Trang chủ > Thể loại > Tiên hiệp > Trước Khi Trọng Sinh Đạo Lữ Không Uống Thuốc
Trước Khi Trọng Sinh Đạo Lữ Không Uống Thuốc Giang Nam Hồn Cô Nương Tác giả
5.00 Vạn chữ Lượt xem 0 Số bầu chọn 0

Trước Khi Trọng Sinh Đạo Lữ Không Uống Thuốc là một trong những câu chuyện do Giang Nam Hồn Cô Nương sáng tác, phải nói đến phong cách sáng tác mới lạ, đặc sắc, dễ dàng lôi cuốn người đọc đi sâu vào tìm hiểu. Cũng như những tình huống buồn cười, có chút phi lý nhưng chính sự phi lý đó khiến cho độc giả dễ chịu thư giãn. Truyện kể về Thời Bạc Y, y vốn là bang chủ của Hợp Hoan tông cao cao tại thượng, vô địch thần võ. Nhưng chẳng có ai hoàn hảo, y cũng vậy, đại khái là y có một thói quen xấu đến nay vẫn chưa có thuốc chữa chính là sau khi tỉnh dậy liền mất hết trí nhớ. Kẻ kỳ quái như Thời Bạc Y cứ ngỡ sẽ sống dở chết dở nhưng không, y sống rất tốt và khỏe như vâm. Bởi vì bên cạnh y luôn có một người bạn, chính là Hạ Hàm Tử luôn luôn kề sát bên cạnh, bảo vệ y, một bước cũng không dám rời. Cho nên mỗi ngày trong Hợp Hoan tông người ta luôn phải tập quen với cảnh tượng quen thuộc, đó chính là đều đặn xuất hiện cảnh tượng tông chủ câu dẫn Hạ tiên sinh. Các đệ tử tỏ vẻ cảm thán, sức mạnh của tình yêu đúng là vĩ đại, tông chủ tuy không nhớ Hạ tiên sinh nhưng vẫn có thể câu dẫn người này.

Bình luận
Trước Khi Trọng Sinh Đạo Lữ Không Uống Thuốc là một trong những câu chuyện do Giang Nam Hồn Cô Nương sáng tác, phải nói đến phong cách sáng tác mới lạ, đặc sắc, dễ dàng lôi cuốn người đọc đi sâu vào tìm hiểu. Cũng như những tình huống buồn cười, có chút phi lý nhưng chính sự phi lý đó khiến cho độc giả dễ chịu thư giãn. Truyện kể về Thời Bạc Y, y vốn là bang chủ của Hợp Hoan tông cao cao tại thượng, vô địch thần võ. Nhưng chẳng có ai hoàn hảo, y cũng vậy, đại khái là y có một thói quen xấu đến nay vẫn chưa có thuốc chữa chính là sau khi tỉnh dậy liền mất hết trí nhớ. Kẻ kỳ quái như Thời Bạc Y cứ ngỡ sẽ sống dở chết dở nhưng không, y sống rất tốt và khỏe như vâm. Bởi vì bên cạnh y luôn có một người bạn, chính là Hạ Hàm Tử luôn luôn kề sát bên cạnh, bảo vệ y, một bước cũng không dám rời. Cho nên mỗi ngày trong Hợp Hoan tông người ta luôn phải tập quen với cảnh tượng quen thuộc, đó chính là đều đặn xuất hiện cảnh tượng tông chủ câu dẫn Hạ tiên sinh. Các đệ tử tỏ vẻ cảm thán, sức mạnh của tình yêu đúng là vĩ đại, tông chủ tuy không nhớ Hạ tiên sinh nhưng vẫn có thể câu dẫn người này.
Chương mới :   Chương 25: Phiên ngoại 05 Thời gian cập nhật : 2024-09-02 17:53

Cùng thể loại
  • Muốn Phi Thăng Thì Yêu Đi

    Tác giả : Long Thất

    Bạn đang đọc truyện Muốn Phi Thăng Thì Yêu Đi full (đã hoàn thành) của tác giả Long Thất. Liên Hoa Tôn Chủ, trong giới tu chân, thường được xem như một bậc thầy tối cao, thậm chí là một vị thần. Không cần phải đề cập đến những đệ tử thân truyền của ông hay tôn thờ Tam Thánh, cũng không cần đề cập đến những người theo đạo hay đồ đồ tôn, những người này thường chiếm giữ quyền lực và ảnh hưởng lớn đối với sáu môn phái lớn trong giới tu chân. Ngay cả những người phục vụ tại viện phủ nhỏ, ví dụ như làm công việc vẩy nước quét sân, cũng có thể sau này lập ra một môn phái của riêng họ. Bất kể là ai có liên quan đến Liên Hoa Tôn Chủ, dù là hoa nhỏ hay cỏ non, đều có khả năng đạt được sự giác ngộ và thăng tiến trong con đường tu hành. Vị Tôn Chủ này thực sự là một người vĩ đại với uy quyền không giới hạn. Tuy nhiên, dưới tay của ông, thiên đàng và địa ngục trong giới tu chân đều bị gìn giữ vững chắc. Ông đã giữ vững quyền lực này trong hàng trăm năm, và cuối cùng, sau nhiều nỗ lực, đã thấy được cơ hội phi thăng. Tưởng rằng ông sắp đạt được sự vĩ đại tối thượng, nhưng không ngờ một biến cố kỳ lạ xảy ra. Bên cạnh đó, còn có những truyện cùng tác giả cũng vô cùng hay và hấp dẫn như Mục Tiêu 10 Tỷ hay Cuối Cùng Em Cũng Đến.

  • Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên

    Tác giả : Phong Lăng Thiên Hạ

    Bạn đang đọc truyện Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên full (đã hoàn thành) của tác giả Phong Lăng Thiên Hạ. Sở Dương, mang theo nuối tiếc và tuyệt vọng của kiếp trước, đã dùng chính máu tim mình kích hoạt tuyệt chiêu cuối cùng của Cửu Kiếp Kiếm, vô tình làm sống lại kiếm hồn. Nhận ra sai lầm trong quá khứ, Sở Dương quyết tâm thay đổi số phận.

  • Máu Tôi Không Ngon Đâu

    Tác giả : Vi Mạt Phấn Bút (Bụi Phấn Nhỏ Bé)

    Trương Khải Minh anh là một người hết sức có niềm tin vào khoa học, chính vì thế những điều không có căn cứ gì hết đối với anh liền chẳng đáng giá một đồng! Anh là một người có bằng đại học chính quy đàng hoàng, làm sao có thể nghe người ta nói nhăng nói cuội? Vậy mà, chính vì cái "tin vào khoa học" ấy mà tất cả lại diễn ra một cách thật là không thể nào mà tin nổi! Chuyện gì đang xảy ra như thế này? Có ai nói cho anh biết, đây có phải là một giấc mơ hay không? Mẹ kiếp, không đúng lắm, đây phải là ác mộng! Mơ mình trở thành muỗi, có thể nâng lên thành ước mơ hay sao?

  • Ngộ Không Truyện

    Tác giả : Kim Hà Tại

    Dưới ngòi bút kỳ ảo của Kim Hà Tại, một Tôn Ngộ Không cao ngạo không sợ trời không sợ đất, có thể tung hoành khắp bốn bể, chu du khắp mười phương, chỉ cần hắn muốn, tam giới liền trong tay hắn. Một Đường Tăng hiền lành, không quá lại thông tuệ, việc gì cũng có thể duy chỉ có con khỉ ngàn năm kia thì không thể trị, bất trị, ngang bướng, cứng đầu với những nguyên tắc quái đản. Bốn thầy trò đi thỉnh kinh, trên đường gặp muôn trùng yêu quái và nguy hiểm. Trư Bát Giới thích nữa sắc, Sa Ngộ Tịnh hiền lành, ngốc nghếch và tình thâm.

  • Trường Hà Phong Noãn Bất Thành Hôi

    Tác giả : Chỉ Nguyện Trầm Túy

    Gặp được nhau trên đời này chính là duyên phận. Trời cao cho ta gặp gỡ nhau, an bài ở cạnh nhau, đó cũng chính là duyên phận. Nếu như chỉ vì niềm sợ hãi cùng thiếu mất niềm tin, có thể sẽ lạc mất nhau. Chính vì thế, cho dù có như thế nào cũng phải biết trân trọng. Hỏi thế gian tình ái là gì? Người người bi lụy, người người không muốn phân ly, chỉ mong thời thời khắc khắc mãi mãi có thể tương phùng. Nhưng ý trời, một khi đã đưa vào guồng quay, liệu có thể thay đổi cái trục định mệnh hay không? Luyến tiếc, nhung nhớ, tình yêu này, dường như ngày càng ăn sâu bén rễ ở trong trái tim. Giống như khi ta chăm sóc một hạt giống, đầy đủ nước, ánh sáng, nhiệt độ, nó sẽ nảy mầm, và tình yêu thì cần phải có thời gian vun đắp. Giống như gió và mây, không tách rời nhau, giống như bờ và biển, biển bao la, nhưng biển vẫn luôn hướng tới bờ. Con người chỉ có thể sống một trăm năm, thậm chí chỉ dừng lại ở tuổi nào đó thấp thật thấp hơn nữa, ngắn như vậy, nếu không biết trân trọng, chẳng phải là bỏ lỡ nhau hay sao? Chính vì thế, nếu đã yêu, đừng vì bất cứ lí do gì mà buông tay, nếu không một mai, ai biết được có hối hận hay không?