ổ Kỳ chỉ ngủ có một giấc, thế mà lại xuyên thư. Xuyên thì xuyên đi, chỉ là xuyên quái gì lại xuyên vào quyển tiểu thuyết kì ba như thế này. Nam nam tự do yêu đương, tự do thành hôn không nói, lại còn có thai????? Tam quan đâu???? Khoa học đâu???? Máu chó hơn nữa là hắn xuyên thành pháo hôi trong truyện, nhân vật pháo hôi này sau khi bò lên giường nam phụ thì mang thai, nhảy một cái trở thành hào môn "Phú thái thái" người người mơ ước, nhưng sự thật lại là bị dằn vặt, bị vứt bỏ, kết cục thê thảm.Muốn thay đổi vận mệnh bi thảm, biện pháp duy nhất chính là ngăn cản nam phụ yêu nữ chính. Mà Tổ Kỳ tự nhận mình không có năng lực cùng mị lực lớn như vậy, vì thế cậu hoả tốc thu thập hành lý, kiên trì mang bụng lớn 6 tháng —— chạy trốn. Hào môn đại lão gia Tiết Giác đẹp trai lắm tiền, giữ mình trong sạch, nghe đồn hắn có một vị hôn thê bị nhốt ở nhà, tình cảm sắp tan vỡ, vô số nam nữ ngày đêm mong ngóng, ý đồ thượng vị.Vào một ngày nọ, quản gia gọi điện thoại tới: "Tiên sinh không tốt rồi! Phu nhân rời nhà trốn đi rồi a!" Xế chiều hôm đó, Tiết Giác sầm mặt tiến đến làng du lịch của chính mình,vào bên trong tìm được Tổ Kỳ thân mang bụng bự, người mặc quần bơi, hai tay thì ôm cái đùi gà ăn đến miệng đầy là dầu mỡ. Tổ Kỳ liền ra điều kiện: "Cho tôi một thiên vạn ( ở đây là 1000 vạn, tương đương 10 triệu NDT nhé), tôi bảo đảm sẽ mang theo hài tử biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi." Tiết Giác cười lạnh: "Nghĩ hay lắm." Vì vậy Tổ Kỳ bị bắt đi trở về.Tổ Kỳ: "???"
-
Tang Thế Sinh Tồn
Thụ và công là sinh viên. Hai người đang ngủ thì đột nhiên bị tận thế. Công mới rút súng cùng thụ đi ra ngoài. Gặp thằng cha kia rồi cứu ổng. Lúc sau đang đấu với zombie thì thằng cha đó đẩy thụ xuống dưới zombie nhưng bị công kéo lại. Sau đó hình như công quăng ổng vào đám tang thi.Rồi công thụ nhập với đám người khác. Đi vào siêu thị tìm thức ăn. Nhớ là có một thằng cha nhìn thấy một con nhỏ vì tưởng nó là zombie nên đập nó. Cuối cùng giết nó luôn. Còn một bà thì lo lấy đồ trang sức nên không để ý thấy zombie nên bị cắn. Sau đó thằng cha này đi tìm bả, thấy bả bị thương định chạy nhưng bị bả cắn chết không cho đi. Còn một cặp chị em, chị bị thương, người chị ở lại kêu cô em đi đi. Cô em buồn bã chạy đi.Rồi đến gặp cái ông kia là gay, định cua em thụ nhưng bị ánh mắt của anh công lia tới nên sợ hãi, không cua. Còn có một con bánh bèo bị zombie cắn, muốn giết thụ. Kéo thụ xuống hồ chết chung. Nhưng được công kéo thụ lên, giết bánh bèo. Thụ bị cắn, công hiện nguyên hình là một thí nghiệm gì đó cực mạnh. Thế là cả đám đi tìm nơi thí nghiệm đó để tìm thuốc cho thụ. Trong lúc đó, thụ được máu của công hay gì đó để làm chậm lại quá trình biến thành zombie.
-
Có Phải Cậu Thích Tôi Không
Lâm Phi Nhiên ngẫu nhiên nhận được con mắt âm dương tổ truyền từ người ông đã mất, lại có bản chất vô cùng sợ quỷ cho nên cậu nhanh chóng rơi vào trạng thái hoảng loạn. Nhưng ngay sau đó cậu phát hiện, thằng bạn cùng phòng mà mình vẫn luôn coi là đối thủ một mất một còn – Cố Khải Phong – trời sinh dương khí rất mạnh, có thể áp chế thể chất thấy quỷ của mình. Vì thế, Lâm Phi Nhiên cao ngạo bị buộc phải bám dính lấy đối phương. Lúc đi ngủ, kiểu gì cậu cũng phải chen chúc trên một cái giường với hắn, đi WC thì nhất quyết phải kéo hắn theo, làm bài tập cũng đòi đối phương nắm tay cho bằng được. Thậm chí cậu còn năn nỉ giáo viên cho mình ngồi cạnh Cố Khải Phong, mỗi ngày lên lớp đều dùng chân cọ cọ bắp đùi của hắn… Mà Cố Khải Phong, bởi vì không rõ nguyên nhân cho nên đã coi cái sự “yêu thương nhung nhớ” bất thình lình của Lâm Phi Nhiên là hành vi theo đuổi. Cứ thế, một loạt hiểu lầm cẩu huyết liên tiếp diễn ra trong ngọt ngào. Mỗi ngày hắn đều đuổi theo Lâm Phi Nhiên để chọc lại người ta, điên cuồng tỏ tình, mạnh mẽ phơi bày tình cảm, dùng đủ loại phương thức tấn công trực tiếp từ chặn vách tường cho đến cưỡng hôn… Với nội dung đầy kỳ bí nhưng không kém phần ngọt ngào, truyện hứa hẹn sẽ mang đến trong bạn đọc những cảm nhận vô cùng thú vị, độc đáo. Cố Khải Phong: “Có phải cậu thích tôi không? Tôi thích cậu, hẹn hò đi.” Lâm Phi Nhiên: “Tôi không thích ông! Đừng có tới đây!” Cố Khải Phong: “…”
-
Vệ Sĩ
Sở Tuần là nhân vật như thế nào, ở thành phố này cơ hồ không ai không biết cậu. Đứng số một trong giới cao sang quyền quý chốn thủ đô, rất có địa vị, mọi người đều biết. Sở công tử tuy tuổi không lớn, tư lịch không thể so với mấy lão nhân, nhưng là thanh niên trẻ tuổi nói chuyện làm việc lưu loát, ra tay lanh lẹ, lại nương bối cảnh nhà mình, chuyện kinh doanh vài năm nay làm thực lớn. Người này bộ dạng cũng tốt, dáng người thon dài, mặt mày xinh đẹp, nhìn xem, vô luận đi đâu, bên người đều là oanh oanh yến yến, ngần ấy năm, đủ loại người hết đến rồi đi.Cò Hoắc Truyền Võ chính là vệ sĩ đi theo cậu ta từ nhỏ, tóc húi cua vừa ngắn vừa cứng, hai bên tóc mai cùng sau ót cắt ngắn đến mức lộ ra da đầu màu xanh nhạt, cả người tản mát ra sự cứng rắn, mày kiếm nghiêng nghiêng đen nhánh hòa hợp với làn da phơi nắng lâu ngày thành màu đồng. Hoắc Truyền Võ này chính là cứng, vĩnh viễn chỉ có một biểu tình, một tính tình, người này chưa bao giờ biến hóa, nhưng là, vẫn làm kẻ khác nhìn không thấu.Truyền Võ chính là người duy nhất trên đời này có thể yêu thương và bảo vệ Sở Tuần đến như vậy. Kỳ thật là ngọt văn, nghĩa khí, là mối tình đầu thực đẹp, sinh tử cùng tình cảm chân thành cả đời… Cùng sinh một em bé Sở Mạch thông minh, sáng sủa. Một câu chuyện được đánh giá là xuất sắc trong thể loại đam mĩ. Hi vọng có thể mang đến cho mọi người niềm vui, tin tưởng vào tình yêu, nhiệt tình yêu thương cuộc sống. Mời các bạn đón đọc !.
-
Nam Chính, Thỉnh Thẳng Lại!!!
Bạn đang đọc truyện Nam Chính, Thỉnh Thẳng Lại!!! của tác giả Hà Vũ. Xoảng!!! Một tiếng vang chói tai đánh thẳng vào màng nhĩ của Mạc Thiên. Cậu cau mày bực tức nhìn chằm chằm vào chiếc đồng hồ đang bị vỡ một mảnh, chắc là do ban nãy vừa đá trúng đây mà. Xoa xoa ấn đường đang đau nhức, Mạc Thiên thật sự rất muốn chửi đổng lên, chả là ngày hôm qua cậu kết thúc công việc rất muộn, chỉ mới ngủ được có hai tiếng đồng hồ thôi. Nhìn sang chiếc điện thoại nãy giờ vẫn không ngừng rung của mình, Mạc Thiên nhíu mi cầm lên.Xin chào, cho hỏi là ai vậy? Đầu dây bên kia một giọng nói thút thít vang lên: - Em đây... Mẹ nó, em là con nào?! Mạc Thiên đẩy sự khó chịu của mình lên người này: - Ba có nhiều em lắm, con chó ba nuôi cũng được gọi là em đó. - Hức... em là Ngọc, Mai Tiểu Ngọc đây mà... hức. Giọng nữ nghẹn ngào. Nghe đến tên cậu mới sực nhớ ra, hình như đây là người mà mẹ cậu đã mai mối cho mình ngày hôm qua. Mẹ cậu đã dùng danh nghĩa là mẹ ruột để bắt ép cậu phải đi.Nghĩ cũng nực cười, bà ta vẫn còn nhớ tới đứa con này à? Bỏ đi biệt tích ở nước ngoài, thỉnh thoảng ném cho cậu tiền sinh hoạt phí, vậy mà vẫn có mặt mũi xưng "mẹ" sao?! Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Ma Tôn Tại Đô Thị Huyền Huyễn và Cháu Gái Của Siêu Sao.
-
Xuyên Đến Mạt Thế, Từ Chối Làm Bia Đỡ Đạn
Bạn đang đọc truyện Xuyên Đến Mạt Thế, Từ Chối Làm Bia Đỡ Đạn của tác giả Qua Điền Bút Hạ Mộng Trung Nhân. Người khác xuyên sách làm nữ chính, còn nàng lại xuyên thành nữ phụ pháo hôi.Nữ phụ hay không không quan trọng, nhưng pháo hôi là tuyệt đối không thể được!!! May mà trời không tuyệt đường người, dựa vào bàn tay vàng nàng nhất định phải cố gắng xông pha qua mạt thế này.Thực lực không đủ thì trước ẩn mình phát triển, có đủ năng lực rồi thì rời xa nam nữ chính. Một đường đánh quái thăng cấp, rời xa vận mệnh pháo hôi tìm đường chết, tự mình trở thành nhân vật chính!PS: Nữ chủ không phải người.Nếu yêu thích thể loại mạt thế, bạn có thể đọc thêm Trời Tối hay Tận Thế: Sống Lại Một Kiếp, Ăn Một Trảm Của Ta.