Sầm Lý tựa bên giường, nắm lấy bàn tay khô ráp nhăn nheo, chậm rãi ngoảnh đầu nhìn chiếc đồng hồ kia ––– chỉ còn chiếc đồng hồ lạnh lẽo cùng cậu đối mặt. Cậu không muốn nhớ lại, chỉ lấy khăn ướt, cẩn thận lau vài lần, khẽ nói: “Ngày mai con trở thành bác sĩ chính thức rồi.” Trong phòng không một tiếng động, câu lại như chờ đợi lời đáp lại, dừng một hồi, lại nói tiếp: “Sẽ tốt cả thôi, đúng không?” Ánh tà dương biến mất, trong phòng không bật đèn, chỉ còn chiếc đồng hồ lớn cùng con lắc đung đưa qua lại.Trước đây Sầm Lý luôn hoài nghi thời gian của mình có phải so với người khác chậm hơn hay không. Bởi vì đồng hồ của bà nội nặng nề quá. Nặng nề gánh vác tháng năm của cậu, cậu lo lắng chiếc đồng hồ này có ngày sẽ sụp đổ. Nhưng người đầu tiên sụp đổ là bà nội, cậu nghĩ, không biết khi nào tới lượt mình.Nhiệt độ lạnh lẽo ngoài cửa sổ lặng lẽ len vào, Sầm Lý rùng mình, đi lại đóng cửa sổ. Lá rụng lơ đãng trong màn đêm, Sầm Lý liếc mắt, cuối thu rồi. Sầm Lý rất sợ lạnh, sáng sớm hôm sau, cậu mặc áo lông cao cổ, bên ngoài khoác thêm áo khoác mới dám ra khỏi nhà. Sầm Lý làm việc ở bệnh viện hạng nhất thành phố. Suốt khoảng thời gian học đại học cậu đều muốn bằng mọi giá phải giành học bổng, đi làm kiếm tiền chữa bệnh cho bà nội. Sầm Lý có thói quen độc lai độc vãng, mỗi ngày làm thêm đến kiệt sức không muốn nói chuyện, vì vậy giao tiếp với người khác chỉ có lịch sự chứ không gần gũi.
-
Sau Khi Gả Cho Tướng Quân Tàn Tật
Bạn đang đọc truyện Sau Khi Gả Cho Tướng Quân Tàn Tật của tác giả Minh Nguyệt Khanh Tửu.Thánh chỉ ban hôn vừa đến, Tiêu Tắc Tự vẫn còn ngồi xổm trong lãnh cung đếm kiến;Sau đó, y bị tròng lên áo cưới rồi bị đóng gói đưa đến phủ tướng quân...Tiêu Tắc Tự từng kinh tài tuyệt diễm, giống như hiền quân;Nhưng bị người hãm hại, uống phải độc tửu, trở nên ngốc nghếch, bị phế truất chức vị Thái tử, ban hôn cho tướng quân tàn tật, triệt để cắt đứt khả năng phục vị...Đêm tân hôn đột nhiên tỉnh lại, Tiêu Tắc Tự nhìn lão nam nhân bên cạnh, không khỏi nhíu mày.Thôi thì, giữ lại mạng cho ngươi! Để Cô dùng ngươi làm tấm chắn vậy!Sau đó, thái tử điện hạ mượn danh ngốc nghếch, hết lần này đến lần khác sờ mó Hạ tướng quân...Thật vả mặt!**Hạ Hàn Thanh xuất thân nhà tướng, dũng mãnh thiện chiến, là tướng tinh chuyển thế, trở về kinh thành lại phải ngồi trên xe lăn với thân thể bệnh tật;Hoàng đế khen thưởng Hạ gia, đem nhi tử mình ban làm phu nhân tướng quân.Hạ Hàn Thanh quỳ trước tiền điện ba ngày ba đêm cũng không cầu được hoàng đế thu hồi thánh chỉ, chỉ có thể bất đắc dĩ cưới thê.Đêm tân hôn mở khăn voan, tiểu ngốc tử xinh đẹp mặc giá y đỏ thẫm, mềm mại kêu một tiếng "Tướng công!"Tay Hạ Hàn Thanh run lên, mặt già đỏ bừng, đáp một tiếng.Thật vả mặt!Từ đó nơi Tiêu Tắc Tự đếm kiến từ lãnh cung chuyển thành hoa viên hậu phủ tướng quân.Phía sau còn có một kẻ dai như keo hỏi y khát không? Đói không? Mệt không?Tướng quân giết chóc quyết đoán Hạ Hàn Thanh lau khô máu trên tay, ôn nhu dỗ dành tiểu nương tử của hắn, muốn sao không cho trăng.Hạ tướng quân cực kỳ cưng chiều mỹ nhân nhu nhược của hắn...Cho đến một ngày, Hạ Hàn Thanh thấy "mềm mại yếu đuối" điện hạ khoác trên mình chiếc áo choàng lông.Cười tươi một kiếm chặt đứt đầu thích khách, chậm rãi nói mấy chữ "Không để lại nhân chứng!"Đầu lăn đến bên chân Hạ Hàn Thanh, Hạ Hàn Thanh nuốt một ngụm nước bọt, đối diện với ánh mắt của Tiêu Tắc Tự.Tiêu Tắc Tự lập tức lao đến, chui vào lòng hắn, "Tướng công, ta sợ quá."Sau đó Hạ Hàn Thanh cùng tiểu nương tử của hắn rốt cuộc cũng viên phòng, cuối cùng phát hiện bụng của mình vậy mà dần dần to lên.Hạ Hàn Thanh:??? Chắc là bị chứng tích thực.Lão đại phu giàu kinh nghiệm mừng rỡ đến phát khóc: Tướng quân, ngài đây là có hỉ rồi.Hạ Hàn Thanh:??? Tuyệt đối không có khả năng này.Lời chưa kịp ra khỏi miệng đã bị người ôm vào lòng, Tiêu Tắc Tự véo má hắn, "Ngươi gọi nhi tử của Cô là chứng tích thực?"Ngoài ra, bạn có thể đọc truyện cùng thể loại như: Đại Sư Huynh Chỉ Biết Soi Gương Trang Điểm.
-
Đợi Anh Đến Năm 35 Tuổi
Bạn đang đọc truyện Đợi Anh Đến Năm 35 Tuổi full (đã hoàn thành) của tác giả Nam Khang Bạch Khởi. Câu chuyện là lời tự sự của chính tác giả Nam Khang, kể về mối tình đồng giới đầy cảm động và bi thương của anh. Năm 1999, Nam Khang gặp gỡ và yêu một người đàn ông. Bất chấp những định kiến xã hội, họ đã cùng nhau trải qua những năm tháng hạnh phúc.Năm 2006, người yêu của Nam Khang quyết định kết hôn với người phụ nữ khác. Nỗi đau đớn tột cùng khiến Nam Khang chìm trong tuyệt vọng. Hai năm sau, không thể chịu đựng được nỗi đau, Nam Khang đã chọn cách ra đi. Câu chuyện là một bản tình ca bi tráng về tình yêu đồng giới, về sự hy sinh và lòng dũng cảm. Dưới đây là một số điểm nhấn của câu chuyện:Tình yêu chân thành và sâu sắc giữa Nam Khang và người yêu. Nỗi đau đớn khi người yêu lựa chọn người khác. Lòng dũng cảm để sống thật với chính mình. Cái kết bi thương đầy tiếc nuối. Bên cạnh đó, cũng còn những truyện cùng tác giả vô cùng hay và hấp dẫn mà bạn không nên bỏ lỡ như Thánh Khư hay Vũ Động Càn Khôn.
-
Hi Nháo Dị Vực II – Hữu Cầm Hà Tu Kiếm
Giang hồ rộng lớn hiểm ác lắm thị phi. Chỉ muốn bỏ mặc mà sống. Bất quá khách tha hương như hắn chỉ muốn ngày ngày yên ổn mà sống. Hà Dung Cẩm ngày ngày nếu không có việc chính là dính vào tửu lâu. Hắn uống tới nghiện không biết chán. Uống thay cơm, cứ một hơi mà ừng ực uống. Tiểu nhị ở tửu lâu chỉ cần thấy hắn là biết hắn muốn gọi gì đổ bao nhiêu. Nhìn qua cuộc sống hắn vô ưu vô lo chỉ biết uống rượu. Nhưng không ai biết đằng sau con sâu rượu kia là những chuyện gì.
-
Thiên Thần Hộ Tình
Trên tầng mây phía chân trời xa xôi, có một nơi có thể nhìn xuống loài người bên dưới mặt đất. Chỉ cần trong lòng nghĩ về một người, sau đó nhẹ nhàng vén lên tầng mây, người ta tưởng nhớ sẽ ở ngay trước mắt. Khi mới lên đây, mọi người thường đến nơi đây tìm kiếm người trong lòng, bởi, không thể yên tâm được.
-
Tiệt Hồ
Truyện Tiệt Hồ của tác giả Mộc Thanh là một truyện đam mỹ hiện đại, cường cường, thanh thủy, ấm áp, 1×1, HE. Câu chuyện này chỉ đơn giản kể về hai người đàn ông tầm ba mươi tuổi, mà bảo là già cũng không phải nhưng cũng đã bị thời gian gột sạch sẽ sự nhiệt huyết tuổi thanh xuân. Vậy hai người đàn ông ấy ra sao? Trầm ổn. Điềm tĩnh. Chín chắn.