Bạn đang đọc truyện Thế Thân O Là Vạn Nhân Mê của tác giả Tước Gia Tước. Phó Hoàn có lẽ để cậu bên cạnh như một món đồ xinh đẹp, một món trang sức có thể khoe ra, nhưng chung quy vẫn chỉ là hàng nhái, chỉ là giống đồ chính phẩm mà thôi.Làm gì có ai sẽ để ý món hàng bề ngoài giống nhau trong khi bản chính đã có trong tay???Một màn bắt cóc "chọn một trong hai" thật kinh điển đã diễn ra, thế thân luôn là người bị bỏ lại. Chu Hạc bị quăng ra khỏi du thuyền, cơ thể chìm sâu vào đáy biển, nước biển lạnh lẽo như muốn gột rửa tấm chân tình của cậu, lạnh quá... cậu sẽ chết sao.Không... cậu không muốn chết...Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn có thể đọc thêm Kết Hôn Với Bố Của Bạn Trai hay Tiểu Thành Hoàng Hiện Đại.
-
Xin Hãy Quên Anh Đi
Bạn đang đọc truyện Xin Hãy Quên Anh Đi full (đã hoàn thành) của tác giả Trà Không Ngọt. Tôi có một người yêu, tôi muốn em ấy quên tôi đi, bởi vì tôi đã chết rồi. Hôm nay là ngày thứ bảy sau khi tôi chết, tôi được trở lại dương gian, Diêm Vương nói khi tôi còn sống làm nhiều việc thiện nên cho phép tôi ở lại dương gian bảy ngày. "Bảy ngày sau, ta sẽ tới đón ngươi." Quỷ sai đưa tôi trở về, dặn dò một câu rồi liền biến mất.Tôi đứng trước cửa nhà, trên bức tường bên cạnh cửa dán đầy các giấy tờ quảng cáo, khung cảnh quen thuộc nhất thời làm cho tôi cảm thấy căng thẳng, trái tim tôi bắt đầu hoảng loạn. Tôi chết rồi nhưng người yêu tôi vẫn còn sống. Tình hình gần đây của em ấy tôi hoàn toàn không biết gì, tôi đã từng ở cạnh em ấy rất lâu nhưng hiện giờ chỉ được tính bằng 7 ngày ngắn ngủi. Em ấy có ổn không?Đi qua cánh cửa này, tôi có thể biết được câu trả lời nhưng đột nhiên tôi cảm thấy rất sợ hãi. Nếu câu trả lời là không tốt, tôi có thể làm gì khác? Bên cạnh đó, cũng có những truyện, thể loại hoặc tác giả vô cùng hay và hấp dẫn khác mà bạn đừng nên bỏ lỡ như để tâm hay chiến thần trấn quốc diệp quân lâm.
-
Chân Tâm Thoại Đại Mạo Hiểm
Vệ Đình vốn là một tên tự kỉ hạng nặng, mặc dù sự thật vẻ ngoài của hắn không đến nỗi nào, thậm chí còn có thể xếp vào hàng trai đẹp khiến kha khá cô nàng nổi lên xuân tâm nhộn nhạo, ấy vậy mà từng ấy năm của cuộc đời hắn vẫn chưa từng được nếm trải cảm giác yêu một người nó ra làm sao. Nói đi cũng phải nói lại, đều do cái tính khí quái đản của hắn, người ta theo đuổi hắn, tặng quà, rồi tỏ tình các kiểu con đà điều hắn lại không cần, thậm chí còn tỏ ý ghét bỏ, vậy mà người hắn có cảm tình, đánh chết hắn cũng không nảy ra cái ý định lấy lòng người ta, hắn muốn chính là người ta phải đến bên chủ động lấy lòng hắn mà không thèm nhìn lại kết quả người ta tự thân dâng đến cửa ngày trước là như thế nào. Cuối cùng trong lòng hắn vẫn là than ông trời bất công khi đồng nghiệp thì đã dựng vợ gả chồng xong xuôi còn chính mình thì vẫn chưa thoát khỏi cái thân trong sạch. Ngẩn ngơ mãi đến sát giờ ghi trên tờ thiệp mời hắn mới bắt đầu di chuyển chuẩn bị đến nhà người bạn hôm nay cưới vợ, cũng tại đây mà hắn gặp được kẻ kia. Việc bạn bè chuốc rượu chú rể trước này đều là chuyện bình thường, làm gì không có chú rể nào từng bị người ta làm cho say xỉn đến mức độ phải vác về phòng trong đêm tân hôn, ấy vậy mà kẻ kia lại ngang nhiên chen vào lời mời của hắn, kết quả là làm cho hắn mất hứng không hề nhẹ. Cũng từ ngày hôm đó, hai người họ chạm mặt nhau nhiều hơn, cũng là cơ sở để hình thành ước định dẫn đến một tương lai bố cục rối ren sau này.
-
Món Quà Của Cậu
Bạn đang đọc truyện Món Quà Của Cậu của tác giả Hựu Lam Hựu Lam. Vẻ mặt anh buồn rầu, anh đứng dậy, về phòng, làm như thể ngày vừa nhắc đến không phải Valentine mà là tiết Thanh Minh vậy. Nụ cười trên môi tôi hạ dần xuống. Phải rồi, với anh thì hôm ấy là tiết Thanh Minh thật. Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Lễ Vật Của Hắn hay Không Ai Thấu Hiểu của cùng tác giả.
-
Lễ Vật Của Hắn
Bạn đang đọc truyện Lễ Vật Của Hắn của tác giả Hựu Lam Hựu Lam. Mặt mày anh u ám nặng nề đi về phòng, giống như sắp tới Thanh Minh mà không phải lễ Tình Nhân. Tươi cười trên khuôn mặt tôi cũng chầm chậm phai đi. Có lẽ đối với anh ấy nó đúng là Thanh minh. Tôi thật sự rất vui vì anh ấy chủ động nói chuyện với tôi, mặc dù chúng tôi sống cùng nhà nhưng đối với anh ấy tôi giống như một đồ vật biết nói chuyện - thậm chí anh ấy cũng hiếm khi nhìn tôi. Ngẩng đầu thấy cúi đầu gặp nhưng mối quan hệ của bọn tôi trở thành như vậy, thật đáng buồn.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Không Ai Thấu Hiểu hay Không Ai Cứu Tôi của cùng tác giả.
-
[BJYX] Một Đời Trầm Mê
Bạn đang đọc truyện [BJYX] Một Đời Trầm Mê của tác giả Đạo Thượng Tịnh Nữ. Năm 2011, vào cuối học kì năm ba đại học, đóa hoa cao lãnh của khoa điều tra học viện cảnh sát thành phố G - Vương Nhất Bác bị bạn bè lôi kéo tham gia một buổi gặp mặt đồng hương vô cùng gượng gạo. Vương Nhất Bác cao 1m8, vóc dáng thon gầy, cân đối, nhờ thường xuyên tập luyện mà cơ thể không chút mỡ thừa. Làn da trắng trời sinh cho dù bị phơi nắng đen cũng sẽ nhanh chóng trở về dáng vẻ ban đầu. Mái tóc ngắn màu nâu sẫm tự nhiên với các tầng nếp rõ ràng. Đôi mắt sắc bén luôn đem lại cảm giác có thể nhìn thấu lòng người ngay lập tức cùng với chiếc cằm thon gọn, sắc nét càng tạo cho hắn vẻ ngoài nghiêm trang, không dễ đến gần. Trên thực tế, những người quen biết lâu với Vương Nhất Bác sẽ vô cùng kinh ngạc, khi phát hiện ra hắn là một cao thủ hài hước, một câu nói hạ gục tất cả. Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn có thể đọc thêm Yêu Thầm Thất Bại hay [BJYX] Hiền Giả Chi Ái.