Trang chủ > Thể loại > Kiếm hiệp > Ma Đao
Ma Đao Hoàng Ưng Tác giả
4.20 Vạn chữ Lượt xem 0 Số bầu chọn 0

"Ta muốn nói là câu chuyện này không phải sức người có thể giải quyết được"Chuyện gì mà sức người không thể giải quyết được? Họa chăng chỉ có MA. Ma đao là thanh đao như thế nào? Có thể biến một hiệp khách thành kẻ giết người bừa bãi, biến người quân tử thành kẻ ăn chơi kỹ viện, nó có thể uy hiếp người ta sống mà cũng có thể uy hiếp người đã chết! Đằng sau liên tiếp những ly kỳ bí hiểm này là một âm mưu đáng sợ.Tiếc rằng âm mưu nào thì cũng có sơ hở.

Bình luận
"Ta muốn nói là câu chuyện này không phải sức người có thể giải quyết được"Chuyện gì mà sức người không thể giải quyết được? Họa chăng chỉ có MA. Ma đao là thanh đao như thế nào? Có thể biến một hiệp khách thành kẻ giết người bừa bãi, biến người quân tử thành kẻ ăn chơi kỹ viện, nó có thể uy hiếp người ta sống mà cũng có thể uy hiếp người đã chết! Đằng sau liên tiếp những ly kỳ bí hiểm này là một âm mưu đáng sợ.Tiếc rằng âm mưu nào thì cũng có sơ hở.
Chương mới :   Chương 21: Hậu hoạn Thời gian cập nhật : 2024-09-02 00:35

Cùng thể loại
  • Mật Thám Thiếu Niên

    Tác giả : Thập Tứ Khuyết

    Truyện này được viết xen lẫn ngôi thứ nhất với ngôi thứ ba, cho nên có lúc nữ chính sẽ tự xưng là ta, có lúc sẽ được gọi là nàng.

  • Soán Đường

    Tác giả : Canh Tân

    Trong nháy mắt này, Lý Kiến Quốc đã nhìn tình huống xung quanh, đây rõ ràng là một thôn trang nhưng lúc này đã bị lửa bao bọc, từ ánh lửa có thể thấy rất nhiều nam nữ đang hốt hoảng chạy đi, còn có vô số người mặc hắc y, áo khoác bằng da, trong tay cầm đao kiếm sáng loáng, bốn phía tiến tới đuổi giết, thanh âm không dứt bên tai. Lý Kiến Quốc lúc này kinh hãi thật sự, bởi vì nhìn trang phục của bọn họ thì tựa hồ như không phải thời đại lúc trước của hắn. Xuyên việt!Đây là một từ ngữ đang rất lưu hành ở inte. Nhưng vấn đề là, đây rốt cuộc là thời đại gì đây? Nam tử kia một tay ôm lấy Lý Kiến Quốc, mộ Sống trong thời loạn thế, thân thế khó bề phân biệt. Trong lòng ta không hướng tới phú quý nhưng không biết vì sao phú quý lại liên tục xuất hiện. Đây là một câu chuyện một người hiện đại xuyên việt về Tùy Đường. Có ân oán tình cừu, có khí thế hào hùng, còn có vô số phong lưu... Các bạn hãy cùng hành trình phiêu lưu của Lý Kiến Quốc trong truyện Soán Đường.

  • Nhất Hồ Thanh Trà Đảo Giang Hồ

    Tác giả : Đại Phúc Đoàn

    Quán trà của Đan Tung rất náo nhiệt, nhất là vào sáng sớm. Chính vì vậy mà Bạch Nhược Khê cảm thấy ầm ĩ cực kỳ, hai cái lỗ tai ong ong, hắn hận không thể dùng đôi đũa trong tay hướng cái nguyên nhân gây ồn kia mà phóng nhưng đã muộn, chỉ quay đầu nhìn Đan Tung đang thích ý cười lớn, sao không đi vào phòng trong ăn chúc đi.

  • Tay Súng Bắn Tỉa Lạc Về Thời Tam Quốc

    Tác giả : Đông Nhất Phương

    Truyện Tay Súng Bắn Tỉa Lạc Về Thời Tam Quốc thuộc thể loại kiếm hiệp, quân sự, lịch sử, xuyên không, cổ đại. Nội dung chính của câu chuyện nói về nam chính ở thời hiện đại là tay súng bắn tỉa đặc chủng, chuyên môn phụ trách săn giết nhân vật đầu não của đối phương, trước kia đều là từng người từng người giết chết, một súng nổ đầu, thế nhưng lần này phải đối mặt cùng lúc với cả đoàn người đông nghịt, cho dù hắn cầm một cây súng ngắm hiện đại nhất, giết từ sáng tới tối cũng không hết được đám binh sĩ điên cuồng này.

  • Đa Tình Kiếm Khách Vô Tình Kiếm

    Tác giả : Cổ Long

    Gió lạnh như từng ngọn dao chém xuống. Vạn vật y hệt những con cá nằm trên thớt tuyết, chết lạnh cứng đơ. Ngàn dặm tuyết rơi, bầu trời như một biển muối mênh mông trắng xóa. Tuyết cứ tiếp tục rơi, gió lạnh không ngừng. Một cỗ xe ngựa vượt đường từ phương Bắc, bánh xe nghiến lên băng giá rào rào bắn văng từng loạt hoa tuyết rơi lỗ chỗ kín cả vệ đường. Tiếng xe khua, tiếng vó ngựa dù dập dồn, nhưng vẫn không lay động được khung cảnh rịch mịch tiêu sơ. Khung cảnh cũng đã trùm khăn xô tang tóc. Lý Tầm Hoan hắt hơi mấy liền mấy cái, hắn ngay chân và khẽ vặn mình.Ngồi trong xe, phủ rèm da báo tuy ấm áp dễ chịu, nhưng cuộc đời ngang trái dường như cứ đẩy con người vào cái cảnh mà chính lòng họ không muốn bao giờ. Lý Tầm Hoan chép miệng thở dài: "Con người sinh ra là đã đắm mình vào mâu thuẫn, bất cứ một ai cho dù không muốn cũng chẳng biết phải làm sao!:" Hắn cúi xuống góc thùng xe, lôi ra bầu rượu, mở nút, nheo mắt nhìn vào và vươn cổ nốc cạnh một hơi. Giọt rượu cuối cùng chạy vào cổ, Lý Tầm Hoan cúi đầu ho sặc sụa, tiếng ho kêu dài làm hắn phải gập mình. Tiếng ho sù sụ không ngừng làm cho da mặt trắng xanh vì khí trời lạnh lẽo đã phải đỏ dần. Hắn ho nổi cả gân cổ, ho như một chứng bệnh kinh niên. Lý Tầm Hoan chong bình rượu lên để xem còn giọt nào trong đó nữa không và rút ra một con dao mỏng như lá lúa, dùng mũi khắc lên bầu rượu.