Mười Năm

Hương Tiểu Mạch | Đam mỹ | Hoàn thành

Mạnh Tiểu Bắc sinh tại thung lũng phía Tây núi Kỳ Sơn, tỉnh Thiểm Tây. Lúc cậu sinh, trời đã nhá nhem tối, ráng chiều nhuốm đỏ cả sườn núi phủ dày những lớp đất sét vàng được bồi đắp nên từ vạn năm qua, những em bé vội vàng lùa dê trở về, tiếng dân ca  thê lương văng vẳng vang vọng khắp triền núi hòa cùng tiếng động cơ ầm ầm rền rĩ không dứt, phía xa chân trời lóe lên từng dải lụa ánh sáng chói đỏ rực rỡ. Chiều tối ấy, mẹ cậu vẫn đang trực ca, ở trong phòng trực máy ngay tại cửa nhà xưởng nghe nốt cuộc điện thoại cuối cùng, bàn tay cầm máy nặng nề, bụng đau nhói, thì thào nói: “Chết mất thôi, chẳng lẽ sắp sinh rồi sao.”Người đang điện phía đầu kia là người thị trấn, cao giọng quát: “Hả, cô bảo gì cơ? Cô có phải người phụ trách không?… Đây là chỉ thị của cấp trên, ngay lập tức sẽ có người được cử đến xưởng kiểm tra tình hình công việc, liên quan tới chỉ tiêu sinh viên của bên trên. Tìm người phụ trách lại đây ngay cho tôi!…” “Vâng, ông chờ cho một chút ạ.” Mã Bảo Thuần chuyển cuộc gọi sang máy nội bộ rồi buông điện thoại xuống, gắng gượng đứng dậy, tự đỡ lấy người, cố nhích vài bước đến sân, vịn vào cây đại thụ, cố sức kêu lên: “Trưởng ban, cấp trên vừa điện đến, bảo tìm phó ban, e rằng có việc gấp, ông xem xem giùm tôi với.”

18.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26

Nắm Lấy Tay Em

Tiểu Văn | Ngôn tình | Hoàn thành

Từ khi mang thai, Lâm Hân càng trở nên tĩnh lặng. Bản tính cô vốn nhu mì, hiền lành, bây giờ lại đang chìm trong hạnh phúc, vẻ viên mãn tròn đầy như đang bao quanh cuộc sống của Lâm Hân. Khải Lạc -Khải Hoa rất háo hức với thành viên mới trong nhà. Mỗi chiều thứ bảy hai đứa lại theo ba hay cô Hiểu Dung đi mua sắm mang về rất nhiều thứ, tíu tít khoe mẹ rằng đây là thứ chính tay chọn cho em.

7.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26

Diện Thủ

Nữ Vương Không Ở Nhà | Ngôn tình | Hoàn thành

Lúc này tịch dương về tây, xuyên qua cửa sổ từ phía sau nàng chiếu vào, làm nổi bật mông lung trong hôn ám, cũng càng làm nổi bật dáng người nàng lắc lư qua lại. Diệp Tiềm vươn tay, muốn vuốt ve mái tóc nữ nhân trên người, dưới tịch dương hơi tản ra quang huy, nhưng lại không với tới, hắn liền đưa tay lên eo ở nàng nâng đỡ. Hắn nheo con ngươi, hưởng thụ tịch dương dừng trên gò má ấm áp, cũng hưởng thụ khoái cảm kịch liệt nữ nhân kia gây cho hắn.

21.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26

Nhà Có Nuôi Một Tiểu Bạch Thỏ!

Nhiếp Tịch | Ngôn tình | Hoàn thành

Bà Đình không còn nữa, khoảnh khắc bàn tay bà không còn nắm lấy tay cô, Tô Tịnh An giống như đứa trẻ mười bảy năm về trước khóc nấc lên, Tô Tịnh An khó thở gọi tên bà, lần đầu tiên cô nói nhiều như thế, nhưng là không có ai đáp lại lời cô nói hết. Thím Âu kìm nước mắt kéo cô sang một bên, đau lòng lau nước mắt. Thím nhớ đến Tiểu Tô Tô, sáng sớm nay đột nhiên gọi tên bà Đình, thím còn vui vẻ dẫn cô đến bệnh viện thăm bà, lại không ngờ bệnh tình bà lại chuyển hướng xấu, bà chỉ kịp nói vài lời căn dặn, cũng may trước khi nhắm mắt bà có thể nghe thấy Tiểu Tô Tô nói chuyện lần cuối.

11.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26

Ốc Mượn Hồn

Hi Hòa Thanh Linh | Đô thị | Hoàn thành

Sau nửa năm quay cuồng vì công chuyện, Nguỵ Vũ Hoàn cuối cùng cũng có thời gian rảnh để bay từ New York về thành phố S. Thư ký Lý Tu Nhã sau khi nhận hành lý, liền hỏi hắn có tính toán gì không, về công ty hay đi đâu đó nghỉ ngơi. Hắn nhớ nửa năm nay không được gặp tình nhân, cười bảo: “Gọi điện cho tôi, lâu rồi không gặp Tiểu Trạch, tôi muốn đi thăm em ấy.” Sắc mặt Lý Tu Nhã khẽ biến nhưng không nói gì, dù sao đây cũng là chuyện riêng tư của hắn.Nguỵ Vũ Hoàn, ba mươi tuổi, CEO tập đoàn Hoàn Vũ, là nhân vật uy phong một cõi trong giới thương nghiệp thành phố S. Tuổi trẻ mà sự nghiệp thành công, cái chính còn là vẻ ngoài phong thần tuấn lãng, khiến không ít các cô gái, tiểu thư danh gia vọng tộc phải tơ tưởng. Nhưng vị này nhìn như Kim Vương lão ngũ toàn diện mọi mặt này lại có một đặc điểm không để ai biết được… Hắn là gay!Nguỵ Vũ Hoàn không phải thuộc dạng ai đến cũng mời chào, mà là hắn có ấn tượng không tồi với Lý Tu Nhã, còn rất thưởng thức tính cách cùng năng lực làm việc của anh. Huống chi tính chất công việc phải bôn ba khắp nơi, tình nhân có nhiều đến mấy mà lúc cấp bách thì nước xa không cứu được lửa gần, đưa Lý Tu Nhã theo tiện hơn nhiều. Lý Tu Nhã ở cạnh hắn, tuy không có bất kỳ danh nghĩa tình nhân chính thống gì nhưng Nguỵ Vũ Hoàn không hề bạc đãi anh. Trong khoảng thời gian này, tiền lương hay tiền thưởng, lời biểu dương, giày túi, đồ hàng hiệu, hắn đều lén mua cho anh không ít.

7.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26

Lũ Mùa Xuân

Hàn Thục | Đam mỹ | Hoàn thành

Sở Tấn thật sự ước ao, cuối tuần này là sinh nhật ba mươi tuổi của anh, lúc không hề hay biết đã qua nhiều năm như vậy. Anh đã sớm không còn trẻ nữa, âu phục mặc bên trong chỉnh tề áo lót giữ ấm, bên ngoài còn phủ thêm chiếc áo khoác cashmere dày nặng, như vậy còn cảm thấy lạnh, còn phải dùng khăn quàng cổ quấn kín mít, như thắt cổ. Anh mua bữa sáng xong, đi tới nhà Quý Thiên Trạch, dâng điểm tâm cho Quý Thiên Trạch. Quý Thiên Trạch lại ghét bỏ: "Tôi muốn chính là bánh nhân thịt bò đây là thịt lợn, tại sao chỉ vậy mà cậu cũng mua sai?" Còn nói: "Trên người cậu đầy mũi dầu mỡ, thối quá, cách xa tôi dùm một chút."Tuy rằng ghét bỏ, nhưng vẫn ăn, vừa nói: "Công việc ngày hôm nay tôi cần dùng ppt đấy? Cậu xảy ra chuyện gì? Còn chưa làm xong vậy hả?" Sở Tấn mệt mỏi gật đầu: "Làm xong rồi, tôi tới giảng giải cho anh một chút, anh thế nào cũng phải hiểu một ít mới trình bày trong hội nghị được..." Nói xong, Sở Tấn thất thần, gần đây vẫn luôn thất thần, anh nhớ tới những học sinh sáng sớm gặp thoáng qua, nhớ không rõ tướng mạo, ở trong đầu của anh khuôn mặt của những học sinh kia như bị nhòe đi, sau đó đổi thành khuôn mặt anh thời tuổi trẻ.

25.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26

Ký Ức Đẹp Nhất

Công Tử Như Lan | Đô thị | Hoàn thành

Khương Yến cúp điện thoại, màn hình di động chuyển về nhật ký cuộc gọi, mắt cô đúng lúc dừng lại ngay cái tên trên đó – Từ Chính Lâm. Thời gian trò chuyện là ngày hôm qua, chỉ hai phút ngắn ngủi, cô nhớ chỉ toàn dùng để cãi nhau. Mặt không đổi sắc nhét di động vào trong túi, Khương Yến không còn hứng kiểm kê vật dụng nữa, bèn ngồi trên sofa một lúc, chợt nhớ cả chiều nay con trai ở lỳ trong phòng không ra ngoài, liền ngẩng đầu gọi về phía phòng nghỉ: “Gia Gia, chúng ta đi thôi.”Trong phòng không ai lên tiếng trả lời. Cô lại gọi một tiếng, vẫn không có ai đáp lại, đoạn, cô đứng dậy sang tìm người, đứng trước cửa phòng gõ hai cái, rồi đẩy ra. Căn phòng hơi chật, song được sắp xếp gọn gàng, ngồi trên chiếc giường một thước hai cạnh cửa sổ là một bé trai, cậu cúi đầu, nửa khuôn mặt ẩn dưới ánh sáng chiếu vào từ cửa sổ, hai tay giao nhau đặt trên đầu gối, không phản ứng gì với Khương Yến vừa đẩy cửa. Cậu bé ấy tên Từ Gia, là con trai của Khương Yến, năm nay 10 tuổi....Từ Gia lập tức giấu thứ cầm trong tay trái ra sau lưng, lại bị Khương Yến giữ chặt vai xoay người cậu lại, đoạt chiếc xe nhỏ màu đỏ trong tay cậu. Lòng bàn tay không còn gì, Từ Gia theo bản năng vươn tay muốn giành lại, song lại cứng đờ dưới ánh mắt lạnh lùng của Khương Yến, rồi chậm rãi thu về...

15.20 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26

Đừng Để Cô Ấy Cô Đơn

Huỳnh Thắng | Ngôn tình | Hoàn thành

"Con gái, dù mạnh mẽ đến nhường nào cũng chẳng thể dửng dưng trước nỗi đau mất mát, chia làm. Bỏ ra bao nhiêu thời gian để chờ đợi một người, thà họ đừng hứa, để nó cứ mãi dở dang như vậy có phải đẹp đẽ hơn không?" Khi yêu một người không yêu mình, Tại sao vẫn cứ ngu ngốc lao đầu vào? Chẳng phải cứ lặng lẽ rời xa người sẽ tốt hơn sao?  Nói thì ai không nói được, bởi đó là việc chẳng bao giờ dễ dàng. 

8.60 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26

[Zhihu] Chộn Rộn

Thù Dạng | Ngôn tình | Hoàn thành

Bạn đang đọc truyện [Zhihu] Chộn Rộn của tác giả Thù Dạng. Sau khi gửi tin nhắn, không nhận được phản hồi, sau đó, trùm trường đột nhiên tức giận lao đến trước mặt tôi.“Cậu, cậu đúng là người không biết xấu hổ!”TÔI?!Không phải chứ, mắng thì mắng, cậu đỏ mặt cái quái gì?Nếu yêu thích truyện ngôn tình, bạn có thể đọc thêm Mắt Bão hay Này Anh! Tôi Không Phải Là Ôsin.

1.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26

Công Chúa Hòa Thân

Luna Huang | Ngôn tình | Hoàn thành

Nàng chính là công chúa Nhạc quốc Nhạc Xích Vũ năm nay mười bảy tuổi đã sống ở Lãnh cung được ba năm rồi. Xuân hạ thu đông đi qua trong mắt nàng cũng chỉ là một màu ảm đạm, trên mặt nàng cũng chưa từng xuất hiện qua nụ cười nào. Tóc đen dài được xõa dài tùy ý thả rối bù vì không có lược chải cũng là do đã ba năm chỉ có tắm bằng nước mưa. Cả người nàng cũng như đám mùn bên ngoài sân trong Lãnh cung vậy, đều là bốc lên người hôi thối khiến người không muốn đến gần, thậm chí cách xa từ ngàn dậm.Dưới đôi mày liễu thanh tú chính là đôi mắt trong trẻo tinh khôi tràn đầy sức sống lại như mặt nước ngày xuân. Hàng mi dày cong vuốt bên trên tạo cho người có cảm giác hệt như đôi bướm đậu trên mặt hồ vậy. Sống mũi cao cao, hai phiến môi nhỏ nhắn nhưng vì kham khổ cũng là có chút tái nhợt khô cằn nức nẻ. Chỉ là đám mụn nước đầy mặt kia khiến cho không người nguyện ý nhìn thẳng nàng nàng dù chỉ một mắt, nên không ai sẽ còn có tâm tư nhã hứng mà phân tích những điểm đẹp trên của nàng. Trên mặt lại xuất hiện vô số mục nước lớn nhỏ mọc chi chít ở phần trán cùng hai bên mặt khiến cho người nhìn không ra dung.

15.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26

Đao Phong Dữ Thi Hành

Tuân Dư Nhận | Khoa huyễn | Hoàn thành

Tây nguyên năm 6013, tại một thành nhỏ sát vùng biên giới Đế quốc Gerundnan, học viện Hoftas. “Vincente, cậu lại đang viết thơ đấy à” Bạn chí cốt của tôi, Odessa Stanley đang đứng ở điểm đón gió của đài thiên văn. Cậu ta mím chặt môi, khom người điều khiển máy móc đo đạc kim loại nào đó, mắt nhìn thẳng.Đài thiên văn là tên gọi mà tôi và Ode đặt, tên thật của nó dài dòng mà phức tạp lắm. Đây là một nơi hoang vu, thân lầu gác lại cứ nhô lên cao, thích hợp để viễn vọng. Hiếm có người tới thăm nguyên nhân phần lớn là mọi người chưa phát hiện ra công dụng của nó. Lầu gác bỏ không như vầy trong Hoftas phải nói là cực nhiều.Ánh nắng mặt trời đầu hạ không nóng, rất nhẹ dịu không vượt quá đầu gối tôi, nhấn nhá lủi đến mắt cá chân. “Ode này, cái loại học cứu ma pháp như cậu còn lâu mới có thể cảm nhận được vẻ đẹp của thơ ca—— mà tớ thì sẽ không dễ dàng từ bỏ nó đâu” Tôi lật sang trang quyển vở trong tay, đường vân bóng mây di chuyển trên nét chữ của tôi.

14.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26

Từ Quả Phụ Đến Quý Phụ

Nhất Cá Tiểu Bình Cái | Ngôn tình | Hoàn thành

Lâm Ngữ Yên có thể rõ ràng cảm giác được sức lực toàn thân đang nhanh chóng biến mất, ý thức ngày càng mông lung, nàng mơ hồ nghĩ có lẽ mình sắp chết, bên tai có tiếng nức nở truyền đến, nàng có thể nghe được đó là của trượng phu kết tóc hai mươi mấy năm. Tại sao lại khóc thương tâm như vậy? Lâm Ngữ Yên chua xót nghĩ, chàng rõ ràng căn bản không yêu ta mà. “Ngữ Yên, Ngữ Yên, đời này là ta có lỗi với nàng, nhưng không còn cách nào, thật sự không còn cách nào, ta không quên được nàng ấy… Nếu như chúng ta còn có kiếp sau, ta nhất định sẽ bù đắp lại cho nàng…” Cầm thật chặt bàn tay nhỏ bé đang lạnh dần của thê tử, Đàm Duy khóc đến tê tái cõi lòng, hắn cũng không biết mình tại sao mình lại đau long đến vậy, mấy chục năm nay, những tưởng trái tim đã sớm chết lặng, giờ phút này cớ sao lại đau triệt nội tâm như thế.Kiếp sau ư? Bịch một tiếng chấn động, Lâm Ngữ Yên choàng mở hai mắt ra, ý thức vẫn chưa hoàn toàn khôi phục lại, trước mắt đã xuất hiện gương mặt lòe loẹt của một bà mụ. Lâm Ngữ Yên hoàn toàn không biết hiện tại là tình huống gì, mình rõ ràng đã chết mà, đây rốt cuộc là —— trong đầu nàng một mớ bòng bong, bà mụ kia đã với hai tay qua, Lâm Ngữ Yên cảm thấy hai cánh tay đau xót, cả người liền bị lôi ra ngoài...

28.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26

Bệnh Viện Sản Khoa

Văn Khởi Nam Sơn | Sủng | Hoàn thành

Bệnh viện sản khoa Đại Chính, xếp hạng nhất trong nghề, trình độ dẫn đầu quốc tế, muốn tới đây sinh con, hoặc là bạn có tiền, hoặc là bạn có bệnh.  7h sáng sớm, Hà Quyền cơ hồ một đêm không ngủ lại lần nữa bị triệu hồi, cậu vọt vào phòng chờ sinh, hỏi: "Tình huống gì?" "Sớm, chủ nhiệm Hà." Hộ sĩ nói, "Tăng giảm đau nửa tiếng, tim thai giảm mạnh tới 110." 

19.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26

Giường Đàn Bà

Cửu Đan | Đông phương | Hoàn thành

Rồi chị ta cười, tôi thấy rất rõ nét nhăn nơi khóe mắt chị ta.Lập tức tôi ngước lên,để ánh đèn chiếu thẳng vào mặt tôi với làn da tươi trẻ.Đối với đàn ông, tuổi trẻ còn quan trọng hơn tư tưởng rất nhiều. Lần đầu tiên tại một buổi họp mặt ở Đại sứ quán Pháp. Trong buổi họp mặt cứ phát đi phát lại bản nhạc " Tình yêu màu xanh".

9.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26

Kinh Thánh Của Một Người

Cao Hành Kiện | Đô thị | Hoàn thành

Nhà anh ở Bắc Kinh bị cảnh sát lục soát niêm phong, nơi ấy đã lưu giữ một tấm ảnh chụp chung cả gia đình mà người cha quá cố còn để lại, đó là tấm hình đầy đủ nhất các thành viên trong đại tộc. Lúc ấy ông nội anh còn sống, đầu bạc phơ, vì bị trúng gió không thể nói năng gì nữa, nằm trên một chiếc ghế xoay. Anh là con cả, cháu đích tôn, là đứa trẻ duy nhất trong tấm ảnh, đứng chen giữa ông bà nội, mặc quần hở đáy, bày cả chim ra ngoài, nhưng trên đầu lại đội mũ calô kiểu Mỹ.Đó là cái thời kháng chiến tám năm vừa chấm dứt và một cuộc nội chiến khác sắp bắt đầu, tấm ảnh được chụp trước cổng tròn trong hoa viên, nở rộ cúc vàng hoàng kim và mào gà đỏ tím, ánh nắng một ngày cuối hạ còn vô cùng rực rỡ chiếu rọi khắp thế gian. Những gì gọi là kí ức của anh về hoa viên là như vậy, tấm ảnh bị dính nước đã ngả sang màu vàng xám. Cảnh phông của tấm ảnh là tòa lầu hai tầng kiểu Anh quốc nằm phía sau cổng tròn, dưới có hành lang vòng, trên có lan can và cả đại gia đình anh đã sống ở nơi ấy. Anh nhớ số người trong tấm ảnh là mười ba, một con số không lấy gì làm may mắn cho lắm, có cha mẹ anh, đầy đủ các cô, chú và một người thím. Ngoại trừ cô cả đang ở Mỹ và anh ra, toàn bộ những người trong ảnh, cùng tòa lầu phía sau cổng tròn ấy đều đã bị xóa hết dấu vết trên thế gian này.

9.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26

Sở Tâm Lam Lại Đến Đây

Dr. Mèo Hoang | Ngôn tình | Hoàn thành

Sở Tâm Lam, một cô gái với vóc dáng không phải quá nhỏ bé nhưng vì khá ốm cho nên thoạt nhìn có cảm giác vô cùng yếu ớt, đứng trên cầu nhìn mặt hồ yên lặng đang trôi dưới tầm mắt của mình, tay cô còn đang cầm một lon bia, đây là lần đầu tiên cô có thể uống hết một lon bia như vậy, trước đây cô đều cảm thấy thứ nước này vô cùng đắng nhưng hôm nay lại uống như thể không hề có một chút cảm xúc nào, không giấu diếm sự mệt mỏi thở hơi dài, trong đầu vang vọng những lời nói."Cô chỉ là một người làm thuê tại đây mà thôi, cô có tư cách gì quản thúc con trai ta! Chỉ làm bẩn có 1 chút đã la làng, tiền ta có thể mua hết cửa hàng này của cô biết không? Con nhỏ hỗn xược!" – Hình ảnh người phụ nữ quý phái, mắt trợn to hung hăng chỉ trích Sở Tâm Lam, cô chỉ biết cúi đầu, luôn miệng nói xin lỗi. Chuyện Sở Tâm Lam là nhân viên của một shop quần áo trong trung tâm thương mại lớn, có một vị khách đến xem quần áo dẫn theo đứa nhỏ, đứa nhỏ tay bị dính kem muốn chùi vào quần áo bị Tâm Lam phát hiện, hét to ngăn cản, vì bị bất ngờ nên đứa nhỏ ngưng ngay hành động nhưng sau đó nó lại khóc thét lên. Người phụ nữ không cần biết rõ nguyên nhân cứ như vậy chỉ trích cô. Sở Tâm Lam đã phải cúi đầu nhận lỗi nghe mọi sự chỉ trích một cách vô lý để giữ lại công việc này nhưng người phụ nữ đó không muốn buông tha cho cô, bà ta nói nếu như cô không bị đuổi việc thì bà ta sẽ không để yên chuyện này. Để làm vui lòng khách hàng có thể Bạch Kim cửa hàng đã chấp nhận đuổi việc Tâm Lam ngay lập tức để mọi chuyện không trở nên ồn ào hơn..

17.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:26

Phúc Hắc Bùi Quản Lý

Kim Huyên | Ngôn tình | Hoàn thành

Nhạc San thực thích đọc sách,bởi từ sách nàng giáo hội được rất nhiều đạo lý,không ai giễu cợt nàng,cũng không nói 2 lời khiến nàng không biết phân biệt đúng sai. Nhạc San biết mình từ nhỏ đến lớn không phải thực thông minh,bởi vậy,nàng làm chuyện gì cũng luôn thật cố gắng.Nhưng không hiểu có chuyện gì mà quan hệ với mọi người xung quanh quả thực rất kém,mặc kệ nàng cố gắng cũng không cải thiện được.Mới trước đây,chuyện mọi người xa lánh làm nàng thực bị thương,lớn lên,nàng đã tập thành thói quen, không để mắt hết thảy,cũng thuận theo quan hệ tự nhiên. Nhạc San là 1 nữ nhân bộ dạng thanh thanh tú tú,không phải này thuộc dạng mỹ nhân,nhưng rất ưa nhìn.Nàng thanh thuần bộ dáng,ít son phấn,tóc dài áo choàng,hội nghị thường kỳ làm cho người ta nghĩ lầm nàng là nhân sự mới tốt nghiệp đại học,mà không nghĩ nàng đã muốn tốt nghiệp 4 năm a. Công ty Nhạc San cũng có chút danh tiếng làm về khoa học kỹ thuật.Nàng được phân chức vụ đảm nhiệm nghiệp vụ trợ lý. Lúc trước biết nàng tới công ty này phỏng vấn,nhóm bạn tốt đều nói nơi này tốt,chính nàng cũng cảm thấy như vậy.Vì thế nàng đối công việc là tận tâm hết sức,bất tri bất giác cũng được 4 năm.  Bốn năm thật sự là vất vả nha!Nàng còn tưởng mình là cái nữ nhân ngu ngốc,sẽ không qua được vòng thử việc,không nghĩ tới còn là 4 năm,này không phải đáng chúc mừng sao? 

4.80 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27

Phàm Tâm Đại Động

Khốn Ỷ Nguy Lâu | Khoa huyễn | Hoàn thành

Trương Triệu Huyền hắc hắc cười gượng hai tiếng, uống cạn trà trong chén, quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ. Càng mưa càng lớn. Trong làn mưa bụi, có thể mơ hồ thấy được một bóng người chậm rãi đi từ góc đường. Người nọ một thân bạch y, trong tay cầm chiếc ô thanh sắc, đến gần hơn, mới thấy rõ dung mạo y – mi mắt thanh tú, môi mỏng khẽ cười, nhìn có vẻ văn nhã, dáng dấp vô cùng tuấn tú. Trương Triệu Huyền nhàn rỗi đến buồn chán, liền ngồi dựa lên cửa sổ, mắt thấy người nọ từng bước đi tới, đưa mắt nhìn giữa cơn mưa trắng xóa. Ánh mắt gặp nhau trong giây lát, tròng mắt màu mực tựa như phản chiếu hình ảnh mưa phùn, thủy quang trong trẻo. Trương Triệu Huyền ngẩn ngơ, chẳng biết tai sao, trong lòng lại thấy rạo rực, hô hấp hỗn loạn.Nam tử bạch y kia tiếp tục đi về phía trước, bước hai bước rồi bỗng dưng dừng lại, ngẩng đầu nhìn sắc trời, lại nhìn y phục ẩm ướt của mình, nhẹ nhàng thở dài một tiếng, xoay người bước vào quán trà. “Một bình trà nóng.” Giọng y nhẹ nhàng mềm mại, mang theo thanh âm riêng của người Giang Nam, thật êm tai. Vừa đóng ô lại, vừa chọn chỗ ngồi xuống, những giọt nước lay động, rơi xuống.

6.00 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27

Hắn Là Cố Chấp Cuồng

Linh Công Chúa | Ngôn tình | Hoàn thành

Cô tên là Lục Yên Vân, hê..., cô thừa nhận tên này có hơi tục khí, nếu nói về tên của cô, mọi người phải hỏi cha cô, ông là một người thích xem phim kiếm hiệp, trong nhà vốn có vài cuốn sách nhưng hai phần ba đều là tiểu thuyết kiếm hiệp của cha cô. Nếu nói về tiểu thuyết kiếm hiệp thì ông tuyệt đối là chuyên gia. Mẹ cô thường nói, nếu cha cô khi còn đi học cũng đam mê đọc sách như vậy thì phỏng chừng bây giờ cũng được làm giáo sư chứ chả chơi. Cho nên cô còn may mắn, ông chưa đặt tên cô là Lục Tiểu Phụng đã may lắm rồi.Gia đình cô gia cảnh cũng được xem là tốt, không cần phải làm việc vất vả nhưng vẫn đủ cơm no áo ấm. Cha là người Thượng Hải, mẹ là người Tứ Xuyên, nay họ đã về hưu nên quyết định trở về thôn quê dưỡng lão, ông nói không khí thôn quê rất tốt, nhiệt độ không khí thích hợp cho những người già ở lại. Xem biểu hiện "an nhàn" của ông so với dân bản xứ đây còn giống người chính gốc hơn. Ông nói Thượng Hải là nơi thích hợp cho người trẻ tuổi ở.Có lẻ ông trời ưu ái cho cô thông minh từ khi còn trong bào thai nên năng lực học tập của cô luôn tốt hơn những đứa trẻ cùng tuổi. 5 tuổi đã có thể đi học tiểu học, trong lúc học phát huy bản năng thông minh tiềm ẩn liền được nhảy mấy cấp. Cho đến khi học năm nhị cô lúc đó chỉ mới mười ba tuổi. Làm nghiêm cứu sinh không bao lâu khi tốt nghiệp liền lấy được bằng thạc sĩ.

6.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27

Hoàng Hôn Đứng Tựa Khóm Trúc Dài

Long Thất | Đô thị | Hoàn thành

Ban đầu Tề Mộ được gọi là Tề Mộc. Cậu còn chưa chào đời đã kế thừa bản tính hấp tấp, nôn nóng của lão Tề gia, mới tám tháng đã chui ra khỏi bụng mẹ. Nhưng ấy thế mà lại khá, vừa mới đẻ đã là một đứa bé sinh non được tận 4kg. Thời điểm nhìn thấy con trai mình, Tề Đại Sơn sợ hết hồn, cả người xanh xanh tím tím, còn có thể xấu hơn được nữa à! Tề Mộ ở trong lồng hấp tận nửa tháng, nửa tháng này khiến cho đồng chí Tề Đại Sơn lo lắng tưởng chết. Vừa phải tập trung chăm sóc vợ, vừa phải trông chừng con trai, ở công ty lại còn có một đống chuyện lớn bận rộn, đem ông chơi đùa vài ba bận liền gầy đi ba, bốn cân.Đợi đến khi con trai bình an ra khỏi lồng ấp, nhìn thấy đứa trẻ vàng vọt xấu xí kia. Tề Đại Sơn ghét bỏ thằng bé không giống mẹ nó một chút nào, nhưng cuối cùng vẫn thở phào nhẹ nhõm. Tề mộc về nhà ba tháng liền làm cho Kiều Cẩn ngày đêm bất an. Cậu là đứa trẻ sinh non nặng 4kg rưỡi, tinh lực dồi dào tựa như một chú hổ nhỏ. Đói bụng thì khóc, ăn no cũng khóc, trước khi ngủ liền khóc một trận, tỉnh rồi lại càng phải khóc tiếp. Thân thể Kiều Cẩn vốn chưa bình phục, bị cậu gào khóc tới khóc lui như thế, cả người liền gầy đi một vòng.

16.40 Vạn chữ | 2024-09-02 18:27