Chung quanh vị hoàng đế trẻ tuổi xảy ra vô số chuyện kỳ lạ, rồi với sự thông minh cơ trí của mình mọi thắc mắc dần được vị hoàng đế khám phá ra, từng chi tiết từng con người dần được lột trần thì tình cảm của hoàng đế với hoàng hậu cao lớn tuấn lãng của mình càng thêm sâu đậm.
-
Yên Tri Phi Hồ
Lục vương gia Nhiếp Dao bị “gả” đến xứ xa xôi thành thân với công chúa Khương Nguyệt tộc. Thân là một thư sinh trói gà không chặt bị tống ra sa mạc hoang sơ, Lục hiền vương hết đụng “tình địch” lại đụng kẻ thù nhà vợ, nỗi khổ cứ gọi là thấu tận trời xanh. Vừa mới sang đó được vài ngày, chưa kịp cử hành thì đi lạc đường và tình cờ gặp được công, được coi là tộc trưởng của 1 dị tộc khác, 1 trong 2 dị tộc lớn ở vùng sa mạc. Thụ tự xưng là đại phu đi lạc, mà ở vùng sa mạc thì đại phu rất hiếm, vì thế công dẫn thụ trở về và đối đãi rất tốt.Thiên Lang- con sói hoang dã của đại mạc chẳng phải kẻ hữu dũng vô mưu. Yêu người là một chuyện, hoàn toàn tin tưởng đặt tính mạng của tộc nhân lên tay người ta lại là chuyện khác. Thế nhưng, hắn lại bằng lòng giao cho người ta tính mạng của mình. Sau, phát hiện ra thân phận thật của thụ, công đưa thụ về tộc nhỏ kia, tuyên bố chủ quyền và bắt từ hôn nhưng thụ lại khuyên công để tự mình giải quyết rồi đuổi công về trước. Công đi được 1 đoạn vẫn không yên tâm, lại quay về kéo thụ đi. Rồi thì gặp ám toán của 1 dị tộc khác, chính là dị tộc lớn thứ hai vùng này.Trước khi đi hòa thân, thụ được hoàng thượng giao cho nhiệm vụ hủy diệt các tộc để tránh hậu họa sau này bọn chúng ngấp nghé Trung Nguyên. Việc thụ gặp công cũng nằm trong tính toán mà thụ cũng ngầm châm ngòi để 2 tộc lớn đánh nhau. Còn công vốn dĩ đã để ý từ lâu, cũng dần nghi ngờ thụ rồi, đến cuối biết thụ muốn hại mình nhưng cuối cùng cũng không xuống tay được vì quá yêu em, thả cho thụ đi, đôi ta đoạn tuyệt từ đây. Hoàng gia vô tình, liệu chân thành của sói có cảm hóa được lòng hồ ly hay không?
-
Yên Thủy Hàn
Vào đêm, tuyết lạnh vỡ vụn rơi xuống, Lãnh Giác khoác áo lông gấm, lẳng lặng tựa vào ghế, ngơ ngác nhìn ra cửa sổ. Lại là đêm tuyết, bên ngoài hẳn là rất lạnh. Lan đã đi, mặc kệ đến đâu, cuối cùng cũng có người che chở yêu thương, xem như trời cao thương hắn. Vậy còn mình thì sao? Đêm đó, Lãnh Duệ ôm hắn, ôm ấp băng lãnh nhưng lại hừng hực, như hỏa diễm trong băng tuyết, thiêu đốt hắn, khiến hắn đắm chìm càng sâu. Hắn chưa từng nghĩ Lãnh Duệ xem hắn là cái gì, hắn đã sớm quên mất hạnh phúc là thứ gì. Kể từ khi tàn phế, hắn biết mình cuối cùng cũng vô duyên với hạnh phúc. Có được triền miên đêm đó, hắn đã không còn nuối tiếc.
-
Ngu Quân Như Núi
Truyện Ngu Quân Như Sơn là một truyện tiểu thuyết hay thuộc thể loại đam mỹ sinh tử văn, cổ trang cung đình, nhất thụ nhất công, ngược luyến tàn tâm, cường công cường thụ. Truyện xoay quanh nhân vật là Vân Lạc vốn là thái tử của Vân Quốc, ngay từ lúc nhỏ đã chứng kiến cảnh phụ hoàng và mẫu hậu yêu thương nhau nên hắn cũng cảm thấy bình thường chuyện nam và nam yêu nhau. Tuy mới năm tuổi nhưng hắn đã tuyên bố lập Liên Ngu Sơn lên ngôi hoàng hậu sau này.
-
Thừa Tướng Gia Thuần Phục Lão Công ( Tướng Gia Tuần Phu)
Gặp nhau là duyên hay là phận, không phải ngày một ngày hai là biết được. Có những việc, chúng ta tưởng chừng như đã nắm rất rõ ở trong lòng bàn tay, nhưng kì thực, hoàn toàn là do chúng ta tự ảo tưởng. Người ta nói cấm có sai, yêu nhau yêu cả đường đi, ghét nhau ghét cả tông ti họ hàng. Gặp nhau, yêu nhau chính là khoảnh khắc thiêng liêng của con người. Khi đó, điều gì ta cũng sẽ cảm thấy thật đẹp, thật ý nghĩa. Một người biết yêu là người hiểu được giá trị đích thực của tình yêu. Một người yêu sâu đậm một người là người có thể tình nguyện vì người kia mà trả giá. Dù cho có sung sướng hay nghèo khổ, cũng sẽ giống như lời tuyên thệ khi đứng trước Thánh đường, cùng nhau nắm tay, vượt qua những chặng đường đầy bão giông của cuộc sống.
-
Thuỳ Dữ Đồng Tiếu
Đang bên cạnh một người lại tình cờ hội ngộ người xưa. Tình cảm mới cũ đan xen rất khó để nhận ra đâu mới là chân tình. Chỉ sợ phút yếu lòng lại khiến người kia phải nghìn lần thương tổn. Liễu Tử Thừa từ nhỏ đã thông minh, tài giỏi hơn người, được người người ngợi ca. Tiên sinh dạy học còn nói về y: cần mẫn hiếu học. Đến tuổi vào kinh ứng thí trong nhà đều kì vọng rất cao, nhưng y lúc thi lại đụng chạm đến tục danh quân vương nên đã bị âm thành đánh rớt. Không đem công danh về cho gia tộc, Liễu Tử Thừa đành ở lại kinh thành mở một hiệu thuốc, chỉ trong vòng hai năm mà trở nên nổi tiếng. Một lần chữa bệnh cho vương gia, thấy vương gia tuổi trẻ tài cao nên đem lòng mến mộ. Vì chút lưu luyến ấy mà theo phò tá vương gia. Trên đường đi, y lại được dịp hội ngộ sư đệ năm xưa, Phượng Võ Tuyết - nam nhân trẻ đẹp tài cao. Người này vì chút tình cảm riêng khi xưa nên cũng muốn theo y phò tá vương gia. Cuộc hành trình của ba người bọn họ bắt đầu cũng là lúc tình cảm quẩn quanh của ba người bọn họ cũng nảy sinh. Nhưng xem ra tình xưa nghĩa cũ lại có sức nặng hơn cả. Hội ngộ người cũ, nối tiếp tình năm xưa, cuối cùng là mãn nguyện bên nhau. Mời các bạn cùng đón đọc.