Cứ mỗi năm trăm năm, toàn dân sẽ bạo loạn hết cả lên, vừa lo sợ, lại vừa thương tâm. Người ta nghe đồn rằng, cứ cách năm trăm năm, Hồ yêu sẽ chuyển thế. Cái tin chấn động này không biết đã làm bao nhiêu tiếng khóc bi thương. Quái vật mà, không sợ hãi sao được. Nhưng dường như họ đã quên mất một điều, quái vật cũng giống như con người, cũng đều có trái tim. Chỉ khác ở chỗ, tuổi thọ của quái vật cao hơn con người, độ máu lạnh cũng hơn con người rất nhiều. Trên đời này, thứ đáng sợ nhất không hẳn là quái vật, mà là lòng người. Lòng người sâu không thấy đáy, lòng người tàn nhẫn biết trách ai?
-
Cưới Ma
Truyện xuyên không Cưới Ma là truyện cực kỳ hấp dẫn và lý thú, truyện với nội dung đặc sắc và cách xây dựng nhân vật cũng đầy sáng tạo pha lẫn sự hài hước, mang lại tiếng cười vui nhộn cho độc giả. Có những câu chuyện kinh dị ám ảnh người đọc vì câu từ, hình ảnh miêu tả, tình tiết và có những ám ảnh đến từ sự khơi gợi điểm tối trong bản thân mỗi con người, cùng cái vòng lẩn quẩn mãi không chấm dứt. Mở đầu với những tình tiết rất đỗi đời thường của nhân vật nữ chính Lục Lục nhưng lại gây ra sự căng thẳng mơ hồ về các mốc thời gian trùng lặp và những tưởng tượng “có căn cứ” của Lục Lục. Và rồi câu chuyện dẫn ta về thời điểm mà bạn trai của Lục Lục, Chu Xung, tìm ra tấm ảnh “Cưới Ma” trong thùng rác máy tính - thời điểm khởi đầu cho mọi sự bất thường như đã được dàn xếp. Câu chuyện đưa người đọc vào hết vòng luẩn quẩn này sang cái vòng luẩn quẩn khác mà không thể tìm được cách thoát ra, từ đầu đến cuối truyện. Người đọc sẽ được tác giả dẫn vào trong những bí mật, và thậm chí gần như sắp phát điên cùng với nhân vật Khúc Thiêm Trúc khi cứ lặp lại trật tự bí ẩn của con số 142857 mà không thể tự nghiệm ra bí mật nào sẽ đi cùng trong dòng số ấy. Hãy cùng đọc để tìm ra cái kết nhé.
-
Xác Ai Trong Ngày Cưới
Truyện ma, kinh dị Xác Ai Trong Ngày Cưới là một truyện cực kỳ hấp dẫn và lý thú, truyện với nội dung đặc sắc và cách xây dựng nhân vật cũng đầy sáng tạo pha lẫn yếu tố kinh dị , mang lại cho độc giả những cảm giác kinh sợ xen lẫn bất ngờ.
-
[Yandere] Kẻ Đeo Bám
Cô bé Jane trong một lần về nhà đã vô tình giúp đỡ một cậu bạn cùng lớp bị người ta tìm cách trấn lột đồ. Ấy là khi đi qua một con hẻm nhỏ, cô nhìn thấy một ai đó ngồi trong góc khuất liên tục thở dốc, ban đầu đã có ý định bỏ qua để tránh rắc rối nhưng rồi cô chợt nhận ra người ấy đang bị thương, vậy nên lương tâm trỗi dậy không cho phép cô mặc kệ trong tình huống này. Đến nơi mới phát hiện hóa ra đó là người quen, cậu ấy là bạn cùng lớp với cô, lại còn là một người ngồi trên một người ngồi dưới. Dìu cậu bạn về nhà mình để mẹ sơ cứu vết thương rồi băng bó, lúc ấy mới nghe cậu kể lại tình hình khi đó, may mắn làm sao mà cậu không bị vết thương nào nghiêm trọng, chỉ có vài vết bầm tím và rách da nhỏ.Ngày hôm sau lên lớp, gặp cậu bạn cô liền hỏi thăm tình hình ngay. Lúc này mới phát hiện ra, nếu để ý đến thì trong lớp này, cậu ấy có vẻ như là người ít nói nhất, lúc nào cũng chỉ thấy cậu gục mặt xuống bàn, lại chưa từng nghe qua ai đó thân thiết với cậu. Tính ra thì cậu ấy có một gương mặt khá đẹp trai đấy, nhìn tổng thể thì không hề tệ chút nào, vậy mà lại chẳng có mấy ai chú ý đến. Cũng từ đấy về sau, cô phát hiện ra hằng ngày đều có ai đó đi sau mình sau mỗi giờ học, nhưng chưa từng có ý muốn làm hại, cuối cùng mới biết rằng, đó là cậu bạn cùng lớp, và những khoảnh khắc đáng yêu bé nhỏ bắt đầu.
-
Âm Khách
Bạn đang đọc truyện Âm Khách của tác giả Mộc Tô Lý. Ngày mười lăm tháng nào đó, Ân Vô Thư đứng trên khối đá đen bên cạnh cầu, nói vọng lại Tạ Bạch từ xa: “Từ khi cậu vào ở cái chốn khỉ ho cò gáy này thì chẳng chịu cho ta vào cửa nữa vậy.”Tạ Bạch dửng dưng nắm cạnh cửa: “Nói xong chưa?”Ân Vô Thư: “Tốt xấu gì ta cũng ngậm đắng nuốt cay nuôi cậu cả trăm năm cơ mà.”Tạ Bạch trơ mặt: “Vậy thì?”Ân Vô Thư: “Sập cửa nhẹ nhẹ tí?”Tạ Bạch không nhiều lời giơ tay lên, đóng cửa đánh rầm, mạnh đến mức cây cầu đá cũng chấn động.Ân Vô Thư: “…”Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Luật Sư Hạng Nhất hay Thi Đại Học Toàn Cầu của cùng tác giả.
-
Dân Quốc Bắt Quỷ Ký
Trên mặt y mang theo một nét tươi cười,trên má trái còn có một cái lúm đồng tiền,càng thêm đáng yêu, khuôn mặt mang theo vài phần tinh xảo tựa như bạch ngọc,vài sợi tóc nhẹ rơi xuống bên tai, quanh thân càng tỏa ra một loại khí chất vô hại. Duỗi tay vỗ vỗ con Kê Tiểu Lăng so với những con gà bình thường khác thân thể có chút lớn,Lâm Mạc mang theo nó đi vào đạo quán. Vị trí đạo quán nằm ở ngoại thành gần ngay Hâm Thành,chiếm một diện tích rất lớn phong cảnh cũng tự nhiên có nhiều nơi tú lệ,xinh đẹp,bên ngoài đạo quán còn có một ngọn cờ riêng biệt. Nhưng ở phạm vi này cũng chỉ xem là một ngôi nhà,bên trong đạo sĩ cũng chẳng nhiều tất nhiên hương khói cũng không hề tràn đầy.Nhắc đến Hâm Thành thì không thể không nhắc đến người giàu nhất nơi này Lâm gia,mấy năm nay không chỉ làm ăn, càng lúc càng tốt mà còn cùng đốc quân có quan hệ không tồi. Lâm lão gia là một người thật có phúc, tuy rằng thê tử đã sớm qua đời, nhưng mà lưu lại bên cạnh ba đại nhi tử mà Lâm Mạc chính là nhi tử nhỏ nhất tại Lâm gia. Y cũng chẳng phải là đạo sĩ, nhưng vào lúc mười mấy tuổi đã sinh hoạt tại đạo quán mãi cho đến bây giờ cũng sắp thành niên,vì thế ở tại đạo quán này mọi người điều gọi y là tiểu thiếu gia."A,Kê Tiểu Lăng ngươi đi chậm một chút." Một tiếng gọi lên, Lâm Mạc đi phía sau theo Kê Tiểu Lăng đang ngẩng đầu ưỡn ngực, nhìn tiểu Lăng tựa như chạy vọt vào trong viện chiến đấu với gà khác.