Kẻ bị xiềng xích gắn chặt hừ lạnh một tiếng, Giang Thanh Lưu khẽ ra hiệu, tên thủ vệ đứng cạnh hiểu ý lùi ra. Hắn nhìn chằm chằm vào kẻ tóc tai rối tung, cuối cùng móc một chiếc bình ngọc, dốc ra hai viên thuốc tròn đỏ như máu. Xiềng xích lại vang lên một tràng tiếng động, hắn bóp lấy cằm kẻ bị trói, nhét hai viên thuốc vào miệng, sau đó ép hắn phải nuốt xuống.Cổ họng Bạc Dã Cảnh Hành khẽ chuyển động, hắn có thể giãy dụa nhưng không được. Ba mươi năm nay, mỗi ngày hắn đều sống dựa vào hai viên thuốc này. Sau khi thuốc trôi xuống bụng, cả người hắn đều thả lỏng, đôi mắt vốn dĩ trầm tĩnh cũng dần dần mất đi thần thái, tầm nhìn bắt đầu trở nên mê man. Giang Thanh Lưu chậm rãi tới gần hắn: “Ngũ Diệu Tâm Kinh ở đâu?”.Cánh môi hắn run rẩy, không tài nào tập trung chú ý được, cả người rơi vào trạng thái mơ màng. Giang Thanh Lưu lại dứt khoát lấy ra thêm một viên nữa, cạy miệng hắn ra nhét vào. Lần này hắn thậm chí còn không thể cắn chặt răng. Viên thuốc này được gọi là Trường sinh hoàn, cái tên nghe vô cùng mĩ miều, sau khi ăn vào sẽ khiến người ta lâng lâng như lạc vào cõi tiên. Nhưng tác dụng phụ cũng rất rõ ràng, mấy năm nay thần trí hắn trở nên mơ hồ. Tộc trưởng, và các vị trưởng lão từng trải của Giang gia sau khi thương nghị xong, đều cho rằng Trầm Bích sơn trang cũng không nhất thiết phải giữ lại một kẻ điên nguy hiểm như vậy.
-
Tam Quốc Diễn Nghĩa
Bạn đang đọc truyện Tam Quốc Diễn Nghĩa full (đã hoàn thành) của tác giả La Quán Trung. Thời kỳ Tam Quốc Diễn Nghĩa là một giai đoạn lịch sử đầy biến động, với những cuộc chiến tranh liên miên và sự hỗn loạn trên khắp đất nước. Nhân dân phải sống trong cảnh lầm than, nghèo đói, thiếu thốn, không có ngày yên ổn. Trên khắp nơi, trộm cướp hoành hành, khiến cho cuộc sống của người dân càng thêm khốn khổ.Sau khi nhà Hán sụp đổ, nhiều phe phái nổi lên tranh giành quyền lực, dẫn đến chiến tranh liên miên. Vua Hán Hiến Đế nhu nhược, bất lực, không thể kiểm soát được tình hình đất nước. Nội bộ triều đình nhà Hán lục đục, mâu thuẫn gay gắt, chia bè kéo cánh. Thiên tai, dịch bệnh liên miên khiến cho đời sống nhân dân càng thêm khó khăn. Bên cạnh đó, cũng có những truyện, thể loại hoặc tác giả vô cùng hay và hấp dẫn khác mà bạn đừng nên bỏ lỡ như vết bầm bl hay câu hỏi này nằm ngoài đề cương.
-
Song Tuyệt Hệ Liệt - Nhập Môn
‘Đại ca ca!” Lại nghe từ phía trước một tiếng gọi truyền đến. Bạch Liệt Dư khẽ nâng mâu, liền nhìn thấy Lăng Hộ Vũ hướng chính mình chạy thẳng đến. Hắn trước y lễ hướng Niếp Đàm hành lễ, rồi sau đó mới đưa tầm mắt hướng đến Bạch Liệt Dư. Người sau vẻ mặt lập tức sửa lại, mâu quang cũng trở nên nhu hòa một chút. Khóe môi lược dương, đã là nhu hòa giọng nói bật thốt lên: “Chúng ta bái sư phụ mặc dù bất đồng, nhưng dù sao cũng là đồng môn. Trước mắt ngươi nên gọi ta sư huynh mới đúng.”
-
Lộ Hành Phân Vân
Sơn trang này tất nhiên là cực lớn, lão tử tốt xấu cũng từng lăn lộn bang phái vài năm, nhãn giới để ở chỗ đó, nhìn thấy cũng tạm. Đối tiểu tử ngươi mà nói, Lạc Lâm sơn trang đương nhiên là có thể so với hoàng cung.”Vệ Kiêu từng lăn lộn bang phái cũng không phải giả, chỉ là lời nói này mang theo không ít vài phần thổi phồng . Khi còn trẻ Vệ Kiêu nhập lưu vào trong một bang phái một đoạn ngày, sau này bang phái đó trong tranh đấu địa bàn thảm bại, cũng liền tan...Trên giang hồ môn phái đông đảo, như Liên Khung phái, Triêu Hoàng cung, Bích Vân Tiểu Thiên trên Thiên Sơn cùng Vong Xuyên thành phương Bắc, đều là thế lực lớn trên giang hồ. Còn có tứ đại gia lấy Lạc Lâm gia dẫn đầu, mỗi người hùng cứ một phương.
-
Tuyết Sơn Phi Hồ
Vút một tiếng, một mũi tên gắn lông chim được bắn lên từ phía sau hẻm núi phía Ðông, bay vùn vụt ngang bầu trời xuyên vào cổ con chim nhạn đang bay. Con chim bị trúng tên lộn mấy vòng trên không trung rồi rơi xuống mặt đất phủ tuyết. Cách khoảng mấy chục trượng về phía Tây, bốn kỵ mã giẫm trên tuyết trắng xoá,đang phi ngựa gấp. Nghe tiếng tên bắn, họ không hẹn nhau mà dừng ngựa.
-
Phi Đao Túy Nguyệt
Ức Văn tên thật là Chu Kiện Đình, người tỉnh Sơn Đông, Lâm Thanh. Từ thời trung học đã đam mê văn học và sáng tác, tác phẩm thường được đăng trong tập san của trường và báo học sinh. Sau khi giải giáp, năm 1962 bắt đầu sáng tác võ hiệp. Năm 1967 bắt đầu được biết đến với hai bộ "Kim Trượng Huỳnh Quang" và "Tú Y Vân Tấn", cùng với các bộ tiếp theo như "Lãnh Vũ Hương Hồn", "Ba Diện Nhân", "Si Tình Hiệp Nữ Mỹ Kiếm Khách" ...vv, trở thành một trong "tứ duy thư hệ" danh gia. Ngoài ra ông còn viết các kịch bản trình diễn như "Hồng Tuyến Đạo Hạp", "Cử Thành Xuân", "Vô Tình Kiếm" ..vv.