anh. Bác sỹ (vô tình) làm ra quyết định đúng duy nhất là khuyên Gia Nhiên tiếp cận Ôn Ngôn. Thế là có câu chuyện của chúng ta.
9.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:40