Lục Duy mở mắt ra, lại nhắm mắt lại, như thế vài lần, vẫn là bộ dáng cũ. Nóc giường mùng vá chằng vá đụp, thế nhưng lại được giặt rất sạch. Mép giường một vài cuốn sách cùng mấy cái ghế dựa cũng đều được bày biện chỉnh tề, có thể thấy được chủ nhân nơi này vốn có thói quen sinh hoạt rất tốt, quần áo trên người cũng thực sạch sẽ, cái bất tiện chính là chấp vá nhiều. Thế nhưng điều đáng nói nhất là, nơi này không phải là nơi hắn từng sinh sống. Lục Duy im lặng tự hỏi, bản thân đã làm gi khiến ông trời tức giận. Hắn chia tay bạn trai, không cẩn thận bị xe tông, như thế nào lại đến cái nơi xa lạ này? Nhưng nghĩ lại hắn cũng thật may mắn, thân thể này vẫn còn chút kí ức của nguyên chủ, bằng không hắn cũng không biết phải khóc than với ai.Nguyên chủ của thân thể này cũng tên là Lục Duy, là người của Lục Gia Thôn, vốn cũng là một cô nhi. Cha mẹ đã sớm qua đời, chỉ để lại mấy khối đất cùng gian nhà cũ cho hắn, tuy rằng không giàu có, nhưng vẫn có thể ăn no. Không biết vì nguyên nhân gi, Lục Duy hắn cư nhiên lại chiếm thân thể của nguyên chủ rồi xuyên đến nơi này. Triều đại này kì lạ ở chỗ chỉ có hán tử cùng ca nhi, không có bóng dáng của nữ nhân, Lục Duy ban đầu còn hoài nghi có phải bản thân xem tiểu thuyết nhiều quá rồi không. Cũng may mắn khối thân thể hắn xuyên qua lại là một hán tử, hắn cũng biết ở nơi này nhiều người đối với ca nhi cực kì hà khắc.
-
Xuyên Việt Chi Ngoan Ngoãn Tiểu Phu Lang
Lục Duy mở mắt ra, lại nhắm mắt lại, như thế vài lần, vẫn là bộ dáng cũ. Nóc giường mùng vá chằng vá đụp, thế nhưng lại được giặt rất sạch. Mép giường một vài cuốn sách cùng mấy cái ghế dựa cũng đều được bày biện chỉnh tề, có thể thấy được chủ nhân nơi này vốn có thói quen sinh hoạt rất tốt, quần áo trên người cũng thực sạch sẽ, cái bất tiện chính là chấp vá nhiều. Thế nhưng điều đáng nói nhất là, nơi này không phải là nơi hắn từng sinh sống. Lục Duy im lặng tự hỏi, bản thân đã làm gi khiến ông trời tức giận. Hắn chia tay bạn trai, không cẩn thận bị xe tông, như thế nào lại đến cái nơi xa lạ này? Nhưng nghĩ lại hắn cũng thật may mắn, thân thể này vẫn còn chút kí ức của nguyên chủ, bằng không hắn cũng không biết phải khóc than với ai.Nguyên chủ của thân thể này cũng tên là Lục Duy, là người của Lục Gia Thôn, vốn cũng là một cô nhi. Cha mẹ đã sớm qua đời, chỉ để lại mấy khối đất cùng gian nhà cũ cho hắn, tuy rằng không giàu có, nhưng vẫn có thể ăn no. Không biết vì nguyên nhân gi, Lục Duy hắn cư nhiên lại chiếm thân thể của nguyên chủ rồi xuyên đến nơi này. Triều đại này kì lạ ở chỗ chỉ có hán tử cùng ca nhi, không có bóng dáng của nữ nhân, Lục Duy ban đầu còn hoài nghi có phải bản thân xem tiểu thuyết nhiều quá rồi không. Cũng may mắn khối thân thể hắn xuyên qua lại là một hán tử, hắn cũng biết ở nơi này nhiều người đối với ca nhi cực kì hà khắc.
-
Cương Thi Vương Gia
Đường Nghị Minh và bạn học Tống Chí Lương vì có công chuyện quan trọng nên mới cần phải trở về Bắc Kinh, chiến loạn đã bắt đầu, nơi mà họ vốn dĩ cơ trú đã không còn an toàn như trước nữa, lại thêm trong tay đang nắm giữ những văn kiện có sức ảnh hưởng lớn, vậy nên họ chẳng còn cách nào khác đành phải rời đi. Chẳng thể nào ngờ được, trên đường chỉ lỡ thiếp đi một lúc, đến khi tỉnh dậy đã thấy mình và xe ngựa bị vứt ở một chỗ thực hoang vu không có bóng người, tên phu xe chính là nhân lúc họ không để ý liền cuỗm sạch tiền trốn chạy. Hai người sinh viên không có tiền, lại không biết đường đi nước bước của cái chốn rừng sâu thăm thẳm này, đành phải mò mẫm tìm kiếm một nơi nghỉ tạm.Họ vốn đã thấy một ngôi nhà dân, dù rằng nó chỉ xiêu xiêu vẹo vẹo thôi nhưng đối với cái tình hình đáng chán nản hiện nay của hai người thì nó hoàn toàn là quá đủ, vậy nhưng mà vừa gặp chủ nhà liền phát hiện ra rằng, chốn này quả thực rất đáng sợ. Truyền thuyết kể rằng, vốn thôn làng này là đất phong của một vị vương gia văn võ toàn tài, hắn giỏi giang, lại có một vẻ ngoài hoàn hảo, thế nên có thể đốn tim vô vàn thiếu nữ. Chỉ tiếc rằng con người nổi tiếng một thời như vậy, rốt cuộc cũng là bởi tà niệm của mình mà bị biến thánh quỷ, sống vất vưởng nơi nhân gian. Cái ngày mà hắn chết đi, có không biết bao nhiêu người con gái nguyện bị chôn theo hắn, các nàng không tiếc cả mạng sống của mình, cuối cùng chỉ đổi lại được sự chán ghét tận sâu. Năm qua tháng lại, cuối cùng hắn cũng tìm được người mà mình muốn, chỉ là người ấy, liệu có nguyện ý ở lại bên cạnh hắn hay không, cũng còn phải xem duyên phận như thế nào.
-
Tôi Bỏ Chạy Sau Khi Ngược Bốn Tên Tra Công
Bạn đang đọc truyện Tôi Bỏ Chạy Sau Khi Ngược Bốn Tên Tra Công của tác giả Miêu Bát Tiên Sinh. Chiều tối, trong phòng học không có một bóng người, sau khi được ánh hoàng hôn phủ lên ngược lại cũng không có vẻ quạnh quẽ. Lộ Nhậm đẩy cửa ra đi vào, cậu có chút chần chờ, nhưng vẫn rất nhanh tìm được chỗ ngồi của Kỷ Kiêu. So với bàn học lộn xộn bên cạnh, bàn học của Kỷ Kiêu sạch sẽ có hơi quá mức. Ngoài sách vở, cốc nước ra, hầu như không có đồ dùng cá nhân nào. Lộ Nhậm liếc nhìn cửa một cái, ngẫm lại thời gian biểu của Kỷ Kiêu một chút, đánh giá đối phương sắp quay về.Kỷ Kiêu tự hạn chế đến kinh người, sau khi ăn cơm xong, nhất định sẽ vào giờ này quay về lớp làm bài tập, nửa tiếng sau lại tới Diễn Võ Trường của trường học huấn luyện. Ba năm cấp 3, hắn đều như vậy. Lộ Nhậm trong cốt truyện này là một đại thiếu gia mắt mọc trên đỉnh đầu, thời trung học không có quan hệ gì với Kỷ Kiêu. Nhưng mỗi một cái cốt truyện cậu trải qua không biết bao nhiêu lần, chi tiết có thể nhớ lại nhiều đếm không xuể. Một vài thói quen thời học sinh của Kỷ Kiêu cũng ở trong đó. Ví dụ, hắn làm bất cứ chuyện gì đều có kế hoạch hoàn mỹ. Chỉ cần không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, tuyệt đối sẽ dựa theo cái kế hoạch này mà làm."Bắt đầu biểu diễn." Lộ Nhậm kéo ghế dựa ra ngồi xuống, duỗi cái eo, bắt đầu tìm kiếm. Bàn tay cậu thò vào bên trong bàn sờ loạn một, tùy ý ném tất cả đồ gì đụng phải lên trên mặt bàn. Mấy cái bút còn có sổ các kiểu cùng sách bị cậu ném hết ra, rất nhanh liền làm cái bàn của Kỷ Kiêu hỏng bét. Nếu bạn yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Trộm Nhìn Ánh Sáng hay Nam Phụ Cải Biên: Nam Nữ Chủ Tránh Xa Ta Ra.
-
Mạt Thế Trọng Sinh Chi Thiếu Chủ Hoành Hành
Mạt Thế Trùng Sinh Chi Thiếu Chủ Hoành Hành của tác giả Phong Lưu Thư Ngốc thuộc thể Xuyên việt, Mạt thế, Dị năng, Chủ thụ, Cường cường, Nhất thụ đa công, Linh hồn chuyển hoán, HE. Thiếu cung chủ ma giáo bị ma đầu Tiêu Lâm bắt về nuôi dưới địa cung từ nhỏ để làm lô đỉnh, cho luyện Nghịch Mạch Thần Công, Kết cuộc của lô đỉnh là sao? Chính là bị hút cạn công lực cho đến chết. sau luyện thành một thân võ công thâm hậu, thiếu chủ quyết phản kháng nhưng lại đồng quy vu tận.
-
Ốc Đảo Nơi Khô Cằn
Bạn đang đọc truyện Ốc Đảo Nơi Khô Cằn của tác giả Chu Tự Hoành. Mai Lạc Hương đem hạt giống thu thập được bỏ vào trong bao, nở nụ cười với người trước mặt: “Cám ơn, ông chủ Cố. Đây chính là hạt giống lúa nước mới nhất?”“Đương nhiên, sản lượng cao, hương thơm, giống tốt, cho nên giá cả rất đắt đó.” Ông chủ Cố là người đàn ông trung niên mở cửa hàng bán hạt giống, mặc dù đối với một cô gái nhìn như thành phần tri thức đến mua nhiều hạt giống như vậy cũng rất kỳ lạ, có điều người ta trả tiền thẳng thắn, tuy rằng số lượng mua không bao nhiêu, nhưng rất nhiều chủng loại, là một khách quen.Mai Lạc Hương chào tạm biệt ông chủ Cố, rồi bản thân lái xe về nhà.Cô là người không có việc làm. Bình thường chi tiêu đều đến từ việc nuôi trồng phong lan, năm nay bán ra ba gốc tương đối thượng hạng, tiền cũng đủ dùng. Năm năm trước mẹ cô bởi vì bệnh qua đời, cha thì từ lúc cô mười tuổi đã bị tai nạn xe cộ rồi mất.Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm những truyện điền văn khác như: Ngõ Ô Y hay Hỉ Tương Cố