Trang chủ > Thể loại > Đô thị > Hôm Nay Ông Chủ Lại Ghen
Hôm Nay Ông Chủ Lại Ghen Nhất Bả Sát Trư Đao Tác giả
18.00 Vạn chữ Lượt xem 0 Số bầu chọn 0

Cơ thể không ngừng rơi xuống dưới, sợ hãi và bất lực khi không thể túm được vật gì, cùng với đó là cảm giác khó thở mãnh liệt, khiến Mẫn Đăng đang nằm trên sofa bỗng mở mắt ra. Ánh đèn chiếu thẳng vào mắt, toàn thân Mẫn Đăng run lên một cái, sau đó cứng đờ trên sofa, hô hấp gần như dừng lại mấy giây. Nhưng chẳng mấy chốc, ánh đèn màu ấm trong căn phòng, khăn trải bàn trà ấm áp đều làm cho Mẫn Đăng nhanh chóng lấy lại tinh thần. Ở đây an toàn. Mẫn Đăng thở hổn hển đứng lên, duỗi tay với lấy tách trà uống vài ngụm lớn. Cậu không biết mình ngủ trong bao lâu, trà đã nguội rồi. Cậu nhìn chằm chằm đáy chén trà đơ ra mấy giây, vươn cánh tay đang run ra, cầm lấy mấy lọ thuốc đặt dưới bàn trà.Nhìn viên thuốc trong tay, trên mặt Mẫn Đăng xuất hiện vẻ kháng cự và chán ghét rất rõ ràng. Nhưng chỉ là chuyện trong nháy mắt, cậu lập tức nhíu mày lại, ngửa đầu uống thuốc. Một tách trà lớn nhanh chóng thấy đáy, Mẫn Đăng lại rót đầy một tách, ủ trong lòng bàn tay.

Bình luận
Cơ thể không ngừng rơi xuống dưới, sợ hãi và bất lực khi không thể túm được vật gì, cùng với đó là cảm giác khó thở mãnh liệt, khiến Mẫn Đăng đang nằm trên sofa bỗng mở mắt ra. Ánh đèn chiếu thẳng vào mắt, toàn thân Mẫn Đăng run lên một cái, sau đó cứng đờ trên sofa, hô hấp gần như dừng lại mấy giây. Nhưng chẳng mấy chốc, ánh đèn màu ấm trong căn phòng, khăn trải bàn trà ấm áp đều làm cho Mẫn Đăng nhanh chóng lấy lại tinh thần. Ở đây an toàn. Mẫn Đăng thở hổn hển đứng lên, duỗi tay với lấy tách trà uống vài ngụm lớn. Cậu không biết mình ngủ trong bao lâu, trà đã nguội rồi. Cậu nhìn chằm chằm đáy chén trà đơ ra mấy giây, vươn cánh tay đang run ra, cầm lấy mấy lọ thuốc đặt dưới bàn trà.Nhìn viên thuốc trong tay, trên mặt Mẫn Đăng xuất hiện vẻ kháng cự và chán ghét rất rõ ràng. Nhưng chỉ là chuyện trong nháy mắt, cậu lập tức nhíu mày lại, ngửa đầu uống thuốc. Một tách trà lớn nhanh chóng thấy đáy, Mẫn Đăng lại rót đầy một tách, ủ trong lòng bàn tay.
Chương mới :   Chương 90: Anh là nhà của em Thời gian cập nhật : 2024-09-02 18:21

Cùng thể loại
  • Ngài Trang Không Tiền Đồ

    Tác giả : Hàn Thục

    Bạn đang đọc truyện Ngài Trang Không Tiền Đồ của tác giả Hàn Thục. Tuổi cũng khá lớn rồi, nhưng ngài Trang vẫn rất thời thượng, còn chơi tình yêu trên mạng, sau đó hẹn gặp nhau ngoài đời,Đối với việc tuổi hơn 30 lại còn làm thụ, ngài Trang cũng không phản cảm, làm thụ cũng tốt vậy, vừa nhẹ nhàng vừa sung sướng.Chưa kể người yêu Thu Triết Ngạn nhà hắn thật sự quá tốt với hắn, mỗi ngày hắn ở nhà làm lão trạch nam cá mặn là được hi hi hi hi =v=Nhưng tiệc vui chóng tàn, sự nghiệp của bé chó săn nhà hắn gặp khủng hoảng.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Lũ Mùa Xuân hay Thỏ Hoa Đào của cùng tác giả.

  • Thụ Thế Thân Thức Tỉnh Rồi

    Tác giả : Nhị Nguyệt Trúc

    Bạn đang đọc truyện Thụ Thế Thân Thức Tỉnh Rồi full (đã hoàn thành) của tác giả Nhị Nguyệt Trúc. Bị người tình Lục Mục Trì đang ôm tát cho một cái, bị Lục Mục Trì đưa đi dụ dỗ đối thủ cạnh tranh suýt bị cưỡng hiếp, bị Lục Mục Trì bóp cổ suýt chết.Nhưng cậu vẫn si mê mù quáng, vui vẻ chịu đựng, yêu Lục Mục Trì đến tận xương tủy.Cuối cùng còn tự nguyện hiến mắt cho ánh trăng sáng của Lục Mục Trì, cũng là em trai sinh đôi với cậu.Từ nhỏ hai anh em cậu đã bị bỏ rơi ở cô nhi viện, cậu nhường cơ hội được nhà giàu nhận nuôi cho em mình, thế là em trai trở thành cậu chủ nhỏ được cưng chiều hết mực, ăn sung mặc sướng.Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn có thể đọc thêm Nhật Chiếu Diệu Đại Hàn hay Boss Quỷ Thoại Đầu Tiên.

  • Nhi Tử Dị Năng Của Mẫu Thân Hỏa Thần

    Tác giả : Khương Lê

    Truyện Nhi Tử Dị Năng Của Mẫu Thân Hỏa Thần  là câu chuyện thuộc thể loại xuyên không và  dị năng. Truyện kể về Vân Liệt Diễm là một đứa ngốc, sinh ra đã không khóc một tiếng, tới bảy tuổi còn chưa biết nói. Vân gia là thế gia đại danh đỉnh đỉnh cao chót vót trên đại lục, sinh ra một kẻ ngu như vậy đương nhiên mất mặt vô cùng.

  • Trợ Lý Kiến Trúc Sư

    Tác giả : Hi Hòa Thanh Linh

    Trương Tư Nghị dùng tay trượt màn hình điện thoại di động, thời gian hiện rõ trên màn hình, 11:35. Lúc cậu vừa ngồi xuống là 10:40, nói cách khác, nữ sinh tóc xoăn có khuôn mặt xinh đẹp này đã trách móc cậu ít nhất một tiếng đồng hồ. Hơn nữa hình như đối phương không muốn dừng lại, cốc cà phê trước mặt cô đã hoàn toàn nguội lạnh, đến bây giờ cô không hề uống một ngụm. Trương Tư Nghị tò mò không hiểu tại sao cô nói liếng thoắng trong thời gian dài như thế mà không khát nước.Bởi vì thật sự nhàm chán, Trương Tư Nghị chuyển tầm nhìn đến nội thất và trang trí trong quán cà phê, phong cách Châu Âu đơn giản, thiết kế visual line, sử dụng vách ngăn phân vùng bàn ghế, tô điểm thêm những chiếc đèn hình ngôi sao màu xanh lục, ngoài ra vắng vẻ không có nhiều người… “Rốt cuộc anh có nghe em nói gì không?” Nữ sinh đột ngột nâng giọng cao vút lên, thu hút toàn bộ sự chú ý của Trương Tư Nghị. “A, đang nghe mà.” Trương Tư Nghị giật mình, cậu vội vàng chuyển đường nhìn trở về.Móng tay được quét sơn bóng loáng trên mười ngón tay mảnh mai của nữ sinh giống như những con bướm rực rỡ màu sắc tung tăng bay lượn trước mặt cậu, dường như cô đang hùng dũng chỉ huy cả một dàn nhạc giao hưởng sonate. Thật không may, bản sonate này đang bước vào phần hòa âm lặp lại đầy nhạt nhẽo…

  • Vị Đạo

    Tác giả : Shi Yan

    Bạn đang đọc truyện Vị Đạo của tác giả Shi Yan. Cũng may, hắn còn đủ sức tới nơi ở của Đường Vân Thanh, cũng được cứu trợ.Y nhìn người thương tích đầy mình trước mặt, lại còn mất trí nhớ, thật quá đáng thương!Thế nên y chăm sóc, lo lắng cho hắn, quan tâm như người thân trong nhà, ai ngờ cái tên vong ân bội nghĩa kia vừa nhớ lại mọi chuyện đã im lặng ra đi, không lời từ biệt.Đối tốt với hắn, sau cùng bị hắn bỏ rơi y cũng không hề trách móc. Chỉ là im lặng cam chịu, thỉnh thoảng thở dài tự thương xót bản thân.Hắn vốn cao quý như vậy, số phận nếu không đưa đẩy làm sao có thể đến với nhau.Nếu như trời lại chia cắt, trò chơi này tốt nhất nên dừng tại đây vậy.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Xuân Phong Khứ hay Em Đã Quên Không Nói của cùng tác giả.