Lúc khôi phục ý thức, mới phát hiện mình vẫn còn tại chỗ, đang ngồi chồm hổm trên mặt đất, mấy thằng bạn đỡ y dậy, kỳ quái hỏi: “Mày làm sao vậy, sao tự nhiên ngồi đó ngớ ra thế?”. “Bíp bíp —— máy học tập buộc định thành công, khởi động——!” Trong đầu, đột nhiên truyền đến tiếng điện báo kỳ quái.“…!!” Vệ Thư Tuân trợn to mắt, trước mắt y, trong hư không, đột nhiên xuất hiện một màn hình lập thể trong suốt, giống như cái máy tính đang khởi động, một đoạn số liệu phức tạp do ký hiệu tạo thành lướt nhanh qua màn hình.“Vệ Thư Tuân, mày đứng đực ra làm gì vậy?” Nghiêm Đông Nam bên cạnh đẩy y một cái: “Lẹ lên mày, đừng có lề mề hoài chứ!”. “…” Vệ Thư Tuân quay đầu nhìn về phía hắn, màn hình vẫn hư không vắt ngang trước mắt, phải xuyên qua loạt số liệu lóe lên này mới có thể thấy rõ gương mặt mất kiên nhẫn kia của Nghiêm Đông Nam. “Đông Nam, mày coi bộ dạng của tao còn bình thường không?”. “*éo bình thường!” Nghiêm Đông Nam không kiên nhẫn hỏi: “Ngươi hôm nay làm gì mà cứ đực mặt ra vậy?” Trái tim nặng trịch của Vệ Thư Tuân hơi nhẹ lại, lúc này mới cảm thấy trên trán truyền đến một cơn đau nhói: “Đúng rồi, vừa rồi có cái gì rơi xuống…” “Cái này, đồng hồ của mày rớt!” Nghiêm Đông Nam đưa một chiếc đồng hồ màu xanh đậm cho Vệ Thư Tuân: “Nhặt bên chân mày đó, đồng hồ này nhìn kì thấy mịa, mày mua hồi nào vậy.”
-
Tang Thế Sinh Tồn
Thụ và công là sinh viên. Hai người đang ngủ thì đột nhiên bị tận thế. Công mới rút súng cùng thụ đi ra ngoài. Gặp thằng cha kia rồi cứu ổng. Lúc sau đang đấu với zombie thì thằng cha đó đẩy thụ xuống dưới zombie nhưng bị công kéo lại. Sau đó hình như công quăng ổng vào đám tang thi.Rồi công thụ nhập với đám người khác. Đi vào siêu thị tìm thức ăn. Nhớ là có một thằng cha nhìn thấy một con nhỏ vì tưởng nó là zombie nên đập nó. Cuối cùng giết nó luôn. Còn một bà thì lo lấy đồ trang sức nên không để ý thấy zombie nên bị cắn. Sau đó thằng cha này đi tìm bả, thấy bả bị thương định chạy nhưng bị bả cắn chết không cho đi. Còn một cặp chị em, chị bị thương, người chị ở lại kêu cô em đi đi. Cô em buồn bã chạy đi.Rồi đến gặp cái ông kia là gay, định cua em thụ nhưng bị ánh mắt của anh công lia tới nên sợ hãi, không cua. Còn có một con bánh bèo bị zombie cắn, muốn giết thụ. Kéo thụ xuống hồ chết chung. Nhưng được công kéo thụ lên, giết bánh bèo. Thụ bị cắn, công hiện nguyên hình là một thí nghiệm gì đó cực mạnh. Thế là cả đám đi tìm nơi thí nghiệm đó để tìm thuốc cho thụ. Trong lúc đó, thụ được máu của công hay gì đó để làm chậm lại quá trình biến thành zombie.
-
Có Phải Cậu Thích Tôi Không
Lâm Phi Nhiên ngẫu nhiên nhận được con mắt âm dương tổ truyền từ người ông đã mất, lại có bản chất vô cùng sợ quỷ cho nên cậu nhanh chóng rơi vào trạng thái hoảng loạn. Nhưng ngay sau đó cậu phát hiện, thằng bạn cùng phòng mà mình vẫn luôn coi là đối thủ một mất một còn – Cố Khải Phong – trời sinh dương khí rất mạnh, có thể áp chế thể chất thấy quỷ của mình. Vì thế, Lâm Phi Nhiên cao ngạo bị buộc phải bám dính lấy đối phương. Lúc đi ngủ, kiểu gì cậu cũng phải chen chúc trên một cái giường với hắn, đi WC thì nhất quyết phải kéo hắn theo, làm bài tập cũng đòi đối phương nắm tay cho bằng được. Thậm chí cậu còn năn nỉ giáo viên cho mình ngồi cạnh Cố Khải Phong, mỗi ngày lên lớp đều dùng chân cọ cọ bắp đùi của hắn… Mà Cố Khải Phong, bởi vì không rõ nguyên nhân cho nên đã coi cái sự “yêu thương nhung nhớ” bất thình lình của Lâm Phi Nhiên là hành vi theo đuổi. Cứ thế, một loạt hiểu lầm cẩu huyết liên tiếp diễn ra trong ngọt ngào. Mỗi ngày hắn đều đuổi theo Lâm Phi Nhiên để chọc lại người ta, điên cuồng tỏ tình, mạnh mẽ phơi bày tình cảm, dùng đủ loại phương thức tấn công trực tiếp từ chặn vách tường cho đến cưỡng hôn… Với nội dung đầy kỳ bí nhưng không kém phần ngọt ngào, truyện hứa hẹn sẽ mang đến trong bạn đọc những cảm nhận vô cùng thú vị, độc đáo. Cố Khải Phong: “Có phải cậu thích tôi không? Tôi thích cậu, hẹn hò đi.” Lâm Phi Nhiên: “Tôi không thích ông! Đừng có tới đây!” Cố Khải Phong: “…”
-
Nam Chính, Thỉnh Thẳng Lại!!!
Bạn đang đọc truyện Nam Chính, Thỉnh Thẳng Lại!!! của tác giả Hà Vũ. Xoảng!!! Một tiếng vang chói tai đánh thẳng vào màng nhĩ của Mạc Thiên. Cậu cau mày bực tức nhìn chằm chằm vào chiếc đồng hồ đang bị vỡ một mảnh, chắc là do ban nãy vừa đá trúng đây mà. Xoa xoa ấn đường đang đau nhức, Mạc Thiên thật sự rất muốn chửi đổng lên, chả là ngày hôm qua cậu kết thúc công việc rất muộn, chỉ mới ngủ được có hai tiếng đồng hồ thôi. Nhìn sang chiếc điện thoại nãy giờ vẫn không ngừng rung của mình, Mạc Thiên nhíu mi cầm lên.Xin chào, cho hỏi là ai vậy? Đầu dây bên kia một giọng nói thút thít vang lên: - Em đây... Mẹ nó, em là con nào?! Mạc Thiên đẩy sự khó chịu của mình lên người này: - Ba có nhiều em lắm, con chó ba nuôi cũng được gọi là em đó. - Hức... em là Ngọc, Mai Tiểu Ngọc đây mà... hức. Giọng nữ nghẹn ngào. Nghe đến tên cậu mới sực nhớ ra, hình như đây là người mà mẹ cậu đã mai mối cho mình ngày hôm qua. Mẹ cậu đã dùng danh nghĩa là mẹ ruột để bắt ép cậu phải đi.Nghĩ cũng nực cười, bà ta vẫn còn nhớ tới đứa con này à? Bỏ đi biệt tích ở nước ngoài, thỉnh thoảng ném cho cậu tiền sinh hoạt phí, vậy mà vẫn có mặt mũi xưng "mẹ" sao?! Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Ma Tôn Tại Đô Thị Huyền Huyễn và Cháu Gái Của Siêu Sao.
-
Xuyên Đến Mạt Thế, Từ Chối Làm Bia Đỡ Đạn
Bạn đang đọc truyện Xuyên Đến Mạt Thế, Từ Chối Làm Bia Đỡ Đạn của tác giả Qua Điền Bút Hạ Mộng Trung Nhân. Người khác xuyên sách làm nữ chính, còn nàng lại xuyên thành nữ phụ pháo hôi.Nữ phụ hay không không quan trọng, nhưng pháo hôi là tuyệt đối không thể được!!! May mà trời không tuyệt đường người, dựa vào bàn tay vàng nàng nhất định phải cố gắng xông pha qua mạt thế này.Thực lực không đủ thì trước ẩn mình phát triển, có đủ năng lực rồi thì rời xa nam nữ chính. Một đường đánh quái thăng cấp, rời xa vận mệnh pháo hôi tìm đường chết, tự mình trở thành nhân vật chính!PS: Nữ chủ không phải người.Nếu yêu thích thể loại mạt thế, bạn có thể đọc thêm Trời Tối hay Tận Thế: Sống Lại Một Kiếp, Ăn Một Trảm Của Ta.
-
Mảnh Ghép Ngày Tận Thế
Bạn đang đọc truyện Mảnh Ghép Ngày Tận Thế của tác giả Mẹ Kế. Tận thế ập đến một cách bất ngờ, vì đi công tác nên Vân Điệp không thể ở bên cạnh cha và bảo vệ ông.Vào giây phút cô trút hơi thở cuối cùng, Vân Điệp không hề cam tâm, cô vô cùng uất hận với cái chết tức tưởi của bản thân. Đồng thời cảm thấy có lỗi sâu sắc với người cha đã luôn yêu thương mình.Nào ngờ Vân Điệp có cơ hội sống lại, cô thề, đời này phải bảo vệ cho cha, xây dựng thế lực riêng, báo thù rửa hận.Ấy vậy mà giữa đường lại nhảy ra một Ma Vương muốn dây dưa không ngừng với cô. Thế giới này thật khiến cô cảm thấy hoang mang!Ngoài ra, bạn có thể đọc truyện cùng thể loại như: Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế hay Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ.