Trang chủ > Thể loại > Cung đấu > Ứng Công Án
Ứng Công Án Tiêu Tác giả
2.40 Vạn chữ Lượt xem 0 Số bầu chọn 0

Tuyên Tường năm thứ bảy, kinh thành. Hoàng đến Ứng Thiên Dật nhìn hình ảnh đèn đuốc sáng trưng này lại cười không nổi. Hứa Đình Hoan ở phía sau thấy trên khuôn mặt tuấn mỹ của thượng cấp đầy vẻ lạnh giá, trong lòng biết đích xác là không ổn, mau chóng chuyển chủ đề: “Tướng gia, ánh trăng hôm nay thật không tồi a!” Ứng Thiên Dật ngẩng đầu nhìn bầu trời, cho dù hắn có cố gắng trợn to cặp mắt đẹp đẽ kia thế nào cũng không thể nặn ra một ánh sao từ bầu trời đêm âm u kia. Trợn trắng mắt nhìn Hứa Đình Hoan đang xấu hổ, Ứng Thiên Dật ảo não kéo kéo la quần trên người, giọng nói hoàn toàn bùng nổ trước đêm: “Thực ghê tởm! Vì sao ta đường đường là nhất phẩm tướng quốc lại phải mặc nữ trang, đi rêu rao trên đường phố vào ngày hội chứ?!” Hứa Đình Hoan âm thầm cười trộm, Ứng Thiên Dật tuấn khí nho nhã, mặc nữ trang vào thực sự là không thích hợp! Nhưng vì bảo trụ bát cơm nhất đẳng điện tiền thị vệ của bản thân, hắn cũng sẽ không ngốc đến mức nói ra sự thực! Sự việc đã bại lộ, Hứa Đình Hoan biết để Ứng Thiên Dật phẫn nữ trang nữa sẽ không thể vui đùa rồi, chỉ hận tên cướp mắt mù kia sao không ra tay nhanh lên một chút! Mày liễu đen mảnh, môi anh đào đỏ thắm, nước da như ngọc tan, đôi mắt thanh tú như ánh sao! Tuy rằng có hơi cao, nàng cũng là thiên tiên mỹ nữ khiến hoa nhường nguyệt thẹn! Nếu như nói vừa rồi Ứng Thiên Dật giả nữ là thoát tục, không thuộc khói lửa nhân gian, thì vị này chính là yêu mị diễm lệ dụ người ta phạm tội! Hắn thật không rõ, bản thân thì tránh không kịp việc giống như nữ nhân, vì sao người này lại có thể đem ra công khai như báu vật thế? Thực sự là bất hạnh to lớn của thiên hạ! Mời các bạn cùng đọc truyện để theo dõi chuyện tình của cặp đôi khắc khẩu này!

Bình luận
Tuyên Tường năm thứ bảy, kinh thành. Hoàng đến Ứng Thiên Dật nhìn hình ảnh đèn đuốc sáng trưng này lại cười không nổi. Hứa Đình Hoan ở phía sau thấy trên khuôn mặt tuấn mỹ của thượng cấp đầy vẻ lạnh giá, trong lòng biết đích xác là không ổn, mau chóng chuyển chủ đề: “Tướng gia, ánh trăng hôm nay thật không tồi a!” Ứng Thiên Dật ngẩng đầu nhìn bầu trời, cho dù hắn có cố gắng trợn to cặp mắt đẹp đẽ kia thế nào cũng không thể nặn ra một ánh sao từ bầu trời đêm âm u kia. Trợn trắng mắt nhìn Hứa Đình Hoan đang xấu hổ, Ứng Thiên Dật ảo não kéo kéo la quần trên người, giọng nói hoàn toàn bùng nổ trước đêm: “Thực ghê tởm! Vì sao ta đường đường là nhất phẩm tướng quốc lại phải mặc nữ trang, đi rêu rao trên đường phố vào ngày hội chứ?!” Hứa Đình Hoan âm thầm cười trộm, Ứng Thiên Dật tuấn khí nho nhã, mặc nữ trang vào thực sự là không thích hợp! Nhưng vì bảo trụ bát cơm nhất đẳng điện tiền thị vệ của bản thân, hắn cũng sẽ không ngốc đến mức nói ra sự thực! Sự việc đã bại lộ, Hứa Đình Hoan biết để Ứng Thiên Dật phẫn nữ trang nữa sẽ không thể vui đùa rồi, chỉ hận tên cướp mắt mù kia sao không ra tay nhanh lên một chút! Mày liễu đen mảnh, môi anh đào đỏ thắm, nước da như ngọc tan, đôi mắt thanh tú như ánh sao! Tuy rằng có hơi cao, nàng cũng là thiên tiên mỹ nữ khiến hoa nhường nguyệt thẹn! Nếu như nói vừa rồi Ứng Thiên Dật giả nữ là thoát tục, không thuộc khói lửa nhân gian, thì vị này chính là yêu mị diễm lệ dụ người ta phạm tội! Hắn thật không rõ, bản thân thì tránh không kịp việc giống như nữ nhân, vì sao người này lại có thể đem ra công khai như báu vật thế? Thực sự là bất hạnh to lớn của thiên hạ! Mời các bạn cùng đọc truyện để theo dõi chuyện tình của cặp đôi khắc khẩu này!
Chương mới :   Chương 12: Thăm lăng lục P2 Thời gian cập nhật : 2024-09-02 00:20

Cùng thể loại
  • Nhất Chích Linh Dương Lưỡng Chích Lang

    Tác giả : Lê Hoa Yên Vũ

    Hắn vốn bởi tư chất không bằng người, vậy nên đã phải nỗ lực rất lâu mới có thể tự tin xuống núi, cứ tưởng từ nay có thể hành tẩu giang hồ không sợ một ai ấy thế mà sung sướng chưa được bao lâu đã bị người ta xách cổ về làm nhị đương gia của Tuyệt Đính Đường, ông chủ là một kẻ rất bạo lực, chỉ thích bóc lột công sức người nhà, vậy nên cậu đành phải ngậm ngùi ở lại đó làm chân phụng sự. Thời gian trôi qua, mọi chuyện xong xuôi đâu đấy, nghĩ rằng có thể vứt bỏ cái danh cường đạo đi rồi, vậy mà tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa, hắn bị bắt lại trong một lần phá hoại quá đà, phải sống trong khoảng thời gian bị những tiếng ù ù kêu la tra tấn quanh năm suốt tháng.Cuối cùng cũng được cứu ra, nhưng mà vận đen của hắn vẫn chưa hết, thoát khỏi một tên khó xơi, thì lại đến một cái ải khác chờ hắn vượt qua, hắn không thể tin nổi mình mới được hít thở không khí trong lành chưa được bao lâu liền bị người ta bắt tiếp, đã thế còn là bị bắt nhầm vì nghĩ hắn là thỏ trắng, đời đúng là thật lắm trò cười. Người bắt hắn lại là đương kim hoàng thượng, kẻ kia đã bắt nhầm người thì chớ, lại còn không chịu thả hắn ra, còn làm cho hắn bị tức suýt tắc thở, đúng là đã gặp phải oan gia rồi.

  • Tiểu Phì Thu Chủ Luôn Muốn Ăn Ta

    Tác giả : Nhu Nhu A

    Mùa đông, ban đêm rơi xuống một trận tuyết lớn, khắp mặt đất đều bị vùi trong lớp tuyết mềm mịn dày cộp. Phía chân trời im ắng đột nhiên bị một bóng dáng tròn quay lắc lư lắc lư cắt ngang. Hóa ra là một con chim con. 

  • Thả Tuý Phi Thương

    Tác giả : Nguyệt Bội Hoàn

    Truyện Thả Túy Phi Thương là tựa truyện hay thuộc thể loại cổ đại, cung định, bá đạo công hồ ly thụ, sinh tử. Truyện kể về Đệ nhất phú thương Giang Nam là Nguyên Thần Khanh nhưng y lại mắc bệnh nan y vì thế mà y lại quyết định buông thả bản thân. Y gặp được thiếu niên Vĩnh An Vương tại thanh lâu cùng tìm khoái lạc. Vĩnh An Vương cũng vì tìm thấy cảm giác mê luyến trên người y, quyết định mang y về Vương phủ.

  • Thần Y Cùng Vương Gia

    Tác giả : fujixxmu

     Truyện Thần Y Cùng Vương Gia là tựa truyện hay thuộc thể loại cổ đại, cung đình, giang hồ, tổng công. Truyện kể về Lý Đông Hải nổi tiếng là thần y cao mình, y đức cao thượng, với vóc dáng trời sinh cao lớn phong độ làm cho thiếu nữ cùng thiếu phụ ngày đêm nhung nhớ, nên hay được ví như đại củ cải hoa tâm, rất là khoái lạc.

  • Uy Vũ Hoàng Phi

    Tác giả :

    Tiếng khóc từ cung quý phi kéo dài đến, làm người khác rợn tóc gáy. Này thì kiều diễm ngọt ngào, này thì thân hình hư nhuyễn, đôi bàn tay như ngọc ôn như vô lực nhéo vào người kia, khiến nam nhân trên đời này hâm mộ hắn mà chảy nước miếng. Nhưng đáng tiếc chính là, người kia đối với sự mị hoặc ấy không hề cảm thấy cao hứng, ngược lại, bộ dáng vô cùng sợ hãi mà run rẩy.