Bạn đang đọc truyện Hào Môn Hoàng Kim Truy Thê Kí của tác giả Nhất Bán Công Tử. Bước vào cánh cửa, không thể quay đầu nữa rồi.“Uy Tử Cầm, ngươi ngàn vạn không được nói!!”Khóe môi xấu xa giương lên, đắc ý mười phần trêu cợt: “Không thì thế nào?”Nàng muốn cắn người!!Hào môn thế gia, thiên kim đều có, đặc biệt đáng sợ chỉ có vương thất Thổ Áo. Đạo lý gần vui như gần cọp đều thuộc nằm lòng, quả nhiên khó lòng trêu cợt.Khôn trạch như nàng, đều thành miếng mồi ngon trong mắt toàn bộ càn nguyên của cao trung a a a!Nếu yêu thích Nhất Bán Công Tử, bạn có thể đọc thêm Tháng Sáu Năm Ấy Mưa Rơi hay Loạn Thế Hồng Nhan Chi Hồng Nhan Lệ.
-
Nam Tấn Thất Hoàng Tử
Bạn đang đọc truyện Nam Tấn Thất Hoàng Tử của tác giả Bắc Duy. Lãnh cung Tây Uyển đơn sơ, có những gốc mai đã lụi tàn, tối qua bị trận tuyết lớn thổi quất vào, hoa rơi đầy đất.Thế nhưng một bông hoa mai vẫn kiên cường bám trụ trên thân, lung lay trong gió, cố gắng mở ra những cánh hoa mong manh...Một người mang y phục cung nữ, trong vòng tay là một em bé mới sinh, đứng dưới cây mai kia, thầm thì nói: "Như Tuyết, ta chắc chắn sẽ làm nàng sống sót, hãy sống tốt thay phần ta"Cung nữ nhìn trong rét lạnh, hài tử có khuôn mặt nhỏ nhắn bị đông lạnh đến đỏ bừng, lộ ra tươi cười, nước mắt theo hai má rơi trên mặt hài tử.Tuyết chiếu sáng dung nhan nữ tử, những vết sẹo trải rộng ngoằn nghèo trên mặt, nhìn thấy mà giật mình.Nếu yêu thích truyện bách hợp, bạn đừng bỏ lỡ Song Phi Yến hay Chẳng Thà Uống Chén Mạnh Bà Thang
-
Bảy Năm Yêu Em
Bạn đang đọc truyện Bảy Năm Yêu Em của tác giả Ngôn Chi Hữu Lý. Năm 2007, cao nhất, lần đầu tiên nghe được tên của nàng – Vu Tiệp.Năm 2008, lần đầu tiên thấy nàng là ở bữa tiệc tối đầu năm của trường, khi đó, tôi là một người trong ban tổ chức còn nàng là người dẫn đầu nhóm nhảy.Lần gặp mặt chính thức của chúng tôi là vào tháng 9 năm 2008.Năm ấy, tôi thuộc khoa Lý, vì thành tích tốt thứ hai nên được xếp vào ban nhất. Hôm đó là sau khai giảng một ngày, sau khi tiết toán kết thúc, tôi như cũ mà lật sách tiếp tục làm bài tập thì chủ nhiệm lớp đưa một nữ sinh đến, tôi nhìn thoáng qua, là Vu Tiệp. Mặt nàng lạnh lùng, dáng vẻ không tình nguyện mà bước tới chỗ ngồi, quăng túi xách lên bàn khiến bạn học ngồi kế hoảng sợ.Ngoài ra, đừng bỏ lỡ nhiều truyện bách hợp khác như: Cậy Sủng Sinh Kiều hay Trong Thôn Có Một Cô Nương.
-
Không Khống Chế Được
Bạn đang đọc truyện Không Khống Chế Được của tác giả Cật Mang Quả Đích Khảo Lạp. Khâu Dật Nghiên xuyên qua thân thể này trong trường học cũng rất nổi danh, bởi vì nguyên thân là cái kẻ ngu si, vẫn là loại kia không chuyện ác nào không làm ngốc Bá Vương.Bản muốn lợi dụng nguyên lai tri thức tốt tốt đánh một hồi cái khác muốn xem nàng trò hay người mặt, nhưng chưa từng nghĩ, đối mặt bài thi nàng lại một đạo đề đều sẽ không. Thi không phân cũng là một loại nhân sinh trải nghiệm, Khâu Dật Nghiên ở trong lòng an ủi mình."Khâu Dật Nghiên ngươi không ngại ngùng ư ngươi? Văn Di Mặc thi số một, ngươi đếm ngược số một!"Bên cạnh đó, bạn có thể đọc thêm nhiều truyện bách hợp khác như: Hoán Đổi Ảnh Hậu hay Tân Hoan (Niềm Vui Mới).
-
Dây Dưa Mãnh Liệt
Bạn đang đọc truyện Dây Dưa Mãnh Liệt của tác giả Diệp Sáp. Chỉ cần nhắc tới công việc, cô sẽ thành một người vô cùng quyết đoán, mạnh mẽ, lại còn cầu toàn, kĩ tĩnh, khiến cho nhân viê ai nấy cũng nơm nớp lo sợ.Có phóng viên phỏng vấn qua cô: "Lâm tổng, nếu tương lai có người yêu, có phải sẽ liền ôn nhu ngoan ngoanc một chút không?"Lâm Tiêu Tiêu nhàn nhạt: "Sẽ không, tôi chính là một người như vậy, bất luận kẻ nào đều không thay đổi được."Ba mươi mấy năm sau, Tô Mẫn viết trong hồi ký:Lâm tổng nhà chúng ta, khi trời mưa sét đánh, trong mắt lệ quang mờ mịt, bắt lấy vạt áo của tôi giống như mèo con nhỏ nói: "Chị sợ hãi~"Nếu yêu thích thể loại bách hợp, bạn có thể đọc thêm Cấm Đình hay Hàng Long Quyết.
-
Bà Xã Của Tui Là Xã Hội Đen
Nam yêu nữ, vạn phần bình thường. Nam thương nam, điều này có thể. Vậy nữ và nữ, như vậy thì đã làm sao? Tình yêu không bao giờ có chuyện phân biệt bất cứ điều gì. Không cần biết đối phương là ai, không cần biết tương lai sẽ ra sao, mọi thứ, mọi việc, hãy để thời gian làm thước đo duy nhất. Một năm, mười năm hay là một đời, hãy để cho nhịp đập của chính trái tim chúng ta cảm nhận.