Trang chủ > Thể loại > Kiếm hiệp > Rắn Nhỏ Bám Người
Rắn Nhỏ Bám Người Vu Quân Công Tử Tác giả
1.00 Vạn chữ Lượt xem 0 Số bầu chọn 0

Bạn đang đọc truyện Rắn Nhỏ Bám Người của tác giả Vu Quân Công Tử. Năm Liêu Vân đầu tiên của đế quốc Đông Qua, quốc thái dân an, Hoàng đế anh minh thần võ, là một minh quân, tôn trọng đạo, yêu hiền tài, đối đãi tử tế, tôn trọng tu sĩ, vì thế các giáo phái lớn nhỏ đều thi nhau mọc lên, xuất hiện khắp mọi nơi.Lớn mạnh nhất lúc bấy giờ phải kể đến Phong Sơn, Tuyết Sơn, Vân Sơn, Thiên Sơn và Linh Sơn, đó là năm môn phái có sức ảnh hưởng nhất trong giang hồ. Nghe đồn đãi khi xưa còn từng có công khai quốc, được Tiên đế bang cho thượng phương bảo kiếm, kim bài miễn tử, đôi ngọc bội long phụng và một chiếc gương báu của Hoàng thái hậu Đông Qua. Dòng dõi cháu con đời đời vinh hiển.Ai nấy nghe nhắc tới tên năm bang phái tu chân ngoài nể phục còn đều khiếp vía.Nếu yêu thích truyện ngôn tình, bạn có thể đọc thêm Kiếm Linh Không Có Chí Tiến Thủ hay Vị Hôn Phu Của Tôi Là Phản Diện.

Bình luận
Bạn đang đọc truyện Rắn Nhỏ Bám Người của tác giả Vu Quân Công Tử. Năm Liêu Vân đầu tiên của đế quốc Đông Qua, quốc thái dân an, Hoàng đế anh minh thần võ, là một minh quân, tôn trọng đạo, yêu hiền tài, đối đãi tử tế, tôn trọng tu sĩ, vì thế các giáo phái lớn nhỏ đều thi nhau mọc lên, xuất hiện khắp mọi nơi.Lớn mạnh nhất lúc bấy giờ phải kể đến Phong Sơn, Tuyết Sơn, Vân Sơn, Thiên Sơn và Linh Sơn, đó là năm môn phái có sức ảnh hưởng nhất trong giang hồ. Nghe đồn đãi khi xưa còn từng có công khai quốc, được Tiên đế bang cho thượng phương bảo kiếm, kim bài miễn tử, đôi ngọc bội long phụng và một chiếc gương báu của Hoàng thái hậu Đông Qua. Dòng dõi cháu con đời đời vinh hiển.Ai nấy nghe nhắc tới tên năm bang phái tu chân ngoài nể phục còn đều khiếp vía.Nếu yêu thích truyện ngôn tình, bạn có thể đọc thêm Kiếm Linh Không Có Chí Tiến Thủ hay Vị Hôn Phu Của Tôi Là Phản Diện.
Chương mới :   Chương 5 Thời gian cập nhật : 2024-09-02 18:36

Cùng thể loại
  • Phong Lưu Tam Quốc

    Tác giả : Dục Hỏa Trọng Sinh

    Bạn đang đọc truyện Phong Lưu Tam Quốc full (đã hoàn thành) của tác giả Dục Hỏa Trọng Sinh. Trương Lãng, chàng trai 19 tuổi mang trong mình làn da rám nắng bởi những ngày tháng rèn luyện dưới cái nắng gay gắt. Là thành viên của đội đặc chủng Hắc Ưng, Trương Lãng gia nhập quân ngũ năm 18 tuổi. Chỉ trong một năm ngắn ngủi, với ý chí phi thường và bản lĩnh kiên cường, cùng khả năng cảm nhận nhạy bén chiến trường bẩm sinh.

  • Trái Tim Không Ngủ Yên

    Tác giả : MyBinary

    Bạn đang đọc truyện Trái Tim Không Ngủ Yên của tác giả MyBinary. Do sắp đến giờ hẹn nên Hạ Vy lấy tạm bút xoá trong túi xách, vẽ mấy đường nhằm “an ủi” chiếc xe kia rồi rời đi. Cô không hề biết rằng tất cả hành động của mình đều được camera ghi lại.Thật không ngờ Thiên Minh lại rơi vào lưới tình sau khi nhìn rõ thủ phạm “vẽ hỏng” siêu xe. Anh không tốn nhiều thời gian để tìm được Hạ Vy do sổ tay cô đánh rơi tại “hiện trường” ghi khá đủ thông tin. Tuy nhiên, Thiên Minh đủ tỉnh táo để nhận ra rằng nếu đường đột xuất hiện rồi theo đuổi con gái nhà người ta sẽ khiến ai kia hoảng sợ. Anh âm thầm dõi theo thành công của Hạ Vy tại HPJ, không những thế còn giúp được cô thoát khỏi rắc rối.Nếu yêu thích truyện ngôn tình nữ cường, bạn có thể đọc thêm Y Thủ Che Thiên hay Dụ Dỗ Đại Luật Sư.

  • Bát Bộ Thần Công

    Tác giả : Vô Danh

    Bát Bộ Thần Công nói lên sự thù hận không dứt, chém giết máu tanh không ngơi tay. Từ những bức phá của Vô Danh, ta trở nên hòa quyện vào câu chuyện, đau buồn tức giận, cứ thế mà chảy theo dòng chữ đầy sống động.Mùa đông giá lạnh, âm thanh phát ra từ những dòng thác lạnh băng như tiếng sư tử rống chấn động cả sơn cốc, bông tuyết và những lá khô bay loạn xạ trong không trung, như chụp lấy cái thế giới lạnh lẽo này, tuyết phủ trắng đỉnh núi trơ trụi này, hơi lạnh thấu xương. Đột nhiên xuất hiện một cái bóng màu đỏ di động một cách chậm rãi! Bóng hình này càng ngày càng lớn dần, thì ra là một huyết nhân.Người này tuổi khoảng mười bảy, mười tám tuổi, chiếc áo bông trên mình đã nát vụn. Từ những vết thương ấy chảy ra những dòng máu đỏ tươi, nhuộm đỏ cái ống quần màu xám và cũng rắc đầy lên tuyết, lên mặt đất. Trước trán, khuôn mặt và sau đầu đều hằn sâu những nhát kiếm đáng sợ, chảy xuống những dòng máu nhuộm đỏ cả binh khí quái dị trên tay gã. Binh khí là một cái vòng, trên ấy khảm năm ngọn nha đao nhọn hoắc, binh khí này như vừa được lấy lên từ một giếng máu, những dòng máu nhỏ từ năm ngọn đao xuống.Gã bước đi khập khiễng, nơi chân vừa đi qua để lại một đường máu tươi kéo dài, nhưng trên khuôn mặt gã không hề lộ vẻ đau đớn nào cả. Trên đôi môi của gã lộ ra vẻ kiên nhẫn, nghiêm nghị, cương quyết và thần sắc xuất chúng. Trong đầu óc của gã tràn đầy những mối thù hận!- Cẩu tạp chủng! Ta phải giết chết ngươi!- Đồ con hoang! Ta phải mổ xẻ ngươi ra mà lấy tim của ngươi!

  • Khách Điếm Lão Bản

    Tác giả : Thảo Thảo

    Mạc Ly vốn chỉ là một chủ nhà trọ nhỏ vui vẻ sinh sống qua ngày nhưng vào một ngày hắn lại cứu được hai người, chính hai người này đã hoàn toàn thay đổi cuộc đời hắn. Đem hắn nhốt vào cái lồng vô tình không cho hắn cơ hội trốn đi hàng ngày cùng hắn trải qua tình thú, nhưng đối với y chỉ là những cơn ác mộng mà thôi. Có phải hắn đã sai thật sự khi cứu hai người đó hay không?Người thông minh sẽ biết, lúc này không thể động đậy dù chỉ một chút, bằng không răng nhọn của lũ chó sẽ cắn đứt cổ mình. Sớm sợ hãi đến mất đi lý trí,  Mạc Ly làm sao có thể kiểm soát hành vi. Y vẫn liều mình giãy giụa. Tình dục dâng ngập mắt bạch y nam tử. Giống như con rối bị sợi chỉ lôi kéo, chính nghĩa tôn trọng vô tư trước kia, toàn bộ bị vứt hết ra sau. Hiện tại, trong đầu hắn gào thét, tất cả đều là thứ thanh âm của tà ma. Bạch y nam tử quỳ xuống trước Mạc Ly, như cúng bái thần linh, hôn lên môi y. 

  • Hữu Phỉ

    Tác giả : Priest

    Kiếm khách vô tình đáp xuống đầu mũi lạnh. Lưỡi dao lạnh lẽo vung lẻn giữa đất trời. Quá khứ và tương lai giống như hòa làm một thể. Đứng dưới mũi đao nhọn, liệu có thể nhìn về phía ánh mặt trời? Tự sinh tự diệt, bôn ba khắp nơi khắp chốn. Anh hùng trong giang hồ, tự khắc biết mặt nhau. Đời là vui, là buồn, là đau, là khổ. Đời là an nguy trùng trùng điệp điệp và là những đắng cay. Đời là một kiếp người. Giống như đóa hoa nở rộ, rồi sau đó cũng sẽ nhanh chóng héo tàn.