Trang chủ > Thể loại > Đam mỹ > Bản Sắc Lưu Manh
Bản Sắc Lưu Manh Lãnh Hương Trần Tác giả
2.00 Vạn chữ Lượt xem 0 Số bầu chọn 0

Lôi Đình là đứa con của một ông chủ sòng bài ngầm, giờ phút này lại đang bị cừu gia đuổi giết khắp nơi. Lão già nhà hắn đầu tiên bị người ám sát trong khách sạn, không đợi hắn về đến nhà, ngôi nhà vốn dĩ tráng lệ bị cừu gia phá tan tành không nói, cái tên lo liệu “Diệt cỏ không diệt tận gốc, sẽ có một ngày mọc lại” càng hạ quyết tâm một đường đuổi giết cho được hắn. Thật vất vả tránh né nhân mã đuổi giết bốn phương tám hướng của gã, trên người thiếu niên không có chút chuẩn bị cũng che kín nhiều vết thương lớn nhỏ. Lần đầu tiên Lí Tuấn gặp hắn là trong tình cảnh hắn bị thương đến thê thảm. Đó là một thiếu niên có bả vai rộng lớn, chân tay thon dài to lớn, một đôi mắt dã tính lợi hại, ngũ quan với những đường cong rõ ràng. Tai phải của hắn đeo một bông tai bạch kim hình một con vật kỳ quái, mái tóc nhuộm thành màu đỏ sậm hỗn độn phủ ở trên trán, càng làm hiện ra dung mạo dã tính mười phần của hắn. Hắn lười biếng ngồi ở chỗ kia, khuôn mặt bị thương lại vẫn tao nhã như cũ giống một con báo săn mồi, điếu thuốc ngậm ở khóe miệng bởi vì đau đớn mà nghiêng lệch, khiến cho biểu tình trên mặt hắn thoạt nhìn có chút dữ tợn. Còn cậu, Lí Tuấn lại là một thiếu niên vô cùng thấp bé gầy yếu, mái tóc màu đen hoàn toàn nhìn không ra là cái kiểu tóc quỷ quái gì, thật dài phủ bên trên trán, trên mũi là một cái kính đen có vẻ vừa ngu lại vừa quê, rất nặng tựa hồ có thể đè chết người, lộ ra cái miệng nhỏ đến ngạc nhiên cùng một cái cằm đầy đặn. Thật sự, để mà nói đến chuyện qua lại của hai người cũng thực là khó a…

Bình luận
Lôi Đình là đứa con của một ông chủ sòng bài ngầm, giờ phút này lại đang bị cừu gia đuổi giết khắp nơi. Lão già nhà hắn đầu tiên bị người ám sát trong khách sạn, không đợi hắn về đến nhà, ngôi nhà vốn dĩ tráng lệ bị cừu gia phá tan tành không nói, cái tên lo liệu “Diệt cỏ không diệt tận gốc, sẽ có một ngày mọc lại” càng hạ quyết tâm một đường đuổi giết cho được hắn. Thật vất vả tránh né nhân mã đuổi giết bốn phương tám hướng của gã, trên người thiếu niên không có chút chuẩn bị cũng che kín nhiều vết thương lớn nhỏ. Lần đầu tiên Lí Tuấn gặp hắn là trong tình cảnh hắn bị thương đến thê thảm. Đó là một thiếu niên có bả vai rộng lớn, chân tay thon dài to lớn, một đôi mắt dã tính lợi hại, ngũ quan với những đường cong rõ ràng. Tai phải của hắn đeo một bông tai bạch kim hình một con vật kỳ quái, mái tóc nhuộm thành màu đỏ sậm hỗn độn phủ ở trên trán, càng làm hiện ra dung mạo dã tính mười phần của hắn. Hắn lười biếng ngồi ở chỗ kia, khuôn mặt bị thương lại vẫn tao nhã như cũ giống một con báo săn mồi, điếu thuốc ngậm ở khóe miệng bởi vì đau đớn mà nghiêng lệch, khiến cho biểu tình trên mặt hắn thoạt nhìn có chút dữ tợn. Còn cậu, Lí Tuấn lại là một thiếu niên vô cùng thấp bé gầy yếu, mái tóc màu đen hoàn toàn nhìn không ra là cái kiểu tóc quỷ quái gì, thật dài phủ bên trên trán, trên mũi là một cái kính đen có vẻ vừa ngu lại vừa quê, rất nặng tựa hồ có thể đè chết người, lộ ra cái miệng nhỏ đến ngạc nhiên cùng một cái cằm đầy đặn. Thật sự, để mà nói đến chuyện qua lại của hai người cũng thực là khó a…
Chương mới :   Chương 10: Phiên ngoại 1: Phiền não của lão đại Thời gian cập nhật : 2024-09-02 18:52

Cùng thể loại
  • Nhiễm Phải Pheromone Của Em

    Tác giả : Tất Hoàn Niệm

    Bạn đang đọc truyện Nhiễm Phải Pheromone Của Em full (đã hoàn thành) của tác giả Tất Hoàn Niệm. Một ngày nọ, Lạc Hành Vân tình cờ chứng kiến Bùi Diễn đang bị đại ca của trường học vây đánh trong một con ngõ nhỏ hoang vắng. Cậu không do dự, nhanh nhẹn kéo cao cổ chiếc áo len màu lam của mình lên đỉnh đầu và nhặt một chiếc xà beng bỏ rơi ở góc đường. Cậu sử dụng nó để đánh vào lưng đại ca, giúp Bùi Diễn đảo ngược tình thế và giành chiến thắng.Sau khi xong việc, Lạc Hành Vân phớt lờ, che giấu thân phận của mình khéo léo. Thế là, trong trường, đã lan truyền lời đồn về một tay đấm huyền thoại, người mà dù tên đại ca kia có tìm kiếm ra sao cũng không thể tìm thấy. Nhưng điều thú vị là, Lạc Hành Vân lại phát hiện Bùi Diễn luôn lơ đễnh nhìn theo mình. Vài ngày sau, Bùi Diễn mời Lạc Hành Vân đến phòng ký túc của mình. Lạc Hành Vân đẩy cửa mở và bất ngờ thấy đối phương đang ngồi im lặng. Bùi Diễn dùng ngón tay trắng nõn để vuốt ống tay chiếc áo len màu lam của Lạc Hành Vân, nâng nó lên ngay trước mắt cậu. Động tác của hắn rất lịch lãm và quý phái, nhưng cảm ứng của Lạc Hành Vân là sự chăm chú của Bùi Diễn đối với chiếc áo này. Hắn còn nhấn mạnh: "Mùi hương thật dễ chịu." Bạn cũng có thể đọc thêm nhiều truyện cùng thể loại như: Quốc Gia Phát Cho Tôi Một Omega Rất Ngọt! hay Vì Quân Mà Sinh.

  • Ánh Trăng Nơi Đáy Nước

    Tác giả : Hailisa (Hải Lý Sa)

    Trăng trên trời kia rất đẹp, nó mang thứ ánh sáng bàng bạc diệu kì, nó phủ xuống nhân gian một thứ cảm giác yên bình đến lạ, bóng trăng in lên mặt nước, nhìn thì chỉ giống như hai mảnh trời tách biệt, thực ra một bên là thực mà còn lại một bên là ảo, mặt nước tựa gương soi, phản chiếu lại sự lung linh từ vầng trăng tỏ, mê hoặc con người ta muốn chạm đến, chỉ tiếc rằng khi những ngón tay đầu tiên chạm vào mặt nước, bóng trăng sẽ tan ra. Tình yêu giữa hắn và nàng cũng vậy, tưởng rằng rất rất gần, gần đến mức hắn có thể ôm chầm lấy, vậy mà cứ hễ hắn muốn chạm vào là lại sợ đó chỉ là một thứ ảo ảnh, thế nên hắn cứ cố chấp đứng từ xa, không dám lại gần để giữ cho thứ ảo ảnh vừa ngọt ngào mà cũng vừa đau khổ đó không biến mất.Nàng là người đã từng trải qua vô vàn những tổn thương, nàng mạnh mẽ, vậy nên sau tổn thương vẫn có thể kiên cường mà góp nhặt hàng vạn những mảnh vỡ nhỏ li ti để mà ghép lại với nhau rồi sau đó lại không dám mở lòng mình lần nữa. Vì trái tim nàng chỉ có những vết sẹo chằng chịt, dù có cố gắng chắp vá thế nào đi chăng nữa thì nó cũng không thể nào hoàn hảo được, dù có dùng đến vô vàn cách, nàng cũng chẳng thể khỏa lấp đi mảnh khuyết thiếu trong lòng mình. Hắn yêu nàng, yêu đến chủ quan, yêu đến vô vọng, còn nàng đối với hắn, có thể vĩnh viễn cũng chỉ là ánh trăng nơi mặt nước mãi mãi không thể chạm vào.

  • Công Ngọc

    Tác giả : Tiêu Hàn Thành

    Bạn đang đọc truyện Công Ngọc full (đã hoàn thành) của tác giả Tiêu Hàn Thành. Kinh thằng bắt đầu nhấc lên sóng to gió lớn, các thế lực đối chọi lẫn nhau, vì chủ tử của chính mình mà tranh giành, đấu đá.Bên ngoài gió nổi mây phun, không khí căng thẳng, giương cung bạt kiếm, khí thế ngất trời.Trong cung, hai vị hoàng đế này cùng nhau phẩm trà, đấu cờ, ném thẻ vào bình rượu, đá dế với nhau, vô cùng hòa thuận.Người của hai bên đều nóng nảy, vì thế ——Mỗi ngày trên triều đều có đại thần khuyên can Ngụy Dịch, khuyên hắn nên chém đầu Lâm Kinh Phác.Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn có thể đọc thêm [ABO] Thức Thời hay Đèn Cũ Bến Mới.

  • Đợi Anh Đến Năm 35 Tuổi

    Tác giả : Nam Khang Bạch Khởi

    Bạn đang đọc truyện Đợi Anh Đến Năm 35 Tuổi full (đã hoàn thành) của tác giả Nam Khang Bạch Khởi. Câu chuyện là lời tự sự của chính tác giả Nam Khang, kể về mối tình đồng giới đầy cảm động và bi thương của anh. Năm 1999, Nam Khang gặp gỡ và yêu một người đàn ông. Bất chấp những định kiến xã hội, họ đã cùng nhau trải qua những năm tháng hạnh phúc.Năm 2006, người yêu của Nam Khang quyết định kết hôn với người phụ nữ khác. Nỗi đau đớn tột cùng khiến Nam Khang chìm trong tuyệt vọng. Hai năm sau, không thể chịu đựng được nỗi đau, Nam Khang đã chọn cách ra đi. Câu chuyện là một bản tình ca bi tráng về tình yêu đồng giới, về sự hy sinh và lòng dũng cảm. Dưới đây là một số điểm nhấn của câu chuyện:Tình yêu chân thành và sâu sắc giữa Nam Khang và người yêu. Nỗi đau đớn khi người yêu lựa chọn người khác. Lòng dũng cảm để sống thật với chính mình. Cái kết bi thương đầy tiếc nuối. Bên cạnh đó, cũng còn những truyện cùng tác giả vô cùng hay và hấp dẫn mà bạn không nên bỏ lỡ như Thánh Khư hay Vũ Động Càn Khôn.

  • Sự Tái Sinh Của Curtis

    Tác giả : Zathyn Priest

    Truyện Sự Tái Sinh Của Curtis là một tựa truyện hấp dẫn, thú vị thuộc thể loại đam mỹ. Truyện kể về nhân vật Jordan có một cuộc sống khiến nhiều người mong ước, anh làm thiết kế web, nuôi một con mèo béo múp, có nhà riêng dù phải ở cùng người em gái. Tuy nhiên, đôi lúc anh thấy cuộc sống của mình không được thoải mái lắm.