Hoàng thượng của một nước, tài cao xuất chúng, nhưng lại bị người đời từ chối hết lần này đến lần khác. Vị thừa tướng luôn ở bên cạnh hoàng thượng là người giải quyết, cũng là bạn thân huynh đệ của hoàng thượng. Cứ mỗi lần bị thất tình, là hoàng thượng lại về kể lể, chút sầu với thừa tướng. Khi ấy, thừa tướng chẳng biết nên khóc hay là nên cười. Sau dần ngày tháng trôi đi, bỗng nhiên cả kinh thành lan truyền tin tức hoàng thượng và thừa tướng đang có tình ý với nhau. Mọi người ai cũng tán thành, ghét đôi ghét cặp họ, vì ai cũng thấy họ quá xứng đôi.
-
Yên Thủy Hàn
Vào đêm, tuyết lạnh vỡ vụn rơi xuống, Lãnh Giác khoác áo lông gấm, lẳng lặng tựa vào ghế, ngơ ngác nhìn ra cửa sổ. Lại là đêm tuyết, bên ngoài hẳn là rất lạnh. Lan đã đi, mặc kệ đến đâu, cuối cùng cũng có người che chở yêu thương, xem như trời cao thương hắn. Vậy còn mình thì sao? Đêm đó, Lãnh Duệ ôm hắn, ôm ấp băng lãnh nhưng lại hừng hực, như hỏa diễm trong băng tuyết, thiêu đốt hắn, khiến hắn đắm chìm càng sâu. Hắn chưa từng nghĩ Lãnh Duệ xem hắn là cái gì, hắn đã sớm quên mất hạnh phúc là thứ gì. Kể từ khi tàn phế, hắn biết mình cuối cùng cũng vô duyên với hạnh phúc. Có được triền miên đêm đó, hắn đã không còn nuối tiếc.
-
Nhất Chích Linh Dương Lưỡng Chích Lang
Hắn vốn bởi tư chất không bằng người, vậy nên đã phải nỗ lực rất lâu mới có thể tự tin xuống núi, cứ tưởng từ nay có thể hành tẩu giang hồ không sợ một ai ấy thế mà sung sướng chưa được bao lâu đã bị người ta xách cổ về làm nhị đương gia của Tuyệt Đính Đường, ông chủ là một kẻ rất bạo lực, chỉ thích bóc lột công sức người nhà, vậy nên cậu đành phải ngậm ngùi ở lại đó làm chân phụng sự. Thời gian trôi qua, mọi chuyện xong xuôi đâu đấy, nghĩ rằng có thể vứt bỏ cái danh cường đạo đi rồi, vậy mà tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa, hắn bị bắt lại trong một lần phá hoại quá đà, phải sống trong khoảng thời gian bị những tiếng ù ù kêu la tra tấn quanh năm suốt tháng.Cuối cùng cũng được cứu ra, nhưng mà vận đen của hắn vẫn chưa hết, thoát khỏi một tên khó xơi, thì lại đến một cái ải khác chờ hắn vượt qua, hắn không thể tin nổi mình mới được hít thở không khí trong lành chưa được bao lâu liền bị người ta bắt tiếp, đã thế còn là bị bắt nhầm vì nghĩ hắn là thỏ trắng, đời đúng là thật lắm trò cười. Người bắt hắn lại là đương kim hoàng thượng, kẻ kia đã bắt nhầm người thì chớ, lại còn không chịu thả hắn ra, còn làm cho hắn bị tức suýt tắc thở, đúng là đã gặp phải oan gia rồi.
-
Uy Vũ Hoàng Phi
Tiếng khóc từ cung quý phi kéo dài đến, làm người khác rợn tóc gáy. Này thì kiều diễm ngọt ngào, này thì thân hình hư nhuyễn, đôi bàn tay như ngọc ôn như vô lực nhéo vào người kia, khiến nam nhân trên đời này hâm mộ hắn mà chảy nước miếng. Nhưng đáng tiếc chính là, người kia đối với sự mị hoặc ấy không hề cảm thấy cao hứng, ngược lại, bộ dáng vô cùng sợ hãi mà run rẩy.
-
Yên Tri Phi Hồ
Lục vương gia Nhiếp Dao bị “gả” đến xứ xa xôi thành thân với công chúa Khương Nguyệt tộc. Thân là một thư sinh trói gà không chặt bị tống ra sa mạc hoang sơ, Lục hiền vương hết đụng “tình địch” lại đụng kẻ thù nhà vợ, nỗi khổ cứ gọi là thấu tận trời xanh. Vừa mới sang đó được vài ngày, chưa kịp cử hành thì đi lạc đường và tình cờ gặp được công, được coi là tộc trưởng của 1 dị tộc khác, 1 trong 2 dị tộc lớn ở vùng sa mạc. Thụ tự xưng là đại phu đi lạc, mà ở vùng sa mạc thì đại phu rất hiếm, vì thế công dẫn thụ trở về và đối đãi rất tốt.Thiên Lang- con sói hoang dã của đại mạc chẳng phải kẻ hữu dũng vô mưu. Yêu người là một chuyện, hoàn toàn tin tưởng đặt tính mạng của tộc nhân lên tay người ta lại là chuyện khác. Thế nhưng, hắn lại bằng lòng giao cho người ta tính mạng của mình. Sau, phát hiện ra thân phận thật của thụ, công đưa thụ về tộc nhỏ kia, tuyên bố chủ quyền và bắt từ hôn nhưng thụ lại khuyên công để tự mình giải quyết rồi đuổi công về trước. Công đi được 1 đoạn vẫn không yên tâm, lại quay về kéo thụ đi. Rồi thì gặp ám toán của 1 dị tộc khác, chính là dị tộc lớn thứ hai vùng này.Trước khi đi hòa thân, thụ được hoàng thượng giao cho nhiệm vụ hủy diệt các tộc để tránh hậu họa sau này bọn chúng ngấp nghé Trung Nguyên. Việc thụ gặp công cũng nằm trong tính toán mà thụ cũng ngầm châm ngòi để 2 tộc lớn đánh nhau. Còn công vốn dĩ đã để ý từ lâu, cũng dần nghi ngờ thụ rồi, đến cuối biết thụ muốn hại mình nhưng cuối cùng cũng không xuống tay được vì quá yêu em, thả cho thụ đi, đôi ta đoạn tuyệt từ đây. Hoàng gia vô tình, liệu chân thành của sói có cảm hóa được lòng hồ ly hay không?
-
Lạnh Lùng Tể Tướng Liệt Hỏa Hoàng Đế
Du Trúc Liệt chính là hoàng đế của Đỉnh Thịnh hoàng triều, năm thứ hai. Mấy ai biết rằng, năm xưa vì muốn bảo vệ một nam nhân mà vị hoàng đế này đã bị mắc bẫy của cha mình mà quyết tâm phải trở thành hoàng đế. Nhưng ngặt nỗi khi mà tiểu hoàng tử Du Trúc Liệt ngày nào đã lên ngôi hoàng đế, thì nam nhân mà hắn liều mình bảo vệ năm xưa đã không cánh mà bay.Ngày ngày, hắn vẫn một mực tìm kiếm mỹ nhân ngày xưa. Nhưng người đó tuyệt nhiên không dấu vết. Đang lúc vô vọng, thì lại bất ngờ trong bảng cáo trạng nguyên lại có mặt của cố nhân năm nào, khiến trái tim hắn co thắt từng hồi không thôi. Chuyện chủ tử yêu thượng một nam nhân, chỉ có y cùng hoàng hậu nương nương biết bí mật này, cho nên khi bọn y biết ngươi kia là Lãnh Quân, cũng không kinh ngạc lắm, chính là nếu loại sự tình này bị toàn bộ bá quan văn võ phát hiện, thật không dễ giải quyết!Tuy tiên hoàng thượng thích nam sắc, bất quá đều phong các danh chẳng quan trọng, nhưng là chủ tử của y còn quang minh chính đại phong kẻ kia làm Tể Tướng, quần thần tuy miệng không nói nhưng lòng nghĩ gì thì thật chẳng rõ! Mời các bạn cùng đọc truyện để theo dõi hành trình đi đến tình yêu của cặp đôi hoàng thượng và trạng nguyên này !